Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lọt vào mắt xanh thế giới, vậy thì làm thôi!

Phiên bản Dịch · 1487 chữ

Chương 95: Lọt vào mắt xanh thế giới, vậy thì làm thôi!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Pháp sư Ma Thực Tra Mỹ Khắc Lạp lặng yên xuất hiện. Ông ta vẫn luôn giám sát Diệp Giang Xuyên.

Hình như pháp sư Ma Thực Tra Mỹ Khắc Lạp rất tức giận, sắc mặt âm trầm. Ông ta nói với Diệp Giang Xuyên:

“Diệp, ta thật sự rất hối hận vì sao trước đó ta không giết ngươi.”

“Ta thấy ngươi là một kẻ ngốc. Ngươi sẽ hủy diệt Khê Lưu Cốc Địa.’

Diệp Giang Xuyên lắc đầu: “Không, ta không ngốc. Cốc địa đang ủng hộ ta.”

“Ngươi đúc đập chính là đang hủy diệt. Ta khuyên ngươi đừng làm loạn.”

“Đúc đập là thỉnh cầu của ý thức thế giới Khê Lưu Cốc Địa. Chúng ta nên cùng nhau đúc đập. Có như vậy, chúng ta mới có thể gia tăng nội tình Khê Lưu Cốc Địa, gia tăng toàn bộ thế giới.”

“Thế giới tăng lên, quả Già La cũng được tăng lên, còn có cá, mọi người cũng có thể sống tốt hơn, vì sao lại không cùng nhau đúc đập chứ?”

“Ha ha, ý thức của cốc địa? Ta thấy nó cũng là đồ ngốc. Thiên đạo tự nhiên, có sinh tất có chết. Nó nên thành thật chờ chết thì tốt biết bao nhiêu.”

“Nó làm loạn cùng với các ngươi, lại còn tin vào lời nói Nhân tộc ngươi nữa?”

“Ngươi nói cái gì? Thiên đạo tự nhiên? Thành thật chờ chết?”

“Đúng vậy, thiên đạo tự nhiên có sinh tất có chết, là pháp tắc tự nhiên. Nó thành thật chờ chết thì tốt biết bao nhiêu. Khi đó, chúng ta sẽ sống tốt hơn.”

“Nếu nó không chịu đựng nổi, hoàn toàn chết đi, chúng ta rời khỏi nơi này, nó chết thì liên quan gì đến chúng ta?”

“Ngươi làm loạn như vậy, lại càng khiến nó hủy diệt sớm hơn.”

Diệp Giang Xuyên không khỏi tức giận, thì ra Tra Mỹ Khắc Lạp đã biết được đúc đập có thể gia tăng thế giới.

“Tra Mỹ Khắc Lạp, ngươi không phải người tốt. Ta xem ngươi là người, nhưng thật ra ngươi chính là súc sinh. Ngươi đã sớm biết những chuyện này, nhưng đối mặt với lời cầu xin của cốc địa, ngươi làm bộ như không nghe thấy. Ngươi lạnh lùng nhìn Khê Lưu Cốc Địa bị hủy diệt mà không làm bất cứ điều gì.”

“Ta nói cho ngươi biết, đúc đập, ta sẽ làm.”

“Ha ha, ngươi không hiểu đâu, thế giới cuối cùng rồi cũng sẽ bị hủy diệt. Nó sẽ tiêu vong. Ngươi đang vi phạm pháp tắc tự nhiên, tự tìm đường chết. Ta sẽ đứng nhìn xem từng người các ngươi tử vong.”

Nói xong, pháp sư Ma Thực Tra Mỹ Khắc Lạp phẫn nộ rời đi.

Diệp Giang Xuyên lắc đầu. Hắn thật sự nghĩ không ra, pháp sư Ma Thực Tây Mễ Khắc biết rõ tất cả nhưng lại lạnh lùng đứng nhìn, thà rằng để cho Khê Lưu Cốc Địa bị hủy diệt cũng không muốn đúc đập.

Ông ta không đồng ý thì thôi, hắn tìm người khác.

Đúc đập đều có lợi cho tất cả mọi người. Diệp Giang Xuyên không tin không có ai tham gia.

Hắn bắt đầu đi tìm những sinh linh khác. Đại xà Đại Cổn đang ở bên cạnh, Diệp Giang Xuyên tìm nó đầu tiên, nói lên ý định đúc đập.

Đại Cổn có chút hứng thú lắng nghe. Chờ Diệp Giang Xuyên nói xong, nó mới lên tiếng: “Đúng, nên đúc đập, gia tăng nguyên khí cho con sông, ngươi sẽ làm được. Ta ủng hộ ngươi.”

Diệp Giang Xuyên không khỏi vui mừng.

Nhưng đại xà Đại Cổn lại nói tiếp:

“Nhưng ta chỉ là một con rắn, ta không có tay, ta không cách nào giúp ngươi đúc đập. Ta chỉ có thể yên lặng ủng hộ ngươi trong lòng mà thôi. Chỉ cần ngươi đồng ý, ngươi hiểu được, ta lập tức giúp ngươi.”

Diệp Giang Xuyên im lặng. Con rắn này chỉ đang châm chọc, đùa giỡn hắn. Nó hoàn toàn không muốn giúp hắn.

Hắn lắc đầu, lại đi tìm sinh linh thứ hai, Tích Dịch Long.

