Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ khai tình tiết

Tiểu thuyết gốc · 1754 chữ

Tán Vũ Góc nhìn : Tạ Tuế ( Lưu Ý: Không có nhân vật chính tổng thể, chỉ lấy góc nhìn của một nhân vật có tiềm năng và có khả năng tồn tại đến cuối truyện. Không thích đọc dưới góc nhìn này cũng không sao đơn giản vì, lấy góc nhìn này để đọc dễ hơn chút thôi. ).

Không gian vỡ nứt, các nhánh thời gian ở vũ trụ đó quay trở lại thời khắc đó liên tục, các nhánh thời gian,hợp lại thành một, điều đó có nghĩa là, đây chính là cơ hội cuối của hắn, là cơ hội cuối của Tạ Tuế.

4:00, Tối hôm đó thời khắc.

Hắn tàn hồn tụ hội nhưng không hoàn chỉn h, hắn kí ức, đương nhiên cũng như vậy đồng dạng, chỉ có thể nhớ kí ức mà Y đã khắc sâu và linh hồn hắn, nên cho dù chỉ là một tàn hồn hay linh hồn không hoàn chỉnh, hắn cũng sẽ nhớ ra. Tạ Tuế, Hắn lại quay trở lại thời khắc này để bắt đầu tiếp tục những điều hắn còn giang giở.

5:00, Sáng.

Ánh sáng từ mặt trời bắt đầu ló rạng, Tạ Tuế Phòng không rèm cửa làm ánh sáng ấy chiếu vào, chiếu cả lên mặt hắn , hắn nhìn không tệ, có thể nói là tạm được, nhưng về tính cách, hắn có chút cổ quái, nhưng lại rất dễ làm bạn, cũng rất chủ động, nhưng từ lúc hắn quay trở về, Tạ Tuế tính cách đã thay đổi, hắn tính cách... không bình thường, hắn tính cách hơn lứa tuổi!

6:00, Sáng.

Reng!Reng!Reng!. ... Tiếng chuông báo thức đang đánh thức thứ gì đó vừa trở về," Haizz, thật ồn ào. Chả phải nó hỏng rồi sao". * Hắn uể oải nói .Tạ Tuế nói vậy, là do tâm tính cơ thể hiện tại của hắn. Nhưng chưa chờ hắn tỉnh táo lại, thì một cảm giác nhẹ trên thân hắn cùng với giọng nhỏ nhẹ thì thầm vào tai : " Tạ Tuế , ngươi mà không dậy là không kịp khai giảng đâu nha!". Thanh âm phát ra làm tế bào não hắn tỉnh táo hẳn, cũng làm hắn bật dậy va đầu vào em gái nhỏ bé của hắn. "Ngươi quá đáng lắm, ta sẽ ăn hết phần ăn của ngươi cho xem" ,em gái hắn ôm đầu vừa chạy ra vừa nói . Tạ Tuế chỉ bị đập nhẹ, cho nên hắn tiếng kêu, một chút cũng không có, và cũng bởi hắn hiện tại không để tâm tới việc đó hắn hiện tại là đang đăm chiêu suy nghĩ cùng với ngơ ngác tâm trí mà nhìn xung quanh, hắn tâm trí bắt đầu ổn định nhanh chóng, cũng chỉ mỉm cười nhẹ rồi , rồi thuận tay sờ bên cạnh giường , nhưng cái hắn chạm vào chỉ có chiếc chăn mới vừa đạp ra, "Nó không đi cùng sao.... phải tìm lại nhanh thôi",hắn nói một cách khá bình tĩnh. Tạ Tuế , bắt đầu đứng dậy, tiến tới giá treo đồ, cảm nhận cảm giác quen thuộc khi chạm vào nó, sau đó cầm lấy hắn trường học đồng phục bước vào phòng vệ sinh, hắn biết phải làm gì chứ, bởi vì đây từng là thói quen của hắn.

6:12, Sáng.

