Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này? (9)

Tiểu thuyết gốc · 1207 chữ

Tán Vũ Thông Báo : Mạch truyện từ giờ sẽ chậm lại hơn với 17 chap tóm tắt trước.

Nhánh nhỏ làng Yaui, Linh Vũ Thế Giới.

tiếng chim kêu vẫn còn đó, đang chờ con mồi chết dần rồi mới đáp đất để thưởng thức vị ngon của cái chết mới. Vị ngon của máu và thịt tươi, chính là món ăn mà bọn chúng đang rất thèm khát lúc này. Nhưng tiếng kêu bất chợt không còn nữa, một làn gió lạnh lẽo, làm cơ thể chúng run lên vì lạnh, sự lạnh lẽo này bắt nguồn từ từng mạch xương cốt của chúng , khiến chúng cảm thấy được sự chết chóc đang bao trùm lên nơi này, có lẽ xác thịt của cái chết là món ăn ngon của chúng, nhưng nỗi sợ này khiến toàn bộ ham muốn lúc này dường như không còn, chỉ để lại sự ngơ ngác trong sợ hãi. Bản năng của chúng, nhanh chóng, thôi thúc chúng bỏ chạy, làn gió lúc này đầy âm khí năng nề nhưng có gì đó còn hơn thế nữa. Âm thanh của cánh và lông vũ vang liên tục trên trời, đến khi một thanh kiếm cắm xuống đất, chúng đã bay đi từ lúc nào, người trong làng không còn thấy bóng dáng của chúng nữa, chỉ để lại những sợi lông vũ nằm im dưới đất. Bầu không khí ngột ngạt này phát ra một âm thanh dịu nhẹ : " Các ngươi lên hết đi." , Tạ Tuế dường như rất bình tĩnh, không có chút nào sợ hãi hiện ra. Một khuôn mặt của sự căm ghét cùng chi chít mạch máu hiện ra, lúc này đang rất tức giận, không nói gì quá nhiều mà cầm một đoạn gỗ của chiếc hàng rào mà phí tới về phía Tạ Tuế, từng bó cơ tên đó được cường hóa bởi năng lượng, và thiên phú, dễ dàng khiến năng lượng xung quanh tách ra , đầu gỗ từ dưới đất sau đó được dùng sức đập đến mặt Tạ Tuế, khiến cát xung quanh chịu ảnh hưởng mà tạo thành một khung cảnh mù mịt, Thanh gỗ càng tiến về phía mặt của Tạ Tuế mà đập, đáng tiếc, nó quá chậm với hắn, động tác này như nhìn bởi một con ruồi, nhanh chóng ngả người về phía sau để tránh, rồi nhấc thanh kiếm vừa cắm xuống đất bên cạnh chém về phía tay của tên khổng lồ, không phải vì hắn muốn dây dưa thêm mà là không để với tới đếm hắn, nếu sử dụng năng lượng để chém, thì năng lượng thế giới này cơ thể hắn chưa thể quen thuộc, nếu sử dụng, năng lượng sẽ bị tiêu hao, cũng sẽ tốn nhiều thời gian hơn để khôi phục năng lượng, quả thật không tiện cho lắm. Cho nên hắn lúc này chỉ đủ tầm để chém cánh tay của của tên đó , cũng không có gì ngạc nhiên khi năng lượng đang cường hóa cơ thể tên đó bị tản ra và nhanh chóng các tế báo phần cánh tay cũng bị phá hủy liên kết, khiến cáo vùng cơ và xương thanh chóng bị phá hủy. Cánh tay to rơi xuống, khiến cát bay tứ phía, cùng tiếng của máu và xương gãy phối âm, tạo ra âm thanh thú vị, cứ như vậy tay đứt, máu cũng phun ra không ngừng. Tạ Tuế không dừng lại đập vào chân hắn để lấy ra lùi ra xa giữ khoảng cách, nhưng đòn này cũng khiến hắn ngã ra. Âm thanh la hét cũng xuát hiện "Aaaaa!", cảnh tượng này khiến lũ kia cùng đơ cứng vì sợ hãi, tên đó tức giận hét lên : " Nhìn gì? Mau tới cứu ta!". Điều này cũng khiến lũ kia tỉnh ngộ, nhanh chóng tìm đường chạy trốn. Chỉ tiếc là Tạ Tuế không cho chúng như vậy cơ hội.

Trong căn nhà nhỏ vẫn chưa bị phá hủy của nhánh nhỏ làng Yaui, Linh Vũ Thế Giới.

"Anh tuyệt quá, có thể dạy em được không!", âm thanh phát ra từ cậu nhóc nhỏ. " Em cũng muốn điều khiển lông vũ xung quanh, sau đó chíu chíu vào bọn khốn đó!", nghe vậy, thằng nhóc bên cạnh cười , nói : " Chả phải cậu còn sợ hãi khi nhìn bọn chim kia sao? Vậy mà còn muốn làm anh hùng?", câu nói đó làm mọi người cười vui vẻ, nhưng cậu nhóc lại không có gì như uất ức mà cùng hòa vào niềm vui đó. " Thật sự không cần tiếp đón tôi như vậy, nhiều món như vậy? không phải rất phí của sao?", giọng nói có phần no lắng và không đành lòng của Tạ Tuế phát ra. Cụ già đang trống gậy nhìn cậu ăn, thản nhiên nói : " Không sao, không sao, nếu không có cậu, cái làng này cũng không còn nữa, như này báo đáp đã là gì!", nghe vậy mọi người xung quanh cũng không có phần nào không hài lòng mà còn rất vui vẻ đồng tình .

Lúc này có người cũng nói : " Vậy bao giờ cậu rời đi, hay là ở đây luôn?", như vậy mọi người đều nhìn về phía Tạ Tuế . " Cũng không có gì giấu diếm , tôi định đi về phía Bất Chi Sơn, mai sẽ khởi hành!" , " Là như vậy sao? Bất Chi Sơn?, hình như nơi đó rất xa, hay là cậu bọn tôi đưa người theo cậu dẫn đường, tiện thể giúp cậu một số việc vặt?" , Tạ Tuế có chút không biết trả lời ra sao, nhưng cũng hiểu ý đồ của người trong làng, nên liền nói : " Mấy người muốn tôi nhận nó làm đồ đệ?" . " Không được, tôi hiện tại không nhận đồ đệ.", nghe vậy trưởng làng bèn quỳ xuống , " Làm ơn, hãy nhận nó làm đồ đệ, tư chất của nó thực sự không tệ, còn là tương lai của làng, mong cậu có thể chỉ dạy cho nó, nếu cậu chịu nhận nó làm đồ đệ, chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì!", Tạ Tuế không muốn nhận đồ đệ, nhưng cũng càng không muốn người trong làng buồn, cậu càng không muốn phải nhìn đồ đệ của mình chết. Cậu bé lúc này cũng tiến dần sát tới cậu, nhưng Tạ Tuế phát hiện ra đây là một bé gái, có lẽ rằng con gái ở Linh Vũ dường như không được coi trọng, vì nhìn hết mái tóc ngắn như con trai và bộ quần áo ấy, hắn cũng dễ dàng nhận ra điều ấy. " Được không ạ?", âm thanh dễ thương, của cô bé phát ra khi tới gần lại hắn. Vì đã đến bức đường này, Tạ Tuế cũng đành phải chấp nhận. " Được rồi, tôi sẽ nhận cậu bé này làm đồ đệ.", như vậy sự vui vẻ lại lặp lại lần nữa, chỉ là lần này trong mắt của một câu bé, thì có gì đó như một chút mất mát.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.