Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2496 chữ

Chuyện mua tứ hợp viện cứ như vậy được quyết định. Ban đầu là giúp Phương Tử Quân hỏi thăm, nhà họ Chu không thấy, Cố Uyển lại mua lại.

Tần Hiểu Muội nói: "Vậy quá đắt, sau này Bình An và Đa Đa mỗi đứa sinh ba, năm con cũng ở được nhà chị dâu, nào còn cần mua nữa."

Cố Uyển nói chuyện tăng giá nhà, Tần Hiểu Muội cảm thấy tăng nữa thì có thể tăng đến đâu. Phần lớn đơn vị đều có thể có thể chia phòng, chỉ cần chờ một chút là có thể được chia, không có đơn vị thì phần lớn là người địa phương thành phố B, nào phải mua nhà, không có nhu cầu thì giá có thể tăng kiểu gì.

Lâm Xuân Hoa thì ủng hộ con dâu, bà ấy nghĩ rất đơn giản, cảm thấy trong số phận Cố Uyển có tiền tài và vượng nhà, cả nhà tụm vào cũng không kiếm tiền giỏi như con bé Uyển, Tần Chí Hoa không có năng lực sao? Cũng không sánh bằng con bé Uyển.

Người khác trong nhà không biết Cố Uyển có bao nhiêu tiền, Lâm Xuân Hoa thì biết. Hai mẹ con như mẹ con ruột nên Cố Uyển không dối gạt bà ấy cái gì. Đầu năm nay vạn nguyên hộ đã giỏi lắm lắm, con bé Uyển đã là triệu nguyên hộ, nếu năm nay thuốc bắc này vẫn bán tốt thì đến cuối năm chắc có thể sở hữu tài sản tới mười triệu.

Bà cụ tưởng tượng cảnh tượng trong nhà chất đầy tiền, nằm ở trên cũng tiêu không hết, mua đi, mua đi, con bé Uyển cần hai trăm bảy chục ngàn không đắt. Con dâu có thể kiếm tiền như vậy, mặc dù số tiền kia không phải của mình, nhưng từ trong đáy lòng bà cụ vẫn kiêu ngạo, sức lực dồi dào, không khuyên Cố Uyển một câu, vui vẻ đi nói chuyện với chủ nhà.

Chiều chuộng con dâu là một chuyện, tiết kiệm tiền cho con dâu cũng rất quan trọng, bà cụ đích thân ra tay, chém xuống một ngàn hai trăm đồng với người ta.

Thủ tục mua nhà là Tần Chí Quân làm. Cầm chìa khóa xem căn nhà kia, anh cũng cảm thấy ánh mắt vợ nhà mình tốt, sân nhị tiến to như vậy thì sau này vợ chồng son ở rất thoải mái, đồ cưới cho con gái quả thật rất tốt, rời khỏi nhà còn gần.

Siêu thị của Tần Chí Hoa định khai trương vào mười tám tháng sáu, chuẩn bị chừng tám tháng. Tám tháng này, Tần Chí Hoa đều tham gia vào toàn bộ quá trình từ thiết kế sửa sang siêu thị, đến tuyển dụng nhà cung cấp, tuyển nhân viên và hệ thống thu tiền, còn ra nước ngoài học tập một chuyến, đến đến nhà cung cấp hệ thống để được đào tạo rồi học hỏi các mô hình kinh doanh và khái niệm của các trung tâm thương mại nước ngoài.

Lúc đi rất căng thẳng, bởi vì không giỏi ngoại ngữ, cũng may Phương Ngạn tìm một phiên dịch đi cùng nên cũng thuận thuận lợi. Sau khi Tần Chí Hoa ra nước ngoài, trở về cảm thấy mình đã học hỏi được rất nhiều, cũng xắn tay áo muốn làm một trận lớn oanh oanh liệt liệt, học hỏi kinh nghiệm từ một số mô hình nước ngoài, lên hàng loạt kế hoạch khuyến mãi khai trương, quảng bá rầm rộ ngay xung quanh siêu thị lực hơn nửa tháng trước.

