Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng cỏ đông 2

Phiên bản Dịch · 958 chữ

Chương 22: Đồng cỏ đông 2

Lâm Tuyết Quân mở áo choàng Mông Cổ ra, lấy chiếc túi vải cất giữ bánh khô, nhét phần bánh khô của Mạnh Thiên Hà vào rồi cẩn thận đút trở lại vào trong áo.

...

Tiếp đó, họ mở chuồng, đếm đàn gia súc, cho chúng ra khỏi chuồng rồi kiểm tra sức khỏe nhanh chóng...Khi trời sáng hẳn, cuối cùng tất cả cũng lần lượt lên đường.

"Nhớ đừng để cừu ăn phải cỏ bị sương giá đóng băng nhé." Nhìn đoàn của Lâm Tuyết Quân và A Mộc Cổ Lăng là những người rời đi cuối cùng, đội trưởng không nhịn được phải hết lên nhắc nhở.

"Rõ rồi!" A Mộc Cổ Lăng quay lại phất tay, hô to đáp lời.

Đội trưởng nhìn Lâm Tuyết Quân đeo theo một chiếc giỏ trên lưng, cưỡi ngựa cao lớn bước bên cạnh A Mộc Cổ Lăng, có chút lo lắng mà khẽ mím môi.

"Đội trưởng, vậy là giao Tô Mộc cho đồng chí Lâm à?" Người huấn luyện ngựa gãi đầu gãi tai, có vẻ thấy tiếc.

"Chờ xem trong ngày hôm nay cô ấy có điều khiển được con ngựa này không đã, không biết chừng tối về sẽ tự đòi đổi một con ngựa nhỏ hiền lành hơn."

Đội trưởng quay lại, vỗ vai người huấn luyện: "Đi dắt đàn ngựa ra phơi nắng, cho uống nước ấm đi."

Người ta vẫn nói trong sách có cả 'tòa vàng tháp ngọc', có 'nhan như ngọc'...Thật đúng là tri thức vô bờ bến. Học thật có ích thật, có thể học được tất cả mọi thứ. Có lẽ mình vẫn đọc sách quá ít.

"Vâng." Người huấn luyện đáp lời rồi đi thi hành lệnh của đội trưởng.

Nhờ có con ngựa đốm đang ốm, hôm nay đàn ngựa làm việc trước khi ra đồng đều được uống đủ nước ấm.

...

Trời quang mây tạnh, làn gió khô thổi trên thảo nguyên, những cọng cỏ tuyết lóe lên ánh kim cương lả tả bay khắp nơi như những tiểu tinh linh đang tung tăng.

Đàn gia súc của A Mộc Cổ Lăng được quản lý rất tốt. Đi đầu đàn, gặm cỏ và bới tuyết kiếm ăn là con ngựa bào tuyết, nhanh nhẹn.

Đằng sau là đàn cừu trắng muốt đông đảo nhất, theo sự dẫn dắt của những con cừu đầu đàn, cúi đầu gặm cỏ.

Dê rừng hay chạy nhảy tứ tung, tự kiếm những miếng ngon lạ cho riêng mình, rất dễ bị chết cóng. Nhưng khi thả cùng với đàn cừu hay đi theo bầy đàn, chúng sẽ khó mà tách ra được.

Khi đàn này đã ăn đủ ở một khu vực, đàn dê sẽ di chuyển trước tiên, những con cừu nhút nhát sẽ theo sau đến vùng cỏ mới.

Đàn cừu đông đúc nhất với những búi lông xù dày tựa như những quả cầu bông di chuyển theo nhau, giúp đàn dê tránh khỏi bị rét cóng.

Cuối cùng là những con bò Tam Hà to lớn, lực lưỡng hiền lành đi sau cùng. Trong các loài ăn cỏ, chỉ có bò không quá giỏi bới tuyết kiếm cỏ. Nhưng những con ngựa và cừu đi trước đã bới ra những khoảng cỏ xanh tốt, chúng chỉ cần thong thả gặm nhấm, thỉnh thoảng dừng lại ăn no là được.

"Khẹc khẹc khẹc..." Là tiếng cỏ bị cắn nhai.

"Ken két ken két..." Là âm thanh giày bước trên tuyết.

"Rào rào..." Là tiếng gió thổi lay động những cọng tuyết trên mặt đất.

Lâm Tuyết Quân và A Mộc Cổ Lăng đi dạo cùng đàn gia súc đang gặm cỏ trong khu đồi thoai thoải số 8 của đội.

Lâm Tuyết Quân nhảy xuống ngựa, dẫn Tô Mộc đi phía sau bên trái đàn gia súc, cảm thấy thời gian như chậm lại cùng với nhịp bước chầm chậm này.

A Mộc Cổ Lăng đi bên kia đàn gia súc, có vẻ nghiêm túc hơn cô, cứ khi nào có con nào lạc khỏi đàn là cậu ta lại phi ngựa đến đuổi theo đẩy nó trở lại đàn lớn.

Điều này giúp phòng ngừa hiểm họa từ những con sói đồng cỏ đang rình rập sau gò đồi hay trong hang tuyết.

Sau một trận bão tuyết lớn, người ta có thể tìm thấy những con dê rừng hay các loài động vật khác bị đóng băng dưới tuyết trên thảo nguyên.

Bầy sói đói vì không thể đi săn mồi trong bão tuyết sẽ tranh thủ ra ngoài lùng sục những con vật chết cứng này. Chúng bới xác con mồi ra khỏi tuyết thì bầy diều hâu cũng có phần, gặm đến sạch sẽ.

Chính nhờ hành vi này của sói đồng cỏ đã giúp ngăn chặn nhiều xác động vật bị chôn vùi dưới tuyết khi tan rã gây ra dịch bệnh. Vì thế người chăn nuôi vẫn gọi sói đồng cỏ là "người bảo vệ thảo nguyên".

Sự hiện diện của sói đồng cỏ thực sự giữ vai trò cân bằng sinh thái, bảo vệ đồng cỏ …

Chúng ăn thịt những con dê rừng, chuột chũi hay thỏ hoang… để đồng cỏ không bị khai thác quá mức, duy trì được sự sống.

Đồng thời, thỏ hoang và chuột chũi thường đào hang gây nguy hiểm cho ngựa khi dẫm trúng có thể bị ngã gãy chân. Khi sói ăn thịt những loài đào hang này thì đồng cỏ cũng được bảo vệ không bị đầy lỗ hổng.

Sau này, sói đồng cỏ gần như biến mất, người chăn nuôi không dám cưỗi ngựa nhanh nữa, chỉ có thể phóng xe máy thôi.

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Thảo Nguyên Mục Y của Khinh Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mayphan
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.