Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân pháp khủng bố

Tiểu thuyết gốc · 2957 chữ

“Đã chuẩn bị xong, mời công tử tiến tới đài số 8” Một vệ sĩ mặc áo giáp sắt của Thú Trường Chiến cung kính nói

Vô Thiên hai mắt mở ra, lập tức đứng dậy, một bên mắt loé lên ánh sáng rất nhanh khôi phục nhìn qua vệ sĩ áo giáp gật đầu.

Vệ sĩ giáp sắt khẽ rùng mình, ánh mắt vừa liếc nhìn, cảm giác như bị một thứ sắc nhọn đâm vào lồng ngực, cảm giác nguy hiểm chưa từng có

“Thiếu niên này quá đáng sợ rồi” Vệ sĩ âm thầm đổ mồ lạnh, hắn mặc dù tu vi cũng là Kim Đan sơ kỳ, lại bị ánh mắt của Vô Thiên doạ sợ, cả người e ngại xoay người dẫn đường không có một chút chậm trễ.

Vô Thiên theo sau tiến vào con đường nối tới chiến đài số 8, đến gần cánh cửa trước mặt, hắn đã nghe được một vài âm thanh nghị luận.

“Tới rồi, tới rồi”

“Trẻ tuổi như vậy? Không nhầm chứ?”

“Hắn bị tật ở mắt à?”

“Hừ, nhìn hắn khác gì mấy tên tiểu bạch kiểm đâu”

“Haha, cũng may ta cược tất cả vào Kim Nanh Hổ, tiểu tử này làm sao đánh bại được nó chứ”

Vô Thiên linh lực bao phủ lấy lỗ tai, hắn không thích những ồn ào như vậy, âm thanh bốn phía khiến hắn cảm thấy khó chịu.

“Người này trông thú vị thật nha” Mục Linh Nhu thoáng nhìn Vô Thiên một thân hắc y huyền bí, ung dung bước tới, lại có con mắt tà dị, nàng hai mắt long lanh đánh giá, lần này nàng cược Vô Thiên thắng 30 linh thạch thượng phẩm nha, con số này nói nhỏ không nhỏ nói lớn thì cũng không lớn lắm đối với nàng.

“Hừ, một tên công tử bột mà thôi” Mục Chính ghen ghét nói ra, thấy biểu muội thầm khen bộ dáng của tiểu tử đó, trong lòng thầm mắng.

“Các vị khách quan thân mến, đây là Tiểu Thiên công tử, là người đã tiến hành khiêu chiến Kim Nanh Hổ” Âm thanh lại vang vọng vào từng người trên khắp khán đài.

“Công tử chuẩn bị xong hết rồi chứ?” Âm thanh lớn tiếng hỏi

“Có thể bắt đầu” Vô Thiên lên tiếng nói, trong cơ thể Ngọc Băng Đỉnh đã bắt đầu hoạt động

Kẹt kẹt

Phía đối diện một cánh cửa sắt cao khoảng 10 trượng phủ đầy cọc gỗ xuất hiện, dần dần mở ra.

“Có trận pháp”

Linh Nhi lơ lửng trên vai lên tiếng, cánh cửa giam giữ trên đó có khắc trận pháp che dấu, chỉ khi yêu thú được thả ra mới thu hồi trận pháp

GRỪ GRÀO

Âm thanh gào rống vang vọng khiến mặt đất rung chuyển, khiến nhiều tu sĩ trên khán đài sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên tu vi của bọn hắn còn yếu kém nên rất dễ bị kinh sợ.

Vô Thiên sắc mặt hơi nghiêm túc, con mắt đỏ như máu loé lên ánh sáng

Phệ Hồn Nhãn cũng đã kích hoạt

Hành động của Kim Nanh Hổ bị con mắt khoá chặt

Trong tầm mắt của Vô Thiên một con hổ với thân hình to lớn như một căn nhà di động, toàn thân đầy rẫy các vét sẹo dữ tợn như chứng minh đây là các cuộc chiến sinh tử của nó, hai mắt màu hoàng kim ở giữa một chấm đen hiện rõ sát khí, cái miệng rộng, máu và nước bọt chảy dài, hai hàm răng nanh sắc nhọn dài, móng vuốt sắc bén như có thể xé nát bất kỳ thứ gì.

