Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu giúp

Tiểu thuyết gốc · 2401 chữ

Bên trong khu rừng rậm rạp xung quanh bao phủ tầng tầng lớp lớp cổ thụ, thân thể Bạch Vô Thiên yên lặng ngồi xuống, Linh Nhi một bên vẫn đang quan sát hắn, nàng biết Bạch Vô Thiên đang trong giai đoạn quan trọng tiếp thu công pháp.

“Hẳn là công tử sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn” Linh Nhi thủ thỉ, gương mặt cũng hoà hoãn hơn được một chút bởi vì nàng tin tưởng vào năng lực của Bạch Vô Thiên không gì không làm được.

!!!

Đột nhiên năng lương trong thiên địa chấn động, xung quanh các tia linh hồn lực và thiên địa linh khí đang cấp tốc tiến vào thân thể Bạch Vô Thiên một cách chóng mặt.

Bạch Vô Thiên đang từ một phàm nhân chỉ trong thoáng chốc đã đề thăng hồn lực và linh lực ngang ngửa với tu sĩ Luyện Khí.

Chưa dừng lại, năng lượng vẫn đang còn tiến nhập vào cơ thể Bạch Vô Thiên.

Luyện Khí trung kỳ…Hậu kỳ…Viên mãn…đột phá Trúc cơ kỳ…trung kì…Hậu…Viên mãn…Nửa bước Kim đan kỳ.

Linh Nhi kinh ngạc trước sự kinh khủng của Bạch Vô Thiên, chỉ đến khi Hồn lực và Linh lực của Bạch Vô Thiên dừng lại ở Trúc cơ viên mãn nửa bước Kim Đan kỳ thì mới thở phào nói:

“Quả nhiên là Sáng Thế cấp công pháp? Chỉ vừa phút trước công tử vẫn còn là phàm nhân không tu vi, thân thể phàm nhân nhưng Hồn Lực vào Linh Lực đã mạnh hơn Trúc Cơ tu sĩ rồi.

NGÁPPP

Một cái ngáp dài làm Linh Nhi cắt ngang lời nói.

“Vốn một nửa công pháp đã quen thuộc với ta cho nên cũng không có gì lạ, ta tiếp nhận truyền thừa bao lâu rồi Linh Nhi” Âm thanh giọng trầm ổn Bạch Vô Thiên vang lên, hắn xoay người đứng lên, cảm giác thân thể có một số biến hoá, thể chất thì vẫn là phàm thể có linh lực trong người nhưng vẫn chưa thể sử dụng được, còn Hồn lực vẫn dư sức đối kháng địch nhân.

“Công tử đã ngồi hơn 3 canh giờ” Linh Nhi cười cười nói, nàng vẫn còn thơ thẫn một chút bất quá rất nhanh liền tỉnh lại

“Đã qua 3 canh giờ rồi sao” Bạch Vô Thiên cười khổ, hắn ở đây đã hơn 4 canh giờ kể từ lúc tách ra với Hạ Thanh Ngọc, cảm giác 4 canh giờ qua như trăm năm vậy dù sao hắn cũng đã trải qua việc này nhiều rồi chỉ là có chút khó thích nghi.

“Công tử đã nhận được gì rồi, nói cho Linh Nhi nghe đi? Với cường độ Hồn lực bây giờ hẳn công tử sẽ thành Hồn tu đó, còn Linh lực bất quá ngài chưa có linh căn nên không thể sử dụng” Linh Nhi vô cùng hiếu kỳ hỏi.

“Nói như thế nào nhỉ, hẳn là do Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh đã chấp nhận ta là chủ nhân của nó coi như đó là qua ra mắt cũng được, bất quá sau này ta không dùng linh căn mà là dùng Tạo Đỉnh” Bạch Vô Thiên cười đáp, ngoài việc tăng Hồn lực và Linh lực ra hắn còn có phương pháp tu luyện tầng 1 của Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh.

Theo như Linh Nhi từng nói thì Sáng Thế công pháp năng lượng rất khủng bố, bây giờ Bạch Vô Thiên đang ở vị diện cấp thấp nên không thể lộ khí tức c của nó cũng như không được tuỳ tiện mở phong ấn.

