Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn bị nhốt.

Tiểu thuyết gốc · 1038 chữ

Mạc Tuấn bỏ rơi những người kia đối phó đồng nhân, hắn vào sâu bên trong lại có hai lối đi, có ghi là đi chỗ bảo tàng, một nơi chỉ là chỗ tu luyện của các vị trưởng lão.

"Thiên Thiên mày giúp xem đi lối nào mới có bảo vật đây." Mạc Tuấn triệu hồi Thiên Thiên ra hỏi.

"Đại ca đi hướng này." Thiên Thiên vừa ra nó liền chỉ vào bức tường kia liền nói.

Cái bức tường Thiên Thiên chỉ đã đóng chặt nên hẳn là cần người đi mở.

"Xem ra phái thanh hồn này quả thật là một nơi chỉ dẫn nhiệt tình nhưng chỗ cất dấu lại là chỗ khác, quả thật đủ lừa người rồi." Vì từ cách bố trí hai cửa vào kia một nơi nói là đi chỗ bảo tàng, một nơi chỉ là chỗ tu luyện của các vị trưởng lão.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn tới chỗ bức tường dùng thần thức quan sát một hồi không có cơ quan gì xem ra hẳn là dùng lực.

Mạc Tuấn thử đẩy bức tường, bức tường vô cùng kiên cố Mạc Tuấn sử xuất toàn lực đẩy mới đẩy ra được, có thể nói là nếu hắn không phải nhục thể cảnh rất có khả năng hắn không thể mở được bảo tàng ra.

Mạc Tuấn gáng hết sức đẩy cuối cùng cũng đẩy vào, mồ hôi của hắn túa ra liên hồi và thở dốc, hắn không ngờ lại cần phải ra sức lực lớn thế này.

Hắn vừa vào thì trước mặt xuất hiện một giọng nói: " Người có thể vào được đây chứng tỏ ngươi đã là người thánh công vượt qua khảo nghiệm, hoặc ngươi là người còn xót lại của phải thanh hồn ta, ta công không có gì mong ngoài trừ kêu ngươi giúp ta lưu lại truyền thừa của phái ta, truyền thừa của phải ta kinh người cho nên nếu không phải đạt tới thực lực mạnh, thì tuyệt đối không nên tiết lộ chuyện này với người ngoài, từ khi trận chiến đó diễn ra phải ta đã đặt một cái truyền thừa vào đây, chỉ cần ngươi lấy bức tượng này ra là có thể nhận được truyền thừa của phái ta."

Giọng nói này vừa dứt thì trong động ngọn lửa thắp sáng lên, trước mặt Mạc Tuấn xuất hiện ba pho tượng, Mạc Tuấn dùng thần thức quét qua liền thấy dưới bức tượng có hộp ngọc, mỗi bức tượng đều có hộp ngọc như nhau, dùng thức quét vào hộp ngọc lại không được.

"Phái thanh hồn này tuyệt đối không có khả năng phô trương đồ vật ra mà không có trận pháp được, đã từng lĩnh hội trận pháp của phái thanh hồn này tuyệt đối là những trận pháp cao cấp, tao không tin ba bức tượng này không liên quan gì tới trận pháp." Mạc Tuấn trầm ngâm sau đó đi kiểm tra ba bức tượng kia xem có huyền cơ gì không.

Nhưng hắn đã kiểm tra rất nhiều lần mà không kiểm tra ra được một tí ti liên quan đến trận pháp cả, làm cho Mạc Tuấn nghi hoặc không lẽ giọng nói đấy là nói sự thật sao, nhưng hắn cảm giác ba bức tượng này có gì đó không đúng, bởi vì cảm giác của hắn rất là nhảy cảm, từ khi tu luyện thần luyện thiên địa quyết hắn đối với nguy hiểm có một loại cảm giác, chỉ cần nguy hiểm tới tính mạng thì tâm thần của hắn không yên.

Mạc Tuấn cũng không dám dùng tay đụng tới bức tượng hắn có cảm giác ba bức tường này có vấn đề, hắn kiểm tra rất nhiều lần nhưng hắn lại không phát hiện được vấn đề gì.

Mạc Tuấn bắt đầu tới gần một chút quan sát kỹ, nhìn từ bề ngoài hắn như đã buông lỏng cảnh giác đi tới, nhưng trên thực tế hắn cẩn thận từng tý một, dù sao việc đoạt xá trong tu tiên giới xảy ra rất thường xuyên, hắn nhất định phải đề phòng cận thận.

Mạc Tuấn bước tới gần quan sát chuẩn bị cầm hộp ngọc, thì dị biến phát sinh, một linh hồn thể bằng tốc độ ánh sáng vọt vào đầu của Mạc Tuấn.

Linh hồn thể kia đã suy yếu tới mức không thể suy yếu hơn có lẽ bằng với một tu sĩ kim đan sơ kì, nhưng linh hồn đó đã tính sai tuy Mạc Tuấn là trúc cơ sơ kì không sai, nhưng thần thức của hắn không kém gì kim đan hậu kì.

"Ha...ha...ha... lão phu chờ ngày lão phu trở về lâu lắm rồi cuối cùng cũng có một kẻ tư chất luyện thể vô cùng mạnh mẽ vào đây, một kẻ luyện thể tới nhục thể cảnh, thân thể tuy có thể sánh ngang kim đan cũng coi như là tạm được đi, dù sao lão phu sợ luyện thể thấp quá sẽ không chịu nổi thần hồn của lão phu." Một bóng đen vọt chạy vào đầu của Mạc Tuấn.

Mạc Tuấn vốn đã đề phòng ông ta, nhìn thấy ông ta suy yếu tới mức chỉ còn kim đan sơ kì, thì hắn không còn lo lắng nữa, dù sao chỉ là một kim đan sơ kì trước mặt hắn không đủ nhét kẻ răng, nhưng cái bất an truyền tới rất có khả năng kẻ này còn hậu chiêu.

"Tiền bối , tại sao tiền bối lại xông vào thức hải của tôi, đây là điều cấm kỵ của tu sĩ đấy." Mạc Tuấn giọng bình tĩnh nói.(phàm lập đức, tory pham)

"Ranh con nể tình cái thân thể này tao sẽ cho mày biết, cái phái thanh hồn chó má này vốn phong cấm lão đấy nhưng, ở nơi này có một trận pháp tự nhiên linh hồn thể không có cách nào xông ra ngoài, chỉ có thể xác của ngươi là có thể ra ngoài, bây giờ người hiểu chưa." Linh hồn kia đang lúc tâm tình vui vẻ nói cho Mạc Tuấn nghe.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994

Truyện Thần luyện thiên nhiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.