Nhìn thấy con mồi trước mặt, Kim Nanh Hổ hưng phấn gào rống như kích thích bản năng khát máu, cặp mắt hoàng kim khoá chặt thân ảnh Vô Thiên, tứ chi mạnh mẽ đột ngột di chuyển

Xoẹt

Âm thanh bay vút, thân ảnh Kim Nanh Hổ biến mất

“Nhanh quá, tốc độ thật kinh khủng”

“Tiểu tử bị làm sao? Không phải là sợ không thể cử động nổi a”

“Hừ, đúng là không biết tự lượng sức”

Nhìn thấy Vô Thiên vẫn như cũ không chút động đậy, trước sự công kích của Kim Nanh Hổ, một số người tiếc nuối, một số bắt đầu vui vẻ cười lớn

Vô Thiên cảm thán tốc độ của con vật này, bất quá cũng nhờ có Phệ Hồn Nhãn khoá chặt nó, dù nó có nhanh đến đâu cũng không thể thoát khỏi tầm nhìn của hắn, chưa kể yêu thú tấn công chỉ theo bản năng nên có nhiều điểm yếu.

Mà lúc này, Kim Nanh Hổ đã nhanh chóng tiếp cận Vô Thiên, móng vuốt từ bàn chân sắc bén chuẩn xác vồ tới

Trong lúc có vô số âm thanh cảm thán, Vô Thiên rốt cuộc ra tay, nhàn nhạt lên tiếng:

“Hoàng Quyền”

Băng hệ linh lực gia cố vào nắm đấm, Vô Thiên cánh tay vươn lên, cả hai cứng đối cứng.

“Tiểu tử này điên rồi”

Suy nghĩ của tất cả mọi người đều thống nhất như nhau, dùng tay đón nhận một trảo hổ, hành động này có thể nói là khá ngu ngốc

Ầm Ầm

Quyền ảnh va chạm, móng vuốt sắc bén tiếp xúc với nắm đấm

Bốp…Kịch…Bốp

Vô số quyền pháp được Vô Thiên tung ra, móng vuốt sắc bén của con hổ này không thể phá vỡ lớp băng trên tay hắn

Nhìn hai đối thủ liên tục kẻ đấm thú vồ, vô số khán giả lúc này kinh ngạc, Vô Thiên đứng trước Kim Nanh Hổ không khác gì con thỏ đang nhảy nhót, thế mà nắm đấm của hắn liên tục phá đi thế công của hổ trảo sắc bén to lớn, ngay cả vết xước trên tay cũng không có.

“Hừ, Vũ kỹ Hoàng cấp rác rưởi mà thôi” Hàn La cười lạnh nói, tất cả chỉ mới bắt đầu, Kim Nanh Hổ không thể chạm vào Vô Thiên thì ngược lại Vô Thiên cũng không thể chạm vào Kim Nanh Hổ

“Haha, đúng vậy” Hàn Bình cũng cười theo phụ hoạ, với kiến thức của bọn hắn thì không khó để nhận ra Hoàng Quyền chỉ là Hoàng cấp Vũ kỹ

Quả nhiên, chứng kiến trảo vồ của mình không thể làm bị thương Vô Thiên, Kim Nanh Hổ lập tức lùi lại, hơi cúi đầu đi vòng xung quanh hắn, chờ đợi Vô Thiên lộ ra kẽ hở chớp lấy thời cơ

Chỉ tiếc, Vô Thiên vẫn như cũ không có chuyển động, nếu Kim Nanh Hổ có cặp mắt khoá chặt thân ảnh Vô Thiên thì ngược lại Vô Thiên lại có vô số ánh mắt khoá chặt thân thể của nó

Tác dụng của Phệ Hồn Nhãn không chỉ quan sát tầm nhìn bình thường mà còn quan sát lấy linh hồn của đối phương.

