Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị sư phụ đầu tiên

1020 chữ

Khi ra ngoài thành Trường An khoảng trăm dặm, bạch hạc đưa cả hai đáp xuống 1 thung lũng. Sở Dương tò mò không biết tại sao chưởng môn lại đưa hắn đi xa khỏi thành Trường An đến như vậy, nhìn xung quanh đâu đâu cũng chỉ toàn một khung cảnh khói mù mịt.

Tiểu Sở, tuy con chưa học được cách kết tinh nguyên lực nhưng con hãy nhìn kỹ và nhớ những ấn ký mà ta kết, sau này nó là thứ giúp con đi ra khỏi nơi này.

Sở Dương ngơ ngác vẫn chưa hiểu lão chưởng môn nói vậy là có ý gì thì thấy ông ấy đưa tay lên tạo ra những ký hiệu khó hiểu, hắn cố nhớ lại và bắt chước theo động tác của lão giả. Thì bất chợt giữa hai lòng bàn tay ông ấy xuất hiện ra nhưng hoa văn đẹp mắt dần dần hợp lại, sau đó bắn thẳng vào giữa đám sương mù dưới thung lũng. Sương mù dần tan ra lộ ra bên dưới là một thảo nguyên thu nhỏ tầm 5 dặm, có một căn nhà nhỏ ở thảo nguyên, xung quanh có hồ nước, cây cối và thú vật chẳng khác gì ngôi làng cả.

Tiểu Sở, đây là nơi ở của sư huynh ta, con xuống tới đó phải biết kính trọng tiền bối, không được thất lễ nghe chưa.

Chưởng môn, sao ngài lại đưa ta đến nơi này, ta tưởng hôm nay là ngày nhập môn bái sư, đáng lẽ ngài nên đưa ta tới Nhập Môn Các chứ? -Sở Dương tò mò hỏi

Có những chuyện ta đều đã sắp xếp cho con cả rồi, tất cả đều muốn tốt cho con. Tới nơi con sẽ hiểu. - Chưởng môn ôn tồn đáp

Chưởng môn nói xong phẩy tay tạo thành một đám mây nhỏ, đưa Sở Dương từ trên núi đáp xuống căn nhà nhỏ. Nhìn xung quanh chẳng có một bóng người, không khí rất yên bình thì bỗng có một âm thanh vang lên.

Đến rồi à, mau vào trong đi.

Cả hai cùng đi vào trong nhà thì thấy một ông lão đang ngồi trên một căn gác xếp, hướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Lão chưởng môn dắt Sở Dương đến ngồi lên ghế, lúc này Sở Dương mới để ý thấy trên bàn đã rót sẵn ba tách trà đều đang tỏa hơi nóng nghi ngút, cứ như rằng lão nhân gia thần bí này đã biết trước chúng ta đến bao nhiêu người và khi nào đến vậy.

Có lẽ ngươi chưa biết ta là ai, và không hiểu tại sao lại được đưa đến đây nhỉ? - lão thần bí hỏi

Mong tiền bối chỉ giúp cho, với lại ngài là... - Sở Dương chấp tay thi lễ

Ta tự là Thiên Cơ, còn việc đưa ngươi tới đây thì ngươi phải biết hôm nay là ngày gì chứ?

Bổng chốc Sở Dương nhớ ra hôm nay là ngày bái nhập sư môn, không lẽ... Hắn lúng túng không biết phải làm như thế nào vì từ nhỏ đến lớn hắn đã được thấy nghe kể về cách bái sư đâu. Thấy vậy chưởng môn bèn thúc dục hắn.

Còn không mau quỳ xuống dâng trà.

Sở Dương liền chạy ra trước mặt của lão nhân thần bí, hai chân quỳ xuống cầm ly trà đưa lên hướng ông ấy mà nói

Tiền bối, mong người hãy nhận tách trà này của con và thu nhận con làm đệ tử.

Sau lời cầu sư của Sở Dương, xung quanh bỗng dưng im lặng, bầu không khí trở nên nặng nề đến nổi ngay cả tiếng nhịp tim của Sở Dương cũng có thể nghe thấy rõ. lão Thiên Cơ cùng lão chưởng môn cười to lên, phá tan bầu không khí im lặng này.

Hảo, từ bây giờ giờ ngươi sẽ là đồ đệ của ta. Nhưng con nên nhớ, công pháp cùng khí tài mà ta cho con tu luyện nếu sau này con dùng nó để làm trái với đạo lý, đi vào con đường tu đạo thì cho dù ngươi có ở bất cứ đâu ta cũng sẽ tìm thấy con mà tru diệt. - Thiên Cơ nói

Vâng con đã hiểu, đa tạ tiền bối. - Sở Dương

Còn gọi ta là tiền bối? - Thiên Cơ gằn giọng

Sư..sư phụ. - Sở Dương lúng túng đáp.

Bái sư xong Thiên Cơ lão bảo Sở Dương đi ra ngoài rồi quay qua nói với lão chưởng môn.

Đệ hôm nay đưa đến cho ta một đồ nhi tốt đấy, hắn có Tiên Thiên Mãn Nguyên Lực nhưng mà, đáng tiếc.... - Thiên Cơ lão thở dài

Đệ hiểu ý của huynh, nhưng đứa trẻ này là hy vọng của nhân tộc ta, huynh có thể đoán trước được tương lai. Ta nghĩ ngoài huynh ra không có ai trong tông môn chúng ta có thể lựa chọn hướng đi tốt mà dạy bảo cho nó cả. - lão chưởng môn đáp

Ta biết tâm tư của đệ, nhưng mà....đứa bé này có một thứ gì đó ngăn không cho ta đoán được thiên mệnh của nó,ta đã thử vài lần rồi vẫn không thể nào đoán ra, cứ mỗi lần ta bấm quẻ đều chỉ thấy một bức tường trắng xóa che mắt. -Thiên Cơ lão lắc đầu trả lời

Ngay cả huynh cũng không thể bấm ra ư? vậy thì có lẽ đứa trẻ này sau này sẽ có một tương lai đầy sóng gió rồi. Mong rằng sau này nó sẽ là nhân vật không tầm thường.

Cuộc trò chuyện dừng lại,cả hai cùng nhìn ra ngoài hướng Sở Dương. Lúc này đứa trẻ này đang tò mò tìm hiểu xung quanh, đâu ai nghĩ rằng một đứa bé như vậy lại khiến cho hai cường giả trăm tuổi phải đau đầu vì hắn. Liệu sau này hắn có trở thành một nhân vật lợi hại hay bình thường đều rất quan trọng đối với hai lão và Chư Thần Các

HẾT CHƯƠNG 6

Bạn đang đọc Thần Ma Giới Thiên của Tiểu Tuệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuphu07
Phiên bản VietPhrase
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.