Sau khi vật vã dành đồ ăn với tiểu quỷ , Tạ Tuế vẫn như lúc đầu ra khỏi hắn phòng ngủ , luôn sử dụng ánh mắt nhớ thương nhìn mẹ mình . Cho đến khi bà nhắc tới ông ta , cũng là cha hắn . Tạ Tuế lúc này có chút không vui, cho dù cố gắng, hắn cũng chả thể cười một cách giả tạo. Mẹ hắn thấy vậy nên an ủi:"Cha con thật sự bận rộn, nhưng ông vẫn luôn quan tâm chúng ta, cũng sẽ không phụ lòng chúng ta, chỉ là cha con, không biêt bày tỏ cảm xúc với các con như nào mà thôi.". Hắn không đáp lại, chỉ gật đầu nhẹ rồi suy nghĩ gì đó một lúc, đây cũng là lần đầu tiên mẹ hắn thấy hắn bình tĩnh tới vậy khi nhắc đến cha hắn, cho nên lo lắng hỏi : "Tạ Tuế, ngươi có sao không, hay là có cái gì tâm tư?". Nghe thấy câu hỏi của mẹ ,Tạ Tuế cũng vứt hết suy nghĩ kia đi vào sâu trong tim ."Mẹ nghĩ nhiều rồi, không , không có" .

6:20, Sáng.

Em gái hắn năm nay 8 tuổi rồi,còn hắn lúc đó mới 16 tuổi . Lúc Hắn 18 tuổi , em gái hắn...., thôi bỏ đi không nghĩ nữa , hắn suy nghĩ sau khi ăn xong và quay đầu nhìn ra phía em gái. Em gái thấy hắn hôm nay kì lạ, nhưng cũng không để ý, bởi vì hắn em gái lúc này, mắt trở lên móng chờ nói: "Sinh nhật này em muốn cả nhà cùng ăn ở ngoài nhà hàng!". Hắn và mẹ đã nghe thấy , nhưng mẹ hắn không muốn nhìn em gái hắn tủi thân cảm giác, nên chỉ có thể nhìn nhìn hắn với ánh mắt cầu cứu, Tạ Tuế đương nhiên không muốn mẹ hắn khó xử, nhưng hắn lại có thể đồng ý với em gái , hắn tâm trí dường như có cái gì đó suy tính . Nghe hắn nói vậy em gái hắn hớn hở ra hắn, nhưng mẹ hắn , tưởng hắn không hiểu ý mình, dù sao mẹ hắn cũng không thề làm khó cha hắn, cho nên định chờ đến tối dùng tiền bản thân cùng hắn anh em đi ăn ở cửa hàng sang trọng, bù đắp thiếu thốn cha con tình cảm, cũng như để em gái hắn bớt đi thật vọng tâm tình.

6:30 , Sáng.

Tạ Tuế chào tạm biệt mẹ và em gái , hắn bắt đầu đến trường. Tạ Tuế lúc này để ý khung cảnh xung quanh hắn nhà cửa, làm hắn cảm xúc rối bời, khiến hắn cặp sách siết chặt , nước mắt Tạ Tuế không rơi nhưng mắt hắn đã đỏ lòe, có lẽ vì cảnh quen thuộc lúc này chở lên xa lạ hay chỉ đơn giản vì hắn cấp 3 lần đầu , quay lại, làm hắn xúc động cảm giác. Lúc này chỉ có Tuế Tâm mới hiểu. hắn nhà cũng không quá xa trường, 8 phút có lẽ là đủ với tốc độ bình thường của loài người mà cũng là cơ thể hiện tại của hắn trạng thái khi không sử dụng thiên phú* Tạ Tuế vừa đi vừa suy nghĩ.

7:12, Sáng.

