Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có làm thì mới có ăn

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Theo Hạ Tiểu Hạ, nếu không tính các trẻ em trong nhà, vậy người đẹp nhất chính là thím ba, là một thanh niên trí thức.

Mặt trái xoan, mắt to tròn, nụ cười chúm chím, đại khái là người thành phố xuống nông thôn, sau khi lấy chú ba thì đã được bảo hộ rất khá, cho nên đến bây giờ thím ba vẫn là một bộ da thịt non mịn bạch ngọc.

Trước đây bà nội Hạ Tiểu Hạ rất không vui với cái cô con dâu này nhất, cũng chỉ vì chú ba nên bà ấy mới miễn miễn cưỡng cưỡng mà tiếp nhận cái hôn sự này.

Nguyên nhân là do bà ấy nghĩ rằng, ai lại đi lấy một người phụ nữ không biết làm việc vào nhà cơ chứ?

Nhưng còn tốt là từ sau khi thím ba sinh ra hai đứa con trai thì bà nội Hạ Tiểu Hạ mới hơi đổi mới cách nhìn.

Nhà cuối cùng chính là gia đình Hạ Tiểu Hạ. Người ba Hạ Vĩ Nghiệp của cô vốn là người linh hoạt thông minh, là một người duy nhất trong thôn ăn lương nhà nước. Vợ ông tên là Lâm Bảo Hoa, là con gái một người bà con xa của nhà mẹ đẻ, cho nên mẹ chồng nàng dâu ở chung vẫn tính là hòa hợp.

Hạ Tiểu Hạ có hai người anh trai, anh cả mười một tuổi tên là Hạ Minh, lớn lên giống ba như đúc, tuấn tú văn nhã, thông minh lanh lợi, nên thành tích học tập khá tốt.

Anh hai tám tuổi tên là Hạ Dương, cũng biết không biết lớn lên giống ai mà đều không giống hai vợ chồng. Thân thể khoẻ mạnh kháu khỉnh, hoạt bát hiếu động, rất thích đi theo ông nội. Bởi vì ông nội thường xuyên kể cho hắn nghe về chuyện tòng quân trên chiến trường năm đó, khiến cho hắn từ nhỏ đã sùng bái quân nhân. Và hắn cứ quấn lấy ông nội muốn học chiêu thức võ kỹ, mà lão Hạ cũng ngẫu nhiên dạy cho hắn một hai chiêu khoa tay múa chân. Khi hắn học được ra hình ra dáng thì đã vui đến mức rạo rực.

Bữa cơm trưa là mỗi người một chén lớn bắp bằm và hai cái bánh bột bắp, còn có một nắm dưa muối và một nắm cải trắng xào. Nửa chén bắp bằm kia hơi cứng nên có chút khô cổ, Hạ Tiểu Hạ nhíu mày do ăn không quá dễ dàng.

Mẹ cô thấy vậy cho rằng con gái còn đang giận dỗi, nên bà lặng lẽ nói với cô rằng: “Tiểu Hạ ngoan nào, ăn cho giỏi đợi lát nữa trở về phòng mẹ sẽ làm cho con một ly sữa mạch nha nhé.”

Hạ Tiểu Hạ ngắm nhìn ánh mắt quan tâm của người mẹ, sau đó nhìn lại trong chén của mọi người mà có chút thẹn thùng cúi thấp đầu.

Mấy anh trai khác đều ăn ngon lành và còn sợ không đủ, mà chính mình thì lại tỏ ra ghét bỏ, chuyện này quả thực là rất không nên!

Hạ Tiểu Hạ liền cảm thấy tội lỗi nên cũng bưng chén lên và ăn từng ngụm bánh bột bắp.

Hạ Tiểu Hạ: “Mẹ cứ ăn đi, con không có việc gì, lúc nãy bà nội đã cho con ăn trứng gà rồi.”

Mẹ cô nghĩ rằng do con gái mình được cho sữa mạch nha nên trong nháy mắt đã lên tinh thần, đúng là một con quỷ nhỏ!

Mẹ cô hé miệng mỉm cười.

Cơm nước xong xuôi, một mình Hạ Tiểu Hạ đi vào trong phòng và cô đã rõ ràng về sự thật xuyên không này. Cô tĩnh tâm lại để nghiên cứu về cái hệ thống kia, rốt cuộc tình huống hiện tại cô cần dựa vào hệ thống để sống.

Cái hệ thống này tên thật là hệ thống toàn năng của tinh cầu Gomo, được Liên Bang chính phủ của tinh cầu Gomo vì muốn trợ giúp nhân tài mà nghiên cứu phát minh ra cái hệ thống này, bọn họ sẽ được hệ thống phụ trợ mà trưởng thành.

Hệ thống sẽ là một người thầy tốt bạn hiền của bọn họ.

Nhưng về sau các tiến sĩ lại có ý tưởng đột phá là sẽ để cho hệ thống khóa lại những người lười biếng để cho bọn họ đi thực nghiệm.

Cái hệ thống này sẽ sinh ra tác dụng như thế nào đối với người thực nghiệm sẽ là số liệu để cho các tiến sĩ đánh giá cấp độ của hệ thống.

Vào lúc các tiến sĩ thông qua thời không loạn lưu mà tùy ý thả hệ thống, rồi sau đó Hạ Tiểu Hạ đã thành công trúng thưởng.

Hạ Tiểu Hạ suy nghĩ, ngoại trừ việc làm nhiệm vụ thất bại hai lần mỗi tháng sẽ bị giải trừ trói buộc ra thì sẽ không có hạn chế nào khác, vậy là cô tức khắc thấy an tâm.

Vào lúc này, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên:

“Đinh! Hiện tại hệ thống sẽ tuyên bố nhiệm vụ chủ tuyến thứ nhất, trong vòng ba năm hoàn thành chương trình tiểu học và thuận lợi tốt nghiệp!

“Hằng ngày sẽ có nhiệm vụ cố định, tay làm hàm nhai là phẩm đức tốt đẹp của nhân loại, mời ký chủ nuôi dưỡng ra thói quen tốt đẹp này. Thứ nhất, mỗi ngày phải đúng giờ rời giường mà không được ngủ nướng. Thứ hai, cần phải tự tay giặt giũ quần áo và đi phơi, không được ỷ lại vào người khác.”

“Mỗi ngày hoàn thành nhiệm vụ cố định sẽ được khen thưởng hai viên tinh thạch. Hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến thứ nhất sẽ được khen thưởng một lọ dược phẩm rèn thể trung cấp, và một viên thuốc tăng cường trí lực.”

Hạ Tiêu Hạ: “Một năm 365 ngày ta đều phải đúng giờ mà rời giường, và không được ngủ nướng dù chỉ một ngày, nếu vượt quá hai lần thì hai chúng ta liền cúi chào nhau! Công việc gì cũng đều có ngày nghỉ cuối tuần, nếu ta ngủ nướng quá hai lần thì sẽ phải chết, vậy thì ngươi vẫn nên để cho ta đi chết đi! Cái dạng thực nghiệm này ta không muốn làm! Ta không muốn làm!”

...

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Hệ Thống Trải Nghiệm Nhân Sinh (Bản Dịch) của Ba Tầng Mây
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.