Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấn Cấp ( Hạ ) - Lạc Thần Bách Diệp

Tiểu thuyết gốc · 2703 chữ

Dị tượng do Trần Lạc gây ra được người dân trong khu vực chú ý đến, bọn họ có người ngẩn ngơ nhìn bầu trời dưới dị tượng, có người bỏ trốn vào nhà, có người quỳ xuống bái lạy,... Đối với phàm nhân bọn họ, đây là lần đầu họ thấy những dị tượng bậc này, quá hùng vĩ, quá lộng lẫy nhưng cũng quá mới lạ. 

     Lúc này, dưới chân núi Bách Diệp có một con rắn khổng lồ xuất hiện, thân nó dài bao quanh ngọn núi, đầu lại có hai chiếc sừng nhỏ mới mọc, trông tựa như ấu long nhưng không phải, vảy nó trắng như tuyết, thỉnh thoảng còn có thể thấy được linh quang chớp động " Nhân tộc vậy mà có Tân Thần, chỉ cần ta ăn hắn sẽ có được thần chi bổn nguyên, với vật đại bổ ấy tu vi ta sẽ một bước thăng thiên, có được long huyết vô thượng!!" 

   Lúc này đôi mắt xanh lam của nó chớp động không ngừng, thân hình bỗng biến nhỏ lại rồi trườn lên núi trước ánh mắt của người dân vốn đang kinh hoàng và sợ hãi. 

" khụ..khụ...Mọi người bình tĩnh! Nơi đây có biến, chắc chắn sẽ có Linh Sư đến giải quyết! Mọi người mau tìm chỗ trú thân, bảo vệ mình thật tốt đi " một lão giả đầu tóc bạc phơ, tay cầm gậy chống ra trấn an rồi khuyên bảo mọi người. 

" Thu xếp cho người bị thương, các thanh niên hãy đưa phụ nữ và trẻ em đi xa nơi này một chút, làng ta bình an rồi hãy về! Các hộ vệ chuẩn bị theo ta!" Ông lão ngước mắt nhìn theo hướng con rắn bò đi và quay đầu bói với các thanh niên hông đeo kiếm, lưng vác cung, họ là những thợ săn, hộ vệ cho ngôi làng này. 

 Lúc này, tam nguyệt đăng thiên, u quang bùng phát bao phủ thiên địa, vạn vật trở nên u ám, yêu vật từ từ thức tỉnh. Dưới hạo nguyệt chúng là tinh quang, mỗi một con đều phát ra u quang nhè nhẹ, khí thế của chúng từ từ trở nên điên cuồng vô cùng. Sau đó, vạn chủng yêu vật đều nhìn về một phía, đó là Bách Diệp Sơn! 

    Kim quang của Trần Lạc bùng sáng kịch liệt, như vầng thái dương giữa bóng tối, chiếu sáng cả một vùng trời khiến vô số yêu thú khó tiến đến. 

     Cùng lúc đó, tại sườn núi Bách Diệp, một con cự xà đang trườn lên, bạch quang trên vảy nó thỉnh thoảng còn chớp động liên tục, trông vô cùng đẹp mắt. 

Nhưng trong chốc lát, nó ngừng lại, thân thể lần nữa biến lớn hơn, miệng máu mở ra nói " Các ngươi là Linh Sư phương nào mà lại dám ở đây ẩn nấp! Đừng hòng làm như chuyện tốt của bản tọa!" Trong mắt nó lúc này hiện lên sự giận dữ vô cùng, cơ duyên lần này rất quan trọng với nó. Khiến nó không có cách nào bỏ qua. 

    Trong chốc lát, một hắc y nhân hiện ra trong đám cây trước mặt nó, khí thế kinh thiên bùng phát khiến nó tỏ ra một tia kinh sợ từ sâu trong tâm trí.

" Đã tu luyện đến cảnh giới này, các ngươi tại sao lại ngăn cản chuyện của ta làm gì! Nếu không đừng hỏi tại sao ta phải phế đi tu vi nghìn năm của ngươ! " con rắn trầm xuống, lên giọng cảnh báo với hắc y nhân trước mât, thực lực đối phương không mạnh hơn nó nhưng cũng đủ để kĩm hãm và để một nhóm người khác đang ẩn nấp ra tay, lúc đó sẽ rơi vào tình trạng nguy cấp. 

