Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuổi thơ

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Quay lại thăng long vực tại thôn nhỏ sau khi lo hậu sự xong xuôi cho vợ.Bế đứa bé trên tay diệp thành nói” ngày ngươi sinh ra củng là ngày mang lại ánh nắng vậy ta đặt tên cho ngươi là diệp dương mong rằng sau này ngươi mang lại nhiều may mắn cho dân trong thôn”.Cứ như vậy Diệp thành sống kiếp gà trống nuôi con đã 6 năm làm đủ mọi nghề để kiếm sống, còn vấn đề sữa cho con may mắn nhà lão trư trong thôn nuôi rất nhiều bò nên vấn đề sữa không cần lo lắng. DIệp dương bây giờ đã 6 tuổi tuy không được uống sữa mẹ từ nhỏ nhưng lớn lên diệp dương rất sáng dạ và rấy hiểu chuyện còn nhỏ đã biết chăn bò cho lão trư hàng xóm đường về còn lượm củi thành bó để mang đi đổi lấy thức ăn của người trong thôn mang về nhà. Còn cha của dương diệp vì quá đau buồn vì cái chết của mẹ nên ngày nào cũng uống rượu công thêm làm việc quá nhiều để nuôi cậu nên đã lâm bệnh càng ngày sức khoẻ càng yếu. Diệp dương trở về nhà “ cha người lại uống rượu sao” dương diệp chạy lại nhanh chóng giật lấy chai rượu của cha cậu lại nói “ con đi lượm củi đổi ít thức ăn người mau ăn đi lấy sức khoẻ thì mới mau khỏi bệnh được, đợi con lớn lên còn phụng dưởng cha nữa chứ”

“Sức khoẻ của ta , ta biết sớm đoàn tj với mẹ con củng tốt ta chỉ không đành lòng nhìn con phải ở lại một mình hazz”

DIệp dương nghe vậy khóc oà lên“ cha người không được nói bị quan như vậy người mau ăn đi ăn mới có sức khoe mới chống chọi lại với bệnh tật”

Diệp thành xoa đầu diệp dương “ nín khóc đi , ta ăn là được mà”. Chuyện cứ như vậy cho đến hơn một năm sau khi diệp dương hơn 7 tuổi một chút thì diệp thành bệnh mà chết trước khi chết ông nở một nụ cười thật mãn nguyện. Nhờ dân làng giúp đỡ nên dương diệp có thể lo hậu sự cho cha, cha được chân cất ngay mộ mẹ của cậu như ý nguyện của cha. Sau khi cha mất dương diệp giúp đở mọi người trong thôn đủ mọi việc để đổi lấy thức ăn và áo mặc.

Năm nay dương diệp 10 tuổi trời còn tinh mơ sáng cậu dã dậy rồi dù mới 10 tuổi nhưng thân hình vạm vở và cao lớn hơn so với cùng những đứa trẻ 10 tuổi khác nhiều

Suy nghỉ củng thành thục hơn.

Sáng nay cậu đi đốn củi cùng với đại ngưu thúc “ đại ngưu thúc con đại sơn chẻ xong củi rồi chúng ta kéo về thôi” đại ngưu thúc phụ trách đốn cây còn cậu với đại sơn con trai của đại ngưu thúc hơn cậu 1 tuổi phụ trách chặt cây và chia nhỏ cây chất lên xe để kéo về nhà chiều mang lên phố bán lấy tiền đổi ra gạo. 3 người đây xe về nhà vừa đến h ăn trưa.

“đại ngưu 3 người về rồi à cơm nước đã chuẩn bị xong mau vào ăn cơm” liểu thẩm nói vong ta từ trong nhà 3 người mau chóng chạy ùa vào ăn cơm. Ăn no bùng đị ngưu thúc liền ném cho dương diệp một túi tiền “ cầm lấy tiền công chặt củi hôm nay”

