Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc rực rỡ(3)

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Giờ phút này, Vương Huyên có chút xuất thần, hắn lập tức nghĩ đến rất nhiều vấn đề, sau đó trong lòng có lửa giận mãnh liệt, hắn đây là bị Tân Thuật bên kia…cướp mất tài nguyên?

Hơn nữa còn là dưới tình huống hắn không biết!

Ngô Nhân còn giải thích thêm, nói ra một bí mật.

"Giới tài phiệt, viện nghiên cứu cùng với các tổ chức khác, đã từng cùng nhau mở một di tích dưới lòng đất, đào ra một số hạt giống vẫn giữ nguyên hoạt tính, thử trồng trọt, kết quả tất cả đều nảy mầm.

Dựa theo ghi chép trong di tích kia, mấy loại thảo dược ở thời đại cũ thuộc về môt đại tông phái về những phương thuốc thần bí, chuyên dành để bồi dưỡng đệ tử trẻ, có thể cải thiện thể chất rất lớn, rút ngắn thời gian tu hành.

Sau khi tất cả các bên trồng trọt thành công, trải qua kiểm tra đo lường, xác nhận đây đúng thật là "đại dược hổ lang", hoạt tính vô cùng mạnh, người bình thường sẽ không chịu nổi, nhưng đối với người luyện Cựu Thuật mà nói thì lại vô cùng trân quý, có được hiệu quả thần kỳ.

" Người thuộc lĩnh vực Tân Thuật, chắc chắn đã cố ý tiết lộ tin tức tại thời khắc mấu chốt, cố ý ngăn chặn!"

Đại chiến sắp kết thúc.

Lão Trần cầm trường kiếm đen, đi về phía Mạc Hải và Hạ Thanh.

Hai Đại Tông Sư lĩnh vực Tân Thuật đều đứng lên, không còn lựa chọn nào khác, chuẩn bị liều mạng phá vòng vây, bọn họ có cảm giác tình trạng của lão Trần không ổn, hiện tại thực sự không cách nào địch lại.

Bùm!

Ánh sáng trắng chói mắt phóng lên, là Mạc Hải động thủ trước, đánh ra một chùm tia sáng trắng về phía lão Trần, sau đó nhanh chóng bỏ chạy.

Hạ Thanh cũng chạy trốn rất nhanh, không còn gì để xấu hổ, chỉ cần có thể sống sót, tất cả đều có khả năng, chết ở chỗ này là không đáng giá nhất.

Lão Trần vung trường kiếm đen thần bí lên, đánh tan ánh sáng trắng, truy kích Mạc Hải, trong quá trình này thuận tay cho Hạ Thanh một quyền.

Hai cánh tay Hạ Thanh đều gãy, miễn cưỡng nâng lên, nhưng không thể ngăn được.

Một cánh tay của Hạ Thanh trong lúc này đã nổ tung, hơn nữa vết thương cũ trên cơ thể cũng bị nứt ra, nhiều bộ phận bị xé rách, lỗ máu trước ngực càng thêm mở rộng. Mặc dù như vậy cô ta cũng chưa chết, sau khi bị đánh bay liền xoay người bỏ chạy.

Cách đó không xa, Mạc Hải bị đuổi theo, hắn thở dài một tiếng, quay đầu đinh liều mạng, nhưng chỉ là phí công, bị lão Trần một kiếm chặt đầu bay ra xa sáu bảy mét, chết bất đắc kỳ tử.

Lão Trần xoay người, muốn đuổi giết Hạ Thanh thì thân thể bỗng lắc lư, trong ngực như đang sôi trào, cảm giác đau đớn khó nhịn, không tự chủ được bước đi chậm lại, lấy tay che ngực.

Vương Huyên thấy thế, xông tới đầu tiên, trong lòng hắn vô cùng bất an, lo lắng cho lão Trần.

"Sư phụ!" Thanh Mộc cũng kêu to.

Sau đó, một đám người cùng xông về phía trước.

Vương Huyên chạy nhanh như điên, không thể tránh khỏi chạm mặt Đại Tông Sư Hạ Thanh đang chạy trốn.

Ánh mắt Hạ Thanh lạnh lùng, cô ta tất nhiên đang hiểu lầm, cảm thấy một mao đầu tiểu tử cũng dám ngăn cản cô ta, quả thực chán sống rồi sao?!

Cô ta đã mất đi một cánh tay, cánh tay còn lại cũng đã gãy nên không thể dùng được nữa, cô ta dùng sức đạp một cước trên mặt đất, chuẩn bị bay lên đá về phía Vương Huyên.

Đồng tử Vương Huyên co rút lại, đối mặt với Đại Tông Sư này lông tơ trên người hắn đều dựng thẳng, cảm thấy không thể tránh khỏi, nhưng nếu như đã gặp phải, vậy thì không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể toàn lực ứng phó, khiến sức mạnh của bản thân tăng lên tối đa!

Sau đó, hắn không chút do dự sử dụng Thể Thuật mà Trương Đạo Lăng lưu lại, khởi đầu động tác được ghi chép trên năm trang kim thư!

Hắn sợ mình bị Đại Tông Sư giết chết, lúc này ngũ tạng hắn nổ vang, sức mạnh toàn thân tăng vọt tối đa, hắn nhảy lên đá một cước về phía trước, dùng tấn công thay phòng thủ.

Hạ Thanh bị thương thật sự quá nghiêm trọng, chân cô ta đạp mạnh xuống đất, còn chưa kịp nhảy lên, động tác thô bạo này càng xé toạc thêm lỗ trên ngực cô ta.

Cô ta rên rỉ ra tiếng, loại đau đớn này khó có thể chịu được, bởi vì trái tim vốn đã bị lão Trần đập nát một phần, hiện tại lại càng thêm nghiêm trọng, cô ta không thể thuận lợi bay lên, ngược lại lảo đảo một cái, suýt nữa ngã nhào trên mặt đất.

Vương Huyên trừng lớn hai mắt, bắt lấy cơ hội khó có được này, nhảy lên đạp một cước, rầm một tiếng, nhắm vào lỗ lớn trên lồng ngực cô ta.

Uy lực của một cước này làm các phần bên trong lỗ máu kia nổ tung , dù sao cũng là Thể Thuật mà Trương Đạo Lăng lưu lại, cho dù chỉ là thức thứ nhất cũng đủ khủng bố.

Hạ Thanh hét lên thảm thiết, ngũ tạng sụp đổ, cả người bay ngược ra ngoài, rơi xuống đất quay cuồng dữ dội, sau đó hoàn toàn bất động!

Khung cảnh tương đối bi thảm, lại thêm một Đại Tông Sư chết trận!

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.