Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Beauty Relief!

Phiên bản Dịch · 1717 chữ

Lúc này, cả hội trường im lặng.

Tất cả mọi người đều ngẩn người nhìn chàng thanh niên có phần mỏng manh kia.

"Nhi Mã , đây là đang quay phim à?"

"Thả ta ra, ngươi là yêu quái à ?"

"Này ... giết ... giết người !"

Tiểu mỹ nhân ngồi ở quầy lễ tân càng sợ hãi, trực tiếp núp sau lưng bọn họ, theo bọn hắn hai nhân viên bảo vệ nhóm đã khiếp rồi, mà thanh niên bán hàng còn kinh khủng hơn!

Vấn đề là, họ thậm chí còn không thấy anh chàng này ra tay!

Diệp Trần liếc nhìn hai nhân viên bảo vệ đã ngất xỉu, bất lực lắc đầu, sau đó đi tới khu vực sảnh chờ ngồi xuống sô pha, thậm chí cầm một tờ tạp chí lên, xem như không có chuyện gì

“Nhân tiện, anh có biết khi nào Hạ Nhược Tuyết sẽ xuống không?” Diệp Trần đặt tạp chí xuống, đột nhiên nhìn về phía nam nhân mặc vest và giày da đang ngồi bên cạnh.

Vài đối tác đã định đợi Hạ Nhược Tuyết trực tiếp đứng lên khỏi ghế sô pha và chạy ra ngoài.

Họ không muốn chết!

"Ồ, tôi sẽ không làm gì anh đâu còn về phần....? Quên đi, đợi lát nữa." Diệp Trần lắc đầu, tiếp tục nhìn tạp chí trong tay.

……

Bộ phận an ninh của tập đoàn Hoa Lệ lần đầu tiên biết được sự việc, phản ứng nhanh chóng, điều động nhanh chóng hơn chục nhân viên bảo vệ.

Hàng chục nhân viên bảo vệ được trang bị đầy đủ vũ khí, tay trái cầm một chiếc khiên chống nổ và một dùi cui điện ở bên phải, trực tiếp bao vây Diệp Trần.

Đội trưởng an ninh Tử Cường cũng đến kịp lúc, liếc nhìn tấm kính bên ngoài và hai nhân viên bảo vệ bị thương, cau mày, sau đó đi tới chỗ Diệp Trần.

Tử Cường là một lính đặc nhiệm đã nghỉ hưu, và anh ta là một trong những người giỏi nhất của Quân khu Đông Nam, nhưng khi nhìn thấy Diệp Trần, anh ta bất giác cảm thấy có chút đe dọa.

Đây là một trực giác chết chóc quanh năm luôn cận kề sự sống và cái chết!

Tử Cường, tiến lên một bước và ngập ngừng nói: "Xin lỗi nhưng cậu đang làm phiền tập đoàn Hoa Lệ , cậu đang gây chuyện ở đây ? Chúng tôi đã liên hệ với cảnh sát Giang Thành, và cảnh sát đặc nhiệm có vũ trang sẽ đến sớm."

Diệp Trần ngẩng đầu, liếc nhìn Tử Cường, nhẹ nói: "Ngươi nên là người cầm đầu hai tên kia, không biết tình huống cụ thể ra sao? Ta chỉ muốn ngồi ở chỗ này chờ người."

Tử Cường cũng biết thân phận của hai nhân viên bảo vệ, chúng luôn dùng thân phận để phô trương để thể hiện , hiển nhiên hôm nay đã bị hắn đá tới tấp.

Nhưng phải làm sao với người thanh niên trước mặt này? Thấy anh này có vẻ tự tin, trong tập có rất nhiều người .

Tử Cường bình tĩnh lại một chút, hỏi: "Vị này, ta không biết ngươi đang đợi ai? Ta có thể thông báo trước cho ngươi."

Diệp Trần nhướng mày vui mừng, vội nói: "Hạ Nhược Tuyết ."

Gần như ngay lập tức, khuôn mặt Tử Cường thay đổi, nếu là người khác, anh thực sự có thể biết được. Nhưng Hạ Nhược Tuyết thì khác!

Là chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của tập đoàn Hoa Lệ , cô cũng là con gái nhà họ Hạ, đệ nhất gia tộc trong tỉnh, đệ nhất tam hoa của tỉnh Giang Thành ! Và ko thể gặp cô một cách tình cờ !

Và Hạ Nhược Tuyết nói rằng nếu không hẹn trước thì sẽ không bao giờ gặp được cô ấy!

Ở một mức độ nào đó, người trước mặt rất nguy hiểm! Đừng bao giờ để anh ta nhìn thấy cô Hạ!

"Tôi xin lỗi, cô Hạ không có ở đây hôm nay. Nếu có vấn đề gì, cậu có thể để lại thông tin liên lạc và tôi có thể thay mặt cậu nói với họ", Tử Cường nói.

Diệp Trần biết rất rõ Hạ Nhược Tuyết đang ở trên đó, lần này anh cố ý làm ầm ĩ để lôi cô ra ngoài, nên anh nhất định sẽ không để Tử Cường nói ra.

"Chiều nay nếu không có việc gì , thì cậu không nên ngồi ở tập đoàn này "

Từ Cường nhìn thoáng qua Diệp Trần ý đồ, hừ lạnh một tiếng: "Tiên sinh , rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt . Nếu là như vậy, thật xin lỗi. Tôi bắt buột phải mời cậu ra ngoài !"

Sau khi dứt lời, mười mấy nhân viên bảo vệ đi về phía Diệp Trần , đồng thời, Tử Cường đã biến nắm đấm của mình thành móng vuốt và lấy đi sinh lực của Diệp Thần !