“Cảm ơn đại ngưu thúc” dương diệp nhận lấy túi tiền rồi xin phép để đi nơi khác làm việc. Buổi chiều cậu phải dọn chuồng bò cho nhà lão trư làm quần quật từ trưa cho đến chập tối mới xong. Sau khi ăn uống no nê và nhận tiền công xong cậu chạy về căn nhà nhỏ của mình tắm rữa sạch sẽ rồi chạy ra “nhà làng” là nơi ở của trưởng thôn cũng là người già nhất trong làng. Cậu vừa ngồi xuống thì lão từ cũng chống gậy đi ra “hôm nay đến đông đủ rồi phải ko” một giọng nói khàn khàn vang lên “dương diệp mau báo cáo”

Dạ, đầy đủ rồi ạ dương diệp đáp.” Vậy chúng ta bắt đầu học thôi”. Chợt dưới hàng ghế có một giong nói cất lên “ giáo tập từ hôm nay học xong có thể kể chuyện tiên nhân tiếp được không ạ?”.lão từ cười hiền hoà đáp” nếu hôm nay ai cũng độc hết được đoạn văn trên thì có thể” cả lớp học ồ lên mọi người đều cố gắng những chữ nào ko biết thì bạn này chỉ bảo bạn kia cuối cùng cà lớp học cũng đọc được. Sau đó lão từ cũng bắt đầu kể chuyện tiên nhân đây củng là phần mà dương diệp mong chờ nhất theo lời kể của từ lão thì tiên nhân có thể trường sinh còn có thể chữa bách bệnh tiêu quái thú trừng trị người xấu bay trên trời... từ khi nghe truyện về tiên nhân dương diệp đã có một khát khao muôn tu tiên , cậu đi làm siêng năng thức khuê dậy sớm để gom góp tiền để chuẩn bị lên đường tìm tiên nhân bái làm sư để học tiên thuật tiêu dao tự do tự tại.

2 năm mau chóng trôi qua bây cậu đã 12 tuổi đương diệp bây h đã cao hơn m7 cơ thể cường tráng do làm việc nhiều củng đã tích góp được một số tiền kha khá và Diệp Dương quết định đi tìm tiên để bái sư và học tiên thuật. Hôm nay là người diệp dương khăn gói ra đi cậu không nó với dân làng là đi tìm tiên nhân cậu chỉ nói muốn lên kinh thành tìm kiếm việc làm sợ làm mọi người trong thôn lo lắng cả thôn ra tiển cậu thôn thì đông nhưng thật ra cả thôn cũng chỉ hơn mười hộ gia đình một chút.Cậu ôm mỗi người trong thôn một cái rồi rời đi lão trư còn nhét vào tay nãi của cậu mấy bình sữa bò nói đi đường có khát thì lấy ra uống rồi ngưu thúc nhét vào tay cậu túi tiền cầm mà đi đường .

Diệp dương cười hì hì nhận lấy rồi chào tạm biệt mọi người lên đường.

Rời khỏi thôn nhỏ đi khoảng hơn một tuần lúc này ở phần rìa Thanh tuyền lâm một thân ảnh mặc bộ quần áo rách rưới mặt mày len luốc tóc tai rối bời nhưng ẫn sau bộ đồ rách vẫn lộ ra thân hình rắn chắc và khoẻ mạnh tuy không gộ là cơ bắp nhưng nhìn rất rắn rỏi và khoẻ khoắn kết hợp với làn da hơi ngăm đen kết hợp với gương mặt góc cạnh pha nét trưởng thành đôi mắt sáng ngời đằng sau lớp tóc tai bù xù nhìn đầy vẽ phong trần và cuốn hút cất một giong nói trầm ấm pha lẫn một chút non nớt do độ tuổi” haha con thỏ đáng ghét xem mày còn chạy đi đâu hôm nay hãy trở thành bữa ăn của ta đi” nói xong cậu đưa tay túm lấy con thỏ đang bị mắc vào đống dây leo bên trong rừng và lên đường trở về nơi trú ẩn của mình.

Thân ảnh đó đúng là diệp dương trãi qua hơn một tuần đi đường cậu bị lạc trong khu rừng này đã 2 ngày thức ăn mang theo đã sớm dùng hết nên cậu phải bắt thú và ăn thịt để sinh tồn may mắn cậu tìm thấy một hang động bị bỏ hoang ở bên trong hang củng không có dấu chân hay lông của dã thú nên có lẽ đây là một cái hang động vô chủ nên tương đối an toàn, khi ra ngoài hay tối đến ở trong hang động cậu đều dùng cành cây và đá để nguỵ trang cửa động, bất kẻ có dã thú hay người đi qua khi nhìn vào rất khó để nhận ra đây là một động khẫu.

