Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại náo dị giới (30)

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

Chương 39: Đại náo dị giới (30)

Trong sự lo lắng chờ đợi của quân ta, cùng sự hí hửng chờ tin chiến thắng của quân địch, những tiếng nổ kinh hồn bạt vía đồng loạt vang lên.

Một cột lửa khổng lồ từ chính giữa trung tâm cơn lốc vọt thẳng lên trời. Đất đá xung quanh bị đốt cháy thành bột mịn, hoà vào cùng đám bụi mù đang bay loạn trong không khí.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 490 đến từ Vũ Tiến Cường."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 497 đến từ Vũ Thuý Hà.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 501 đến từ Trình Tố Vân.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 498 đến từ Lãnh Như Nguyệt.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 499 + 504 + 502...”

Trong sự khiếp sợ của đám người và thú, cả người Diễm hừng hực như cây đuốc sống, xông thẳng ra ngoài. Sức nóng do ngọn lửa trên người cô toả ra, khiến cây cối xung quanh bùng cháy thành than đen, đất đá xung quanh cũng tan chảy thành cát vụn.

- Chuyện... chuyện gì đang diễn ra vậy?

Con quái Lương lắp bắp tự hỏi. Con quái Cường thì bình tĩnh hơn, nó nhìn đăm đăm về phía thân thể đang bốc cháy trên không trung, trong lòng suy tính đối sách.

Đám người Như Nguyệt hoảng sợ, vội vã mang theo cơ thể khổng lồ của Thuý Hà lùi xa khỏi trận ác chiến.

Thấy Diễm chẳng những không sao, lại còn xuất hiện với thân thể đầy lửa vô cùng lợi hại, bọn linh thú nhảy cẫng lên, gầm hú ăn mừng.

Nhưng thật ra cô không hề ổn như bề ngoài, bên trong cơ thể, máu và linh lực đang chạy toán loạn, như muốn trôi đi hết. Nếu không nhờ đám thuốc thần mang theo, chắc chắn là cô ngủm từ nãy trong cơn lốc kia rồi.

Biết không thể chần chừ được nữa, cô quyết định tung ra đòn cuối cùng kết thúc cuộc chơi, nếu không cái thân tàn này chắc chắn sẽ đi chầu Diêm Vương trước khi lũ quái kia ngỏm.

Một lần nữa cô nâng bàn tay cầm Phượng Linh lên, vẽ ra một đồ án do những tia sét chằng chịt nối nhau tạo thành.

Hai con quái thấy cô nâng tay di chuyển trong không khí, vội vàng xông lên phát ra đòn công kích. Chúng không muốn lần thứ hai trong ngày bị bọn thái cực đồ oanh tạc.

Khi hai đòn công kích như vũ bão kéo đến, Diễm cũng vừa hoàn thành xong nét vẽ cuối cùng của đồ án. Bàn tay cầm Phượng Linh nhanh như chớp chuyển hướng, dơ lên đón lấy công kích của đối phương.

Hai kích này của bọn quái nhìn qua tưởng chừng uy lực không mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ có người đối đầu trực tiếp với chúng mới biết, uy lực của chúng nó gần như mạnh gấp đôi so với cơn lốc khổng lồ ban nãy.

Ba luồng khí lực va vào nhau, cả bí cảnh rung chuyển dữ dội, Diễm bị hất văng xuống đất, máu tươi từ miệng cô trào ra không ngừng.

Bọn Như Nguyệt nhìn cô ngã nằm trên mặt đất như chó chết dấp, chúng cảm thấy hả hê vô cùng.

Nhưng hai con quái thì ngược lại, chúng không ngờ con ranh kia vẫn còn sống sau đòn công kích toàn lực của chúng. Nếu để con ranh này tiếp tục phát triển, chắc chắn trên thế giới này không có kẻ nào có thể là đối thủ của nó.

Nhưng tiếc là hôm nay nó đã lọt vào tay chúng, đợi lát nữa chúng sẽ dùng những biện pháp đau đớn nhất tra tấn nó, vừa để thoả mãn cơn giận của con gái, vừa bắt ép nó nôn ra tuyệt kỹ vẽ thái cực đồ, cùng cách phá giải khế ước linh hồn do bị cưỡng chế lập lên, còn có cả ngọn lửa lợi hại kia nữa chứ.

Càng nghĩ chúng càng cảm thấy hưng phấn, đôi mắt tham lam chiếu qua, chiếu lại trên người của Diễm.

Bọn sâu xanh thấy cô bị thương nặng, định bất chấp nguy hiểm lao đến, nhưng cô đã dùng quyền hạn của chủ khế ước ép chúng ở lại bên trong kết giới, riêng con giun do không lập khế ước nên không chịu ảnh hưởng gì, nhưng hai cánh của nó đã bị bọn quái đánh hỏng, thành thử muốn lết tới chỗ của cô cũng vô cùng khó khăn.

Nó cắn răng nhúc nhích, di chuyển thân thể về phía trước, Diễm thấy vậy nhíu chặt mày, đưa ánh mắt cương quyết nhìn nó lắc mạnh đầu.

