Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh ngạc

Tiểu thuyết gốc · 1839 chữ

“Cố Thanh Hàn, họ Cố cô nương là người Cố gia một trong Thất cấp thế lực ở Thiên Băng Đại Lục?” Hạ Thanh Ngọc giọng nói có chút run run nói, khó trách nàng cảm thấy run rẩy bởi vì Hạ Thanh Ngọc xuất thân tiểu thư trong Ngũ cấp thế lực ít nhiều gì kiến thức cũng phải có.

“Ta đúng thật họ Cố nhưng ta không phải người Cố gia gì đó, ta chỉ thuộc về chủ nhân của ta mà thôi” Cố Thanh Hàn nói đến đây không khỏi hiện lên một tia ôn nhu, mặc dù nàng chưa chính thức gặp Bạch Vô Thiên.

“Xin lỗi, là ta nhận nhầm” Hạ Thanh Ngọc xấu hổ nói, nàng vừa rồi quả thật hơi hấp tấp họ Cố đâu chỉ có ở Cố gia ở Thiên Băng Đại Lục cũng còn nhiều nơi khác mà, sau đó nàng nhìn Cố Thanh Hàn nói tiếp:

“Ta tên Hạ Thanh Ngọc, chủ nhân của ngươi tên gì ngươi biết không”

Hạ Thanh Ngọc luôn để ý thấy Cố Thanh Hàn liên tục muốn tìm kiếm chủ nhân nhưng đến tên người đó cũng chưa được nghe thì làm sao nàng biết chủ nhân của nàng là ai.

“Thì chủ nhân tên là…tên là…gì nhỉ?” Cố Thanh Hàn gương mặt hơi đỏ, đúng a nàng cũng không biết hắn tên gì thì làm sao Hạ Thanh Ngọc có thể giúp mình.

“Bạch Vô Thiên, đó là tên chủ nhân của nàng”

“Đúng rồi, hắn tên Bạch Vô Thiên” Cố Thanh Hàn như bừng tỉnh, chỉ cần nghe thấy cái tên này thì trong người nàng xuất hiện một cảm xúc rất thoải mái, bao nhiêu sự mệt mỏi đều biến mất.

Đang đúng lúc cả hai rơi vào trầm tư thì đột nhiên có động tĩnh.

“Vô Thiên ngươi trở về rồi sao? Ta còn tưởng ngươi đã chạy trốn rồi” Hạ Thanh Ngọc là người phản ứng khi thấy hắn, giọng nói có chút vui mừng khi thấy hắn trở về.

“Ta đã hứa sẽ giúp ngươi thì tuyệt đối không bỏ trốn, nhân phẩm ta rất tốt” Bạch Vô Thiên cười nói sau đó quay sang nhìn Cố Thanh Hàn ở kế bên, sau đó ra hiệu cho nàng đi tới thầm nghĩ:

“Nàng là Cố Thanh Hàn sao, quả nhiên đúng như lời Hệ thống nói, tính cách rất lạnh lùng băng giá”

“Chủ nhân” Cố Thanh Hàn nhìn Bạch Vô Thiên nhẹ nhàng nói.

Hạ Thanh Ngọc bên cạnh há miệng mắt mở to trông hết sức buồn cười, sau đó mở miệng hét lên:

“Đừng nói là chủ nhân của nàng là ngươi a Bạch Vô Thiên”

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Bạch Vô Thiên ngược lại hỏi, hắn không ngờ Hạ Thanh Ngọc lại nhận thức được Cố Thanh Hàn.

“Sao có thể chứ, nàng đường đường là Nguyên Anh kỳ cao thủ làm sao lại có một chủ nhân không có tu vi như ngươi được, quá khó hiểu” Hạ Thanh Ngọc có vẻ không tin, dù sao trong thế giới này thực lực vi tôn sẽ không ai chấp nhận một chủ nhân của mình lại không thể tu luyện được.

“Ai nói ta không thể tu luyện?” Bạch Vô Thiên cười cười nhìn Hạ Thanh Ngọc nói hiển nhiên hắn biết là nàng đang hiểu lầm hắn.