GRÀO

Kim Nanh Hổ không còn kiên nhẫn chờ đợi, thân hình to lớn lần nữa biến mất, trực tiếp mở rộng hàm răng nhọn hoắt muốn cắn nát cơ thể của Vô Thiên, lần này nó thông minh hơn khi muốn dựa vào tốc độ mà khiến Vô Thiên trở nên mất bình tĩnh

Kế hoạch rất tốt nhưng tiếc là nó không xảy ra, Vô Thiên cười nhạt, cánh tay vươn ra các viên đạn được ngưng tụ từ Băng linh lực xuất hiện, chỉ cần Phệ Hồn Nhãn còn khoá chặt thì Kim Nanh Hổ không thể nào thoát ra được tầm nhìn của hắn.

Phụt Phụt

GRỪ

Bắn ra vài viên đạn Băng, khiến Kim Nanh Hổ rừ lên đau đớn, cảm giác như có thứ gì đó vừa bắn vào các điểm yếu của mình, điều này khiến nó cảm thấy sợ hãi, di chuyển với tốc độ như vậy làm sao hắn có thể ra đòn chính xác như thế

“Tình huống gì vậy?”

Trên khán đài vô số khán giả đều thắc mắc như Kim Nanh Hổ, yêu thú di chuyển tốc độ chóng mặt, bọn hắn cũng phải khó khăn mới thấy được nó di chuyển, vậy mà thiếu niên này lại đánh trúng.

“Sự quan sát của hắn rất đáng gờm”

Diễm Cương âm trầm nói, ngay cả bản thân hắn là Nguyên Anh Kỳ thấy rõ nhất tình huống vừa xảy ra, tên Tiểu Thiên kia ngưng tụ ra loại đạn từ Băng linh lực ngưng tụ thành, tất cả đều bắn trúng các vết sẹo trên thân Kim Nanh Hổ đang di chuyển cực nhanh, điều này dù là hắn ở Kim Đan kỳ cũng không tự tin có thể làm được.

“Hơi thiếu sát thương” Vô Thiên âm thầm đánh giá, Kim Nanh Hổ dù trúng đạn nhưng không hề bị thương nghiệm trọng, làn da chỉ bị trầy mà thôi, xem ra Băng đạn không thể bằng Hoả đạn từ Dị hoả ngưng tụ thành.

“Hể”

Vô Thiên chú ý tới Kim Nanh Hổ bắt đầu điều khiển linh lực xung quanh, Kim linh lực gia trì lên thân thể, tạo thành lớp giáp hoàng kim bảo vệ cơ thể, bộ móng vuốt càng dài ra, độ sắc bén gia tăng gấp nhiều lần

“Như vậy mới đúng là Yêu thú Tam giai chứ” Vô Thiên cười gật đầu, xem ra phải bắt đầu nghiêm túc hơn rồi

Ngọc Băng Đỉnh xoay tròn, Băng hệ linh lực điều động, hư ảnh Băng Long uy nghiêm cấp tốc ngưng tụ, xuất hiện sau lưng Vô Thiên.

Nhìn thấy Băng Long xuất hiện, hình thể còn lớn hơn cả mình, Kim Nanh Hổ trong cơ thể cảm giác e sợ, huyết mạch thấp kém khiến nó không dám tấn công

“Trời ạ, là Long, rốt cuộc đó là vụ kỹ gì lại có thể hình thành yêu thú Long hộ thể?”

“Không thể tin được, yêu thú Băng Long”

Vô số âm thanh hai mắt trợn tròn kinh ngạc, bọn hắn lần đầu tiên được thấy yêu thú Long tộc, mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng như vậy cũng đã quá đủ rồi

“Biểu ca, vũ kỹ lợi hại nha, trực tiếp tạo nên hư ảnh của loài rồng” Mục Linh Nhu nghiêm túc nhìn nhận vấn đề, cho dù tại Linh Thiên Tông cũng không có vũ kỹ như vậy.

