Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đăng ký khiêu chiến

Tiểu thuyết gốc · 3186 chữ

Đi đến nơi cuối con đường của Linh Nhân Thành

Một toà đấu trường cổ đại to lớn xuất hiện trước mặt, âm thanh la hét thất thanh liên hồi, vô số âm thanh khác nhau kết hợp tiếng vỗ tay, tiếng hò reo cổ vũ, tiếng la mắng đan xen nhau, càng kích thích sự húng thú của đám người

Nhìn lấy vô số hàng ghế chật kín người, bên dưới trung tâm đấu trường chia làm các sân đấu riêng lẻ, đó là nơi các cuộc chiến giữa nhân loại và yêu thú diễn ra vô cùng kịch liệt, máu tươi cùng sự mệt mỏi kết hợp khiến người trên khán đài vô cùng hưng phấn.

Vô Thiên quan sát lấy tất cả, tu sĩ đồ sát yêu thú cùng cấp thì được khán giả hò reo, ngược lại cũng có nhân loại bị yêu thú mạnh mẽ ăn thịt thì đám người càng hưng phấn vô cùng kích thích.

“Quả nhiên là nơi thích hợp đối với ta” Vô Thiên húng thú nói, từ lúc tu luyện thành công thì trong cùng cấp hắn chưa hề biết sợ, yêu thú thì càng là tuổi con ngan con.

“Vậy..vậy công tử chúng ta đăng ký tham gia đi” Gia Cát nhìn thấy cảnh tượng một tu sĩ bị xé xát ăn thịt trong lòng run rẩy, trái tim hắn muốn rớt ra ngoài, sợ sệt nói

“Ừm, chúng ta đi” Vô Thiên cùng Gia Cát tiến đến cánh cổng đấu trường

“Đứng lại, mỗi người 20 viên linh thạch hạ phẩm phí vào cổng” Một lão giả đứng canh gác phía sau đại môn lên tiếng.

Vô Thiên đánh giá nhìn lão giả, y phục xám tro có tu vi Kim Đan viên mãn

Lấy ra 40 viên linh thạch hạ phẩm, sau đó đưa cho lão giả

“Tiền bối, xin hỏi muốn đăng ký tham gia khiêu chiến, thì đăng ký ở đâu?” Gia Cát nhanh chóng lên tiếng dò hỏi

“Dựa vào hai ngươi?” Lão giả ánh mắt nheo lại, lắc đầu có ý khuyên nhủ nói:

“Các ngươi còn trẻ, đừng nên nhất thời háo thắng mà mất mạng”

Lão giả nhận ra Gia Cát ngay cả Trúc Cơ còn chưa tới mà muốn đăng ký khiêu chiến.

Gia Cát lúc này mới ra lão giả đang hiểu lầm thì gãi đầu xấu hổ nói: “Không phải ta mà là công tử ta”

Lão giả lúc này mới để ý tới Vô Thiên

!!!

Giật mình trừng mắt là hành động đầu tiên của hắn, người thiếu niên này ngay cả lão cũng không nhìn thấu tu vi ngay cả hơi thở của hắn ẩn ẩn một tia nguy hiểm

Thái độ lập tức thay đổi 180 độ, khách sáo nói:

“Hai vị mau tiến vào trong, thủ tục đăng ký khiêu chiến và cá cược đều do hộ pháp của Thú Trường Chiến đảm nhận”

“Đa tạ” Vô Thiên và Gia Cát gật đầu nói, tiếp tục đi vào

Không gian được xây dựng thành một vòng tròn, mặc dù diện tích rất lớn nhưng xung quanh được bao bọc bởi các bức tường lớn, bức tường cao đến trăm trượng chưa kể còn có các xích lớn bao phủ tránh việc yêu thú phi hành bỏ trốn, ở đây không khác nào một nhà tù ngột ngạt

Mà nơi này còn nhiều người rượu chè, cờ bạc, ôm lấy mấy kỹ nữ liên tục vuốt ve cơ thể của các nàng.

Hai người Vô Thiên tiến vào khiến một số kẻ chú ý tới, các kỹ nữ thì hai mắt sáng rực nhìn lấy Vô Thiên một thân Hắc y phục, bị dáng vẻ tuấn lãng của hắn thu hút lấy.