“Thì chẳng phải ngươi không có tu vi….hả sao ngươi từ lúc nào mà đã thành Trúc Cơ Viên mãn rồi” Hạ Thanh Ngọc đang nói thì bỗng nhiên kinh sợ, lúc đầu gặp mặt nàng nhớ rất rõ Bạch Vô Thiên chính xác là một phàm nhân, vậy mà lần gặp thứ hai lại biến thành tu sĩ có tu vi Trúc Cơ Viên mãn cao hơn nàng tận 3 cảnh giới.

Hộc

Hạ Thanh Ngọc lúc trước bị đả thương chưa khỏi, lúc này lại chịu thêm đả kích từ chuyện Bạch Vô Thiên khiến nàng ho ra máu.

“Thanh Ngọc, làm sao ngươi bị thương nặng như vậy”

Bạch Vô Thiên nhanh chóng lấy tay đón lấy thân thể mềm mại của Hạ Thanh Ngọc, trong lòng không khỏi kinh hô, hắn không nhớ nàng có bị thương trước khi hắn rời khỏi.

“Theo như lời nàng ấy nói thì là do hai tên Hạ gia đã đánh trọng thương nàng, cũng may là do ta đến đúng lúc nếu không Hạ Thanh Ngọc đã hương tiêu ngọc vẫn” Cố Thanh Hàn mở miệng giải thích, nàng cũng không ngờ Bạch Vô Thiên và Hạ Thanh Ngọc có quan hệ.

“Hạ gia? Chẳng lẽ là hai tên áo đen lúc trước, không ngờ bọn hắn đã truy tìm tới tận đây rồi, tốt cho một cái Hạ gia”

Bạch Vô Thiên ánh mắt hiện lên một tia sát khí nhưng sau đó lại nhanh chóng biến mất, hắn biết bây giờ có tức giận thì cũng không làm được gì, ai bảo hắn bây giờ còn nhỏ yếu mặc dù hắn có thể ra lệnh cho Cố Thanh Hàn quét sạch Hạ gia nhưng làm như vậy thì đã cướp đi hi vọng sống của Hạ Thanh Ngọc rồi, với lại hắn đã hứa với nàng sẽ giúp nàng báo thù.

“Đây là Trị Thương Đan mau nhanh chóng uống vào” Bạch Vô Thiên ân cần nói, trên tay xuất hiện một viên thuốc hình tròn toả ra hương thơm của thuốc, đưa vào miệng nàng.

Không hổ danh là đan dược do hệ thống cung cấp, rất nhanh đã thấy tác dụng, cơ thể Hạ Thanh Ngọc đã từ từ bình ổn lại rất nhanh liền mở mắt.

“Ta chưa chết?” Đây là câu nói đầu tiên sau khi nàng tỉnh lại, nàng cứ nghĩ mình đã chết rồi chứ.

“Ngươi thật sự muốn chết à?” Bạch Vô Thiên gõ đầu nàng một cái hiển nhiên hắn đang trêu chọc nàng mà thôi.

Hạ Thanh Ngọc hai tay ôm đầu rồi lại lắc lắc cái đầu.

“Được rồi giới thiệu lại với ngươi, đây là Cố Thanh Hàn một Luyện Hư Trung kỳ cường giả, nàng không phải là nô lệ của ta, ngươi đừng có hiểu nhầm” Bạch Vô Thiên mở miệng giải thích.

“Luyện Hư cường giả?” Hạ Thanh Ngọc run rẩy, đây là hàng thật giá thật Luyện Hư cường giả không phải Nguyên Anh cường giả sao? Hạ Thanh Ngọc quay sang nhìn Cố Thanh Hàn như muốn xác nhận, chỉ thấy Cố Thanh Hàn gật gật đầu.

Cũng không trách được Hạ Thanh Ngọc bởi vì Hạ Phí và Hạ Kình quá nhỏ yếu nên chỉ nghĩ rằng Cố Thanh Hàn là Nguyên Anh cường giả, nếu hai đó còn sống biết được Cố Thanh Hàn là Luyện Hư cường giả chắc sẽ tự bạo tại chỗ không cần nàng ra tay.

“Được rồi, ngươi đã tìm hiểu Băng Hoả Sinh Diễn Quyết chưa” Bạch Vô Thiên quay lại vấn đề lúc trước, hắn đã giao cho nàng công pháp Thiên cấp không khỏi có chút lo lắng. Đây là quyển công pháp mà hắn nhận được sau khi thức tỉnh ký ức mà Linh Nhi cho hắn.