Mục Chính tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Dù có là rồng thì sao, chỉ là hu ảnh mà thôi, Long tộc chỉ là truyền thuyết mà thôi”

Vô Thiên nếu biết Mục Chính nói vậy cũng sẽ gật đầu đồng ý, Băng Long nói ra thì rất oai phong nhưng thật ra không thể nào so sánh với một Long tộc chân chính được, bất quá nếu hư ảnh Băng Long được gia trì thêm Hồn lực thì yêu thú bình thường cũng sẽ không chịu nổi,

“Nhiêu đây chắc là đủ rồi”

Vô Thiên lúc này sát khí khoá chặt Kim Nanh Hổ, không muốn kéo dài thời gian, trong miệng thầm niệm khẩu quyết, hai chân bắt đầu thi triển động tác huyền ảo

Phía sau Băng Long vẫn đang nhìn lấy Kim Nanh Hổ

Bụp

Một luồng tàn ảnh xuất hiện, thân ảnh Vô Thiên bất chợt biến mất, mà Băng Long vốn dĩ to lớn cũng đã theo đó biến mất theo.

“Nhanh thật” Diễm Cương bất giác đứng dậy hét lớn, vốn bình tĩnh quan sát lúc này lại trở nên thất thố như vậy, truy tìm thân ảnh Vô Thiên

“Thân pháp thật kinh khủng”

Hai thanh niên của Hàn gia cũng ngưng trọng khó tin, loại thân pháp có thể khiến người khác như có thể biến mất khỏi thiên địa, thậm chí còn có thể làm cho thứ to lớn như Băng Long cùng biến mất, bọn hắn cũng không dám tin tưởng

Vô Thiên thì ngược lại hài lòng, thân thể như hoà vào không khí, đôi chân động tác kỳ lạ không chút âm thanh

Thần Hành Vô Ảnh Bộ tầng thứ nhất – Thần Hành

Linh cấp thân pháp mặc dù Vô Thiên sử dụng chưa thành thạo lắm, đôi chân của hắn cần phải thích ứng, nhưng lại có sức ảnh hưởng khủng bố như vậy.

“Thân pháp huyền diệu như vậy sao ta không thể sở hữu? chết tiệt” Trong một góc ẩn của khán đài, một thiếu niên tóc bạc, toàn thân áo bào, hai mắt ghen tị hiện ra vẻ tham lam nhìn lấy tia tàn ảnh của Vô Thiên

GRÀO

Kim Nanh Hổ lòng bất an càng ngày càng hiện rõ, gia tăng lớp giáp linh lực trên thân, khí thế gào rống, liên tục nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh của Vô Thiên

!!!

Một cảm giác nguy hiểm từ bên trái truyền tới, Kim Nanh Hổ không chần chừ giơ cao móng vuốt vồ xuống

Kịch

Âm thanh va chạm va lên, Kim Nanh Hổ đột ngột bay đi một đoạn xa, bên trái mặt Kim linh lực dao động vì đón nhận công kích mạnh mẽ

Vô Thiên liền đổi hướng công kích, thân ảnh vừa hiện ra lập tức biến mất, Kim Nanh Hổ chỉ vừa giơ cao chân phải thì Vô Thiên lại ngay lập tức xuất hiện phía bên trái, không ngần ngại dùng Băng Long đấm thẳng vào thân thể yêu thú

Grào

Binh Bốp Bốp

Vô số âm thanh va chạm vang lên, Kim Nanh hổ dù né tránh hay phản công đều không có tác dụng, nó giống bao cát di động cho đối thủ tuỳ đánh đánh.

Vô Thiên thi triển Thần Hành khiến tốc độ của Kim Nanh Hổ như một trò đùa, cộng thêm Phệ Hồn Nhãn khoá chặt nên Kim Nanh Hổ không thể nào thoát khỏi công kích từ Băng Long.

Bốp Bụp Bụp

Ngoài tiếng nắm đấm va chạm đánh trúng Kim Nanh Hổ ra, tất cả đều không có tiếng động, từng người đều nhìn lấy yêu thú Tam giai bị đánh không ngừng, chỉ là không thể nhìn thấy người đánh nó ở đâu.

