Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máy mắn của hắn hại hiệu trưởng rồi

Tiểu thuyết gốc · 1231 chữ

Tạ Tuế kết bạn sau khi mới nói chuyện được vài phút đồng hồ, chỉ đơn giản là chào hỏi vài câu , hắn bạn bè tăng thêm một, nhưng hắn kết bạn có mục địch cả, hắn tội trạng đến muộn, cần được giải quyết. Cho nên trong thời khắc này Tạ Tuế muốn hắn đồng học có thể vì hắn mà đứng ra bảo vệ hắn trước chủ nhiệm. Quay lại với mạch suy nghĩ chính của Tạ Tuế, hắn đang nghĩ chủ nhiệm sẽ nể mặt Ngạo Thiên mà tha cho cậu, dù sao với cái cậu ta thân phận , thì chuyện này rất dễ giải thích, nhưng nếu chủ nhiệm không biết Ngạo Thiên thân phận. Nếu là vậy, hắn có lẽ chỉ mong chờ chủ nhiệm nể mặt mẹ hắn mà tha cho hắn tội trạng, hắn biết rõ không khai giảng tập trung, sẽ phải ở lại phải dọn sạch hắn trường học từng ngóc ngách. Nhưng cái này trường tư thục , được tài trợ bởi thiên lý a!. Nếu như là trường tư thục bình thường, hắn học hành và dọn dẹp đều chấp nhận, nhưng với cái trường này, đến sáng mai hắn cũng chưa dọn được 1 nửa, thật sự là hành hạ, ý Tạ Tuế ở đây không bảo việc này khổ.... chỉ là hắn có nhà, có mẹ, lẽ nào mẹ hắn không lo cho hắn sao? Hắn chỉ sợ mẹ hắn sẽ lo lắng hắn mệt nhọc mà cùng hắn làm việc. Họa hắn gây ra , tự hắn chịu, Tạ Tuế không muốn ảnh hưởng tới mẫu thân hắn bệnh tật. Cho nên, hắn chỉ có thể suy nghĩ kế hoạch đối phó, cũng chỉ có thể đánh cược, hắn bây giờ cũng chỉ cần một tia may mắn. Mạch suy nghĩ của hắn không dừng, và bước chân của chủ nhiệm tới lớp học cũng như vậy đồng dạng . Nhưng đối với Tạ Tuế, việc này cũng không quá đáng sợ, đối hắn trải nghiệm, thứ này với hắn không đáng kể. Mạch suy nghĩ hắn dừng, nhưng chủ nhiệm vẫn chưa bước vào lớp, chỉ đứng ngoài , tuy vậy hắn cũng đã cảm nhận được ảnh mắt của chủ nhiệm, ánh mắt đem đầy sát khí, phóng ra từng tia năng lượng, vì sự khác biệt cảnh giới. Tạ Tuế cơ thể đang run lên, ngày cả kinh nghiệm cũng chỉ giúp hắn áp chế cơ thể một lúc, đến khi hắn dường như sắp không chịu được, áp lực từ chủ nhiệm mới nhẹ dần xuống."Tạ Tuế, em hay rồi nhỉ, là lúc trước tôi không cho em mặt mũi, em liền không khai giảng, trốn trong lớp? ". Tiếng nói phát ra đủ khiến hắn cơ thể ảnh hưởng nội thương, năng lượng xung kích phát ra từ lời nói, như này thì cô cũng chịu chơi quá rồi? dùng cả thiên phú bản thân để gây áp lực? hắn cảm giác cảnh giới khác biệt đối với cô dường như không thèm để ý đến mà sứ dụng tới cái này thiên phú, làm hắn thiên phú sử dụng để tự bảo vệ bản thân. Hắn đồng học, đương nhiên cũng bị vạ lây. " Cái này đi muộn là em tình huống bất ngờ", hắn nói. " Tình hướng bất ngờ?, lời này cậu nói tôi tin được sao? " , hắn đương nhiên rơi vào bế tắc. Hiện tại, Tạ Tuế nhìn về phía Ngạo Thiên,chỉ cầu đồng học mới quen cùng nhau chịu phạt, có lẽ cũng vớt hắn phần nào áp lực ? Không nên nói hắn vô sỉ,đúng là câu trước hắn nói tự mình chịu, câu sau liền tự vả, mà chỉ là hắn thật sự coi Ngạo Thiên thành bạn rồi. Nhưng trong lúc hắn bế tắc thì một thân hình nhỏ nhắn từ lúc nào đứng lên. " Em có thể làm chứng, là tình huống bất ngờ a?" . Tóm tắt lại nội dung bất ngờ giữa Tạ Tuế và cô nàng nhỏ nhắn này thì....Trong lúc đến trường , Tạ Tuế cảm thấy bản thân cần kiểm tra thể lực cơ thể hiện tại, nên hắn phát động thiên phú, hắn muốn kiểm tra giới hạn của bản thân ở cơ thể loài người lúc này, cũng là hắn cảm nhận khí tức xung quanh một cách cẩn thận lắm rồi, nhưng không thể cảm nhận được khí tức của cô nhóc đó, có lẽ là vì thiên phú cô nhóc nên Tạ Tuế không thể cảm nhận, cho nên hắn và cô nàng chuẩn bị va vào nhau rồi, khiến hắn lúc này chỉ có thể bám vào quần tất cô nàng, sau đó chuyển hướng, tất nhiên hắn thành công chuyển hướng, chỉ là ngã chống tay vô tường bên cạnh, nhưng còn tất cô nàng, bị xé toạc, làm cô nàng

