Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Thần Chi

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

Thần hiệu hiện ra với vẻ uy nghi chói lòa, mang theo uy nghiêm cùng vinh quang vô tận. 

 Thần hiệu mang theo thần quang kim sắc, tỏa sáng bốn phương, kết giới được dựng lên cũng bị tan rã dưới ánh sáng ấy, để thần hiệu hiện ra hùng vĩ trên không trung. 

 Dưới ánh sáng này, vạn vật hồi xuân, những người dân cùng Linh Sư phía dưới cũng nhìn lên với ánh mắt kinh hoảng. Nhưng trong phút chốc, dưới ánh sáng này, họ cảm nhận được sự thân thiết, sự kết nối đến từ linh hồn họ.

" Thần minh!! Thần linh hiện thế rồi, thần tích đến với chúng ta rồi " lão già dưới thôn hét lớn trong sự vui mừng và phấn khích. Các thanh niên lúc này đang trong trạng thái căjng thẳng sau khi nghe lời của lão cũng thả lỏng xuống và thay vào đó họ vui mừng không ngớt. 

 Dưới Bách Diệp Sơn có Tứ Thôn bao quanh, cả bốn đều dựa vào một ngọn Bách Diệp có thiên nhiên trù phú mà sinh sống. Quanh năm đều có thôn luân phiên mà bảo vệ cũng như giữ gìn ngọn núi này, khiến nó luôn xanh tốt. Những năm gần đây thiên tai triền miên không dứt khiến họ lâm vào tình trạng khó khăn không ít. Nay Thần Linh lại hiển thế, ai mà không vui cho được. 

 Từ xa xưa, lúc ấy đã khai thiên tích địa. Trời cô quạnh, đất vắng vẻ. Lúc này bỗng có một làn sóng nhẹ nhàng lan ra từ trong hư vô, nơi nó đi qua mặt đất cải biến, cây cối nảy mầm, nơi nó lan đến bầu trời trở xanh, mây trôi như nước. 

 Lại một lần nữa, lần này trên trời bỗng giáng xuống một lực lượng mạnh mẽ, đè ép toàn bộ mặt đất khiến nó xuất hiện nhiều chỗ nhô lên, trũng xuống. Tiếp nối đó, từ trong vùng trũng lại bị nứt toạc ra như bị ai đó xé rách, và một chất lỏng bắn ra từ nơi đó rồi nhanh chóng lấp đầy những vùng trũng. Chất lỏng trong suốt bắn tung tóe như những viên kim cương đầu tiên dưới vòm trời bao la bát ngát. Tuy nhiên, vào sơ khai của đất trời nên vạn vật bao trùm trong bóng tối, âm u tịch mịch, ảm đạm vô cùng.

         Và thế, một cái mầm vàng mang một luồng sinh cơ bùng tỏa mạnh mẽ đâm chồi từ mặt đất, toàn thân nó phát ra ánh sáng rực rỡ và vô cùng ấm áp. Ngay sau đó, cây mọc ra nụ, nụ hoa sáng rực như đá quý, ánh sáng trở nên vô cùng nóng bức, sóng nhiệt như thủy triều liên miên phát tán ra, dường như muốn thiêu đốt cả mặt đất. Chẳng mấy chốc sau, cây nở hoa, hoa này có chín cánh, mỗi cánh đều mang kim quang vô tận, ở giữa là nhụy hoa màu đỏ chói như hồng ngọc, tỏa quang mang có thể chiếu sáng cả đất trời u tối. Tiếp đó, đóa hoa bay lên và lơ lững giữa bầu trời rồi trở thành một quang đoàn khổng lồ tỏa ra quang mang ấm áp, dưới ánh sáng này vạn vật đâm chồi nảy lộc, ra hoa kết quả. 

      Qua một thời gian thật lâu, dường như vạn vật bắt đầu không chịu nổi dưới ánh sáng này, đất khô nứt, nước cạn đi, vạn vật trở nên úa tàn khi thời gian dần qua đi.

       Đến một lúc nọ, kim quang bị hút về một chỗ, ánh sáng ấy dung nhập vào mặt đất và một cây con lại nảy chồi. Cây này màu bạc, toàn thân ánh lên những tia sáng mát lạnh và nhu hòa, hoàn toàn trái ngược với ánh sáng ấm áp và mạnh mẽ kia. Cũng như thế, cây ra nụ, trên nụ là một vòng tròn màu xanh lam, tỏa ra ngân quang nhè nhẹ làm dịu đi sức nóng khủng khiếp xung quanh, cứ thế mà sáng khiến mặt đất xung quanh cây và mặt đất nơi khác cứ như hai thế giới hoàn toàn biệt lập nhau. 

    Chỉ một lát sau, ngân quang bừng sáng ngập cả đất trời, một đóa hoa nở rực giữa mặt đất khô cằn, một sức sống mạnh mẽ như một nốt thăng giữa một bản nhạc trầm lặng. 

      Ngân hoa nở rộ tỏa ra vô vàn ngân quang, hoa này không có cánh, chỉ có nhị hoa trắng và tròn như một chiếc đĩa trắng tinh thuần khiết không chút tạp chất.

