Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một thước nước, nhấc lên ngàn con sóng

Phiên bản Dịch · 1262 chữ

Chương 97: Một thước nước, nhấc lên ngàn con sóng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nước sông tăng lên. Ban đầu chỉ sâu một thước, bây giờ đã đạt đến một thước rưỡi, hai thước, hai thước rưỡi.

Cá bơi trong hồ từ mơ hồ đã bắt đầu thực thể hóa.

Nhân ngư biến dị Tây Mễ Khắc cao hứng bơi trong sông.

“Nước sông trở nên sâu hơn. Thật tốt, đúng là không tệ.”

Liễu Liễu không nhịn được liền nói: “Lúc này ngươi đã biết tốt? Ngươi cũng không nói giúp chúng ta một tay.”

“Thấy không, chúng ta thành công rồi.”

Nhân ngư biến dị Tây Mễ Khắc lắc đầu: “Thành công? Còn sớm lắm. Đúc đập thành công chỉ là một bước nhỏ mà thôi. Ngươi có biết vì sao chúng ta lại không tham gia không?”

“Ngươi đúc đập, đoạn mất dòng sông. Ngươi đã thay đổi thế giới. Ngươi cho rằng thế giới sẽ không phản công sao?”

Diệp Giang Xuyên sững sờ: “Thế giới phản công? Nhưng ý thức thế giới đang ủng hộ chúng ta mà.”

“Ha ha ha, ý thức thế giới ủng hộ ngươi thì làm được cái thứ gì đâu chứ?”

“Dòng sông này của chúng ta cũng không phải dòng sông duy nhất của thế giới, còn có những con sông khác ở thượng nguồn và hạ lưu bên ngoài. Ngươi đoạn mất dòng sông, ngươi cho rằng bọn chúng sẽ từ bỏ ý đồ?”

“Diệp, sự việc chỉ vừa mới bắt đầu thôi, mong rằng các ngươi có thể thành công sống sót.”

Nói xong, nhân ngư biến dị Tây Mễ Khắc lập tức chui vào trong nước, biến mất không thấy đâu.

Diệp Giang Xuyên cau mày, nghĩ không ra còn có thế giới khác bên ngoài thế giới này. Sự việc chỉ vừa mới bắt đầu.

Đập đá ngăn lại toàn bộ con sông, giống như một bức tường đá, bên trong có mười hai lỗ thoát. Tuy nhiên, hiện tại còn đang tích lũy thủy khí, nước sông còn chưa chạm đến lỗ thoát.

Đập đá rộng chừng ba thước. Diệp Giang Xuyên hoàn toàn có thể đứng trên đập đá, tới lui tự nhiên trên mặt sông.

Hắn bước đến bờ cuối của đập đá. Bên kia bờ sông là một mảnh trắng xóa, biên giới của thế giới, không cách nào đến gần.

Diệp Giang Xuyên yên lặng chờ đợi, không biết phản công sẽ đến vào lúc nào.

Dòng sông chứa nước, dần dần đạt đến cực hạn, dòng suối nhỏ biến thành dòng sông nhỏ, nước sâu ba thước, thông qua lỗ thoát trên đập, tiếp tục chảy xuôi xuống dưới.

Đột nhiên, bên tai Diệp Giang Xuyên dường như vang lên tiếng ca:

“La la la, chúng ta là bọt sóng nhỏ vui vẻ, ai cũng không thể ngăn chúng ta lại.”

“La la la, chúng ta là bọt sóng nhỏ vui vẻ.”

“La la la, chúng ta đi khắp dòng sông dòng suối, đi khắp sông hồ lớn nhỏ, đi khắp đại dương bao la, không ai có thể ngăn cản chúng ta.”

Diệp Giang Xuyên thở dài. Đến rồi, phản công đến rồi.

Bên trong dòng sông xuất hiện bảy tám tiểu tinh linh.

Con nào cũng to bằng đầu người, giống như được sông nước tạo thành, biến ảo chập chờn nhưng thiên chân vô tà, khoái hoạt vui vẻ.

Đây là Thủy Tinh Linh do bọt nước diễn sinh, tiểu tinh linh bọt nước.

Bọn chúng xếp thành một đội, từ thượng du con sông thẳng đến hạ du.

Đột nhiên, bọn chúng đến trước đập nước, nước sông bị đập nước ngăn cản, bọn chúng bị cản lại.

