Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 2280 chữ

Trong một dãy núi hoang vu,từng tia sấm sét oanh tạc. Một cột sấm từ thiên không đánh thẳng xuống nơi ngọn núi. Khi luồng sáng hết đi, một thân ảnh hiện ra:

- Cuối cùng sau 3 vạn năm, Long Thần Đế ta đã trở về đây hahaha.

Chỉ thấy đây là một người thanh niên tầm 17 tuổi, vóc dáng săn chắc, mái tóc trắng xoá, khuôn mặt điển trai ánh lên vẻ cương nghị, từng trải, trên tay cầm một thanh cự kiếm đỏ như máu dài 2m. Từng tia năng lượng lưu chuyển xoay quanh thân hình người thanh niên. Trên cơ thể cân đối, săn chắc có choàng một bộ hắc y bình thường đến không thể bình thường hơn, miệng lẩm bẩm:

- Hmm.. trở về được rồi, không biết sau 3 vạn năm Trái Đất thay đổi như thế nào nhỉ? Ta lại đang bị phong ấn thần lực, đây là nơi khỉ gió nào vậy? Thôi thì ta đành phải đến nơi có người vậy.. Cũng may thân thể của ta là thân thể của thần, nếu không chết mất.

.....

Tại một thị trấn hẻo lánh, nơi núi rừng hoang vu, một thanh niên anh tuấn đang tản bộ, người đó không ai khác chính là Thần Đế của chúng ta. Hắn quyết định chạy bộ xuống thị trấn gần nhất để hỏi thăm nhưng từ nãy đến giờ toàn nhìn thấy người dân tộc, mà hắn lại chỉ biết mấy ngôn ngữ bình thường nên đành bó tay. Đi đến ngày thứ 10, cuối cùng hắn cũng gặp được 1 gia đình người Việt đang bán đồ ăn ven đường. Mừng rỡ quá đỗi, hắn chạy lại hỏi thăm tình hình. Qua vài câu hỏi hắn biết năm nay là năm 2020 vậy tức là từ khi bị dịch chuyển đến Thần Vệ giới tới bây giờ, Trái Đất này mới qua 3 năm. Biết được điều này hắn mừng rỡ vô cùng bởi hắn cứ ngỡ sẽ không thể nào gặp lại người thân nữa. Vậy là sau 3 vạn năm hắn được gặp lại bố mẹ rồi. Được chỉ đường, hắn đi một mạch về đến nơi ở hiện nay của gia đình hắn, mặc dù đã 3 vạn năm trôi qua nhưng hắn là ai, là Thần Đế đó, cả Thần Vệ giới còn không làm gì được hắn, chỉ mấy ngõ ngách nho nhỏ này thật không đáng bận tâm.

Bây giờ đang là ngày 28 Tết, là ngày mà những người con xa quê được về nhà sum vầy với gia đình người thân. Nhà nhà người người vui mừng sắm sửa tất bật chuẩn bị đón Tết. Tại một gia đình nơi ngoại thành Hà Nội, một người đàn ông trung niên đang đứng trên sân thượng nhìn lên bầu trời cao. Khuôn mặt buồn bã làm hằn lên những nếp nhăn của tuổi già. Ông tên là Long Thiên Khánh, từ lúc con trai mất tích khi leo núi đến nay đã 3 năm mà không có một tin tức gì, ông vẫn chưa từ bỏ hi vọng tìm kiếm cậu. Lúc này đây khi ông đang suy nghĩ miên man thì bất chợt nhìn thấy một bóng hình đang đi bộ từ đầu ngõ về. Nhìn thân ảnh quen thuộc mà 3 năm qua ông ngày đêm mong chờ, ông chạy vội xuống cửa dù trong lòng vô cùng lo sợ. Sợ mình nhìn nhầm, sợ mình hi vọng rồi lại thất vọng. Mở cách của nhà ra một người thanh niên đang đứng đó. Là con trai của ông!! Ông vui quá, con trai ông đã trở về rồi đó, ai bảo nó chết nào? Ai bảo nào?

Cuối cùng,hắn đã được gặp lại mẹ, gặp lại thằng em nghịch ngợm, gặp lại người cha đáng kính của hắn. Cảm giác này lâu lắm rồi hắn chưa từng có trong suốt 3 vạn năm qua. Lăn lộn trong cuộc sống khốc nghiệt nơi Thần Vệ giới, hắn hiểu được tình cảm gia đình đáng quý và đáng trân trọng biết nhường nào. Đối với cha mẹ hay người thân hắn thì hắn mới chỉ đi có 3 năm thôi. Nhưng hắn thì khác, với hắn là 3 vạn năm sống trong trạng thái luôn luôn phải đề phòng, cảnh giác làm hắn cũng mệt mỏi lắm chứ. Ai muốn làm Đế Vương chứ hắn thì không. Hắn làm cũng chỉ vì bắt buộc thôi.