Đối với Bạch Vô Thiên tầng 1 đương nhiên đã đủ dùng, không cần thiết phải thêm phiền phức, thời gian còn rất nhiều, với cả công pháp loại này dùng cho Vạn Đạo.

Trong khi tiếp nhận truyền thừa thì Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh đã chia sẽ cho hắn không ít kiến thức mới, dù là Vạn Đạo nhưng chủ yếu vẫn dựa vào 3 Đạo chính thức: Linh, Thể, Hồn tam tu

Muốn nhập đạo đương nhiên tu sĩ sẽ chọn 1 trong 3 Đạo chính thậm chí là Song Đạo cùng tu còn tam tu thì chưa thấy bao giờ.

Linh Tu: Sử dụng linh lực tu luyện gia tăng sức mạnh của bản thân, dựa vào linh căn mà tu luyện, cách tu luyện thì nhờ vào thiên địa linh khí trong đó tuỳ vào loại linh căn mà hấp thu linh khí khác nhau để tu luyện, bao gồm: Thuộc Ngũ Hành linh khí: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ; Thuộc Tính hiếm: Băng, Phong, Lôi, Quang, Ám; Thuộc Tính cực phẩm: Thời Gian, Không Gian.

Thể Tu: Nói là thể nhưng không nhất thiết bản thân tu sĩ phải có thể chất đặc biệt chỉ cần cố gắng tu luyện bằng cách chiến đấu hoặc phòng ngự trước kẻ địch bằng thân thể, tuy nhiên cách này gian nan khó khăn vô cùng, bản thân tu sĩ muốn tu Thể tu phải chịu rèn luyện tan xương nát thịt qua thời gian dài từ đó có thể thu được độ cứng rắn của cơ thể, bao gồm: Máu, tế bào, xương, bì từng bộ phận cơ thể.

Hồn Tu: Dựa vào cường độ linh hồn mà tu luyện, phần lớn các tu sĩ đều e ngại Hồn Tu, lý do rất dễ hiểu Hồn Tu gây ra sát thương trực tiếp với linh hồn, rất khó phòng bị tất nhiên cũng rất khó chữa, bất quá nhược điểm của Hồn Tu lại là phòng ngự, cơ thể Hồn Tu rất yếu ớt nên có thể đây là nhược điểm duy nhất.

Tại Thiên Băng Đại Lục này, gặp nhiều nhất là Linh Tu, Thể Tu không vượt quá ngàn, Hồn Tu thì càng chưa ai nhìn thấy họ, có thể có người nhìn thấy nhưng chắc gì đã sống sót mà kể lại.

Tầng 1 của Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh: “Tạo Đỉnh – Đạo Hồn”. Có lẽ đây là phương pháp giúp Bạch Vô Thiên trở thành Tam tu. Điều này chắc chắn là lợi thế vô cùng lớn khi đối chiến với địch nhân.

Tất nhiên muốn tu luyện tầng 1 không dễ dàng gì, phải có cơ duyên xảo hợp thì mới có thể tu luyện.

“Đến lúc quay trở lại với nha đầu Thanh Ngọc kia rồi” Bạch Vô Thiên thầm nghĩ, hẳn là đến lúc gặp lại nha đầu đó lại biết ta đã có tu vi không biết vẻ mặt như thế nào hẳn là rất đặc sắc.

“Xem cả buổi rồi, quả nhiên là vẫn cần Hoả Linh căn để tu luyện, không biết tên kia đi lâu như vậy rồi vẫn không chịu trở về, hay là hắn biết Hạ gia truy sát ta nên bỏ trốn rồi…Hẳn là không đâu, nếu vậy hắn để lại Thiên cấp công pháp này cho ta làm gì”

Ở đằng xa một thân ảnh nữ tử đang ngồi trên thân cây to lớn, nàng chỉ khoảng chừng 17 tuổi nhưng vóc dáng vô cùng tốt, mái tóc óng ả ngang lưng, đôi môi đỏ ửng mở miệng nói có phần trách móc, nàng không ai khác chính là Hạ Thanh Ngọc tiểu thư của Hạ gia.