Tần Chí Cương và Vương Hải Quyên có nghe đồn chuyện Tần Chí Hoa, Cố Uyển và mấy người bạn đầu tư hơn năm trăm ngàn để mở một siêu thị. Đầu tư bạo tay như thế làm hai vợ chồng vừa hâm mộ vừa tò mò, trong cửa hàng có nhân viên đáng tin cậy, mười lăm hai vợ chồng đã đến thành phố B, còn cùng dẫn Sáu Cân tới.

Giang Hạo còn năm, sáu ngày ngày nghỉ phép, cho nên bây giờ cũng ở bên Tần Hiểu Muội. Một nhà ba người anh hai vừa đến, nhà lão Tần hiếm khi cả nhà tụ họp, trong lòng Tần Đại Hữu và Lâm Xuân Hoa vui vẻ không biết biết bao.Hôm đó đúng lúc là thứ bảy, buổi trưa Cố Uyển trở lại từ bệnh viện thì đề nghị chụp ảnh gia đình cho cả nhà.

Cả nhà đều đồng ý với kiến nghị này, không đi đâu mà chụp ngay tại nhị tiến trong sân. Chuyển mấy cái ghế tới, hai lão già ngồi trước con dâu và con gái, đám trẻ ngồi trên đùi họ, ba anh em nhà họ Tần và con rể Giang Hạo đứng ở cuối, mời hàng xóm cũ cách vách ở đường hẻm tới chụp ảnh giúp.

Chụp trong sân và ở phòng chính, sau đó là chụp ảnh đơn cho gia đình. Tần Chí Quân thích dính lấy vợ mình, hai vợ chồng chụp mấy bức ảnh.

Không giống như Giang Hạo, Hiểu Muội đứng nghiêm chỉnh, ở giữa còn có khoảng cách, mắt nhìn thẳng, Tần Chí Quân và vợ mình chụp ảnh gần như dán tay vào nhau như nhựa cao su, hoặc là khoác lên vai Cố Uyển, hoặc là ôm ngang hông, cũng có dắt tay. Cũng may trừ ảnh gia đình là mời hàng xóm hỗ trợ, sau đó đều là người nhà chụp cho, vì vậy nên Cố Uyển không quá xấu hổ.

Lúc không có ai cô cũng dính Tần Chí Quân, ngay trước mặt mọi người mà da mặt cô vẫn còn non, có điều người nhà họ Tần thấy quen nên cũng không trách mà hiểu ý cười.

Vương Hải Quyên hâm mộ Cố Uyển và Tần Chí Quân tình cảm như vậy, bọn nhỏ ra vườn chơi, hai người mẹ ngồi ở chòi nghỉ mát trong vườn nhìn ra xa. Vương Hải Quyên trêu ghẹo Cố Uyển, nói: "Tình cảm anh chị tốt quá, em thấy Hiểu Muội, Giang Hạo tân hôn một năm, một năm chỉ gặp nhau một hai tháng còn không ngọt ngào như anh chị."

"Nào có, anh chị kết hôn nhiều năm lại là ở nhà anh ấy nên tương đối thả lỏng tự tại, Hiểu Muội và Giang Hạo vẫn tốt, da mặt hơi mỏng chút." Cố Uyển cười nói.

Vương Hải Quyên lắc đầu, nói: “Chị không tin à, em nói với chị, ánh mắt và cảm giác không giống nhau. Thật, em cũng không hình dung được."

Cố Uyển có hơi ngượng ngùng, vòng vo đề tài hỏi Vương Hải Quyên: "Cửa hàng quần áo của em và chú hai mở thế nào rồi."

Vương Hải Quyên cười, nói: "Cửa hàng quần áo tạm được, trước kia lúc thông với cửa hàng quần áo nam, có vài khách hàng không dám đi vào. Thật ra sau khi hai nhà tách ra, làm ăn tốt hơn trước kia, nhưng em vẫn hâm mộ chị và anh cả, bọn em không dám làm ăn lớn như vậy. Về chuyến này là chúc mừng anh chị, thật ra thì em và Chí Cương vừa thương lượng, vẫn muốn xem thêm, học thêm chút, nếu có thể có thêm kinh nghiệm cũng tốt."