“La la la, la la la, chúng ta là bọt sóng nhỏ vui vẻ.”

“A, đây là cái gì? Cái gì đã chặn chúng ta lại?”

“Đây là đập đá, chặn đường đi bọt nước chúng ta.”

Một tiểu tinh linh bọt nước nổi lên mặt nước, nhìn Diệp Giang Xuyên, hô lên non nớt:

“Vị thúc thúc Nhân tộc này, đập đá này là do ngươi dựng nên sao?”

“Nó chặn đường tiến lên của bọt nước chúng ta, thúc thúc có thể phá cái đập này không, để chúng ta đi qua.”

Diệp Giang Xuyên thở dài: “Thật xin lỗi! Đập đá đã xây rồi thì không thể hủy. Nhưng trong quá trình ta xây dựng, ta có chừa lại lỗ thoát nước, ngươi có thể bơi qua đập đá được mà.”

Tiểu tinh linh bọt nước lễ phép lắc đầu: “Xin lỗi, Nhân tộc thúc thúc, chúng ta là tiểu tinh linh bọt nước, mặc dù chúng ta nhỏ bé nhưng chúng ta truy cầu tự do. Không có gì có thể ngăn được phương hướng của chúng ta.”

“Chúng ta không chui qua lỗ thoát nước nào cả. Nó không hợp với thiên tính của chúng ta. Nhân tộc thúc thúc, ngươi hãy hủy đập đá này đi.”

Diệp Giang Xuyên lắc đầu: “Xin lỗi, đập đá sẽ không hủy đi. Ta xin lỗi vì đã chặn đường đi của các ngươi, nhưng ta sẽ không nhượng bộ.”

Tiểu tinh linh bọt nước ban đầu rất lễ phép, nhưng dần dần, sắc mặt nó trầm xuống:

“Nhân tộc, ngươi chặn đường chúng ta tiến lên, ngươi chính là địch của chúng ta.”

“Là kẻ địch vĩnh viễn, vĩnh hằng, bất diệt. Ngươi sẽ hối hận.”

Diệp Giang Xuyên lắc đầu: “Nói như vậy, chúng ta không có cách nào giải quyết? Mà đã không còn cách nào, quản chi là địch vĩnh viễn, vĩnh hằng bất diệt. Ta rất dứt khoát.”

Tiểu tinh linh bọt nước đột nhiên rống to: “Nhân tộc bại hoại, ngươi dám xây đập đá chặn đường chúng ta. Các tỷ muội, các huynh đệ, chúng ta đến phá tan đập đá, tiếp tục tiến tới.”

“La la la, chúng ta là bọt sóng vui vẻ.”

Nói xong, tiểu tinh linh bọt nước di động, hình thành gợn sóng bốn phía, hóa thành sóng nước phóng về phía đập đá.

Sóng nước cao chừng một thước, oành, nện vào phía trên đập đá, dọa cho một lớn ba nhỏ phải lui lại.

Nhưng sóng nước qua đi, đập đá vẫn bình yên vô sự, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Sóng nước quá nhỏ, không cách nào phá hủy được đập đá.

Diêm Bạch Thủy vui vẻ kêu to: “Tiểu tinh linh phế vật, không có việc gì, không sợ.”

Đám tiểu tinh linh bọt nước nhìn nhau, bọn chúng tiếp tục du động.

“Một thước nước, nhấc lên ngàn con sóng.”

Không biết là con nào bắt đầu la lên.

Sóng nước hóa thành từng gợn sóng, tầng tầng xuất hiện, vọt đến chỗ đập đá.

Liên tiếp như vậy, cho dù đập đá có kiên cố cũng sẽ bị phá hủy.

Một công trình vất vả có liên quan đến tính mệnh sao có thể bị hủy như vậy?

Diệp Giang Xuyên khẽ cắn môi. Hắn cầm thạch mâu ném xuống.

Bốp, thạch mâu đâm xuống, vừa lúc đâm trúng một tiểu tinh linh bọt nước.

Tiểu tinh linh vô cùng nhỏ yếu, một cú đâm của thạch mâu đã đánh nổ nó.

Diệp Giang Xuyên tiếp tục ra tay, bốp bốp bốp, từng tiểu tinh linh bọt nước bị đánh nổ.

Trong nháy mắt chỉ còn lại tiểu tinh linh bọt nước lễ phép nhất.

Diệp Giang Xuyên cũng không ra tay, giữ lại một mạng cho nó.

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.