      Như đóa kim hoa kia, ngân hoa bay lên khỏi mặt đất hóa thành một ngân sắc quang đoàn lớn trên không trung, cùng lúc chiếu sáng mặt đất cùng kim hoa về sau người đời gọi kim hoa là Nhật, là Thái Dương tượng trưng cho vật chí dương chí cương bật nhất giữa thiên địa. Ngân Hoa là Nguyệt, là Thái Âm tượng trưng cho vật chí âm bật nhất giữa thiên địa, Âm Dương song hành tạo nên thiên địa tuần hoàn, từ đó người ta quy định và được thống nhất rằng, khi Kim Hoa chiếu sáng là ban ngày, Ngân Hoa chiếu sáng là ban đêm, ngày đêm tuần hoàn dần sinh ra khái niệm ngày, tháng, năm. 

     Khi ấy vào trời đêm, trên trời đêm tĩnh mịch lóe lên một điểm sáng nhỏ hơn ngân hoa rất nhiều, sau đó thời gian dần qua đi, trên bầu trời đêm ngày càng nhiều đốm sáng xuất hiện cùng nhau chiếu sáng với Nguyệt, nên gọi là Tinh. Mà mỗi một vì Tinh chiếu sáng bầu trời kia lại tượng trưng cho một vị thần còn tồn tại trên thế gian, nên còn có cách gọi khác gọi là Tinh Thần.

    Giờ đây, Trần Lạc tấn thăng Nhất Phẩm, nhập vào Thần chi, tuy nhiên trên bầu trời vẫn chưa có vì sao nào của cậu, và đương nhiên chính cậu cũng cảm nhận được, mình còn thiếu điều gì đó.

 " Một trăm điểm công đức vẫn là điều kiện không thể thiếu, ngài cần lấy một trăm điểm đó để tạo thành một ngôi sao cỡ nhỏ thuộc về riêng ngài, sau đó dùng sức mạnh của bản thân uẩn dưỡng đến cực hạn thì nó sẽ hóa thành một vì tinh tú sánh với những vì sao khác, khi đó Thần Lộ sẽ chính thức mở ra. Đương nhiên, điểm càng nhiều thì ngôi sao đó càng mạnh mẽ, sẽ giúp ích rất nhiều " 

       Trần Lạc trầm ngâm, giờ cậu đã là Nhất Phẩm Thần Chi, là cấp thấp nhất nhưng vẫn là một vị thần có thể thu thập tín ngưỡng, hô mưa gọi gió trên đỉnh Bách Diệp này. Thiếu ngôi sao kia cậu không biết có gì không nhưng có vẻ nó sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến quá trình tu luyện của cậu sau này. Tuy nhiên, chuyện đó tạm thời chưa gấp, trước mắt cậu đã có nhiều thời gian hơn là bốn mươi chín ngày rồi tan biến kia, với cấp bậc hiện tại, thời gian cậu có thể tồn tại là năm trăm năm tuổi, sau đó Nhị Phẩm là hai ngàn, Tam Phẩm là năm ngàn... đó chỉ khi cậu ở gần ngôi đền, nếu ra khỏi phạm vi thì cậu sẽ phải tốn tín ngưỡng lực hoặc một lực lượng nào đó để duy trì sự tồn tại của mình.

      Và ở Nhất Phẩm cậu đã có thể hiện ra với chân thân của mình nếu đủ tín ngưỡng lực cung cấp. Hoặc liền một khối hóa thân để có thể dung nhập vào để thuận tiện cho việc di chuyển. 

" Vậy là mình đã thành thần rồi... nhưng tại sao vẫn là quả cầu thế này ?" Cậu vô cùng thắc mắc về vấn đề này, và hệ thống đã trả lời rằng " Dạng này là hình thái nghỉ ngơi, không tiêu tốn linh lực cùng tín ngưỡng lực khi ở hình dạng này " 

" Để ta thử biến hóa một chút " cậu vận chuyển linh lực trong cơ thể thay cho tín ngưỡng lực vì hiện tại cậu vẫn chưa có một mống tín đồ nào. 

    Quang cầu nhộn nhạo, hình dáng dần xuất hiện thay đổi kịch liệt. Một quang cầu lớn đã biến thành một chàng trai mười bảy tuổi mi thanh mục tú, chiều cao vừa đủ, thân mang thanh y tỏa ra thanh sắc quang mang nhè nhẹ trông vô cùng thần thánh. 

" Đến cả quần áo cũng cần ta tạo giúp, thật là... " 

" Trang phục đẹp đấy, cứ như những người tu tiên mà ta đọc vậy, thú vị, khi nào có điểm công đức sẽ thưởng ngươi... " chưa kịp nói xong, thanh quang bừng sáng rồi chàng trai biến mất, để lại một quang cầu lớn lơ lửng trên không trung. 

" Linh lực hao tổn theo từng giây lớn đến mức không thể duy trì hình thái này lâu được, xem ra vẫn phải cày cuốc rồi "

Bạn đang đọc Thánh Linh sáng tác bởi NhấtKýBáchĐồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtKýBáchĐồ
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.