Đừng nhầm lẫn với quà hệ thống, Linh Nhi là khí linh không sai nhưng nàng hoàn toàn độc lập với hệ thống, tất nhiên nàng chỉ có duy nhất công pháp này mà thôi còn lại nàng đã để hết trong Hệ Thống rồi, Bạch Vô Thiên muốn có thì phải tự mình triệu hoán thôi.

“Đã tìm hiểu rồi, bộ công pháp muốn tu luyện thì ít nhất phải có 2 loại linh căn là Hoả và Băng linh căn, ta thì chỉ có Băng linh căn vẫn còn thiếu Hoả linh căn, xem như ta với nó vô duyên rồi” Hạ Thanh Ngọc trong lòng buồn bã, nàng sau khi biết điều kiện của công pháp liền lặp tức ảo não không thôi

“Ngươi nhìn xem đây là gì” Bạch Vô Thiên nói xong từ trong túi lấy ra một trái cây có hình thù rực lửa, bên trên còn có hoa văn hình ngọn lửa màu đỏ diễm lệ, hiển nhiên đây là Hoả hệ Linh căn quả mà hắn đã triệu hoán từ hệ thống. (Trái mera mera no mi chăng (>.<) )

Hạ Thanh Ngọc nhìn lấy trên tay Bạch Vô Thiên xuất hiện một trái cây có hình ngọn lửa thì không khỏi kinh hô:

“Hoả hệ Linh căn quả, làm sao ngươi có được nó”

“Vô tình tìm được thôi” Bạch Vô Thiên nói không chớp mắt, sau đó nói tiếp:

“Nhanh chóng luyện hoá nó, ngươi sẽ có Hoả Linh căn”

Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng đón lấy Linh căn quả từ tay Bạch Vô Thiên trong lòng không khỏi ngọt ngào, nàng với hắn chỉ như hai người xa lạ cơ duyên xảo hợp làm sao mà để hắn cứu nàng rồi lại hết lòng giúp đỡ nàng, sau khi nhận được Linh căn quả Hạ Thanh Ngọc ánh mắt kiên định không biết nàng suy nghĩ cái gì.

…..

Hạ gia

Răng rắc

“Hả, tại sao linh hồn bài của Hạ Phí và Hạ Kình đều lần lượt vỡ nát, chẳng lẽ có chuyện, nhanh bẩm báo gia chủ” Bên trong căn phòng một lão giả đang ngồi quan sát cái bài vị trên tường thì bỗng nhiên kinh hô

Một lúc sau…

“Bẩm báo gia chủ, có chuyện không hay xảy ra” lúc này một tên người ở từ bên ngoài chạy vào trong nhà khách hướng về người đàn ông tầm 40 tuổi nói

“Có chuyện gì”

Người này không ai khác chính là Hạ Thừa gia chủ hiện tại của Hạ gia cừu nhân của Hạ Thanh Ngọc.

“Bẩm gia chủ, bài vị có linh hồn ấn kí của Hạ Phí và Hạ Kình lần lượt bị chấn vỡ” gia nhân giọng nói có sợ sệt.

“Cái gì? Là ai làm có biết không?” Hạ Thừa tức giận trừng mắt nói

Hắn căn bản tin rằng chỉ cần 2 người bọn hắn truy tìm Hạ Thanh Ngọc là chuyện hết sức bình thường và nhanh chóng, không ngờ lại xảy ra chuyện, điều này thêm với lần trước có người cứu Hạ Thanh Ngọc đi hẳn là cùng một người, xem ra Hạ Thanh Ngọc đã tìm được chỗ dựa bản thân rồi.

“Bẩm nô tài không biết” tên gia nhân liên tục quỳ gối nói

“Ngươi lui xuống đi” Hạ Thừa nhanh chóng ra lệnh

“Dạ vâng” tên nô tài liền lập tức đi xuống.

“Không biết tên giúp Hạ Thanh Ngọc là người nào, tu vi ra sao…Không được ta phải nhanh chóng liên hệ với người kia tìm cách diệt trừ mối hoạ này, dù sao hắn mới là kẻ chủ mưu” Hạ Thừa trong miệng lẩm bẩm một chút sau đó nhanh chóng bước ra khỏi cửa chính tiến về nơi xa khuất bóng…

p/s: (>__<)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.