Đêm nay là giao thừa, cũng là đêm giao thừa đầu tiên của hắn sau 3 vạn năm. Lúc này đây, hắn và bố mẹ cùng nhóc em trai đang đứng trên sân thượng ngắm pháo hoa. Hắn về hơi muộn nên không còn tiết mục xem mẹ gói bánh chưng nữa rồi. Cũng không lấy làm tiếc, hắn còn rất nhiều thời gian, năm này không được thì sang năm. Dù sao 3 vạn năm không biết Tết là gì, thêm một năm nữa với hắn thì chỉ trong 1 cái chớp mắt. Điều hạnh phúc nhất, xa xỉ nhất với hắn là gia đình thì giờ đây đã có rồi, hắn cũng vô cùng mãn nguyện với những gì mình đang có hiện tại.

Đùng

Đùng

Đùng

Tràng pháo hoa vang lên báo hiệu một năm mới đã đến, một năm mới với nhiều niềm may mắn, bình an.

.......

Một hành trình mới bây giờ mới bắt đầu!!

Ở với bố mẹ được nửa năm, sau khi tận hưởng trọn vẹn tình gia đình sau 3 vạn năm xa cách, hắn quyết định sẽ xin học lại

Đơn giản bởi ngày trước khi chưa đến Vệ Thần giới, hắn cũng đang học đến năm lớp 8 rồi. Hắn tin tưởng với cái đầu của một Thần Đế thì mấy cái học hành ở Trái đất này chỉ là muỗi. Về việc hắn biến mất 3 năm kia, bố mẹ hắn cũng có hỏi nhưng hắn chỉ trả lời qua loa một câu chuyện tự bịa là hắn đi lạc, rồi lên nhầm xe, sau đó bị bắt cóc đến một nơi nào đó mà hắn không biết. Đến người lớn còn bị bắt cóc, lúc đó hắn mới là thằng nhãi lớp 8 thì đương nhiên bị bắt quá dễ dàng. Kể đi kể lại thì cũng chỉ có vậy.

Hắn bắt xe lên thành phố, từ biệt bố mẹ, nộp hồ sơ vào trường THPT Ngọc Hồi. Về việc mất tích 3 năm rồi xin học lại thì hắn không thiếu cách, giải quyết cũng vô cùng đơn giản. Sau khi nộp hồ sơ hắn được xếp vào lớp 11A1. Rồi hắn về nhà vì cũng chưa phải học luôn, lịch của lớp hắn vào buổi chiều.

Buổi chiều hắn đến trường học. Trong giờ học, hắn chỉ cần đọc qua sách một hai lần là hiểu hết cả quyển( ước gì e được như này). Hắn cũng chẳng phải người hoà đồng gì hay nói đúng hơn là một thần đế cao cao tại thượng nên hắn lười đi nói chuyện với người bình thường. Hết giờ học hắn quyết định sẽ đi tìm một công việc để làm quen lại với cuộc sống của người bình thường. Thích hợp nhất chỉ có thể là đi làm nhân viên ở các quán cafe vì như vậy mới có thể tiếp xúc được với nhiều loại người. Vào thử việc hắn được nhận vào làm. Vì phải học buổi chiều nên hắn sẽ làm cả tối từ 18h đến 23h.

Trên đường về nhà hắn đi qua một con đường vắng vẻ. Bỗng dưng hắn nghe thấy hò hét, tiếng đánh nhau lộn xộn, tiếng kêu cứu, tiếng chửi đổng của một ai đó : " Đm con đĩ này, chửi bố này...cắn bố mày này..." Lại gần, hắn nhìn thấy 3 thằng con trai đang đánh đập một người con gái. Hắn cũng không muốn bẩn tay với lũ con người này nên hắn tránh ra và đi thẳng. Thế nhưng bọn người kia lại không tốt lành gì cho cam. Thấy hắn đi qua bọn chúng lại nảy ra ý nghĩ cướp đồ.

- Thằng ranh kia, biết điều thì mang hết tiền bạc và đồ có giá trị đưa hết cho tao! Đừng bắt tao phải động tay động chân!!

Một tên thanh niên đầu trọc xăm trổ nhìn có vẻ dữ tợn, không biết móc từ đâu ra một con dao sáng loáng, miệng gằn giọng uy hiếp.

Lại vướng vào mấy tình tiết như này làm hắn phát chán. Nói qua một chút thì ở Thần Vệ giới cũng có mấy bộ truyện yy mà ngày trước, lúc còn là thằng học sinh lớp 8, hắn cũng rất mệ truyện tu tiên các loại. Vì vậy, khi lên làm Thần Đế rồi, lúc rảnh rang hắn cũng hay đi linh tinh tìm mua vài bộ truyện đọc cho đỡ nghiền. Bây giờ hắn lại vướng vài một trong những tình tiết hắn dị ứng nhất trong mấy bộ truyện nên hắn rất khó chịu, coi như nghe thấy chó sủa, một mạch đi thẳng. Thế nhưng bọn chúng nào có để yên như vậy:

- Đm mày điếc à, mày biết tao là ai không. Tao là đàn em của anh Hạo Chó, mày biết điều thì quỳ xuống lạy tao rồi đưa hết tiền đây tao tha mày một mạng. Không thì tao....

