Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày chào đời

Tiểu thuyết gốc · 1412 chữ

Nhật dương đại lục một nơi được biết đến là một vùng đất xinh đẹp , mưa thuận gió hoà ánh nắng đầy đủ làm cho các sinh vật phát triển mạnh mẽ đầy sức sống động thực vật không ngừng sinh sôi nãy nở, linh khí đất trời đầy đủ làm cho vô số yêu thú và các giống loài phát triển mạnh mẻ vô số các thiên tài từ các giống loài khác nhau được sinh ra mở ra một thời đại tu luyện mạnh mẽ hứa hẹn một tươi lai vô cùng sáng lạng cho toàn đại lục.

Nhưng đó là chuyện của 30 năm về trước, nhật đương đại lục không biết sảy ra chuyện gì mà trời không ngừng mưa trong suốt 30 năm ròng không có lấy một tia nắng , thảm thực vật bị tổn hại năng nề, các sinh vật sống phải đấu tranh khốc liệt để tranh giành thức ăn , con người củng bị ảnh hưởng rất nặng nề.

Có rất nhiều tin đồn xoay quanh hiện tượng này có người nói rằng chuẩn bị đến ngày tận thế, lại có tin đồn người nào đó phạm phải thiên quy làm trái ý trời nên bị bị trừng phạt... vô số giả thuyết được đưa ra nhưng chưa một cái nào thực sự được xác thực.

Một cuộc họp cấp cao của các cường giả từ các chủng tộc trên khắp tinh cầu được tập hợp nằm giải quyết vấn đề đang sảy ra trên lục địa vì tình hình đang vô cùng nguy cấp , nếu cứ tiếp tục theo đà này chỉ khoảng vài trăm năm nữa thì lục địa sẽ khô kiệt linh khí thực vật khắp nơi sẽ chất và nhật dương đại lục sẽ trở thành một vùng đất chết.

Ngay lúc nhửng cường giả hàng đầu đại lục những người giỏi nhất đang tìm cách giải quyết vấn đề của đại lục thì ngay lúc này ở một góc của đại lục tại thanh long vực nơi được coi là tu chân giới cấp thấp không được xem trọng nơi được coi là lạc hậu nhất lục địa , nơi mà đã bị cả lục địa lảng quên tại một tôn nhỏ nơi ở của những phàm nhân sinh hoạt nơi mà chẳng tu sĩ nào thèm để ý lúc này tại nhà họ diệp một ngôi nhà nhỏ ở trong thôn, Diệp thành đang đi lại qua đi lại trước cữa nhà với gương mặt vô cùng lo lắng vì trong đó có vợ và đứa con sắp chào đời của hắn, bà đở nói vợ anh bị khó sinh, bên ngoài cửa hầu như mọi gia đình trong thôn đều ở đây cùng cầu phúc cho gia đình anh, chứng tỏ gia đình diệp thành rất được lòng mọi người ở đây, trưởng thôn lên tiêng an ủi “ đừng lo lắng quá diệp thành mọi chuyện rồi củng ổn cả thôi”. Ngay lúc này một tiếng khóc oa oa được vang lên, diệp thành vui mừng nãy cẩng lên hai hàng nước mắt lăn dài” haha ta làm cha rồi , ta làm cha rồi “, nhưng khi nhìn bà đở bước từ trong phòng ra với gương mặt đượm buồn như linh cảm thấy chuyện chẳng lành diệp thành chạy ngay vào bên trong phòng , bên cạnh là tiếng nói của bà đở vợ anh vì muốn sinh ra đứa trẻ trong bụng mà đã cố gắng rất nhiều may mắn đứa trẻ đã được sinh ra nhưng vợ anh củng không qua khỏi ta rất lấy làm tiếc về việc này. Diệp Thành sau khi nghe tin giống như chết lặng một lúc lâu, bất chợt một hàng nước mắt lăn dài anh chạy như điên về phía vợ mình nắm tay và gục đầu bên thi thể vợ mình hét lên như điên như dại “ tại sao, tại sao lại bỏ ta lại một mình , không có nàng ta sống còn ý nghĩa gì nữa , nàng sẽ không phải cô đơn quá lâu đâu thanh nhi sớm thôi ta sẻ đoàn tụ cùng nàng” nói xong thì diệp thành đứng dậy ra vẽ quyết tâm định đâm đầu vào vách tường tự vận để được chết cùng vợ nhưng may mắn được người trong thôn ngăn cản kịp thời , người hàng xóm đại ngưu liền cho Diệp Thành một đấm ngươi làm vậy có xứng đáng với thanh thanh với con trai ngươi người mà thanh thanh dùng cả tính mạng của mình để sinh ra ngươi chết đi thì quá nhẹ nhàng rồi còn đứa trẻ thì sao nhửng người ở lại thì sao. Như hiểu ra được vấn đề diệp thành như bừng tỉnh “ đúng rồi con trai ta , ta chết đi rồi thì ai lo cho nó “ nói rồi diệp thành chạy tới bế đứa bé từ trong tay củng Liểu thẩm vợ của đại ngưu ôm vào lòng , như hiểu được mọi chuyện đứa bé củng chẳng khóc chỉ nở một nụ cười thật tươi, đấy ngươi xem đứa nhỏ từ lúc sinh ra đã hiểu chuyện như vậy rồi mà từ khi đứa bé được sinh ra trời trùng hợp củng tạnh mưa sau bao nhiêu năm có lẽ sau này đứa bé sẽ là phúc tinh của thôn chúng ta.

