Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh mạch trung phẩm.

Tiểu thuyết gốc · 1119 chữ

Mạc Tuấn vào trong trận pháp thì xuất hiện một cảnh tượng khác là đây là một dược viên cỡ lớn trồng rất nhiều linh thảo cấp hai, cấp ba, và cấp bốn, cấp năm chỉ có vài nhánh, Mạc Tuấn bắt đầu thu thập các linh dược, linh khí vẫn rất nồng đậm hắn đoán không sai là đây hẳn là một cái linh mạch trung phẩm, nhưng hiện tại hắn không còn nguyên liệu để chế tạo trận kì lấy linh mạch trung phẩm này rồi.

Mạc Tuấn thử quan sát xung quanh xem nhưng không có cái khoáng thạch nào, hắn thử dùng thế giới của hắn nhét cái linh mạch trung phẩm, hắn dùng hết sức chín trâu hai hổ cuối cùng cũng lấy được linh mạch trung phẩm vào thế giới của hắn.

Linh mạch trung phẩm vừa bị lấy đi trận pháp liền bắt đầu yếu dần, dù trận pháp lợi hại ra sao đều cần có linh khí để chống đỡ, hiện tại Mạc Tuấn vừa lấy đi thì trận pháp cấp tám liền hiện ra trước mặt sáu người.(phàm lập đức, tory pham)

Sáu người vừa tới liền đang đề phòng nhau, đột nhiên mặt đất chấn động bọn họ đang đứng thì loạn choạng suýt nữa thì té ngã, một trận pháp hiện ra ngay trước mặt họ, sau đó họ nhìn thấy Mạc Tuấn trong trận pháp.

"Là anh." Chí Tài kia nhìn thấy Mạc Tuấn liền thốt lên một tiếng.

"Người biết hắn sao?" Quận chúa hỏi.

"Dạ, quận chúa thuộc hạ không biết hắn, hắn chính là kẻ đã vào dược các sau thuộc hạ." Chí Tài nói.

"Nguyệt thánh tử kẻ này nhất định đã nhận được cơ duyên cực lớn ở bên trong, để thuộc hạ đi bắt hắn giao ra cho thánh tử." Tên mặc áo xanh kia nói.

"Được ngươi đi đi." Nguyệt thánh tử mỉm cười thong dong cầm cây quạt phe phẩy nói.

Mạc Tuấn vừa trông thấy bọn họ là biết đại sự không hay rồi, nhất định linh khí tràn ra đó đã hấp dẫn sáu người này, sáu người này Mạc Tuấn nhìn là biết hẳn là có ba người mặc đồ không phú thì quý hẳn thuộc về nhị thế tổ rồi, hắn có thể giết ba bồn người, nhưng chưa chắc đã có thể giết toàn bộ bọn họ để diệt khẩu.

"Tên kia người mau giao nhẫn trữ vật ra đây, Nguyệt thánh tử còn có thể tha cho ngươi một mạng." Tên mặc áo xanh nói.

"Cút." Mặt của Mạc Tuấn trầm xuống, nếu đã xưng là thành tử thế lực nhất định phải mạnh như tông môn cấp bảy hoặc cấp tám rồi mới có thánh địa, xem ra hắn đã làm cho người ta đỏ mắt rồi.

Mạc Tuấn không nói chuyện với tên kia bắt đầu phi thân đánh tường lủng một lỗ xông ra ngoài.

Tên áo xanh kia thấy Mạc Tuấn bỏ chạy bắt đầu đuổi theo, những người còn lại đều đuổi theo Mạc Tuấn, bọn họ há có thể bỏ qua được cơ duyên này, vì chỉ là linh khí tràn ra thôi đã làm bọn họ thư sướng rồi, nếu đấy được tài nguyên chắc chắn bọn họ sẽ tấn cấp nguyên anh rất nhanh.

Mạc Tuấn xuất ra huyết văn dực bay cực nhanh, mặc dù huyết văn dực chỉ là pháp khí trung kì nhưng nó là linh khí dùng để phi hành cực nhanh, nhanh hơn đi bộ nhiều, trừ khi bọn họ thành nguyên anh nếu không thì không có khả năng đuổi kịp Mạc Tuấn.

Mạc Tuấn bay vèo mất hút hướng đi của hắn là đại điện, hắn tạm thời không muốn vừa tới đây đã đắc tôi thế lực lớn, nếu không đến lúc ra ngoài quả thực là không chết không thôi.

Mạc Tuấn đi vào trong đại sảnh của chính điện của phái thanh hồn, quét qua nhưng không thấy gì hẳn là mấy kẻ kia đã từng vào đây, vì vết tích bị lấy đi còn rất mới.

Mạc Tuấn nhìn đại điện cũ nát thấy trên ghế hình như có cấm chế, cấm chế này ít nhất cũng thuộc cấm chế hàng đầu, nhưng năm tháng đã qua quá lâu nên hiện tại cấm chế chỉ còn lại tương đương với kim đan kì mà thôi.

Mạc Tuấn phá vỡ cấm chế trên ghế cấm chế được liên kết với đại điện, cấm chế vừa vỡ ra thì đằng sau đại điện xuất hiện một cánh cổng, nếu hắn đoán không lầm, cánh công này dẫn tới kho tồn trữ của phái thanh hồn.

Mạc Tuấn vừa vào trong đại điện xong đi sáu người kia vừa tới, thấy đằng sau đại điện xuất hiện một cánh cửa không một chút do dự chạy vào.

Mạc Tuấn dù sao cũng đã từng có kinh nghiệm tất nhiên hắn không giống như mấy người kia, một chút kiến thức cũng không có được vừa vào cánh công phía sau thì xuất hiện các đồng nhân có tu vi trúc cơ, vừa cảm nhận có người tới thì các đồng nhân đó bắt đầu khởi động xông tới Mạc Tuấn, Mạc Tuấn ẩn thân giấu diếm khí tức thì các đồng nhân kia lại không còn mục tiêu, nhưng sáu người vừa vào tới thì đám đồng nhân trúc cơ kia xông tới.

"Chết tiệt, cái tên kia làm sao có thể xông qua cả đống đồng nhân thế này được, đây là không thể nào quận chúa ngài mau đi theo sau chúng tôi, tôi và Chí Tài sẽ mở đường." Lạc Thắng ngưng trọng nói.

Còn Nguyệt thánh tử âm trầm, hắn không ngờ chỉ là một tên trúc cơ sơ kì mà lại đem hắn ra trêu đùa, lại còn không tuân theo hắn nữa, cho dù là vị quận chúa kia cũng không dám nói gì hắn, hắn cũng không phải không có kiến thức gì như đám người kia, mấy đồng nhân này chỉ cần gặp được khí tức người bên ngoài xông vào thì nhất định sẽ tấn công, nhưng hiện tại hắn không có bảo vật để che lấp khí tức, kẻ này chỉ là trúc cơ sơ kì đã có bảo vật che lấp khí tức, đây quả thật là cả người toàn bảo mà, lúc đầu thấy nắm đấm của hắn đánh vào tường thì Nguyệt thánh tử đã biết kẻ này là người luyện thể, còn có cả một pháp khí trung cấp phi hành, dưới nguyên anh chạy trốn sẽ không có kẻ nào đuổi kịp.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.