Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là Thần Đế

Tiểu thuyết gốc · 2167 chữ

Đêm qua sau khi tìm hiểu về thế giới này, cộng với vốn hiểu biết sẵn có, hắn mới biết được Trái đất này có cảnh giới cao nhất là kết đan chứ chưa ai có thể thành công tiến vào cảnh giới vệ hồn. Giống như trên tivi người ta thường biểu diễn khí công, thực chất, họ phải trải qua quá trình luyện hồn, qua đó biết cách tụ linh lực vào một bộ phận trên cơ thể rồi phóng thích ra ngoài. Cảnh giới Vệ hồn là một sự biến đổi hoàn toàn về chất. Khi người ta kết đan thành công nơi đan điền của họ sẽ ngưng tụ ra một viên kim đan có chứa thuộc tính mà người đó sở hữu. Kim đan đó là căn cơ của một vệ linh giả. Mà vệ hồn là khi người đó hình thành một nguyên anh, bên trong nguyên anh chính là kim đan, nguyên anh đó khi gặp trường hợp gần kề cái chết có thể thoát ra ngoài và tu luyện ra một cơ thể mới. Cảnh giới hiện tại của hắn là vệ hồn, cảnh giới cao nhất mà phiến thiên địa mang tên Trái đất này có thể chứa đựng. Mặc dù vậy hắn vẫn có thể sử dụng linh lực ở nơi đây, chỉ là linh lực thôi nhưng đây là linh lực của một Thần Đế, chắc chắn tinh khiết hơn linh lực bình thường không biết bao nhiêu lần rồi.

.....

Buổi chiều hắn phải đến trường học. Ngôi trường hắn học là một trường có tiếng ở trong huyện, với nhiều thành tích tốt. Khi nộp hồ sơ vào đây, hắn đã phải làm một bài test với 3 môn toán, văn, anh và một môn tự chọn giống như thi vào cấp 3 bình thường. Mặc dù hắn cũng có người quen chống lưng nhưng đương nhiên vẫn không thể bỏ qua mấy bài kiểm tra kiểu này. Làm xong bài kiểm tra với tốc độ bàn thờ, hắn nộp bài thi trước con mắt trợn tròn đầy ngạc nhiên của các thầy cô. Điều này quá ư là bình thường bởi trong khoảng thời gian nghỉ ngơi ở nhà, hắn đã tính đến việc đi học lại, vì vậy nên lúc rảnh rỗi, hắn có đọc qua kiến thức từ lớp 6 đến lớp 12. Thật ra khi trước hắn học đến lớp 8 rồi cơ, mà tại 3 vạn năm sống ở Thần Vệ giới, mấy kiến thức vớ vẩn hắn cũng quên sạch, trong đầu hắn hoàn toàn chỉ toàn là mấy bộ công pháp cùng các vụ linh kĩ, có thể nói là hắn bây giờ 3 vạn tuổi nhưng kiến thức của hắn còn không đủ để tốt nghiệp cấp 2 a. Với những người bình thường thì học lại từ đầu nó là một cái gì đó vô cùng khó khăn nhưng với đầu óc của một Thần Đế, hàng ngày phải tìm hiểu, nghiên cứu những bộ công pháp hay vũ kĩ trìu tượng thì hắn chỉ cần 1-2 phút để đọc và nhớ kĩ toàn bộ quyển sách dày. Cơ bản là chỉ mất một vài ngày là hắn đã ghim hết toàn bộ kiến thức vào trong đầu rồi.

Khoảng 1 ngày sau thì hắn có kết quả bài thi, hắn có điểm cao nhất trường và được xếp thẳng vào lớp 11A1. Đi dọc hành lang, có không ít ánh mắt tò mò, hiếu kì cùng xuýt xoa không ngớt của mấy em gái nhìn hắn. Với thính lực cường đại, hắn có thể nghe cả mấy tiếng của mấy tên con trai nhìn hắn với con mắt hằn học, khó chịu: " Xì, được cái mã, đủ để đi làm trai bao thôi".

Nghe thấy thì sao? Đơn giản là không quan tâm! Thử nghĩ xem, bạn bị mấy con kiến chửi thì bạn sẽ cảm thấy tức giận? Hay bạn ra chửi lại mấy con kiến?

Đặt chân vào lớp 11A1, hắn mặt không cảm xúc, đảo mắt nhìn một vòng quanh lớp rồi tiến lại bàn cuối vứt bịch cái cặp xuống trong trợn trừng của toàn lớp. Tên này là ai vậy? Sao ngang nhiên đi vào lớp như thế, không thèm nói một câu luôn. Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng họ phải công nhận tên này quá mức anh tuấn, quá mức đẹp trai, đẹp đến không có chỗ nào để chê, đẹp hơn cả idol Hàn Quốc của mấy bọn con gái nữa. Hắn vẫn như cũ, hoàn toàn không để ý đến mấy con mắt kia, dở mấy quyển sách ra đọc như đúng rồi. Sách hắn đang đọc là mấy tài liệu đại học!