ngượng ngùng cùng tức giận, tức tốc chạy đến nhà vệ sinh gần đó , hắn thì vật vã chạy tới cửa hàng để mua đền bù tổn thất tài sản, nhưng quên mất hỏi cô nhóc cỡ bao nhiêu quần tất, cho nên, hắn lại chạy

về hỏi, chỉ là... cô nhóc đã đi rồi, hắn thì tất nhiên còn thời gian đến trường , chỉ là thiên phú sử dụng xong , khiến cơ thể Tạ Tuế có chút mệt mỏi, cho nên hắn đã tới trễ. Hắn cũng định đền bù rồi sẽ đi nhờ cô xe đạp, tiếc là hắn không có cái may mắn đó. sơ lược tình tiết là vậy. Quay trở lại với việc cô nàng chứng minh, chủ nhiệm tất nhiên yếu cầu giải thích, cô nhóc , không muốn giải thích mà quay sang lườm hắn. Hắn cũng biết cô có ý tứ gì, cũng giúp cô giải thích đại khái lại cho chủ nhiệm, nhưng hắn biết chắc sẽ không thể thoát được cái này tội trạng."Muộn là muộn, muộn thì phải phạt."*chủ nhiệm hằng giọng nói, nhưng lần này không có chút áp bức nào .Hắn lúc này nhìn về phía Ngạo Thiên bạn học, hắn ý định là cùng Ngạo Thiên cùng chịu phạt, mặc gìu hắn cùng Ngạo Thiên bạn học chỉ vừa mới quen nhau, nhưng chưa để hắn mở lời thì tiếng ồn từ loa báo động làm hắn chú ý chuyển hướng ra bên ngoài, đó là loa báo động từ hiệu trưởng Vũ Huyền, hắn đương nhiên không biết cái này cảnh báo là ý gì. Nhưng chủ nhiệm thì chắc chắn sẽ biết. " Cái này hiệu trưởng gặp nguy cảnh báo..... nó như vậy khủng bố đến mức nào?". Ngạo Thiên cũng hét lớn " ai có thiên phú bảo vệ thì giúp học sinh sơ tán rút lui a!...... Bán Đế Thú luôn có sơ cấp cùng cao cấp Thú Tướng đi theo!" , Tạ Tuế cái này mới nhớ ra, hắn thiên phú phát động, nhưng không kịp nữa rồi ,cái kia cao cấp Thu Tướng uy áp lan toả , nó đang nhìn bọn hắn. Ngày cả cái cửa sổ kính cao 2m cũng chưa đủ để bao phủ mắt nó. Lúc này nguy cấp , Ngạo Thiên cùng chủ nhiệm phá tường hắn phòng học , vứt hắn cùng các đồng học ra ngoài.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.