Chưa nói hết câu bỗng nhiên tên đó phụt máu mồm rồi lăn quay ra đất bất động không rõ sống chết. Đồng bọn của tên đó thấy vậy vô cùng ngạc nhiên, bán tín bán nghi, liền xông lên mục đích đánh hội đồng hắn. Chưa chạy được mấy bước bỗng bọn chúng cảm thấy có một thứ gì đó bóp chặt tim mình, không chịu được phụt máu lăn ra y như đồng bọn. Đùa gì chứ hắn là Thần Đế, mặc dù không thể sử dụng thần lực hay gọi ra Thần Vệ nhưng linh lực thì vẫn sử dụng được bình thường. Cho nên giải quyết một đám trẻ trâu chỉ cần thả ra một ít khí tức nghiền ép là đủ rồi. Cũng nhờ vào sự kiểm soát linh lực thuần thục của hắn nên bọn chúng mới giữ lại được một mạng. Cũng không phải là hắn tốt lành gì, chỉ là hắn không muốn vừa trở về đã vướng vào mấy vụ đánh đấm rồi lại bị trả thù các thứ như trong truyện. Xong xuôi hắn đi thẳng như chưa từng làm gì vậy. Cô gái đang bị đánh cũng ngơ ngác khi nhìn một màn không khác gì phim viễn tưởng này.

Về đến nhà cơm nước đã được chuẩn bị đầy đủ. Hắn cảm thấy rất dễ chịu khi được hưởng thụ không khí gia đình ấm áp này. Suốt 3 vạn năm qua, hắn phải vật lộn, chém giết, đạp lên vạn người để có thể tồn tại ở một nơi khắc nghiệt như Thần Vệ giới, một nơi có con người sẵn sàng chém giết bố mẹ để đạt được mục đích, nơi con người luôn tính kế, lợi dụng lẫn nhau. Có những lúc hắn dường như đã muốn từ bỏ tất cả nhưng không biết bằng động lực gì, hắn bao lần tìm được sự sống trong chỗ chết. Cuối cùng, bằng sự thông minh, ý chí kiên định và mong muốn được gặp lại ba mẹ, hắn đánh cược tính mạng và giành được cơ duyên khủng bố đột phá tầng thứ tối cao của thiên địa nơi này. Hắn trở thành bá chủ của một vũ trụ, có quyền lực thông thiên nhưng vẫn phải chịu những quy tắc của phiến vũ trụ này . Vì vậy hắn càng ham muốn mạnh lên, ham muốn một sức mạnh vĩnh viễn chứ không còn đơn giản là được trở về nữa.Thế nhưng hắn biết khi mạnh lên hắn hiểu một điều: để có được một thứ vĩnh hằng thì bản thân hắn phải vĩnh hằng. Khi ở cảnh giới Thần Đế hắn nhận thấy bản thân có thế sống ngàn vạn tuổi nhưng sẽ có một lúc chết đi. Vì để tìm kiếm một sức mạnh vượt qua phiến vũ trụ này,một cuộc sống trường sinh cho bản thân và cho người thân, hắn đã tìm kiếm các tài liệu cổ sưa và hắn biết được một thông tin: Trên Thần Đế còn cảnh giới nữa mà hắn còn có thể đột phá. Thế nhưng để đột phá cảnh giới này, hắn phải tự ngộ ra thứ gọi là Thần Đạo. Mà để ngộ ra thứ này hắn phải trải nghiệm qua thất tình lục dục của hạ giới, đột phá xiềng xích cuối cùng của thiên địa,làm chủ một phiến thiên địa từ đó lĩnh ngộ ra thần đạo của bản thân để có thể làm chủ cả vũ trụ, cách tốt nhất mà hắn có thể làm là trở về Trái đất. Mà Trái đất là một hành tinh cấp 2- cấp thấp gần nhất nên không thể chứa được khí tức của thần vì vậy hắn phải phong ấn thần khí để không bị thiên địa nới đây bài xích. Cũng chính vì nới đây là hành tinh cấp thấp nên hắn có thể phát triển, học cách làm chủ thiên địa.

Các cảnh giới mà hắn nhận biết ở nơi vũ trụ này gồm có:

Luyện hồn

Tụ linh

Kết đan

Vệ hồn

Hoá hồn

Thần tướng

Thần vương( Thần vệ vương)

Tôn Thần( Vệ tôn thần)

Thần Đế( Vệ đế thần)

Bạn đang đọc Thần Đế trở về sáng tác bởi NDkhiêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NDkhiêm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 234

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.