Buổi sáng nay khi ngủ dậy cậu lại tiếp tục đi ăn thú để bỏ vào chiếc bụng đói trên đường đi đăng găm một loại quả thì chợt nghe thấy ở bụi cây trước mặt phát ra tiếng rào rào chợt một con lơn rừng to lớn từ trong bụi cây đi rau nhìn chằm chằm với đôi mắt hung ác. Dương diệp ngay lập tức thốt lên một tiếng “ ôi mẹ ơi” rồi ném trái táo quay đầu chạy thục mạng về phía trước , con lợn thấy vậy củng mau chóng lao đầu đuổi theo về phía dương diệp ,vừa chạy cậu vừa liên tục ném ra các đồ dùng và quần áo về phía sau mỗi lần cậu ném ra các món đồ về phía sau con lơn lại dừng lại một lúc ngửi ngửi đồ vật rồi tiếp tục đuổi theo.

Ngay lúc dương diệp đang bỏ chạy thục mạng thì Dương diệp không biết răng cách đó rừng cây có một thân ảnh đang nhẹ nhàng di chuyễn trên các phiến lá nếu nhìn kỷ thì chân của nàng cách một khoảng với các phiến lá đôi chân trần với những ngón chân tinh xảo di chuyễn nhẹ nhàng di chuyễn trên các phiến lá cổ chân còn đeo một chiếc lắc bạc khi di chuyễn phát ra những âm thanh leng keng dễ nghe àng mang một bộ trang phục đỏ rực cùng tà váy xẻ xâu lộ ra đôi chân trắng muốt nhìn vô cùng yêu mỵ sở hữu mái tóc đỏ rực cùng đôi mắt như câu hồn đoạt phách nếu nhìn dáng người của nàng củng đủ làm tâm thần xao động không thôi đáng tiiecs gương mặt lại được che bởi một chiếc mạn mỏng nhưng không thể che đi nét quyễn rũ và hấp dẫn của nàng. Nàng là đệ tử của lục trưởng lão hợp hoan tông một trong Lục đại tà phái của đại lục.”sư phụ đáng ghét bắt ta tới nơi khỉ ho cò gáy này điều tra thật sự là chán chết mà, thà để ta ở lại tông tu luyện thêm một chút nâng cao cơ hội đoạt vị trí thánh Nử còn hơn , chán chết đi được ta phải mau chóng kiếm lý do gì đó rồi trở về thôi”.Lúc nàng đang nghỉ cách để trở về thì bất chợt một một thân ảnh cởi trần chỉ mặc mỗi nội khố đang chật vật chạy tới trước mặt nàng “ vị sư tỷ mau chạy đi đằng sau có nghuy hiểm không chạy thì sẽ không kịp nữa nói xong vội vã chạy băng về phía trước”. Người này không ai khác chính là diệp dương lúc này đã chạy được một lúc phía sau không còn thấy đuổi theo nên thở phào ” ài vị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy mà dã thú giết chết thật là đáng tiếc mà “. Diệp dương vừa cất tiếng nói thì bên tai lại nghe tiếng nói “ có gì mà đáng tiếc vậy”. Diệp dương giật mình ngoái sang bên cạnh thì đúng là vị tỷ tỷ vừa nãy trên tay nàng cầm một giải lụa đang quấn chặt một vật gì đó nhìn kỷ lại thì đúng là con heo rừng úc nãy đuổi theo diệp dương nhưng bây giờ nó chỉ còn lại một cái xác.” Diệp dương thấy cảnh đó liền nói “Tỷ tỷ người là tiên nhân sao có thể dạy ta tu tiên được không ta củng muốn trở thành tiên nhân”.

“ khách khách tiểu đệ ăn mặc thật phóng khoáng nhìn còn rất khoẻ mạnh nha”

Bạn đang đọc Thái dương thần thể sáng tác bởi Kien14245
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kien14245
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.