Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Cố Uyển đỏ mặt không thể giải thích được, cô ngại ngùng quay trở lại phòng của mình, cuối cùng Tần Chí Quân đã đưa cô về. Giống như Lâm Xuân Hoa, Cố Uyển rất ái ngại khi ở trong phòng chính vì sợ người khác chú ý. Sau khi vào phòng, cô không nằm lên giường mà ngồi xuống bàn làm việc, Tần Chí Quân cười theo sau, lúc này mới nhìn thấy trong phòng có thêm tờ lịch, anh nhìn vào cái thứ mười chín bị bút đỏ vòng tròn. Vào cái số, lúc này anh mới thực sự hiểu rằng vợ anh ngày nào giờ cũng suy nghĩ lung tung.Cố Uyển rất vui mừng nhưng vẫn hỏi để chắc chắn: “Anh có thể quyết định việc này sao?”

Tần Chí Quân cười nói: “Tất cả các quân khu trên cả nước đều đã được quy định lại, đây là một sự khởi đầu, sau này sẽ khó mà có số lượng lớn tân binh như vậy gia nhập quân ngũ, vậy nên sẽ không cần ra ngoài làm nhiệm trong một thời gian dài như vậy nữa.”Cũng may Tần Chí Quân biết chừng mực, giày vò một hồi rồi dọn dẹp cho vợ của mình, nếu không sẽ lần này sẽ bị gọi ba tổ tông nhà họ chặn cửa mất.

Ba đứa nhóc hùng hổ chạy tới tìm ba mẹ là có nguyên do, bọn trẻ muốn khoe ba. Nhà họ Tần đã ở hẻm Cam Lộ một năm rồi, bình thường hai tông bà hay dẫn mấy đứa cháu tới công viên gần đó chơi. Ba đứa nhỏ bề ngoài vô cùng hiếm, người đến bắt chuyện đúng là không ít. Chưa được hai tháng, đa số hàng xóm mấy ngõ hẻm xung quanh đều quen biết hết rồi. Trong sân nhà họ Tần trồng rất nhiều rau củ quả, nhà họ cũng ăn không hết, thi thoảng Lâm Xuân Hoa sẽ tặng rau cho nhà đông, tặng hoa quả cho nhà tây, qua lại thường xuyên nên ở cũng không tồi.

Ba đứa nhóc tất nhiên cũng có bạn chơi cùng bọn nó, đám nhỏ chơi với nhau, ngoài nghịch bùn đất, chơi gia đình ra, còn phải khoe ba, khoe mẹ, muốn so sánh ba bạn làm gì, mẹ bạn làm gì.

Tần Chí Quân chuyển tới nơi này chưa được mấy ngày đã có nhiệm vụ phải đi, bảo mấy đứa Bình An phải khoe ba thế nào đây? Người ta nói ba là giáo viên, ba là Cục trưởng, Bình An chỉ nói ba cậu bé là quân nhân, Đa Đa lại bổ sung thêm một câu là anh hùng.

Nhưng nói cả một năm cũng chưa để các bạn nhỏ thấy người, ba vừa trở về, ba anh em đã xúm lại thì thầm bàn bạc, không phải là muốn ba mẹ dắt ba đứa ra công viên dạo một vòng à?

Tần Chí Quân triền miên với vợ của anh một lát, đúng lúc giờ tinh thần đã sảng khoái, anh không hề từ chối yêu cầu của các con. Còn Cố Uyển, ban ngày ban mặt càn quấy với Tần Chí Quân, nên rất chột dạ, không dám ở trong phòng lâu, dọn dẹp xong cũng ra ngoài với họ.

Lâm Xuân Hoa biết ý nghĩ kia của mấy đứa cháu, hôm nay bọn trẻ có ba mẹ dẫn ra ngoài bà ấy cũng vui mừng, vẫy tay bảo họ: “Đi đi, bà nội ở nhà nấu đồ ngon cho các cháu. Bây giờ là bốn giờ, sáu giờ về nhà ăn cơm tối.”

Tần Chí Quân ôm Điềm Bảo trong lòng, anh và Cố Uyển, hai người mỗi tay dắt một đứa con trai, cả nhà năm người cùng đi ra ngoài. Người vui vẻ nhất đương nhiên là Bình An, một tay nắm tay ba, một tay chỉ đường, đôi chân nhỏ bước rất nhanh.