Cánh hoa rơi xuống cổng trường, một bàn chân đặt trên vạch trắng, cậu thanh niên này nhìn rất ưa nhìn cảm giác, nhưng có hơi kì lạ với linh hồn không hoàn chỉnh, cũng phát ra cái gì đó trưởng thành, không như các đồng học cùng chăng lứa, nhưng nhìn có vẻ hơi sơ xác. Tất nhiên không ai khác ngoài Tạ Tuế, hắn đến chễ hơn dự định vì một số chuyện phiền phức bất ngờ xảy ra, nhưng dù sao thì ngoài một chút xây xác ra thì hắn tâm tính vẫn ổn . Về bề ngoài trường học, là một trường tư thục được tài trợ bởi tập đoàn Thiên Lý ,nên về mức độ khủng bố thì không một trường tư thục nào trong vùng có thế so sánh, đây cũng là lí do mà trường dần trở nên nổi tiếng trong thành phố, nhưng nếu phải so sánh thì cũng không bằng các trường đại học cho đến mầm non được lập ra bởi chính phủ *suy nghĩ của Tạ Tuế khi quan sát trường học . Bóng giáng trong trường hiện tại có thể miêu tả là không một bóng người, Tạ Tuế lúc này chửi thầm cô gái hắn vừa gặp, xong liền tức tốc chạy đến khu tập trung toàn trường, nhưng lúc đến thì cũng đã muộn , bảo vệ đã đứng đó canh từ lúc nào , bất quá hắn chỉ có thể tìm cách khác để lẻn vào, nhưng rồi hắn cũng nhận ra ,cho dù có vào thì hắn lấy đâu ra chỗ ngồi, vì đến muộn, Tạ Tuế chắc chắn chỗ hắn ngồi cũng bị để lại vào trong kho chứa, thôi thì hắn chỉ có thể vào lớp ngồi chờ đến khi khai giảng kết thúc. Cũng may cho hắn, chủ nhiệm là bạn của mẹ hắn nên chắc cũng sẽ được thu xếp chuyện này một cách ổn thỏa. Hắn cặp không mang gì, mặc dù nhà nước rất chú trọng việc học nên sau khai giảng cũng sẽ chỉ có thể là học thậm chí còn phải học bù giờ cho giờ khai giảng. Nhưng Tạ Tuế biết hôm nay hắn học hành đồ dùng không cần thiết . Bây giờ, hắn lại chán nản suy nghĩ của mình, vì khai giảng ít nhất cũng mất 2 tiếng, còn Tạ Tuế thì không muốn chìm trong suy nghĩ của hắn suốt 2 tiếng đồng hồ. Nên thì thay vì phí phạm thời gian hắn ôn lại kiến thức trong chương trình học. Đầu tiên có lẽ là về nguyên thú, cơ bản về lí thuyết , sách sẽ không nhắc đến nguyên thú là gì , dù sao cấp 1 chương trình đã nhắc tới , ai đọc qua thì hầu hết đều nhớ được . Sơ lược thì hắn cũng chỉ đọc tóm tắt của các nguyên thú, cho nên hắn cứ như vậy đọc hết tóm tắt của sách này tới sách khác đến khi hắn quá nhập tâm mà không biết có người đang gọi hắn. Đến khi Y hét vào tai thì ý thức hắn khôi phục, Tạ Tuế lúc này, quay mạnh về phía người vừa hét vào mình, nhìn hắn với ánh mắt không hài lòng . Y cũng vội vàng giải thích " chỗ này của tôi a", hắn cảm thấy tên đó có chút quen thuộc, nhưng cũng không nhận ra, chỉ trao cho Y ánh lườm rồi cũng dần bình tĩnh lại tâm tính . Cảm thấy không đúng , Y xem lại tờ giấy trên tay rồi thuận miệng nói " tôi là ngồi trên cậu , xin lỗi ,xin lỗi". Hắn gật đầu rồi cười với Y, rồi cũng giới thiệu bản thân "Tôi Tạ Tuế , còn cậu?", "Tôi Ngạo Thiên , rất vui được làm quen."

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.