“Quả nhiên gia chủ nói không sai, Thanh Ngọc nha đầu này hiển nhiên chạy vào Vạn Mộc Sâm Lâm này, đúng là trời cũng giúp ta” Đang ngồi lẩm bẩm đột nhiên vang tới tiến nói có phần quen thuộc Hạ Thanh Ngọc liền nhanh chóng đứng dậy cảnh giác nhìn đối phương.

Nàng nhìn thấy hai thân ảnh đang mặc đồ đen trong miệng còn biết thân phận nàng cộng thêm việc giọng nói quen thuộc Hạ Thanh Ngọc không khỏi nhíu mày hừ nói:

“Hừ! Hạ Phí, Hạ Kình uổng công cha ta mấy năm nay bồi dương các ngươi, lại dám cấu kết cùng Hạ Thừa chiếm lấy Hạ gia ta”

“Haha, gió chiều nào theo chiều đó thôi, mạnh được yếu thua hẳn Đại tiểu thư cũng biết” Hạ Phí nhìn lấy Hạ Thanh Ngọc cười lạnh nói.

“Phí ca, giết nàng thì tiếc quá không thì trước khi giết nàng chúng ta nên vui vẻ một chút đi haha” Hạ Kình nhìn lấy thân thể mềm mại của Hạ Thanh Ngọc không khỏi liếm môi một cái.

Cảm nhận ánh mắt ghê tởm đang nhìn lấy mình, Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng lấy ra một thanh kiếm chĩa đầu về phía hai người Hạ Phí, Hạ Kình, trong miệng không ngừng la hét:

“Các ngươi đừng hòng, cho dù chết ta cũng không để các ngươi ô nhục ta”

“Hạ Kình, ngươi nghe một Trúc cơ sơ kỳ nói chưa, nàng muốn kéo chúng ta 2 Trúc Cơ trung kì chết cùng đấy haha buồn cười” Hạ Phí nhìn sang Hạ Kình cười to trong miệng không khỏi khinh thường.

“Không thử làm sao biết, Băng Kiếm Quyết” Không phí phạm một chút thời gian, Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng chớp lấy cơ hội ra tay. Thanh kiếm trên tay toả ra khí hàn lạnh phóng tới thân ảnh Hạ Kình.

Chỉ thấy hàn khí chuẩn bị chạm vào người của Hạ Kình thì bổng nhiên thân ảnh Hạ Kình nhanh chóng biến mất sau đó hiện ra phía sau nàng trên tay còn có một cỗ năng lượng Băng linh lực.

“Hàn Băng Chưởng, trúng phải chiêu này ngươi không chết được nhưng trọng thương là cái chắc, sau đó chúng ta liền vui vẻ” Hạ Kình cười lớn phóng tới trong đầu không ngừng nghĩ tới Hạ Thanh Ngọc đang phục vụ hắn a.

“Mơ tưởng, Vô Hạ Kiếm Khí” Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng xoay người lại trực tiếp đỡ lấy một chưởng của Hạ Kình

Oành!!!

Cả hai liền bị dư chấn của mình văng ra xa…

Hự!!

Hạ Thanh Ngọc phun lấy ngụm máu, nàng hiển nhiên bị trọng thương trong khi đó Hạ Kình chỉ bị thương ngoài da, đây chính là do tu vi chênh lệch nhau.

“Được rồi, tới đây thôi coi như vũng vẫy trước khi chết đi” Hạ Phí là người lên tiếng lúc này

Cơ thể đang trọng thương Hạ Thanh Ngọc không thể nào đứng dậy được ánh mắt vô cùng tuyệt vọng khi thấy hai người bọn hắn đang dần tiến tới gần mình nước mắt lúc nào đã rơi xuống trong đầu nghĩ:

“Không lẽ, ta phải chết ở chỗ nay sau, thù còn chưa báo, hắn hứa với ta sẽ giúp ta trả thù mà, hic”

!!!!! Ầm Ầm Ầm

Cánh tay Hạ Phí chuẩn bị tóm lấy cơ thể Hạ Thanh Ngọc thì đột ngột dị biến phát sinh, bỗng thấy từ phía xa cách nhau khoảng 10 mét, một thân ảnh nữ tử y phục màu trắng tinh, máy tóc màu đen dài hơn lưng, gương mặt có chút trắng nhưng không phải trắng thiếu máu mà trắng tự nhiên, ánh mắt mang một nỗi buồn khiến người khác không ngại mà an ủi.