Không ít gã nam nhân ánh mắt hiện lên vẻ tham lam, giống như con thú dữ nhìn lấy con mồi béo bở này.

“Hai vị công tử, có muốn cùng thiếp đàm đạo nhân sinh không nha? Chỉ cần 30 linh thạch hạ phẩm, công tử muốn gì thiếp thân cũng được” Một nữ nhân có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, ăn mặc mát mẻ, bộ ngực to tròn như muốn thoát ra ngoài từ từ tiếp cận Vô Thiên, đôi môi lẳng lơ nói

Vô Thiên đương nhiên không để ý tới nữ nhân kiểu này, với lại hắn sở hữu thê tử toàn là nữ thần nữa chứ, ánh mắt lướt qua nàng

Gia Cát nhìn công tử như vậy, dục vọng cũng đè ép xuống, vội vàng đi theo hắn

“Hừ”

Nữ nhân xấu hổ hừ một tiếng, tiếp tục tìm con mồi khác

“Hai vị muốn gì?” Thanh niên ăn mặc lịch sự khom lưng nói, hiển nhiên hắn là một phục vụ ở nơi này

“Chúng ta muốn tham gia khiêu chiến yêu thú” Gia Cát đáp lời

Thanh niên ánh mắt kinh nghạc, bất quá vẫn gật đầu dẫn đường

“Đây là Dung Hà tỷ, là Hộ pháp của Thú Trường Chiến ở đây” Thanh niên phục vụ chỉ vào nữ tử tuổi khoảng 30 nói

“Các ngươi muốn đăng ký khiêu chiến yêu thú?” Dung Hà tỷ mặc một bộ áo da hổ hứng thú nhìn Vô Thiên hai người, nàng cười lớn đặt chân lên bàn, lộ ra đôi chân dài săn chắc, là một nữ tử tu vi Nguyên Anh Trung kỳ

“Là ta, không phải hắn” Vô Thiên gật đầu, khí tức điều chỉnh ở mức Kim Đan trung kỳ

Ánh mắt đánh giá Vô Thiên, Dung Hà tỷ hai mắt lấp lánh, một thiếu niên trẻ như vậy đã là Kim Đan trung kỳ, người như vậy rất hiếm có nha, hơn nữa Linh Nhân Thành sắp có cuộc đấu giá của Tụ Bảo Các rất có thể người này là một vị công tử nào đó đến đây góp vui.

Nghĩ đến đây, Dung Hà tỷ khách sáo gật đầu: “Không vấn đề gì, tu vi công tử là Kim Đan Trung kỳ, có thể tham gia khiêu chiến yêu thú Tam giai trung kỳ trở lên”

“Không thành vấn đề”

Vô Thiên nhanh chóng gật đầu đồng ý, Dung Hà tỷ ngay lập tức lấy ra một tờ giấy đưa cho hắn

Vô Thiên cầm lấy xem qua, bên trên nội dung ghi người khiêu chiến sinh tử tự chịu, Thú Trường Chiến không có bất kỳ trách nhiệm nào, chiến thắng thì sẽ nhận được 7 phần tiền đặt cược, 3 phần thuộc về Thú Trường Chiến

Ngược lại nếu Vô Thiên chết thì tất cả tiền đặt cược đều thuộc về Thú Trường Chiến

Còn về khán giả đặt cược phải chịu 2 phần thuế cho Thú Trường Chiến số tiền thắng cược, cũng là số tiền chi trả cho Vô Thiên.

Nói cách khác dù Vô Thiên chiến thắng hay thất bại thì Thú Trường Chiến đều có linh thạch bỏ túi, thủ đoạn rất cao mình, chỉ cần làm trung gian giao dịch mà thôi.

