Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1685 chữ

Tần Chí Hoa có tài ăn nói, dù sao cô ấy ở bên cạnh nghe và chỉ đưa ra sản phẩm của họ, biểu triển lãm mười ngày nhất định có thể kiếm được bội tiền, chính quyền địa phương rất ủng hộ buổi triển lãm, công ty lại tuyên truyền mạnh mẽ về buổi triển lãm, lúc ấy sẽ có rất nhiều đến buổi triển lãm, trong kinh tế thị trường trong mấy thập kỷ chỉ cần sản phẩm tốt giả cả ưu đãi, sức mua của người dân sẽ mạnh hơn, người không đến tham gia triển lãm lần này chắc chắn sẽ là chịu thiệt.Vẻ mặt Tiêu Vũ Phi khó hiểu, Hạ Mẫn lại không muốn nói nhiều, trực tiếp mở cửa đi vào, xoay người đóng cửa lại.

“Mẫn Mẫn, em có ý gì, nói rõ ràng đi!” Tiêu Vũ Phi đấm cửa, dì giúp việc trong phòng nghe thấy tiếng động nên đi ra hỏi chuyện gì, Hạ Mẫn căn dặn bà ấy không cần quản nên bà ấy lên tầng trở về phòng mình.

Chuyến này Hạ Mẫn đi theo Tần Chí Hoa đến thành phố Thâm Quyến và thành phố Thượng Hải vẫn có một chút thu hoạch, mua được khá nhiều mỹ phẩm nhập khẩu về dùng thử, tuy là vẫn không thơm, nhưng đầu năm cô ấy không có nhiều tiền để đầu tư, cho nên thời gian này phải tìm hiểu trước đã, đợi cuối năm lấy được lợi nhuận quan trọng mua cùng không muộn.

Mấy ngày này Hạ Mẫn ra ngoài cùng Tần Chí Hoa, nhìn thấy anh ấy làm việc Hạ Mẫn mới cảm thấy việc làm ăn của Kinh Thán, Phương Ngạn và Tiêu Vũ Phi rất thuận lợi, hơn nữa họ lợi dụng mối quan hệ rất rộng của dòng tộc, có nhiều chuyện chỉ cần một cuộc điện thoại có thể giải quyết được, nhưng Tần Chí Hoa không giống bọn họ, Hạ Mẫn tận mắt thấy anh ấy làm sao để thay đổi được trang giấy.

Mấy ngày nay, cô ấy theo anh ấy đến Hỗ Sĩ ở thành phố Thâm Quyến gần nhiều nhà máy như: nhà máy may, nhà máy dệt, xưởng giày, nhà máy may quần áo trẻ em, xưởng đồng hồ, nhà máy thực phần và các loại xưởng đồ công nghiệp, thấy anh ấy nói rõ mục đích đến, cầm ra một thư mời được làm rất xinh xảo từ bên nhà máy mời anh đến thành phố B vào cuối tháng mười và đầu tháng mười một tham gia triển lãm, rồi đưa ra các tiềm năng của công ty và những văn bản được phê duyệt của các bộ ngành liên quan đến buổi triển lãm ở thành phố B, anh ấy đầu thuyết phục phía nhà máy tham gia cuộc triển lãm mà công ty triển lãm Hoa Thái của anh tổ chức ở thành phố B.

Tần Chí Hoa có tài ăn nói, dù sao cô ấy ở bên cạnh nghe và chỉ đưa ra sản phẩm của họ, biểu triển lãm mười ngày nhất định có thể kiếm được bội tiền, chính quyền địa phương rất ủng hộ buổi triển lãm, công ty lại tuyên truyền mạnh mẽ về buổi triển lãm, lúc ấy sẽ có rất nhiều đến buổi triển lãm, trong kinh tế thị trường trong mấy thập kỷ chỉ cần sản phẩm tốt giả cả ưu đãi, sức mua của người dân sẽ mạnh hơn, người không đến tham gia triển lãm lần này chắc chắn sẽ là chịu thiệt.Vẻ mặt Tiêu Vũ Phi khó hiểu, Hạ Mẫn lại không muốn nói nhiều, trực tiếp mở cửa đi vào, xoay người đóng cửa lại.

“Mẫn Mẫn, em có ý gì, nói rõ ràng đi!” Tiêu Vũ Phi đấm cửa, dì giúp việc trong phòng nghe thấy tiếng động nên đi ra hỏi chuyện gì, Hạ Mẫn căn dặn bà ấy không cần quản nên bà ấy lên tầng trở về phòng mình.

Chuyến này Hạ Mẫn đi theo Tần Chí Hoa đến thành phố Thâm Quyến và thành phố Thượng Hải vẫn có một chút thu hoạch, mua được khá nhiều mỹ phẩm nhập khẩu về dùng thử, tuy là vẫn không thơm, nhưng đầu năm cô ấy không có nhiều tiền để đầu tư, cho nên thời gian này phải tìm hiểu trước đã, đợi cuối năm lấy được lợi nhuận quan trọng mua cùng không muộn.Cũng không cần phải giao tiền trước, hai bên ký kết hợp đồng, bên không thể giao tiền trước ba ngày khi buổi triển lãm bắt đầu coi như là vi phạm hợp đồng, như vậy có thể khiến những nhà nhá đến thành phố B xem buổi triển lãm động tiền, không có ví dụ tai họa ngầm trong sự an toàn, ví dụ như kiểu này…

Buổi triển lãm này không phải miễn phí, phí mỗi gian hàng rộng hai mét trong mười này trong buổi triển lãm là ba trăm mười ba đồng, bây giờ thu nhật một năm của một người công nhân cũng chỉ có hai ba mươi động, phí của chỗ đặt trong buổi triển lãm trong mười ngày gần một nghìn đồng, tất nhiên phần lớn các nhà máy đều do dự thậm chí không vui, sau đó lần đầu Hạ Mẫn thấy được cái gì gọi là miệng lưỡi dẻo ngọt.