Tích Dịch Long đang nằm một chỗ, không nhúc nhích, ngủ say sưa. Diệp Giang Xuyên nói một hồi, Tích Dịch Long lật người sang bên kia, tiếp tục ngủ tiếp.

Lại thất bại.

Diệp Giang Xuyên tiếp tục đi tìm nhân ngư Tây Mễ Khắc, nhưng nhân ngư lại lắc đầu.

“Không được, không thể nào, ngươi sẽ chết.”

Về phần đám nhện Tử Bái Đức, bọn chúng sẽ cười ha ha, không bao giờ ra tay giúp hắn.

Dạo qua một vòng, không ai đồng ý giúp Diệp Giang Xuyên. Cho dù bọn họ vì thế mà có được chỗ tốt, dù được ý thức thế giới ủng hộ, bọn họ cũng không muốn ra tay.

Bọn họ không châm chọc thì cũng mắt lạnh ngồi nhìn, không ai chịu đồng ý giúp đỡ.

Nhưng Diệp Giang Xuyên lại nghiến răng nói: “Được, bọn họ không làm, chúng ta làm.”

“Người chết trứng chỉ lên trời, bất tử vạn vạn năm.”

“Ta không tin không có bọn họ ta không làm được.”

“Mệnh của ta là do…”

“Phì phì phì, lời này đã bị ô nhiễm rồi.”

Hắn quyết định bỏ qua muôn vàn khó khăn. Mặc dù không có ai đồng ý giúp hắn, nhưng hắn vẫn quyết định đúc đập.

Hắn cùng với một lớn ba nhỏ đến bờ sông thăm dò.

Hai lớn ba nhỏ dạo bước bờ sông, bắt đầu sự nghiệp đúc đập.

Chỉ cần gắng sức, mài sắt cũng thành kim.

Trong rừng rậm chung quanh, rất nhiều ánh mắt thăm dò, mang theo trào phúng và cười lạnh. Tất cả mọi người đang nhìn bọn họ.

Đám gia hỏa này không tin Diệp Giang Xuyên đúc đập thành công. Đối với bọn chúng mà nói, đây là một câu chuyện cười, phải bỏ một cái giá rất lớn.

Vì thế bọn chúng nhẫn nhục chịu đựng, không hề có dũng khí đối mặt để thay đổi.

Bọn chúng chỉ biết nói, không được, tuyệt đối không được.

Nhưng Diệp Giang Xuyên tin rằng mình có thể thành công.

Sự do người làm.

Khảo sát bờ sông, cũng may mà có Thần Tinh. Khả năng tính toán thôi diễn của nó không phải chưng cho đẹp.

Rất nhanh, Diệp Giang Xuyên đã chọn được một khúc sông chật hẹp. Mặc dù dòng nước ở đây hơi xiết, nhưng lại là nơi hẹp nhất. Nếu xây đập ở đây, có thể tạo thành một hồ nước nhỏ, tích lũy nguyên khí với mức độ lớn nhất.

Bọn họ lấy đất ở một gò nhỏ cách nơi này nửa dặm. Bùn đất nơi đó sệt nhất, có thể đào lấy, thích hợp làm đá.

Sau đó lại lấy đất ở bờ sông. Diệp Giang Xuyên tạo ra Côn Luân Thổ, dùng nước sông hòa tan bùn đất, dung hợp Côn Luân Thổ, hóa bùn thành đá.

Côn Luân Thổ trải qua cải tạo, sẽ không bị nước sông tan rã, có thể chìm vào sông vào suối, chế tạo đê đập.

Tất cả đều nhờ Thần Tinh thôi diễn, cũng không biết vì sao nó lại biết nhiều như vậy. Diệp Giang Xuyên bắt đầu thí nghiệm, quả nhiên hữu hiệu.

Luyện chế hoàn tất Côn Luân Thổ, hóa bùn thành đá bỏ vào trong nước sẽ không bị nước sông hòa tan.

Sau đó, hắn lại bỏ khối đất Côn Luân Thạch thứ hai xuống, cả hai dung hợp lại thành một hòn đá. Từng bước một có thể hình thành một con đê ngăn lại nước sông.

Kế hoạch thành hình, năm người phân công nhau. Diệp Giang Xuyên ngưng kết Côn Luân Thổ, hóa bùn thành đá, làm ra vài món công cụ.

Có xẻng đào đất, có giỏ vận chuyển đất, có bát múc nước, sau đó bắt đầu phân công.

Tạp Trát Y cầm xẻng đá đào đất trên gò nhỏ. Diêm Bạch Thủy dùng giỏ đá vận chuyển cát. Thần Tinh dùng bát đá múc nước sông làm tan đất. Diệp Giang Xuyên phụ trách luyện thể tan thạch.

Điều kiện cơ thể của Tạp Trát Y tốt nhất, cho nên hắn ta phụ trách công việc đào đất mệt nhất. Thể chất Thần Tinh kém nhất, cho nên nó phụ trách múc nước.

Nhưng công việc lớn nhất vẫn là luyện thạch. do Diệp Giang Xuyên đảm nhiệm.

Điều này cũng là do Thần Tinh phân công. Nó thôi diễn vô cùng lợi hại, hoàn mỹ không một tỳ vết.

Năm người cùng hành động, không hề nói nhảm, bắt đầu làm việc.

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.