Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Còn chưa kịp oán trách xong, đã nghe thấy Giang Ích Dân cười ha hả, nói: “Nói đến Phương tư lệnh, cũng có quen biết tiểu đội trưởng Tần, đầu năm nay lúc ở trên chiến trường, tiểu đội trưởng Tần đã đỡ thay cho Phương tư lệnh một viên đạn đó.”

Chẹp, lại còn từng cứu Phương Trí Trung, mấy người rối rít nhìn về phía Phương Trí Trung, Phương Trí Trung cũng cười, kể lại chuyện một cách đơn giản.

Không thể cái gì cũng nói, không thể nói là thuốc Hồi xuân được.

Giang Ích Dân nói Tần Chí Quân đỡ cho Phương Trí Trung một viên đạn, những ་་ người khác chỉ biết là bình thường, nhưng đại thủ trưởng lại biết Tần Chí Quân là ai, anh chính là tiểu đội trưởng thường ngồi trong ba cái tòa nhà lớn kia đó.

Thì ra không chỉ có vợ yêu nước, mà chồng còn rất ưu tú, có thể đột phá dưới tay của đại đội trưởng Long Viêm, tuyệt đối có thể coi là tướng nhìn trúng tướng.

Đại thủ trưởng mới vừa rồi còn cảm thấy tư chất quân sự sĩ quan này còn nằm ở dưới đáy, lúc này tâm trạng lại cực kì tốt, tuy đội đặc chiến Long Viêm lần này tới trợ giúp nhiệm vụ của có mười mấy người, nhưng đều là những sĩ quan đột phá dưới tay của đại đội trưởng Long Viêm, nhất là cậu sĩ quan này anh ta còn từng chăm sóc, điều này làm cho tâm tình của anh ta cực kì tốt, lúc đầu trong nhà thưởng cũng không sai mà.

Lại nói tiếp với Giang Ích Dân: “Sáu mươi tám cái tên thắng được này, cậu bảo người sửa lại một chút, thêm cả mấy người thắng được Long Viêm kia nữa, lựa ra chú trọng đào tạo một chút.”

Bầu không khí trong phòng họp dần trở lại bình thường, trong lòng mấy vị quân tư lệnh cũng thở phào nhẹ nhõm, có sự tham gia của Long Viêm, dù là đến từ chỗ nào cũng không sợ đến nỗi có ít sĩ quan vượt cấp, các người ở trong quân ưu tú như vậy cũng không thành vấn đề, quan trọng ở trước mặt đại thủ trưởng coi như đã vượt qua kiếp này.

Tần Chí Quân còn không biết biểu hiện của anh đã được đại thủ trưởng coi trong, thi đấu vừa kết thúc anh đã hận không thể mọc thêm cánh để bay về nhà thăm vợ anh và mấy đứa nhỏ.

Lúc tìm được xe trở về chỗ ở, trại trưởng của trung đoàn hai và ba đều đã ở trên xe, thấy anh đến, hai trại trưởng cùng vỗ vai, lớn giọng chúc mừng: “Có thể mang vinh dự cho quân đoàn chúng ta, quay về không 2 thể quên công lao của cậu.”

Tần Chí Quân cười một tiếng, nói cảm ơn, hai người trò chuyện một lúc về những đối thủ gặp phải khi vượt cấp. Bọn họ trò chuyện nhiệt tình, Hạ Quân ở một bên lúc này lại trở nên lúng túng, anh ta là người ở trong đoàn biết sớm nhất chuyện trung đoàn sẽ có người đi tham gia cuộc thi Binh Vương lần này, hồi trung thu đi nhà họ Nhạc ăn cơm nghe ba vợ nói qua một tý, cuộc thi Binh Vương lần này là cơ hội tốt, tuy không biết lợi ích cụ thể là gì, nhưng bên trên hình như rất coi trong.

Bởi vì nhận được tin tức này, mấy tháng qua anh ta luôn tăng cường mức độ luyện tập của mình, không ngờ đến lúc thông tin ở trên truyền xuống, cả doanh tại chỉ chọn một người, lại còn chỉ có sĩ quan cấp tiểu đoàn mới được tham gia.

Tư chất quân sự của tiểu đoàn cao hơn anh ta một chút, Hạ Quân không năm chắc lắm, vì muốn dự thi mà đi nhà họ Nhạc nhiều hơn mất lần, cuối cùng là sư đoàn trưởng Tống nhìn thủ đoạn không đẹp mắt của con rể, dùng mạng giao thiệp của ông quyết định điểu tiểu đoàn trưởng ở trung đoàn ba đi làm nhiệm vụ.

Loại thủ đoạn không có tý đầu óc này cũng rất có tác dụng, trại trưởng trung đoàn ba mơ hồ biết cái gì đó nhưng cũng không là gì được, cộng thêm việc Binh Vương nghe có vẻ chính là một cuộc so tài vinh dự, cũng không biết thực tế có chỗ nào tốt, nhưng cũng chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà nhận. Ai bảo anh ta không phải ba vợ của sư đoàn trưởng đâu.

Đừng coi thường trong quân đội hầu hết đều là đàn đàn ông mà nhiều chuyện không hề kém đàn bà đâu, tiểu đoàn trưởng của ba tiểu đoàn có chức vụ cao hơn cơ bản đều đã nghe nói qua chuyện này, đó cũng là lý do tại sao tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai chỉ nói chuyện với Tần Chí Quân, mà cũng không để ý nhiều đến Hạ Quân, một thằng đàn ông không bản lĩnh luôn nghĩ cách bám váy đi đường tắt.

Kết quả tính kế tới lui, đường tắt vứt đến chân rồi còn đi không vững, bọn họ làm lính, quân sự tài nghệ không đủ thì làm cái gì cũng uổng công.

Hai trại trưởng trong lòng như xem một câu chuyện cười, không chỉ anh ta, nhìn xem ở trong đoàn không ít người nghĩ như vậy đâu.

Ông lão họ Giang cầm tư liệu sĩ quan đánh bại Long Viêm do thuộc hạ trình lên, ngoại trừ Tần Chí Quân còn có ba người, ba người khác có cấp bậc không cao, giành chiến thắng phút chót.

Ông gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, gọi điện cho con gái Giang Tuệ.

“Con bảo con dâu A Dương có rảnh thì đến nhà Tần Chí Quân thăm hỏi chút, để A Dương bồi dưỡng tình cảm, chuyện qua lại này đừng làm qua loa.”

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.