Trống vào giờ, các học sinh vẫn học bình thường còn hắn thì... ngủ. Cô chủ nhiệm vào lớp, giới thiệu hắn với các bạn:

- Đây là Long Thiên Bảo, học sinh mới của lớp ta- nói rồi cô quay ra hắn, nói- em sẽ ngồi ở bàn cuối, cạnh bạn kia nhé.

Và rồi, hắn bị xếp ngồi cạnh bạn lớp trưởng tên Lã Thanh Vân. Cô xinh đẹp lại học giỏi, hay giúp đỡ bạn bè nên rất được các bạn yêu quý. Ngay lúc này đây, khi hắn đang ngủ ngon lành thì cô bạn lớp trưởng lại lay dậy bắt chép bài còn hắn thì.. mặc kệ. Lay chán rồi cô đành để yên cho cậu mà chuyên tâm học hành. Tiết toán, hắn đang mơ màng thì 'được' bạn lớp trưởng gọi dậy để chào cô. Hôm nay lớp được đổi cô giáo dạy toán mới vì cô giáo cũ nghỉ đẻ.

Bước vào lớp là một cô giáo tầm 24 tuổi mặc váy dài, vô cùng xinh đẹp, nụ cười rạng rỡ. Bọn con trai trong lớp lòi mắt ra ngắm còn hắn thì... ngáp một cái. Cô bước vào lớp, giới thiệu ngắn gọn:" Cô tên là Phạm Mai Linh, giáo viên dạy toán mới, có gì sai sót mong cả lớp thông cảm." Nói rồi cô nở nụ cười làm bọn con trai say như điếu đổ. Hắn thì chẳng quan tâm, ở Thần Vệ giới hắn còn gặp hàng tá người xinh đẹp hơn nhiều mà không lọt nổi mắt hắn, cô này tính là thứ gì? Đứng lên chào cô cho có lệ, hắn lại nằm ra bàn và chìm vào giấc mộng.

Giờ ra chơi đã đến, đám học sinh ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ. Hắn cũng lững thững bước xuống cantin mua tạm thứ gì đó uống. Đến cảnh giới kim đan thì đã có thể không ăn không uống trong vài tháng rồi. Tuy nhiên ai cấm hắn không được ăn. Hắn cũng muốn nếm thử mấy món ăn của con người sau 3 vạn năm không nếm qua. Lúc mới bị dịch chuyển đến Thần Vệ giới, hắn phải đi ăn xin để có cái bỏ vào mồm. Đến khi tu luyện đến kim đan thì hắn cũng không cần ăn nữa nên coi như là 3 vạn năm qua chưa ăn gì. Hắn dạo bước qua các dãy lớp. Bỗng nhiên một cô gái chạy qua, đụng vào người hắn rồi ngã ra sàn, ngạc nhiên thay, đó là cô Linh dạy toán lớp hắn. Cô vội nói :

- Tôi xin lỗi, tôi không cố ý...ơ anh... là anh, chính là tên đó- cô bất ngờ thốt lên

Hắn cũng ngạc nhiên không hiểu cô đang nói chuyện gì:

- Cô đang nói về cái gì thế??

- Cảm ơn anh, may mà hôm qua có anh cứu tôi, hôm qua anh làm gì mà bọn chúng ngất ra vậy- cô có vẻ kích động nói.

Hôm qua sau khi chứng kiến một màn như trong phim này, cô vô cùng bất ngờ. Đơn giản bởi cô cũng đã từng thấy cảnh đánh nhau, thậm chí là giết người nhưng thú thật là ăn 24 cái nồi bánh trưng rồi nhưng cô cũng chưa gặp trường hợp nào...quái dị như này. Một lúc sau, cô mới hết kinh ngạc thì tên kia đã đi đâu mất rồi, cô còn chưa kịp cảm ơn. Về nhà cô vội vàng kể lại chuyện này cho người ông của mình. Ông của cô là một võ sĩ huyền thoại mang tên Lê Văn Luyện. Thật ra ông là bộ đội về hưu, tinh thông nhiều thế võ cao siêu và thâm thúy. Sau này ông mở võ đường và được rất nhiều người biết đến với danh hiệu võ sĩ mạnh nhất thế giới một thời. Hôm nay tình cờ nghe được cô cháu gái kể lại, ông trầm ngâm một lúc rồi như nhớ ra điều gì đó, ông bỗng trở nên vô cùng kích động. Ông lắp bắp:

- Cháu nhìn thấy người đó ở đâu, tên là gì? Bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu??

