Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự sát (2)

Phiên bản Dịch · 1176 chữ

Đến lúc này, Ngô Chí Vĩ đã không còn đường lui. Ông ta chỉ còn cách dựa vào lý thuyết của Mã Thạch Lạc để tự mình thao tác.

Lý thuyết Mã Thạch Lạc để lại có hữu dụng không? Tất nhiên là có. Nhưng cho dù lý thuyết đó có hoàn chỉnh, có hữu dụng, cũng không phải ai cũng có thể áp dụng được. Trên thị trường, có vô số lý thuyết hoàn chỉnh được truyền lại, nhưng lại như thế nào?

Dù có hiểu thấu lý thuyết, mỗi một người vẫn có phán đoán về điểm mua và điểm bán khác nhau. Bất kỳ sự thay đổi nhỏ nào, hoặc sự thay đổi về chính sách đều có thể dẫn đến những xu hướng khác nhau. Đôi khi cần dựa vào cảm giác sau nhiều năm theo dõi thị trường, và đôi khi cần dựa vào vận may.

Không phù hợp với mình thì không có tác dụng.

Những lý thuyết đó khác nhau, thậm chí kết quả phân tích cũng có thể mâu thuẫn. Dù gì thì nói một cổ phiếu sẽ tăng hay giảm đều đúng, chỉ khác ở thời điểm mà thôi.

Trên thị trường tài chính, không có lý thuyết nào là tuyệt đối chính xác.

Ngô Chí Vĩ dùng lực túm tóc mình, cố gắng bình tĩnh lại. Ông ta đưa tay ra lấy cái cốc đặt ở bên cạnh máy tính, nhưng phát hiện ra không còn nước.

Ông ta chống tay lên bàn đứng dậy, khuôn mặt tang thương, đi vào bếp lấy nước.

Ông ta cầm máy lọc nước nhỏ lên đổ vào cốc, phát hiện ra ở chỗ mình đứng, có một ít chất lỏng từ trên đầu nhỏ xuống tay.

Là màu đỏ.

Máu.

Nếu ông ta không nhìn nhầm, đó là máu.

Ngô Chí Vĩ ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với khuôn mặt đầy máu của Mã Thạch Lạc. Tóc cô bị máu đông lại thành từng mảng rũ xuống. Khuôn mặt gần như bị xé toạc của cô giống như bị gắn vào trần nhà, nhìn chằm chằm ông ta.

Sau đó Mã Thạch Lạc mở miệng, một giọt máu đỏ sẫm từ miệng cô chảy ra, rơi xuống cánh tay ông ta.

"A——!"

Ngô Chí Vĩ thét lên một tiếng, ngã xuống đất. Chờ đến khi ông ta chớp mắt lần nữa, người đã biến mất.

Ông ta ôm ngực, thở hổn hển. Nghĩ rằng do mình thức khuya quá nhiều nên xuất hiện ảo giác. Ông ta đưa tay lên che mặt, mở mắt ra, thấy vết máu trên tay vẫn còn rõ ràng.

Toàn thân ông ta run rẩy, nhanh chóng lao đến bồn rửa bát trong phòng bếp, bật nước, rửa sạch tay mình.

Ông ta dùng lực chà xát, thậm chí dùng móng tay cào, nhưng lại phát hiện ra dù có rửa thế nào cũng không thể rửa sạch, thậm chí còn lan rộng hơn. Đồng thời, cảm giác đau đớn chậm chạp của ông ta cuối cùng cũng quay trở lại...

Ông ta đã cào đến mức da bị tróc, lộ cả thịt máu.

Ngô Chí Vĩ phát điên. Áp lực tích tụ bấy lâu nay cuối cùng ở thời khắc này cũng không thể chịu nổi nữa, ông ta lao đến ban công, mở cửa sổ, buông mình nhảy xuống.

Thành phố vào buổi sáng, bùng nổ một loạt tin tức gây sốc.