Anh biết rất rõ người đàn ông trên ghế sô pha rất nguy hiểm! Phải giết!

Diệp Trần vẫn cầm tạp chí, vẻ mặt lãnh đạm, cũng không coi trọng người trước mặt.

Ngay khi Tử Cường chuẩn bị chạm vào Diệp Trần, một giọng nói lạnh lùng vang lên:

"Đợi một chút!"

Nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người dừng lại, và một người phụ nữ đã sớm xuất hiện từ trong đám đông.

Mái tóc đen gợn sóng lớn của người phụ nữ có kết cấu phù hợp, và cặp đùi thon thả của cô ấy đang mặc một đôi tất đen, tôn lên vóc dáng hoàn hảo của cô ấy. Sơ mi trắng và chân váy dài đến đầu gối khiến cô trông như một nữ thần bất khả xâm phạm.

Nhưng hấp dẫn nhất chính là cặp vú cao bất thường, bộ ngực căng tròn đầy đặn khiến chiếc áo của nàng nâng lên hết mức nhưng lại không hề rủ xuống, tạo cho người ta một cảm giác kinh ngạc về thị giác.

Sự xuất hiện của người phụ nữ gần như khiến tất cả mọi người có mặt đều ngẩn ngơ! Bởi vì sự xuất hiện của cô ấy là vô song trong toàn bộ tập đoàn Hoa Lệ , ngoại trừ Hạ Nhược Tuyết.

Từ Cường sắc mặt cũng hơi đỏ lên, cúi đầu, cung kính nói: "Giám đốc Tôn."

Tôn Di không trả lời, mà nhìn chằm chằm vào Diệp Trần thật chặt.

Có một số ngạc nhiên và ngạc nhiên trong mắt anh ta.

Điều này cũng đúng với Diệp Trần !

Ánh sáng chiếu vào mắt anh!

Nó giống như một con thú hoang đang nhìn con mồi của nó!

Bởi vì hắn biết người phụ nữ trước mặt này!

Tôn Di ! Một trong ba người phụ nữ mà Diệp Thần luôn mơ ước trong năm năm qua!

Cách đây nhiều năm, cả hai học chung bàn 1 năm rồi lên cấp 3. Do chênh lệch về địa vị nên cả hai đã cắt đứt liên lạc.

Diệp Thần đã nghĩ rằng cả hai sẽ không có quá nhiều cơ hội gặp nhau , cho đến khi sự việc Hồ Sơn Trang xảy ra, sau khi cậu được sư phụ cứu ở Hồ Đông Tiền , cậu lại tìm đến nhà họ Diệp .

Vào thời điểm đó, khu nhà của gia đình Điệp đã bị phong tỏa bởi tòa án! Họ Diệp đã trở thành sự tồn tại của tất cả mọi người trong Giang Thành!

Khi đó, tất cả các gia đình đều thông báo rằng họ đã cắt dứt quan hệ với nhà họ Diệp, và không còn liên lạc với nhau nữa!

Vào thời điểm đó, các doanh nghiệp lớn nhỏ của Phụ Thân Nhất Thủ cùng nhau xâm lược cha ông và tạo ra tập đoàn Hạ Liễu Thiên Chính.

Đến lúc đó, còn không có một người thành danh gia tộc ba người bọn họ!

Hầu như tất cả mọi người đều được khâm liệm trước vong linh của người đàn ông ở thủ đô.

Ngoại trừ một người, đó là bạn học cấp ba của anh ấy, Tôn Di !

Bất chấp sự phản đối của gia đình, Tôn Di đã đến nhà xác của bệnh viện đầu tiên Đích Thái Bình để lấy thi thể của hai vợ chồng họ Diệp, đến lò hỏa táng và lập bia mộ cho ba người họ Diệp ở núi Thân Thủ Vi.

Một người phụ nữ không có quyền thế trói gà, và một người phụ nữ không liên quan gì đến nhà họ Diệp, chỉ biết chống lại những lời đồn đại và sợ hãi, để cho linh hồn đã khuất của cha mẹ Diệp Trần được yên nghỉ.

Không chỉ tất cả mọi người đều không hiểu, ngay cả Diệp Trần cũng không hiểu.

Diệp Trần làm sao có thể gặp được một cô gái tốt như vậy để trả ơn cho anh !

……

Không biết đã qua bao lâu, Tôn Di cười, đối với Diệp Trần cười tươi như hoa.

Nụ cười này khiến tất cả đàn ông có mặt vừa xuýt xoa vừa ghen tị.

Tôn Di là nữ thần trong mộng của vô số đàn ông trong tập đoàn Hoa Lệ !

Một năm sau, Tôn Di nhận được hàng trăm bức thư tình, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bị từ chối!

Ngay cả năm nay, cô hầu như không mỉm cười với bất kỳ người đàn ông nào!

Nhưng vào lúc này, cô ấy đã thực sự mỉm cười với một kẻ đồi bại?

Tại sao lại như vậy?

Tôn Di nhìn Điệp Trần một cách thú vị, và nói: "Có vẻ như tôi bị lóa mắt. Tôi gần như nghĩ rằng bạn là bạn học cũ của tôi.

Sau 5 năm, Điệp Trần thay đổi nhiều đến nỗi nhiều người ko thể nhận ra

Nói xong, Tôn Di vỗ vai Tử Cường nói: "Đội trưởng Từ, đừng làm khó anh ấy. Nếu anh ấy muốn đợi thì để anh ấy đợi một lát."

Tử Cường gật đầu

Bạn đang đọc Thần y tốt nhất thành thị của Vien Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lamlam1382007
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.