" Một tia huyết mạch Long tộc thôi mà đã ngông cuồng như này! Nể tình ngươi không giết người dân dưới núi, cút được bao xa thì cút đi cho ta! " hắc y nhân tỏ vẻ khó chịu, linh lực quán chú vào âm thanh, khiến lúc hắn nói ra tạo nên một uy áp khổng lồ vô hình đè lên tâm trí của cự xà. 

" Hừ! Khá khen cho một Linh Sư, tiếp chiêu " Cự xà bỗng chốc biến lớn, nó phóng lại phía hắc y nhân mà đưa ra hai chiếc răng trong suốt như ngọc của mình. 

" Tự tìm được chết!" Hắc y nhân giơ tay phải, thanh quang kịch phát, từng làn sóng lăn tăn gợn lên trong không khí, linh lực như thác đổ về phía tay gã mà hình thành một thanh sắc quang cầu xoay tròn trong không khí " Ất Mộc Chi Liên " âm thanh vang lên khiến linh khí trong chốc lát trở nên nhộn nhạo, số sợi xích gỗ thanh sắc bay ra từ trong quang cầu mà hướng thẳng về phía cự xà khiến nó kinh hãi rồi nhanh chóng dịch chuyển, xà mục sáng lên, ánh sáng từ mắt nó phát ta làm mộc liên chậm lại nhưng sau đó vẫn đánh đến. 

    Tại thời khắc này, từ trong những lùm cây xung quanh, hàng chục phi kiếm đủ loại màu sắc bắn ra, bay về phía cự xà khiến nó có chút hoảng hốt, nhanh chóng cuộn thân lại chống đỡ cả hai luồng công kích kịch liệt từ bốn phía.

" Đội của Vạn Xuân còn một ngày nữa sẽ đến nếu không có bất kì trở ngại gì, chúng ta phải thực hiện tốt công tác bảo vệ lần này để Tân Thần tấn cấp thành công, sau đó sẽ là việc của Vạn Xuân Quốc" gã hắc y nhân nói thế rồi nhìn về phía cự xà đang bị Ất Mộc Chi Liên bao trùm thành một quả cầu gỗ khổng lồ mà nói " Con rắn này có Long Huyết cực kì hiếm thấy nhưng lại vô cùng mỏng manh, tu luyện đến bước này thì tốn không dưới mấy vạn năm, nếu mọi người không có ý kiễn thì chúng ta sẽ coi nó như một món quà gặp mặt của chsung ta với Chủ Công, dù gì thì nó cũng sẽ là một trợ thủ đắc lực trong chiến đấu, có lợi rất lớn đối với ngi ấy " gã áo đen vừa nói vừa gật đầu, các thành viên xung xung quanh nghe vậy cũng không có ý kiến gì mà tiếp tục tản ra đi canh giữ những nơi khác.

Qua hai canh giờ sau, yêu thú tụ tập dưới chân Bách Diệp Sơn ngày một nhiều, chúng đều là yêu thú cấp ba hoặc hai trở xuống, chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của Tam Nguyệt. 

     Đội của hắc y nhân lúc trước cũng đã bố trí không ít phòng bị, nhưng như này thì chúng có quá nhiều để họ có thể lo được toàn bộ. Hoặc giữ chân chúng thì cũng phải hai canh giờ nữa thì Tam Nguyệt Thiên Tượng mới kết thúc...

------------- 

    Lúc này, trong một không gian tối đen, một điểm sáng nhỏ lặng lẽ trôi nổi ở đó. 

   Không gian chấn động kịch liệt, hào quang bảy màu từ đâu bỗng chiếu vào điểm sáng khiến nó trở nên to lớn hơn và bắt đầu xoay tròn với tốc độ cực nhanh. Thi thoảng còn có thể nghe được một tiếng hót êm tai của loài chim nào đó phát ra, vô cùng kì diệu. 

    Khi quang cầu đã to như một đứa bé thì nó bắt đầu xuất hiện một đồ án khổng lồ hình bảy vầng thái dương in lên phía trên, hào quang phát ra ngày càng nhiều và vô cùng nóng, cứ như có thể thiêu đốt vạn vật trên thế gian. 

     Dưới chân núi lúc này, bốn làng đều đã di chuyển đi gần hết, các Linh Sư trực thuộc gần đó cũng đã đến để ổn định tình hình và cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh.

      Lúc này, tam nguyệt bỗng bùng phát quang mang cực kì mạnh mẽ, vạn điểm tinh thần dưới ánh sáng này như không có, nhu hòa nhưng lại mạnh mẽ đến không ngờ. 