Cố Uyển vui vẻ thay Vương Hải Quyên, nói: "Nghĩ thông là tốt rồi, chị rất sợ em vẫn mâu thuẫn như vậy. Theo ý chị, nếu cảm thấy không thể tha thứ thì hoàn toàn buông tay, để không buông tay được thì phải nghĩ thông, không sẽ đổi hướng thành hành hạ, hành hạ mình cũng hành hạ con."

Vương Hải Quyênnói đúng, kéo Cố Uyển nói cảm ơn: “ Nhắc tới đây, trong lòng em cảm ơn chị, chị gửi viên uống làm đẹp và đồ trang điểm cho em, để em tìm được sự tự tin. Bây giờ da em tốt hơn trước kia, vóc người cũng khôi phục về lúc trước khi sinh Sáu Cân, cũng học cách ăn mặc, khiến mình đẹp thật sự là có thể gia tăng sự tự tin rất nhiều, tự tin thì cảm thấy làm gì cũng thuận. Trước kia em không biết viên uống làm đẹp đắt như vậy, là năm nay lên thành phố nhập hàng, đi dạo thị trường mới biết thứ đó gửi cho em xấp xỉ một ngàn đồng một lọ. Chị dâu cả, chỉ cái này chị đã cho em năm ngàn đồng, em đã hỏi rồi, có loại ba trăm một lọ, hiệu quả cũng tốt, sau này em mua cái đó. Chị đừng gửi nữa."

Cố Uyển cười, nói: "Cũng không dối gạt em, chị không tiêu nhiều tiền như vậy, đây là chị làm ăn cùng một người bạn, chị không cần lấy đắt như vậy."

Vương Hải Quyên kiên quyết không tin, một ngàn đồng một lọ thì giá vốn cũng không rẻ, vẫn nói tự mua: "Không phải lúc nào em cũng có thể lấy đồ của chị, lúc này em vội tới cũng mang quà cho chị, là một thỏi son, lát nữa em đưa cho chị."

Nói xong, Vương Hải Quyên nhìn đôi môi hồng hào đầy đặn của Cố Uyển, nói: "Lần tới phải mua cái khác, em thấy chị không dùng son môi được. Làm sao mà được vậy, em coi viên uống làm đẹp là đường đậu mà uống cũng không có vẻ ngoài như chị, kem nền bán ở đó."

Cố Uyển nghe Vương Hải Quyên nói mà cười. Mấy đứa Bình An hái được ít dâu tây mang lên, bên cạnh chòi nghỉ mát có một vòi nước, Cố Uyển rửa rồi để lên bàn đá ăn. Mấy đứa Bình An ăn no, Sáu Cân thì chưa ăn nhiều, nên rất thích.

Vương Hải Quyên nhìn vườn có nhiều cây ăn trái và rau xanh mà hâm mộ cuộc sống của Cố Uyển quá tốt, thành phố B như vậy thì không dám nghĩ tới nhà cửa như vậy.

Nhắc tới nhà, Cố Uyển nhớ ra cái nhà kia, chính cô vừa mua hai cái. Gần đây cô rất nhiệt tình mua nhà, mặc dù cái nhà kia vừa có, chưa xem qua, nhưng cô rất thích tứ hợp viện kiểu xưa như vậy, chú trọng bố trí kiến trúc, ở rất thoải mái, cô hỏi Vương Hải Quyên có nghĩ đến thành phố B phát triển không.

"Em xem bây giờ mọi người nhà chị đều ở đây, một nhà ba người các em ở quê, mở cửa hàng quần áo ở đó có thể sống được, ở thành phố B cũng có thể mở mà, làm ăn còn tốt hơn ấy."

Vương Hải Quyên nào không nghĩ đến, chỉ là không dám nghĩ. Vương Hải Quyên có nghe nói qua nhà Cố Uyển bao nhiêu tiền, đây không phải là vùng quê, huyện thành nhỏ của họ, dùng một, hai ngàn là có thể mua một căn hộ.

