Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà mẹ đẻ 1

Phiên bản Dịch · 1097 chữ

Nghe Lưu Đào nói nhớ con gái mới tới bà Lưu cùng Lưu Hạnh không khỏi thờ phào nhẹ nhõm. May mắn là Lưu Đào không bị ủy khuất gì, đối vơi con gái (em gái) tính tình tựa như cục bột kia hai người hai người quả thật không có biện pháp nào khác. May mắn là nguyên chủ mặc dù có chút mềm yếu nhưng đối với con gái rất tốt, nên nghe Lưu Đào nói đến vì con gái cũng không hoài nghi gì.

"Đồng Đồng đang ở trong phòng, tối hôm qua chơi cùng bọn anh chị em họ đến khuya nên hôm nay con bé mệt rả rời, mẹ mới dỗ con bé ngủ rồi. Mau vào nhà nhanh, đi bộ tới đây cũng mất một đoạn đường dài". Bà Lưu thấy con gái út mang bao lớn bao nhỏ, biết thân thể con gái lại yếu ớt cầm những thứ này tới chắc là mệt chịu không nổi.

Lưu Hạnh lúc này mới chú ý tới đồ đạc trong tay em gái, âm thầm gật đầu hài lòng một cái. Cô em gái cuối cùng cũng hiểu chuyện biết mang ít thứ tới đây. Con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, về nhà mẹ đẻ chính là khách, tuy cha mẹ chẳng màng mấy thứ đồ kia nhưng ba em gái trong nhà thì khác, đến tay không một hai lần thì không nói gì nhưng qua thời dài lâu dài ít nhiều gì cũng có ý kiến. Cho nên nhà cô mặc dù không khá giả hơn nhà chồng Lưu Đào nhưng mỗi lần trở về cô cũng cầm không ít thứ đến.

Cũng không phải giả bộ khá giả gì chẳng qua là vì thái bộ của bọn em dâu, chứng minh mình không phải trở về chiếm tiện nghi gì. Cầm ít thứ này nọ tới ngoài việc cho cha mẹ mặt mũi còn muốn cho cha mẹ ăn nhiều chút đồ ăn ngon. Nhà mẹ đẻ gia tính không tính là kém nhưng tuyệt đối không thể nói là khá giả, toàn gia đều trông cậy vào vài mẫu đất làm vụng quanh năm suốt tháng, đến cuối năm trừ bỏ nộp tiền thuế nông nghiệp cũng đủ chi tiêu trong nhà không có dư gì nhiều. Lại nói mấy đứa nhỏ của ba em trai ngày càng lớn nên gánh nặng quả thật không nhỏ. Chính vì điều này mấy năm qua cha mẹ chưa có một bộ quần áo mới để mặc.

Em gái cô Lưu Đào hết lần này tới lần khác lại không biết cách đối nhân xử thế, bình thường động một chút lại trở về thì không nói gì đi, đằng này mỗi lần đến hai tay đều trống không, nếu gia cảnh bên chồng khó khăn gì không tính, cũng không tranh mấy thứ đồ vật kia. Nhưng thật sự hết lần này tới lần khác cố tính như vậy, mười tám dặm trên dưới ai không biết Cao gia thôn là thôn giàu có, em rể Ái Dân lại có công việc trong tay so với nhà khác cuộc sống trôi qua phải nói là dư giả, thường xuyên qua lại như vậy cũng không tính là có mâu thuẫn gì.

Bà Lưu chú ý tới đồ vật con gái cầm trong tay, bà thật ra cũng không để bụng cái này, đứa con gái út này bà biết chính là do bọn họ cưng chiều thành hư cái gì cũng không hiểu nhưng vẫn biết hiếu thuận ôn bà. Con rể thì không cần phải nói, mỗi lần đi qua cũng xách bao lớn bao nhỏ, mua toàn đồ tốt. Ba con dâu bình thường oán trách cái gì bà đều biết, chính là than phiền cô em chồng này hẹp hòi không hiểu chuyện. Thật ra ba cô con dâu nội tâm không xấu, chỉ đơn giản ngoài miệng than phiền vậy thôi, chờ thời điểm nhà mẹ cần người bọn họ cũng không nói gì hai tay chấp thuận đồng ý.

Bà cùng ông bạn già còn có thể làm việc, bị chèn ép cũng được không sợ mấy con dâu khi dễ con gái. Nói tóm lại bà Lưu có chút thiên vị, Lưu Đào là con út trong nhà, con trai nhỏ nhất cũng lớn hơn cô ba tuổi, hơn nữa sinh liên tục ba đứa con trai về sau mới lồi ra một đứa con gái nhỏ nên phá lệ yêu thương nhiều hơn. Chính vì thế cũng đem Lưu Đào cưng chiều đến cô không rành thế sự chẳng biết làm gì cả.

Lưu Đào không biết suy nghĩ trong lòng của hai người, cứ cúi đầu đi theo hai người vào nhà, Nguyên chủ bình thường cũng ít nói nên bà Lưu cùng Lưu Hạnh không nghi ngờ gì. Phía trên giường đất trong phòng ba đứa nhỏ ngủ ngon lành, một là Đồng Đồng, còn lại con thứ hai của hai và anh ba. Đời thứ ba Lưu gia hiện tại có sáu đứa nhỏ. Con trai cả Lưu gia kêu là Lưu Chấn Trung có một trai một gái, con trai lớn anh cả năm nay mười tuổi, con gái tám tuổi, hai đứa đều đang học tiểu học. Anh hai kêu Lưu Chấn Quốc có hai đứa con trai, đứa lớn năm nay bảy tuổi, đứa nhỏ bốn tuổi, con trai lớn năm nay đi mẫu giáo, chờ mùa thu sang năm lên tiểu học. Anh ba kêu Lưu Chấn Hoa cũng có một gái một trai, con gái lớn năm nay năm tuổi, còn con trai nhỏ chưa đầy một tuổi.

Trừ ba đứa nhỏ đã đi học, còn lại ở nhà đều là bà Lưu trông, hiện tại con gái nhà anh ba đang ở bên ngoại nên ở nhà chỉ còn ba đứa nhỏ bao gồm Đồng Đồng. Ba đứa ngủ rất say, trên chóp mũi còn đổ mồ hôi.

Lưu Đào nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ đến đỏ bừng của con gái nhỏ trong lòng có chút ê ẩm. Tiểu Đồng Đồng lớn lên giống mẹ trắng noãn, nhưng bé không thừa hưởng dáng gầy như Lưu Đào mà tròn vo như đòn bánh gạo nếp nhìn liền khiến người ta yêu thích.

Lưu Đào nhìn bé không rời mắt, con gái cô như thế nào lại dễ thương như vậy nha, khuôn mặt tròn trịa khả ái thắt hai bím tóc đuôi sam nho nhỏ trong thật đáng yêu.

Bạn đang đọc Thập niên 80 Cuộc Sống Hạnh Phúc Sau Khi Trọng Sinh (dịch) của Mê Lộ Đích Ban Ban
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.