Chẳng hạn như: Một người đàn ông ngã từ tầng cao xuống tử vong, tử trạng kinh hoàng, được người qua đường quay lại và đăng lên mạng, mọi người nghi ngờ là do kẻ sát nhân biến thái giết hại tàn nhẫn.

Lại ví dụ như: Một người phụ nữ đi dạo phố bị ngã, làn da trên cơ thể vậy mà bị lột ra hết cả.

Rồi lại: Một nhân viên doanh nghiệp bị bỏng nước nóng, da trên tay bị lột toàn bộ.

Trữ Huyền Lương còn đang nằm trên giường xem tin tức, người quen trong bệnh viện đã gọi điện thoại đến, nói rằng hôm qua tiếp nhận hai bệnh nhân có triệu chứng da bị hoại tử nhanh chóng. Một người tên là Lã Manh. Người còn lại là một nghiên cứu sinh mới tốt nghiệp từ trường đại học A.

Đồng thời, cảnh sát Diệp báo rằng giáo viên hướng dẫn của Mã Thạch Lạc đã chết.

Hay lắm, chính chủ thực sự xuất hiện rồi.

Trữ Huyền Lương rút danh sách kia ra xem, phát hiện quả nhiên, trong một đêm đã xuất hiện thêm ba vòng tròn.

Trước đây còn từng cái từng cái một, giờ là vội rồi sao?

Anh ta thở dài thật sâu, vừa định nghỉ ngơi một lát, giờ lại phải gánh trọng trách rồi.

Mệt, khổ, không có nơi nào để than vãn.

Cảnh sát Diệp mới sáng ra đã gọi anh ta đến hiện trường vụ nhảy lầu để xem xét tình hình.

"Ngô Chí Vĩ, hơn phân nửa là tự sát."

Cảnh sát Diệp lật tài liệu trong tay nói:

"Vết thương ngoài da của ông ta giống với những người trước đó, chỉ là vấn đề về da. Nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết là ngã từ tầng cao xuống tử vong. Trên bệ cửa sổ chỉ có một dấu chân, có lẽ ông ta tự nhảy xuống. Tất nhiên không loại trừ khả năng ma quỷ ép ông ta nhảy xuống, điều này thì không rõ."

Cảnh sát Diệp thở dài:

"Ông ta hiện giờ đang nợ nần chồng chất, máy tính vẫn còn đang mở tài khoản, xem lịch sử giao dịch, ông ta đã mất tổng cộng hơn một trăm tám mươi nghàn đô. Đệt! Lũ nhà giàu đáng ghét! Vừa rồi tôi dùng điện thoại của ông ta gọi cho bạn bè hỏi thăm, phần lớn đều là tiền đi mượn."

Do có người chết, mức độ quan tâm đột nhiên tăng cao.

Ba người gặp nạn đều là người của trường đại học A, tin tức này tạm thời chưa được công bố. Để tránh gây khủng hoảng, cảnh sát yêu cầu truyền thông giữ kín, trước tiên thông báo cho lãnh đạo của trường.

Trữ Huyền Lương nhíu mày, biết rằng như vậy thật sự không ổn, quyết định quay lại trường đại học A xem xét.

Không có lý nào Giang Phong chỉ đi đường cũng đụng phải nữ quỷ kia còn anh ta rình ở đó lại không gặp được.

Hay là... gọi cả Giang Phong đến?

Giang Phong?

Giang Phong hắn… hiện giờ đang ngồi đối diện với Mã Thạch Lạc, một tay chống cằm, mặt không biểu cảm nhìn cô hút mì mà hắn dùng để giao hàng.

Mã Thạch Lạc co ro ngồi xổm trên đất, còn đặc biệt nhiệt tình đưa cho hắn một tờ giấy, trên đó viết vài mã cổ phiếu và giá dự kiến.

Giang Phong:

"....."

Hắn cảm thấy mình như bị mua chuộc.

Bạn đang đọc Thần hồn phán quan của Thối Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dattranth
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.