Ông nói một lèo làm cô rất bất ngờ. Ông của cô luôn điềm đạm và bình tĩnh trong mọi tình huống, thế nhưng hôm nay trông ông có như trẻ con thấy kẹo vậy. Hỏi một hồi nhưng không có thông tin gì ông mới thở dài một hơi:

- Haizz, ai mà ngờ cháu ta lại có ngày gặp được Vệ hồn trong truyền thuyết.

Nói rồi ông quay ra với cô:

- Nếu cháu gặp lại người đó, bằng mọi cách mang à không xin người đó về gặp ông một lần, nhớ đó cháu.

.....

Sau khi cô kể lại mọi chuyện cho hắn nghe một lần, hắn cũng bất ngờ không kém nha. Ai mà ngờ ở hành tinh cấp thấp này lại có người biết đến cảnh giới Vệ Hồn. Thế nhưng cũng chỉ là bất ngờ một chút thôi, hắn cũng chẳng quan tâm nhiều, chào cô một tiếng rồi đi thẳng. Thấy vậy, cô nhớ lại lời ông, bèn chạy lại nắm lấy bàn tay hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn:

- Cầu anh về gặp ông tôi một lần, ông tôi rất muốn gặp anh.

Hắn không nghĩ đến lại bị nắm tay trắng trợn như vậy. Hắn kéo tay cô ra, từng câu chữ hắn nói như ghim vào đầu cô:

- Ta là Thần Đế, muốn gặp ta, há có dễ như vậy, trừ khi là Tôn thần, còn không...chưa có cửa!

Nói rồi hắn đi thẳng. Còn cô, cô vẫn đang ngây ngốc đứng ở đó, lời nói của hắn cứ vang vọng trong đầu cô. Mãi một lúc sau, cô mới tỉnh lại. Vừa rồi, trong giọng nói vừa rồi cô nghe rõ trong giọng nói là sự cao ngạo, sự uy nghiêm và kèm theo đó là một chút sát khí của một tôn đại thần mà cả đời cô không thể nào quên. Cô trầm ngâm, thẫn thờ một hồi. Đến khi tiếng trống vang lên cô mới lặng lẽ đi làm việc tiếp. Tiết tiếp theo của cô là.. tiết toán lớp 11A1.

Trống vang lên, hắn mặc kệ. Thân là một Thần Đế, tất nhiên làm gì có chuyện hắn tuân theo quy tắc của mấy con kiến. Vậy là hắn lại tiếp tục tản bộ đến cantin. Mua xong xuôi, hắn lại lững thững đi về lớp.

Vào lớp 11A1, Linh vẫn còn chưa hết bàng hoàng. Thế rồi cô vô tình liếc mắt về phía cuối bàn đang trống...không thấy học sinh luôn ngủ trong giờ kia đâu. Cô vẫn còn ấn tượng với người học sinh này từ tiết đầu vào lớp. Khi vừa chào cô xong, khi những học sinh nam còn đang ngắm nhìn cô thì có một người gục luôn xuống bàn, không đoái hoài tới gì khác. Đang miên man suy nghĩ thì một bóng hình đi vào lớp, tự nhiên như ở nhà. Bất ngờ, cô nhìn đến...là cậu ấy. Phải, là hắn. Sau khi mua xong nước, hắn đi về chỗ của mình và lại gục xuống. Cả lớp cũng rất bất ngờ. Một học sinh nam đứng dậy nói:

- Thưa cô, bạn Bảo vào lớp muộn làm ảnh hưởng tới tập thể lớp. Cô cần nghiêm khắc kỉ luật để làm gương cho các bạn.

Người nói là Minh, lớp phó kỉ luật của lớp. Ngày Bảo được cô xếp chỗ ngồi cạnh crush của Minh, hắn đã thầm cay cú, quyết tâm chèn ép thằng này đến khi nó phải xin chuyển lớp thì thôi. Ngồi trong giờ, hắn để ý thấy Vân lay nó mấy lần, còn nói chuyện với vẻ thân thiết, làm hắn nóng mắt vô cùng.

Cô Linh bèn nói với giọng run run:

- Được rồi..em Bảo cuối giờ ra phòng giám hiệu gặp tôi.

Hắn cũng nghe thấy mà...chả quan tâm. "Ừ thì gặp, để ta thử qua cảm giác ở lại gặp thầy cô nó như thế nào". Cũng 3 vạn năm rồi hắn chưa có trải nghiệm dân dã nào như vậy kkk.

Bạn đang đọc Thần Đế trở về sáng tác bởi NDkhiêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NDkhiêm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.