Trên không trung, đồ án có hoa văn hình sét sáng bừng lên, nó điên cuồng hấp thụ thiên địa linh khí nồng đậm của bí cảnh, từ một đồ án chỉ to hơn bàn tay một xíu, trong nháy mắt đã bành trướng to gần bằng toà nhà một tầng.

Khi những hoa văn tia sét trên đồ án lớn đến một kích thước nhất định, chúng tự phân chia thành những tia sét đơn lẻ, kéo theo tiếng sấm nổ tung trời, bay thẳng về phía bọn quái đang đứng nhe nhởn nhìn nhau.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 545 đến từ Vũ Tiến Cường."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 547 đến từ Dương Thanh Lương.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 570 đến từ Lãnh Như Nguyệt.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 573 + 572 + 575...”

Chẳng đợi bọn chúng thốt ra vài lời biểu hiện sự khiếp sợ của bản thân, tia sét màu tím to gần bằng hai người trưởng thành bổ thẳng xuống đỉnh đầu chúng.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, bọn quái quái hiểu rằng, dù bây giờ chúng có vận hết tốc lực chạy trốn cũng không thể thoát được, nên cả hai dứt khoát tung ra hai đòn công kích đối kháng với tia sét.

Nhưng điều khiến chúng chết sững là khi công kích chúng phóng ra va vào tia sét, không những không gây ra chút ảnh hưởng nào, lại còn hoàn toàn bị thôn tính. Cả hai mặt cắt không còn giọt máu, linh tính mách bảo chúng, lần này e rằng lành ít dữ nhiều.

- Ahh...

- Thật là mẹ... ahh...

- Lui lại mau!

Tiếng thét đau đớn của bọn quái, cùng tiếng hô hào thúc dục lui quân của bọn Như Nguyệt, chìm nghỉm trong tiếng sấm đì đùng do đồ án tạo ra.

Đoàn người của cô ả Như Nguyệt vốn đã lùi lại rất xa khỏi khu vực ảnh hưởng của trận chiến, nhưng không ngờ tia sét khổng lồ kia sau khi bổ xuống, những tia sét nhỏ lại tách ra từ tia sét lớn văng ra tứ phía như pháo hoa, thành thử dù cả bọn đã nhanh chóng lui quân nhưng vẫn chưa hoàn toàn ra khỏi khu vực bị ảnh hưởng.

Đám linh thú bên trong kết giới nheo đôi mắt kinh hoàng, nhìn một khoảng lớn của bí cảnh đang chằng chịt những tia sét nhập nhằng. Tin rằng, nếu không có kết giới này bảo vệ, chắc chắn chúng cũng bị ăn đạn như cái lũ hai chân đần độn kia.

Cả bọn lặng lẽ đưa tay lau mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng trên mặt.

Sau khi uống thêm một đống thuốc trị thương cấp tốc, Diễm ngồi trên Phượng Linh quan sát thảm trạng của bọn quái phía xa, tiện tay lôi ra một túi hướng dương cùng đống đồ ăn vặt ra gặm nhấm.

Bên trong tia sét, hai con quái cố gắng làm chủ thân thể đang co giật liên tục, nhích về phía trước, hòng thoát ra khỏi khu vực ảnh hưởng của tia sét. Bọn sét trên không trung nhìn thấu ý định của chúng, không đợi tia thứ nhất tan đi, hai tia tiếp theo đã nối đuôi nhau lao thẳng xuống.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 640 đến từ Vũ Tiến Cường."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 642 đêan từ Dương Thanh Lương.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 650 đến từ Vũ Thuý Hà.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 651 + 662 + 650...”

- Ahh... không!

Hai con quái vô cùng tuyệt vọng, nếu biết trước con ranh kia có thứ vũ khí khủng bố như thế này, có đánh chết bọn nó cũng không dám động vào. Nhưng trên đời nào có ai bán thuốc hối hận, mà có người bán đi chăng nữa, với tình hình hiện tại chúng cũng chẳng mua kịp.

Bọn Như Nguyệt chết lặng nhìn những tia sét chói loà thi nhau lao xuống, cô ả Thuý Hà phút trước còn quát tháo đám người xông vào hỗ trợ cha mẹ mình, bây giờ thấy cảnh tượng này thì hoàn toàn tịt ngòi. Bằng tu vi trước kia của cô ta, lúc này có lao vào cũng chẳng khác gì tự vác xác đến tìm chết, huống chi cái lũ này còn chẳng bằng cô ta lúc trước.

Lần đầu tiên trong đời cô ta cảm thấy hối hận vì việc mình đã làm, nếu hôm nay cô ta không đến đây, không chọc vào con ranh kia, thì cha mẹ đâu phải chịu cảnh đau đớn như vậy.

Có điều cô ta không biết rằng, dù hôm nay cô ta không đến tầng năm của bí cảnh đi chăng nữa, Diễm vẫn dẫn bọn linh thú xông thẳng đến hang ổ của cô ta, đến lúc đó cô vẫn sẽ giúp ngựa Dực cứu cha mẹ nó, sau đó tu vi của cô ta vẫn bị huỷ, cha mẹ cô ta vẫn bị cuốn vào, mọi chuyện vẫn sẽ lặp lại như ngày hôm nay. Chỉ là do cô ta tới đây, cho nên mọi chuyện diễn ra sớm hơn mà thôi.

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.