    Bầu trời lúc này biến đổi mạnh mẽ, ngũ sắc hào quang chiếu rọi, Thất Dương cùng Tam Nguyệt cùng hiện ra, tạo thành dị tượng Nhật Nguyệt Song Hành, thất dương ở trên, tam nguyệt ở đưới. Bọn chúng xếp thành một hình tròn khổng lồ ngay trong tinh không hoàn vũ, kim quang của ban ngày cùng dạ quang của đêm đen cùng lúc chiếu rọi thế gian, cả hai ánh sáng giao thoa với nhau tạo thành cảnh đẹp thế gian không nơi đâu có thể sở hữu được. 

       Lũ chim lạc lúc này hóa thành bạch quang bay thẳng lên trời, chúng tập hợp lại tạo thành một vòng tròn lớn ngay bên trên cậu, tích hợp ánh sáng giao hòa của Nhật Nguyệt Song Hành mà chiếu vào cậu. Quang mang tụ vào rồi đổ xuống phía quang cầu của Trần Lạc mang theo vô số tinh điểm đủ màu nhấp nháy liên tục. Cứ như một dòng thiên hà đang trút vào cậu vậy, lộng diễm, đẹp đẽ đến lạ thường. Đó là Thần Ân. Một lần điểm khuyết cuối cùng cho bức tranh được cậu chuẩn bị từ trước. 

   Bên trong Trần Lạc lúc này, đồ án tam nguyệt cũng hiện ra, thác ấn mạnh mẽ lên quả cầu, nhưng lần này, đồ án thất dương cùng đồ án tam nguyệt lại hợp thành một vòng tròn sáng trắng bao quanh quang cầu, tản ra ánh sáng êm dịu, từ từ giúp quả cầu to hơn. 

   Muốn từ Hư Linh trở thành Thần cần phải có hai bước quá độ là Thông Linh và Nhập Thần. Một đều không thể thiếu. 

     Thông Linh là dùng linh lực sỡ hữu từ trước mà bùng phát ra ngoài. Sau đó biến hóa tùy ý để linh lực câu thông được với thiên địa linh khí, thậm chí uẩn dưỡng, điều khiển chúng, xong bước này thì số thiên địa linh lực cậu câu thông được sẽ trở thàng linh lực tự thân khi tấn cấp Nhất Phẩm, quyết định chất lượng và số lượng linh lực của cậu. Đồng thời, Nhập Thần là bước quan trọng, bức này cần " Lấy hồn làm bút, họa Thần chi danh ". Nếu linh hồn này không đủ mạnh, đồng nghĩa với việc tiêu tán trong thiên địa, đọa nhập luân hồi. 

    Lúc này, Thanh Mộc Quyết tự động vận chuyển cùng với Đông Sơn Tâm Pháp, khiến linh lực trong thể nội của cậu chấn động kịch liệt, một đồ đằng nhỏ mọc ra, bao quanh quang cầu, tản ra thanh quang nhu hòa vào hư không. Tiếp đó, kim quang bừng sáng, Thất Dương hiện ra, ánh sáng như lửa đỏ, bao phủ cả không gian, nhưng vào lúc này, ánh sáng chạm đến kim quang, cả hai va chạm kịch liệt. Cùng lúc đó là một chiếc trống cổ hiện ra và xoay liên tục bên trên quang cầu, trống đồng tạo ra những gợn sóng nhẹ nhàng, dần dần dung nhập cả hai vào nhau tạo ra một vầng sáng hai màu vàng lục chiếu rọi khắp nơi. Sau đó linh lực của Trần Lạc bắt đầu dung nhập vào không gian xung quanh. 

     Lúc nà, nơi Trần Lạc tấn cấp, thiên địa bỗng chốc chỉ còn hai màu vàng lục rõ rệt, thiên địa linh khí dường như bị thứ gì đó tác động, chấn động kịch liệt. 

  Gã hắc y nhân dưới chân nùi nhìn vào dị tượng mà không khỏi há hốc mồm. Theo như gã được biết, đây là Thiên Tượng khi bước quá độ đầu tiên là Thông Linh diễn ra, nhưng dị tượng cũng không lớn như này, thế này là quá khủng bố rồi! Hắn vừa lo cũng vừa sợ, Tân Thần mạnh mẽ là một điều đáng mừng, nhưng chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của các thế lực khác, Tân Thần sẽ thành uy hiếp với quyền lực của họ, rồi cuối cùng là... 