Kim Nanh Hổ bất lực không thể phản kháng, đành tiếp nhận các đòn đánh từ xung quanh Băng Long, nếu không nhờ Kim linh lực gia trì có lẽ giờ này nó đã trở thành bãi thịt.

“Kẻ này không nên trêu vào thì tốt hơn” Mục Chính âm thầm lau giọt mồ hôi, đối phương thực lực đã vượt xa khỏi hắn, chưa kể hắn quá mức bí ẩn, có thể sau lưng hắn còn có thế lực khủng bố chống lưng.

“Lợi hại thật nha, rõ ràng nhìn hắn cũng không kém ta bao nhiêu, sao mạnh mẽ như thế chứ?” Mục Linh Nhu hai mắt long lanh ngập nước nói, tại tông môn trong đồng bối đã hiếm có ai có thể so sánh cùng nàng, nhưng khi nhìn Vô Thiên thì nàng mới hiểu được câu nói của sư phụ, núi cao ắt có núi cao hơn

Chứng kiến Mục Linh Nhu thể hiện, Mục Chính cảm giác mất mát, thiếu niên đó xuất sắc rất nhiều, nàng hâm mộ cũng phải, sau đó nhìn xuống đấu trường, hai mắt đảo đảo không biết suy nghĩ chuyện gì.

“Lần này mất trắng Linh thạch rồi, đáng chết” Hàn La âm trầm nói, chứng kiến sự khủng bố đó, sớm muộn Kim Nanh Hổ cũng sẽ bại

“Tiểu tử này rốt cuộc là ai?”

Hàn Bình nghĩ đến vấn đề khác, diện mạo của Vô Thiên đặc biệt như vậy, chỉ cần xuất hiện sẽ khiến người khác có ân tượng, vậy mà bọn hắn hoàn toàn không biết hắn là ai.

“Lập tức điều tra cho ta về kẻ này, đi ngay”

Diễm Cương nhìn sang Diễm Thanh sắc mặt trịnh trọng ra lệnh, mặc dù hắn đã là Nguyên Anh Kỳ nhưng lại xem trong Kim Đan kỳ như hắn, thậm chí có chút ngang hàng với mình không dám khinh thường

“Vâng, Diễm Cương ca” Diễm Thanh không nói nhiều lập tức rời đi

Mà trong lúc đám người có từng loại tính toán, các thế lực lớn nhỏ cũng đang bắt đầu điều tra thân thế của Vô Thiên, thiên phú và thực lực của thiếu niên này quá kinh khủng, bọn hắn không thể bỏ qua. (Tìm được mới lạ đó)

Rắc rắc

Âm thanh nứt vỡ vang lên, Kim Nanh Hổ đã tới giới hạn, linh lực dần phai nhạt, cái cổ đều bị Băng Long xé nát, nằm im trên mặt đất

Phệ Hồn Nhãn – Phệ Hồn

Vô Thiên không bỏ phí cơ hội, lập tức nhanh lúc linh hồn của Kim Nanh Hổ chưa biến mất, trực tiếp phệ hồn vào mắt, linh hồn của hắn được các cổ ngữ bao bọc, luyện hoá linh hồn

Cảm giác sung sướng linh hồn vừa được gia tăng một chút, Vô Thiên cười hài lòng, Hàn Liệt chết bằng Dị hoả khiến hắn còn tiếc nuối đây này.

Lần này ngoài linh thạch ra thì Điểm cảm xúc sẽ có thu hoạch không ít nha

“Chúc mừng công tử Tiểu Thiên đã thành công giành được thắng lợi, không biết ngài có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không? Lần này là 1 đấu 2, công tử có 15 giây để suy nghĩ!”

Âm thanh mang theo linh lực của người giám sát tiếp tục vang lên trên khán đài trực tiếp làm khán giả thức tỉnh

“TIẾP TỤC CHIẾN”

Âm thanh cùng đồng thanh hét lớn khiến xung quanh đấu trường như có một cơn động đất…

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.