Cô nói: "Thời gian trước có người bạn muốn mua tứ hợp viện, mẹ hỏi giúp, khu Tây Thành có một sân nhỏ nhất tiến một trăm mét vuông, ba mươi lăm ngàn, là nhà em gái bà cụ cách vách, cách chị hơi xa, em có muốn cân nhắc một chút không. Theo chị biết, giá cả tứ hợp viện tăng bảy, tám phần trăm sau ba, bốn năm, em muốn thì đến thành phố B, chị cảm thấy có thể đi xem căn nhà kia. Hai em ở quê, ba mẹ rất nhớ hai em, có thể suy tính một chút."

Vương Hải Quyên nghe thấy ba mươi lăm ngàn thì chỉ lắc đầu, nói: "Quá đắt, em không mua nổi, mấy năm nay nhà làm ăn cũng chỉ để dành được tổng cộng hơn hai chục ngàn, trừ mua nhà thì còn phải làm ăn, thiếu quá nhiều tiền."

Cố Uyển cảm thấy tiền không phải là chuyện lớn, nói: "Em và chú hai thương lượng đi, cũng hỏi ý kiến ba mẹ. Đừng cân nhắc giá tiền nhà trước, nếu muốn phát triển ở bên này mà thiếu một, hai ngàn thì chị cho hai em mượn trước cũng được."

Vương Hải Quyên động lòng, chỗ như thành phố B thì sao lại không hướng tới, nên buổi tối lúc ngủ thương lượng chuyện này cùng Tần Chí Cương. Tần Chí Cương có hơi chần chờ, mang món nợ một, hai ngàn đấy, lúc này người ta thích gửi tiền, sợ thiếu nợ, tất cả tiêu xài đều tương đối cẩn thận.

Ba mẹ anh em đều ở thành phố B, rõ ràng người nhà ở bên này quá rất tốt, Tần Chí Cương không nghĩ đến đây phát triển là giả, anh cũng rất động lòng, chỉ là giá nhà kia thì trong lòng do dự, cuối cùng vẫn không quyết định được.

Sáng ngày hôm sau Tần Chí Quân đi bộ đội, Cố Uyển lái xe tới sớm đón sư phụ cô đến bệnh viện bắt mạch, Tần Chí Hoa cũng đến siêu thị, Tần Chí Cương nhân lúc không có ai mà hỏi ý kiến mẹ mình chuyện này.

"Chị dâu con nói với vợ con à?" Lâm Xuân Hoa nghe Tần Chí Cương nói xong thì hỏi.

Tần Chí Cương gật đầu, nói: "Dạ, ý chị dâu là nếu chúng con không đủ tiền, chị dâu cho chúng con mượn một, hai ngàn trước cũng được. Mặc dù cửa hàng quần áo có thể kiếm ít tiền, nhưng gánh nhiều như no vậy con vẫn có áp lực. Chị dâu nói cũng đúng, cả nhà đều ở bên này, thật ra con cũng muốn tới, con nghĩ hay là mở một cửa hàng ở trong huyện một năm nữa, như vậy có sao cũng có thể để dành thêm chục ngàn đồng, đến lúc đó mua nhà thì ít nhất không cần vay tiền chị dâu, áp lực trong lòng sẽ không lớn như vậy."

Lâm Xuân Hoa cụp mắt xuống, suy nghĩ một chút, nói: "Mẹ đi xem nhà cùng hai đứa, mẹ cũng nghe bà cụ hàng xóm nói ra về căn nhà kia, có được hay không thì tận mắt qua, tốt thì mua trước tới. Bây giờ giá nhà tăng lên rất nhiều so với hai, ba năm trước, khi đó mua một tứ hợp viện chắc cũng là hai chục ngàn, bây giờ đã đã ba mươi lăm ngàn, mẹ sợ con trở về góp đủ tiền thì giá nhà lại tăng."

Lâm Xuân Hoa nhanh chóng cầm bát đã rửa và tạp dề ra vườn nói với Tần Đại Hữu, dẫn theo Tần Chí Cương và Vương Hải Quyên đi tìm bà cụ hàng xóm kia, để bà cụ kia dẫn đi xem nhà.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.