   Một làn sóng hai màu chấn động lan ra trong không khí, theo hắn biết, phạm vi nhiều nhất trong lịch sử nhân tộc là gần như cả một đại lục, và cũng chính vị Thần đó đã giữ sự thịnh vượng, an toàn của Nhân Tộc, tạo nên một thịnh thế mà chư limh vạn tộc đều ao ước.

    Nhưng làn sóng mạnh mẽ lan ra xa đến vô cùng, hắn nhìn lệnh bài lớn bằng một mặt người trên tay, nhìn vào đó hắn thầy được các đường vân di chuyển, dường như muốn xếp thành một chữ gì đó.

" Chân Nhân đưa tay lệnh bài này để xem bước thông linh của Tân Thần đạt đến mức nào. Chia làm Sơ, Trung, Thượng, Linh, Cực, Quy... Trung đã có thể bao phủ một quốc gia, Thượng thì nhiều quốc gia, mà Linh thì gần như cả đại lục, mà Cực... sẽ nứt vì nó đã bao quát cả đại lục, mà Quy thì chưa từng xảy ra... " hắn vừa nói vừa chăm chú nhìn vào lệnh bài đang phát sáng trong mắt không khỏi gợi lên một tia hi vọng. 

   Trong hệ thống của Thần hệ, thì sẽ có ba lần thông linh như vậy nữa, nhưng mỗi lần thì sẽ có rhu hoạch khác nhau, độ khó tăng dần, và ở lần thông linh đầu tiên, thì cực hạn của một Nhất Phẩm Thần Chi là Thượng cấp. 

" Thượng đi! Thượng đi!.." Hắc y nhân liên tục suy nghĩ tromg đầu, và rồi đường vân sắp xếp với nhau thành công, linh quang chớp lóe không ngừng, một chữ hiênh ra khiến hắn phải điêu đứng. 

" Thượng...ba đường vân kim sắc! Bán Linh!! " hắn đứng đơ ra tại đó, mỗi một đường vân kim sắc đại diện cho phẩm chất tại một cấp này, Ba vạch là tối đa, và khi đó  thì lần thông linh tiếp theo chắc chắn sẽ đạt Linh nếu không có sự kiện ngoài ý muốn.

  Sau đó làn sóng nhanh chóng rút lại, song sắc chi quang trên trời cũng biến mất. Điều đó khiến sắc mặt hắn bắt đầu trở nên nghiêm trọng, vì nhập thần đã bắt đầu rồi! 

    Hư không chấn động, hắc y nhân giơ tay lên, linh lực bộc phát, hét lớn " Tỏa Thiên, Trợ Hồn ", ở mỗi góc của Bách Diệp Sơn đều có một cột sáng bắn thẳng lên bầu trời, tạo thành một chiếc màn khổng  che lại tất cả sự việc bên trong. 

    Bên trong đây là một cái quyển sổ khổng lồ lơ lửng, không có dị tượng, không có linh khí dao động hay không gian nứt vỡ.

   Một đốm sáng hiện ra trước cuốn sách, thanh kim song sắc lần nữa bộc phát, một phần quả cầu cùng lúc đó bị tách ra, hóa thành một cây bút lớn, bên trên là chân long vần vũ, tiên nữ vũ khúc, trông vô cùng diễm lệ. 

" Hôm nay,  Trần Lạc ta, dùng một bút này để ấn sâu vạn cổ!! Để tên ta hiện hữu bất diệt trong tuế nguyệt trường hà!!" Âm thanh lớn vang ra từ quang cầu mang theo tham vọng và hoài bão lớn, vang vào tai của đội ngũ áo đen khiến họ vô cùng kích động. 

    Thế bút như rồng, khí thế mạnh mẽ, ngạo thị quần hùng, nét bút như tiên, uyển chuyển đẹp đẽ, tiên khí lượn lờ, như tiên ca rồng múa. 

   Mỗi một nét bút đặt xuống, linh hồn cậu đều chịu một sức ép cực kì mạnh mẽ, nó dường như muôn xé rách, hủy diệt cậu. Lúc này, thang kim song sắc tỏa sáng kịch liệt, bút được nhất lên! Hoàn thành! Một thần hiệu ấn sâu vào vạn cổ 

" Lạc Thần Bách Diệp! "

Bạn đang đọc Thánh Linh sáng tác bởi NhấtKýBáchĐồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtKýBáchĐồ
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.