Cái này không trách được Thú Trường Chiến, người ta mở làm ăn đâu có ép người khác chơi, đôi bên bình đẳng tham gia

Vô Thiên đã hiểu rõ luật chơi, một giọt máu từ đầu ngón tay ấn vào tờ giấy

“Không biết công tử muốn khiêu chiến yêu thú cấp bao nhiêu?” Dung Hà tỷ thấy Vô Thiên dứt khoát như vậy, đôi môi quyến rũ hỏi

“Tam giai Hậu kỳ” Vô Thiên không chút suy nghĩ đáp

“Vậy sao, công tử khiêu chiến vượt cấp vậy tỷ lệ sẽ là 1 : 1,5”

Dung Hà tỷ kinh ngạc khi Vô Thiên quyết định mạo hiểm, bất quá gật đầu, thiên tài muốn khiêu chiến vượt cấp không phải là lần đầu tiên nàng nhìn thấy, chỉ là hi vọng thực lực của hắn cũng giống như sự tự tin này vậy

“Bốp”

Dung Hà tỷ vỗ tay một cái, một vệ sĩ toàn thân mặc giáp xuất hiện cung kính cúi đầu chờ lệnh

“Đưa vị công tử đây đến khu số 8 của đấu trường đi” Dung Hà tỷ chỉ Vô Thiên ra lệnh

“Vâng, thuộc hạ tuân lệnh” Nam nhân mặc giáp xoay người rời đi

“Mời công tử nghỉ ngơi một chút, trận đấu bắt đầu sẽ có người đưa ngươi đến đó” Dung Hà tỷ hướng Vô Thiên nhẹ nhàng nói

Vô Thiên gật đầu, đi đến chiếc ghế trống ngồi xuống, mà Gia Cát cũng ngay lập tức đi theo sau lưng, cảm giác kích thích vô cùng

Vô Thiên nhìn Gia Cát ném lấy một cái túi nhỏ dặn dò:

“Đây là 90 Cực phẩm linh thạch, ngươi đi đặt cược toàn bộ cho ta, cứ đặt ta chiến thắng đi”

“Vâng, công tử” Gia Cát tự tin vỗ ngực, công tử đã có lòng tin như vậy khiến hắn trong lòng càng hưng phấn hơn

Vô Thiên gật đầu, mặc dù tiểu tử tu vi hơi kém nhưng cũng khá đáng tin tưởng, nếu hắn có ôm lấy số linh thạch chạy trốn, Vô Thiên hẳn có vô số cách để tìm được hắn, lúc đó tiểu tử này nên cầu mong được chết hơn là sống.

Mà lúc này ở trên đấu trường, âm thanh hỗn tạp liên tục vang vọng, bất quá có một thanh âm thánh thót vang lên khiến tất cả đều nghe thấy:

“Các vị, tại đấu trường số 8 sắp có một trận khiêu chiến vượt cấp giữa một thiếu niên Kim Đan trung kỳ và một yêu thú Tam giai Hậu kỳ Kim Nanh Hổ, tỷ lệ là 1:1,5, ai muốn đặt cược nhanh chóng vào khu đăng ký, nhanh tay nhanh tay”

Âm thanh thông báo vang vọng khiến tất cả khán giả hưng phấn la hét:

“Sắp có vụ mới rồi sao?”

“Haha, thú vị! còn là thiếu niên haha”

“Lâu rồi chưa thấy khiêu chiến vượt cấp”

“Kim Nanh Hổ tàn sát thành tính, dù là cùng cấp cũng là nghiền ép đối thủ, nó đã chiến thắng 3 trận cùng cấp rồi, không ngờ có kẻ dám khiêu chiến vượt cấp với nó”

“Nghé con không sợ cọp mà thôi”

Các âm thanh bàn tán nhộn nhịp, rất nhiều tu sĩ lúc này không biết đặt cược ra sao.

“Nè nè Mục Chính ca, Linh Nhân Thanh thú vị thật nha, lại có thiếu niên vượt cấp khiêu chiến” Bên trên góc khán đài, một thiếu nữ khăn mang che mặt, toàn thân mặt lam sắc y phục ôm sát cơ thể hiện ra các đường cong quyến rũ, hào hứng nói với người thiếu niên ngồi cạnh.

Kế bên nàng, một thiếu niên tầm 20 tuổi, tu vi cũng là Kim Đan trung kỳ, diện mạo anh tuấn cương trực tên Mục Chính gật đầu đồng ý với biểu muội nói:

“Thiên hạ anh hùng vô số, núi cao chắc có núi cao hơn, nhưng lần này gia tộc cử hai người chúng ta đến Linh Nhân Thành vì đấu giá hội, những chuyện khác không nên quan tâm”

“Nhưng ta muốn đi đặt cược” Thiếu nữ gật đầu đề nghị

“Muội định đặt cho ai đây, thiếu niên hay yêu thú?” Mục Chính nhìn lấy biểu muội, ánh mắt loé lên một tia cưng chiều tình cảm hỏi