Tần Chí Hoa đưa ra hai phương án, một là đóng phí chỗ đặt, tiền lãi trong khi triển lãm tất cả đều thuốc về nhà máy, hai là hợp tác với công ty triển lãm, nhà máy giao hàng công ty triển lãm phụ trách tiêu thụ, bên công ty triển lãm không thu phí chỗ, nhưng trong lúc triển lãm số bán được sẽ chia hai phần với công ty triển lãm.

Các nhà máy dứt khoát ký hợp đồng thuê chỗ triển lãm, những nhà máy muốn giữ gìn thành tự người đi trước ký hợp đồng bán hộ, trên đường trở về Hạ Mẫn hỏi Tần Chí Hoa tổng cộng có bao nhiêu vị trí triển lãm, Tần Chí Hoa cười nói có hơn một trăm năm mươi vị trí.

Hạ Mẫn tính một lúc, vậy tiền thuê chỗ hết cũng mất trăm nghìn, mới mấy ngày đã kiếm được mười mấy nghìn, từ nhỏ cô ấy cũng không thiếu tiền, vẫn cảm thấy điều này thật không tưởng tượng được.

Tần Chí Hoa nói cái này còn chưa là gì, trong ngày diễn ra triển lãm sẽ bán vé vào, vé vào cũng là nguồn thu lớn.

Hạ Mẫn mới hiểu được tiền còn có thể kiếm như vậy, đây là hai bên cũng thu phí, cô ấy hỏi Tần Chí Hoa đầu từ vào cái gì, Tần Chí Hoa nói cho bên cửa hàng triển lãm nông sản của Đông Tam Hoàn vay một khoản thuê chỗ, mười ngày ba trăm đồng.

Hạ Mẫn đều nghe rồi ngây ngốc hỏi: “Không cần sắp xếp sao?”

“Không cần, cần chia xong vị trí thương gia tham gia triển lãm sẽ tự mình tiêu tiền xếp sắp.”

Gian thương à….

Chỗ triển lãm thuê sáu trăm động, tính toán mua đi bán lại là mươi ba nghìn đồng.

Cậu ấy dựa bên cạnh đợi Tiêu Vũ Phi khóc xong rồi yên tĩnh, đưa anh ta vào phòng mới được, cậu ấy lại nhớ phải tìm Mẫn Mẫn trò chuyện một chút, tên Tiêu Vũ Phi kia thích cạnh tranh, vì ghen tuông nên chỉ số thông minh bằng không rồi, chỉ trông cậy vào khi nào cậu ấy hỏi rõ.

Không thể không nói, bè lũ ngoan cố thì chung phe, Phương Ngạn không thể nói không hiểu Tiêu Vũ Phi. Tiêu Vũ Phi không đợi Phương Ngạn giúp anh ta tìm em gái nói chuyện, anh ta đụng phải Tần Chí Hoa ở nhà hàng Lão Mạc.

Chết tử tế thì không chết, Tần Chí Hoa đang cùng cô gái trông khoảng hơn hai mươi trang điểm thời thượng đi ăn.“Có người vào không? Đến cửa hàng bách hóa mua đồ không cần có vé vào.”

Tần Chí Hoa mỉm cười, người dân rất thích tham gia chỗ náo nhiệt, hơn nữa, anh ấy còn có những chiêu bài sau nữa.

Hạ Mẫn cảm thấy xem Tần Chí Hoa lam anh có thể học được rất nhiều điều, trừ việc thỉnh thoảng cô ấy phải chăm nom việc nhà máy thuốc bán thành phẩm viên dưỡng nhan do cô phụ trách ra cũng không có việc gì, sau khi quay về thanh phố B tạm thời giúp đỡ Tần Chí Hoa, cũng tranh thủ cơ hội học tập.Tần Chí Hoa giơ hai ngón tay.

“Hai hào?” Hạ Mẫn không chắc chắn hỏi lại.

“Hai đồng, hai hào thì anh lăn tăn làm gì.”Cùng lúc ấy, trong lòng Tiêu Vũ Phi đầy tâm trạng muốn tìm Hạ Mẫn và hỏi chỗ rõ đang lái xe ở xa xa phải nhìn lại đằng sau mấy lần, đứa trẻ gần hai mươi tuổi bình thường thích giả vờ già dặn dường như đỏ cả mắt.

Sau khi trở về anh ta không thể không kéo Phương Ngạn đi uống rượu giải sầu, lúc chưa say còn ổn, sau khi đã say anh ta luôn lải nhải: “Người tôi thích sao lại rẻ rúm vậy, sao Mẫn Mẫn đối xử với tôi như vậy.”

“A Ngạn, cậu có biết hay không, tên nhãi Tần Chí Hoa kia là em trai chồng Cố Uyển, cậu nói xem hai anh em chúng ta có phải xung khắc với anh em nhà lão Tần không.”Hạ Mẫn trố mắt nghẹn họng nhìn anh ấy, Tần Chí Hoa nhìn hiểu ngay biểu cảm trong mắt cô, mỉm cười hắng giọng nói: “Anh còn phụ trước quảng cáo, trong hợp đồng có viết trong thời gian diễn ra triển lãm lượt người tham gia triển lãm không đạt đến hai nghìn lượt, anh sẽ gửi lại các nhà máy phí tham gia triển lãm.”

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.