Công viên cách nhà không xa lắm, phong cảnh cũng rất đẹp, các bạn nhỏ vừa vào công viên, chưa đi được bao lâu đã gặp người bạn quen thân, hớn hở giới thiệu cho người ta đây là ba tớ. Cái ngực nhỏ ưỡn lên rất cao, không biết tự hào tới mức nào.

Vẻ ngoài như thần tiên của hai vợ chồng Tần Chí Quân làm cho bà nội của bạn nhỏ kia nghĩ thầm, chẳng trách ba đứa nhỏ lại xinh như vậy. Bà ta đã gặp Cố Uyển, thì ra con trai của nhà họ Tần cũng đẹp trai, đây là di truyền rồi. Không thể không khen ngợi lẫn nhau, khen tới mức mặt nhỏ của bạn nhỏ Điềm Bảo đỏ lên vì kích động, nếu như có cái đuôi thì có thể đã vui vẻ vẫy lên rồi.

Nói tới loại hoảng sợ này, cái lần Tần Chí Quân làm nhiệm vụ rồi bị thương kia, cô đã từng như vậy ở trong mơ. Nhưng bây giờ người đang yên lành ở bên cạnh, sao đột nhiên cô lại hoảng sợ?

Vì vụ này, nên bữa tối Tần Chí Quân cũng bê tới phòng cho cô, ăn xong sớm rồi để Cố Uyển nghỉ ngơi. Nửa đêm, Cố Uyển nằm mơ lại cảm thấy hoảng sợ, cô tỉnh lại, mở mắt ra đã thấy có một bóng đen đứng cạnh giường nhỏ. Nhờ ánh trăng cô có thể nhìn thấy người kia mặc áo choàng đen kỳ quái, bàn tay khô gầy như móng vuốt đang vươn về phía Điềm Bảo nằm ngoài cùng.

Cố Uyển không nghĩ ngợi, cầm gối lên ném, rồi lật người nhảy xuống giường. Sức mạnh của cô cực lớn, cái gối vốn không có lực sát thương khi cô dùng toàn lực ném về phía đầu của người mặc đồ đen, nó nhanh tới mức mang theo cả tiếng gió. Người mặc đồ đen kinh ngạc, né tránh.

Cố Uyển đã bảo vệ trước giường của ba đứa con. Tần Chí Quân đang ngủ cũng bị làm tỉnh giấc, thấy cách ăn mặc của người mặc đồ đen, sắc mặt anh chợt thay đổi, đánh về phía người mặc đồ đen kia không hề nghĩ ngợi.

Người mặc đồ đen cười khanh khách, cũng không biết làm động tác gì, dáng người cực kỳ nhanh, một tay đánh về phía Cố Uyển, vác người trên vai, lại bắt lấy một đứa nhỏ trên giường, rồi xông ra ngoài.

Tần Chí Quân cầm lấy con dao gắm đặt trên tủ sách, đuổi ra ngoài. Từ lúc Cố Uyển hoảng sợ tỉnh giấc, tới lúc đánh lộn, người mặc đồ đen đánh ngất Cố Uyển, vác cô và Điềm Bảo đi, cả quá trình chưa tới một phút. Trong nhà của nhà họ Tần vô cùng yên tĩnh, mọi người vẫn đang nằm ngủ, không hề biết gì về việc này.

Vợ và con gái bị người mặc đồ đen kia bắt đi ngay trước mặt anh, Tần Chí Quân tức tới nổ mắt, trong lúc đuổi theo, dáng người đã hiện ra tàn ảnh. Anh nhanh, người mặc đồ đen kia mang theo hai người nhưng tốc độ cũng không chậm, một người đuổi một người chạy không lâu đã ra khỏi khu phố. Điềm Bảo chắc là giật mình tỉnh giấc, bị doạ bật khóc. Người mặc đồ đen kia muốn xử lý cô bé, nhưng lại vác hai người nên không dư tay, chỉ có thể quát một tiếng bằng chất giọng cực kỳ khó nghe.

Cố Uyển đã bị đánh ngất rồi, nhưng Điềm Bảo vừa khóc, cô đã tỉnh táo lại. Cô không cử động, cố gắng duy trì trạng thái bị đánh ngất, âm thầm đánh giá xung quanh, nghĩ cách thoát thân.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.