“Là ai” Hạ Phí lên tiếng hét, cơ hội sắp thành công thì đột nhiên từ đâu ra một tên phá đám, bất quá sau khi hắn nhìn thấy thân ảnh vừa xuất hiện giống như uống phải thuốc kích thích:

“Đẹp…đẹp quá, nếu như ta có được nàng thì chết ta cũng mãn nguyện”

“Đại ca, hay là chúng ta bắt nàng về, ta cũng không nhịn được nữa” Hạ Kình ánh mắt dâm ô nhìn lấy thân ảnh nữ tử áo trắng nói.

Hạ Thanh Ngọc cảm thấy chưa có động tĩnh gì liền nhanh chóng mở mắt, sau đó trừng lớn nhìn: “Nàng là ai, sao có thể đẹp như thế, tại sao nàng lại giúp ta?” Liên tục là các câu hỏi không ngừng vang lên trong đầu Hạ Thanh Ngọc.

“Xin hỏi cô nương là ai tại sao lại xen vào chuyện của chúng ta, nếu cô nương giúp nàng thì chúng ta dành phải bắt cô nương về Hạ gia” Hạ Phí nhanh chóng tìm được một cái cớ vô cùng hợp lý trong câu không quên nhấn mạnh hai chữ “Hạ gia” nhưng trong đầu thầm nghĩ: “Hừ, Mặc kệ thế nào cũng phải bắt nàng về, đến khi đó ai có thể cứu được nàng ta”

Thân ảnh nữ tử áo trắng vẫn không mở miệng, nhưng trên tay đã xuất hiện 2 miếng Băng Tinh Phách phóng về phía Hạ Phí và Hạ Kình.

Do chệnh lệch về tu vi lẫn Linh lực nên Hạ Kình nhanh chóng bị Băng Tinh Phách kia phóng vào tâm trán chết ngay tại chỗ. Còn Hạ Phí tu vi nhỉnh hơn Hạ Kình một chút vẫn tránh thoát được một kiếp ánh mắt không khỏi khiếp sợ nhìn lấy nữ tử áo trắng.

“Nguyên Anh cường giả?” Nói xong câu này Hạ Phí sau đó quay lưng lấy tốc độ nhanh nhất thoát khỏi nơi này. Nói đùa hắn chỉ mới Trúc Cơ trung kì đỉnh phong, vừa gặp Nguyên Anh cao thủ thì tất nhiên việc đầu tiên là phải chạy thoát thân rồi.

“Ngươi không chạy được, Băng Cầu” Lúc này thân ảnh nữ tử áo trắng mở miệng mỏng nói nhỏ, trên tay lại tích tụ 5 viên Băng Cầu phóng về hướng Hạ Phí vừa chạy.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Cơ thể Hạ Phí vừa chạy thì đột nhiên xuất hiện vài lỗ trên cơ thể, hiển nhiên đã bị Băng Cầu xuyên thủng không thể sống lại.

“Giải quyết xong, còn ngươi cho ta hỏi: Có thấy chủ nhân ở đâu không?” Thân ảnh nữ tử áo trắng nhìn xuống Hạ Thanh Ngọc nói.

Hạ Thanh Ngọc ánh mắt mờ mịt, tự nhiên xuất hiện hỏi một câu không đầu không đuôi nàng làm sao trả lời a, bất quá nàng nhanh chóng bình tĩnh hỏi ngược lại nữ tử áo trắng:

“Cho hỏi cô nương tên gì?”

Nghe được Hạ Thanh Ngọc hỏi ngược lại nữ tử áo trắng không chút tức giận nàng cho rằng Hạ Thanh Ngọc đơn giải chỉ muốn biết tên mình mà thôi, nàng vô cùng bình thản đáp:

“Ta tên Cố Thanh Hàn, còn ngươi”

p/s: (>__<)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.