Thiếu nữ không nhận ra tia khác thường của biểu ca mình, không chút do dự đáp:

“Đương nhiên là thiếu niên khiêu chiến rồi, dù sao cũng là nhân loại, hơn nữa hắn dám vượt cấp khiêu chiến chắc chắn là có thủ đoạn chiến thắng”

“Vậy nếu hắn thua thì sao? muội nên nhớ cũng có rất nhiều kẻ không biết tự lượng sức mình” Mục Chính thâm ý nói

“Ta cũng không biết, dù sao ta vẫn có cảm giác hắn nhất định thắng” Nữ tử cười tươi nói một cách ngây thơ, nhanh chóng rời đi tới nơi đặt cược

Mục Chính nhìn lấy bóng lưng rời đi, trong mắt loé lên vẻ hâm mộ, nàng tên Mục Linh Nhu, nữ nhi của gia chủ Mục gia – Mục Nguyên – một Nguyên Anh Hậu kỳ cường giả

Mục gia cũng giống Hạ gia đều là Ngũ cấp thế lực, tại phía Nam Thiên Băng Đại Lục cũng có chút tiếng tăm, Mục Linh Nhu sở hữu Mộc hệ Linh căn, từ nhỏ thông minh lanh lợi, khoảng vào 3 năm trước được một vị trưởng lão của Linh Thiên Tông có tu vi Hoá Thần thu làm đệ tử, 16 tuổi Trúc cơ Viên mãn, thiên tài của Mục gia

Thân phận cao quý khỏi phải nói, mà Mục Chính hắn chỉ là con của vị trưởng lão trong tộc mà thôi, thiên phú lẫn xuất thân đều thua kém này, vì thế luôn xem Mục Linh Nhu là tình nhân trong mộng mà thôi.

Mà lần này không biết ông trời cố ý tác hợp hắn hay không, gia tộc đột nhiên đề cử hai người bọn hắn đến Linh Nhân Thành tham gia đấu giá khiến Mục Chính mừng rỡ vì đã có cơ hội tiếp xúc cùng nàng.

Bất quá Mục Linh Nhu lại vì thiếu niên khác đặt cược, trong lòng Mục Chính có chút không mấy vui vẻ.

Một góc khán đài đối diện

Hai tên thanh niên toàn thân áo bào màu xanh, mái tóc màu xanh búi cao, xung quanh hàn khí toả ra khiến các tu sĩ gần đó không dám tiến gần

Không phải ngại vì tu vi Kim Đan của bọn hắn và bởi vì một chữ Hàn trước ngực bọn họ, hai thiếu niên này chính là người của Hàn gia – Thất cấp thế lực

“Hừ, một kẻ ngu ngốc không biết lượng sức mà thôi” Hàn Bình nghe âm thanh thông báo cười lạnh một tiếng, trong mắt loé lên tia khinh thường, không phải thiên tài nào cũng có khả năng vượt cấp khiêu chiến, tại Hàn gia thiên tài có rất nhiều nhưng vượt cấp chiến đấu lại không có mấy ai.

“Cược vào đầu yêu thú Kim Nanh Hổ, yêu thú này ngay cả ta cũng không tự tin đánh bại, tên này lại dám khiêu chiến, đúng là không biết sống chết” Hàn La cười gằn nói

“Không thành vấn đề, ta đi ngay” Hàn Bình nhanh chóng đáp ứng rời đi

“Điều tra ra được cái chết của Hàn Liệt không?” Hàn La bất chợt truyền âm hỏi

“Không điều tra ra, bất quá có nhiều người chứng kiến đều nói Hàn Liệt từng chào hỏi Thất trưởng lão của Diễm gia” Hàn Bình có chút khó coi nói

“Diễm gia” Hàn La gương mặt tái nhợt, Diễm gia một trong Bát cấp thế lực sở hữu Viêm Hoả trứ danh, vừa vặn là khắc tinh của Hàn gia bọn hắn, cho bọn hắn 10 lá gan cũng không dám chọc vào.