Mọi người trong thôn chỉ coi sự tạnh mưa sau bao nhiêu năm với đứa bé được sinh ra là trùng hợp là điềm báo của sự may mắn , mà không biết ngay khoảnh khắc đứa bé được chào đời trên trời sinh ra dị tượng một tiểu tháp từ sâu trong lòng đất tại thanh long vực bay lên mặt đất bay nhanh về phía thôn nhỏ nọ ánh sáng từ toà tháp làm xua tan đi mây đen trên cả đại lục làm những tia nắng ban mai lại chiếu rọi khắp nơi toà tháp nhanh chóng bay đến ngôi nhà nhỏ dung nhập vào mi tâm của đứa nhỏ vừa mới được sinh ra.

Hội nghị cấp cao giữa những cường giả từ các giống loài đang chuẩn bị tiến hành cuộc họp thì đùng một cái mưa tạnh ánh nắng lại chiếu rọi mọi người ai về nhà nấy mọi người mau chóng trở về để điều tra xem rốt cuộc chuyện gì đã sảy ra.

Lúc này ở Ngọc Nghiên điện một trong những thế lực hàng đầu của nhân tộc củng là nơi diễn ra hội nghị cấp cao lần này ,bên trong cung điện trên bảo toạ một thân ảnh phong hoa tuyệt đại nàng sở hữu mái tóc màu bạch kim xuông dài tới tận đáy lưng đôi mắt to tròn với con ngươi màu vàng ngọc như hút đi hồn phách người đối diện điểm thêm đôi lông mày lá liễu càng tô điểm cho vẽ cuốn hút của đôi mắt giữa mi tâm là một ấn ký hình lục lăng, chiếc mũi thẳng tắp ,làn da trắng hồng cùng đôi môi đỏ được che lấp đằng sau lớp sa mỏng kết hợp với thân hình ma quỷ đang lười biếng nằm trên bảo toạ nghiêng mình qua một bên trái một thị nữ đang bóp vai bên phải một cung nữ đang xo bóp đôi chân ngọc ngà và những ngón chân tinh xảo trước mặt một thị nữ đang đút linh quả vào đôi môi ngọc ngà , thì một thị nữ chạy vào quỳ gối “ thưa chủ nhân thủ lỉnh của các tộc và các phái đã trở về” . Chỉ thấy nàng lười biếng vén khăn che mặt qua một bên cắn vào một linh quả đáp lại “ta đã biết” một âm thanh ngọt ngào đến tận xương tuỷ , ngươi đi mang trà cho ta. Đây chính là được mọi người công nhận đệ nhất cường giả đương thời ngọc nghiên tiên tử củng là người triệu tập cuộc họp lần này. Sau thị nử mang trà lên, nàng lại vén mạn che mặt lên nhấp một ngụm trà nói “ A Tử hãy đến thanh long vực điều tra xem lần này sự kiện hẵn có liên quan đến nơi này cẩn thận một chút”

A tử đáp lại “ vâng thưa chủ nhân “. Hừ xem ra lần này thăng long lại một phen sóng gió rồi.

Bạn đang đọc Thái dương thần thể sáng tác bởi Kien14245
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kien14245
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.