Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vứt bỏ như đôi giày rách

Phiên bản Dịch · 1076 chữ

Cũng vào giây phút đó, lòng tin của cậu kiên định hơn, từ đó bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu Cựu Thuật, vượt qua mọi khó khăn trên con đường này.

Nhưng bây giờ lại nghe rằng dường như có một con đường khác đến gần với sức mạnh siêu nhiên hơn, điều này lập tức tạt một gáo nước lạnh vào trái tim nồng nhiệt của cậu.

Mãi lâu sau Tần Thành mới hoàn hồn lại, có chút bị sốc.

Rốt cuộc Tân Tinh đã phát hiện ra điều gì? Trừ hiện tượng thần bí ra thì còn tìm được một con đường thật sự có thể dẫn đến siêu phàm sao?

Hiển nhiên, nếu là thật, điều này sẽ dẫn tới chấn động không thể tưởng tượng nổi, quan niệm ở thế giới hiện thực càng có thể sẽ có một số biến đổi.

Tần Thành nghiêm túc nhìn nhận: “Trước mắt, cơ hội tới Tân Tinh sẽ càng quý giá, nếu có thể chạm đến sức mạnh siêu nhiên, đi ở tuyến đầu, hễ là cậu muốn thì hoàn toàn có khả năng!”

Hai người vừa trò chuyện vừa ăn sáng.

“Đồ ăn đặc biệt vận chuyển từ Thâm Không đến, thực sự là ăn một bữa ít đi một bữa, ban đầu còn thấy vị rất tệ, nhưng bây giờ lại thấy không nỡ.”

Hai người cảm thán.

Mặc dù những nguyên liệu nấu ăn này vô cùng quý hiếm, giá đắt đến hù chết người, nhưng sau khi kết hợp các loại nguyên liệu này lại với nhau, quả thật mùi vị không ra sao cả.

Tần Thành hỏi Vương Huyên có đi tìm giáo sư già dạy Cựu Thuật cho bọn họ nói chuyện chưa, nhìn xem có cách nào giải quyết vấn đề Tân Tinh hay không.

Vương Huyên lắc đầu, mặc dù giáo sư già rất thích hắn, nhưng lại không có quyền lớn như vậy, trong hạng mục nghiên cứu Cựu Thuật này, ông chỉ là được mời tới truyền thụ Cựu Thuật, không tham dự những thứ khác.

“Rốt cuộc tiêu chuẩn chọn người của bọn họ là sao vậy?” Tần Thành bất mãn, cảm thấy rất không công bằng với Vương Huyên.

Vương Huyên suy nghĩ một chút, nói: “Tôi đoán hẳn là tâm linh nhạy bén, vượt xa tiềm năng của người bình thường, tóm lại chính là gần chạm tới lĩnh vực thần bí.”

Hắn từng xem qua danh sách được chọn đầu tiên, cho nên mới có suy đoán này.

Ví dụ như, trong lớp có một cặp chị em sinh đôi thường xuyên có cảm ứng lẫn nhau rất khó hiểu, khi em gái bị hoảng sợ bất ngờ, nhịp tim của chị gái cũng đồng thời đập nhanh lên.

Mà có một lần, lúc chị gái gọt táo trên tay để lại một vết máu rất sâu, lúc ấy em gái có việc ở một thành phố khác, mặc dù ở cách nhau rất xa nhưng ngón tay cũng bị đau theo.

Hiện tượng này không thể nào giải thích được.

Lần này lúc chọn học sinh lớp thực nghiệm, hai người bọn họ được chọn đầu tiên.

“Hà Thanh kia là như thế nào?” Tần Thành không hiểu hỏi.

Trong ấn tượng của cậu, Hà Thanh trong lớp thực nghiệm hướng nội hiền lành, bình thường không thích nói chuyện.

Theo báo cáo, ban đầu Hà Thanh vốn không có hứng thú gì với Cựu Thuật, nhưng nghe nói sau khi tốt nghiệp có thể bảo đảm một công việc vừa đúng ngành vừa lương cao, nên cậu ta mới ghi danh.

Cho nên Tần Thành nghĩ không ra, Hà Thanh lộ rõ cảm xúc chống đối, sao cuối cùng lại được chọn trúng?

“Trên người Hà Thanh từng xảy ra một chuyện. Vào năm cậu ta mười bốn tuổi, cậu ta từng chính mắt nhìn thấy em trai bị xe hơi chạy vụt qua đụng vào, lực mạnh hất văng em trai của cậu ta, bản thân mình thì bị xe hơi chèn qua người, nhưng cậu ta lại không bị thương, chỉ để lại vết đen bị lốp xe cán qua ở trên người.”

Lúc ấy tất cả mọi người đều khiếp sợ, không thể hiểu nổi, cuối cùng chỉ có thể cho rằng khi đứng trước cái chết cậu ta đã bộc phát ra tiềm năng bí ẩn nào đó ở trong cơ thể.

Nhà đầu tư nghiên cứu hạng mục Cựu Thuật đã moi chuyện từ thời thiếu niên của Hà Thanh ra điều tra, có thể thấy hiểu biết của bọn họ bao sâu.

Nhóm người đầu tiên được chọn đều có điểm đặc biệt của riêng mình, ví dụ như một sinh viên nữ có trực giác vượt xa bình thường, lần nổi tiếng nhất chính là có lần trước khi lên máy bay, trái tim của cô lại đập rộn lên một cách khó hiểu, cho rằng mình bị bệnh, xảy ra vấn đề về tim cho nên tạm thời chạy đến bệnh viện.

Kết quả chiếc máy bay mà cô bỏ qua ngày hôm đó lại xảy ra tai nạn.

“Vậy mà cũng được sao? Trong lớp chúng ta còn có quái vật như vậy à!” Tần Thành trợn mắt há hốc mồm, trước kia chưa từng nghe nói về chuyện này.

Vương Huyên cũng có chút cảm thán, lần đầu tiên hắn nghe thấy cũng ngơ ngác bất ngờ, nhưng cũng chỉ có cô sinh viên này là đặc biệt nhất, chuyện của những người khác cũng chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Hôm đó, danh sách đến Tân Tinh cuối cùng cũng được xác nhận, quả nhiên không có thêm người mới nào nữa.

Trong lớp thực nghiệm còn một số người ở lại vẫn không buông tha, chờ đợi cơ hội cuối cùng, bây giờ công bố kết quả rồi, bọn họ vô cùng mất mát.

Một số người mặc dù đã có dự đoán từ trước nhưng trong lòng vẫn vô cùng khó chịu.

Vương Huyên rất bình tĩnh, đã đoán được trước kết quả này.

Tần Thành thở dài, tiếc cho bạn chí cốt, luyện ra được thành tựu Cựu Thuật chân chính nhưng lại bị bỏ qua, chỉ bởi vì sức mạnh sức mạnh siêu nhiên ở cuối Thâm Không đã lộ một góc của tảng băng, một con đường khác xuất hiện!

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 358

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.