“Hừ, chỉ tại tên Hàn Liệt ngu xuẩn, chết thì thôi, chỉ đáng tiếc Băng Diệt Kiếm mà hắn mang đi cũng theo đó mất tích” Hàn Bình gật đầu phụ hoạ

“Không biết lần này có Diễm gia tham gia hay không?” Hàn La nhìn xung quanh nói

“Không rõ, với tình báo của chúng ta còn chưa đủ sức điều tra Bát cấp thế lực” Hàn Bình bất đắc dĩ trả lời, nếu điều tra được thì chúng ta đâu phải Thất cấp thế lực

“Được rồi, ngươi đi đặt 100 thượng phẩm linh thạch cho Kim Nanh Hổ” Hàn La chuyển sang vấn đề khác nói

“Diễm Cương ca, ngươi biết vì sao hai vị tiểu thư bị gia chủ giam trong nhà 3 tháng không?”

Ở trong khán đài tấp nập người reo hò, một thiếu niên gương mặt còn trẻ tuổi tầm 17 18 lên tiếng hỏi thanh niên cao lớn khoảng 25 tuổi bên cạnh, hai vị tiểu thư như viên ngọc quý của gia chủ, vậy mà lần này lại trách phạt các nàng.

“Ngươi đừng tò mò làm gì, chuyện này không liên quan đến ngươi, lo mà tập trung tu luyện đi”

Diễm Cương lớn tiếng la mắng, gương mặt bất giác có chút khó coi, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ bọc phát xung quanh, khiến tu sĩ xung quanh vội vàng né tránh

“Vâng” Thanh niên lập tức rụt đầu e sợ

Diễm Cương có tiếng là nhị thiên tài của Diễm gia, cũng là người theo đuổi Diễm Liên Châu, lần này hai nàng ra ngoài lịch luyện, trong thời gian ngắn tu vi gia tăng một cách chóng mặt, đại tiểu thư Liên Châu càng là thu được Dị Hoả Hoá Tâm Không Viêm, cả gia tộc đều hết lòng vui mừng, Dị hoả vô cùng hiếm có, dù với gia tộc tu luyện hoả hệ như Diễm gia thì chỉ có gia chủ là sở hữu một loại mà thôi

Tính thêm cả Hoá Tâm Không Viêm thì Diễm gia đã có hai loại Dị Hoả

Chuyện như vậy đáng lý ra phải chúc mừng mới đúng, nhưng không hiểu tại sao gia chủ của bọn hắn đột ngột lên cơn giận dữ, một chưởng trọng thương Thất trưởng lão, lúc đó nhờ một cao thủ được hai nàng mời về tu vi không kém gì gia chủ ra tay cản lại cứu sống Thất trưởng lão một mạng, đồng thời ra lệnh giam hai nàng 3 tháng.

Diễm Cương là con của Nhị trưởng lão trong Diễm gia cũng có nghe nói một số chuyện lý do mà gia chủ tức giận là trong quá trình lịch luyện cả hai cô con gái đều nảy sinh tình cảm với một nam nhân.

Điều này ngay lập tức như một quả bom bùng nổ trong lòng Diễm Cương, phải biết hắn là kẻ theo đuổi Diễm Liên Châu không phải ngày một ngày hai, trong lòng hắn lúc đó chỉ có điên cuồng ghen ghét, căm hận, âm thầm điều tra kẻ đó thề rẳng phải xé xác hắn thành từng mảnh.

Đáng tiếc mọi cuộc điều tra của Diễm Cương không có một chút manh mối, hơn nữa nếu như Diễm Cương biết nữ thần mà mình theo đuổi nay đã thành vợ người ta thì không biết cảm xúc của hắn sẽ như thế nào a?

“Không cần biết ngươi là ai, Diễm Cương ta sẽ khiến ngươi chết không được toàn thây, để ngươi thấy thế nào mới là địa ngục” Diễm Cương hai mắt ngập tràn hoả diễm thầm nghĩ, quay sang thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh lạnh lùng nói:

“Diễm Thanh, ngươi dùng số linh thạch này đặt cược cho Kim Nanh Hổ cho ta, kẻ này nghĩ hắn là ai mà cũng dám vượt cấp khiêu chiến giống như ta? Đi đi”

“Vâng, Diễm Cương ca” Diễm Thanh gật đầu rời đi

“Đúng là kẻ không biết sống chết, hừ” Diễm Cương hừ lạnh một tiếng

p/s: (><) Đi gặp ngài Morgan :D

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.