Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Dã Gió Tung

Tiểu thuyết gốc · 2450 chữ

Tại Bản Lao Khô, Phiềng Khoai, Phủ Gia Hưng, Tỉnh Hưng Hoá, có một đại gia đình gồm hai bố mẹ đã chạm ngưỡng Thất Tuần, quây quần cùng tám người con, bốn trai, bốn gái, thêm cả con dâu, con rể cùng đàn cháu chắt sống xung quanh trong bản làng hẻo lánh, xa xôi, nằm giáp ranh với biên giới Ai Lao ấy. Đấy chính là đại gia đình của Bùi Linh Thần, là nơi mà cô đã sinh sống từ lúc sinh ra, lớn lên và trải qua những khoảng thời gian buồn bã, đau thương nhất của thời thanh xuân với cuộc tình tan vỡ cùng người chồng tệ bạc... Sau khi ly dị với người chồng cũ, cô đã quay trở lại nhà bố mẹ mình để làm lại một cuộc đời mới. Cứ tưởng mọi thứ sẽ diễn ra êm đềm, yên ả trôi qua trong bình lặng tại mảnh đất núi rừng hoang vắng, quanh năm sương mờ ở dải Tây Bắc như thế. Nào ngờ đâu, cuộc đời vẫn chưa chịu thôi dày vò người con gái ấy. Cách đây khoảng gần hơn bốn Năm trước, vào thời điểm ấy, bố mẹ cô đang có khá nhiều những mảnh đất canh tác còn đang để trống, những tài sản ấy được tích luỹ bằng biết bao nhiêu năm tháng làm lụng, lao động vất vả, đi đi về về giữa Đại Việt và Ai Lao. Để đến ngày hôm nay, bố mẹ cô đã lo tươm tất, đầy đủ cho cả tám người con có được một cuộc sống không phải chạy cơm từng bữa, như những gia đình nông dân khác tại bản làng này. Bố cô là một người rất nhạy bén trong việc kinh doanh, buôn bán các sản phẩm nông sản, nhưng không hiểu vì lý do gì. Ông quyết định san lấp một mảnh đất trống rộng lớn, để xây dựng lên một gian nhà sấy thịt gác bếp, để cung cấp cho các nơi trong cả nước, thứ vốn dĩ là đặc sản nổi tiếng của núi rừng Tây Bắc. Thế rồi mọi bị kịch, đau thương như những mắt xích nối liền, tuần hoàn không ngừng, liên miên không dứt, tiếp nối nhau mà vùi dập lên cuộc đời của cô gái vốn dĩ đã phải gánh chịu quá nhiều thiệt thòi, tổn thương hết lần này tới lần khác ấy, để giờ đây trong đôi mắt của cô vẫn mang một nỗi buồn phảng phất, sâu thẳm và chơi vơi lắm...

Chẳng là trong lúc san lấp mảnh đất trên ngọn đồi ấy, vô tình ông đã quật trúng vào mồ mả của một người dân tộc đã mất từ lâu, lâu lắm rồi... Thế là từ đó, con đường kinh doanh, làm ăn buôn bán suốt mấy năm qua của ông đều không còn được như trước nữa, mà cứ lụi bại dần... Ngay cả cái lò sấy đấy mới xây dựng được một năm, nhưng vì tình hình kinh doanh không khả quan, ông cũng phải từ bỏ. Nhưng những hệ luỵ do động mồ mả nào chỉ có thế, người mẹ của cô trước kia chẳng biết nghe lời Thầy Bà nào cũng ra Hầu Cửa Thánh, bà trở thành con nhang đệ tử của Tam Phủ Công Đồng, Tứ Phủ Vạn Linh suốt mấy năm trời. May mắn làm sao, bà đã kịp thời nhận ra được, mình không thuộc về nơi Cửa Mẫu, nên bà liền làm lễ xin thôi Hầu Thánh. Cho đến bây giờ, bà chỉ chuyên tâm vào tụng Kinh, Niệm Phật rất thành tâm để mong giảm nhẹ việc bị Phạt Căn, bởi vì Âm Luật không hề đơn giản, không phải ai thích Hầu thì ra Hầu, không muốn Hầu thì thôi, nơi Cửa Thánh không có chuyện vô phép tắc như vậy... Thế mà chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, mà bà luôn khắc khẩu, bực mình và luôn muốn áp đặt lên Linh Thần. Cô gái ấy lại một lần nữa, phải chịu những lời lẽ nặng nề, áp đặt từ mẹ cô, dù cô biết trong tâm bà vẫn luôn thương yêu cô lắm. Mãi cho đến lúc, tình cờ Linh Thần cùng mẹ cô đi xem bói đầu năm ở chỗ ông Thầy Mo nổi tiếng khắp Phủ Gia Hưng ấy. Thì cả nhà mới vỡ lẽ ra là tại gia đình cô đã bị quở bởi Vong người đã mất lâu năm trên mảnh đất mà bố cô đã san lấp để xây dựng lò sấy ấy. Từng lời, từng chữ ông Thầy Mo nói ra, đi sâu vào nhận thức của hai mẹ con cô. Nhưng biết là biết như vậy thôi, do bố cô là một người làm ăn kinh doanh, nên ông chẳng tin những lời được cho là mê tín dị đoan ấy. Dù bà có muốn làm lễ giải vận hạn, trấn trạch lại mảnh đất, thì ông cũng cho là điều vô bổ và không đồng ý những chuyện cúng bái đó. Rồi đến chuyện những người anh chị em trong gia đình, thỉnh thoảng cũng xảy ra những mâu thuẫn không đáng có, thỉnh thoảng cũng lời qua tiếng lại, khiến tình cảm anh chị em ruột thịt bị xào xáo ít nhiều. Theo lời ông Thầy Mo nói, Vong người đó sẽ quở phạt lên những người con gái trong nhà và ở đây nghiệt ngã nhất chính là Bùi Linh Thần...

Sau quãng thời gian bị bố mẹ áp đặt làm những việc mà cô không muốn làm, không phải là do cô lười, ngược lại Linh Thần còn rất chăm chỉ lao động, không quản ngại bất cứ nặng nhọc, khó khăn nào cả. Mà là cô có suy nghĩ và nhận thức của bản thân mình về những việc mà bố mẹ cô muốn cô phải thế này, muốn cô phải làm cái kia, những điều ấy có lẽ không phù hợp và không phải sự lựa chọn mà cô mong muốn...

Cái gì đến cũng phải đến thôi, vì chán nản bởi hay khắc khẩu với gia đình, trong lúc lạc lối, bối rối đó. Cô lại gặp ngay một gã sở khanh, lừa đảo, tiểu nhân chính hiệu, đó là gã Nguyễn Hữu Khương, một thanh niên ngập chìm trong nợ nần, vì nó là một kẻ nghiện cờ bạc, đỏ đen.Tên này kém cô rất nhiều tuổi với đôi mắt ty hí, môi mỏng, trán dô. Nhưng hắn dùng ba tấc lưỡi, buông lơi những lời ngon ngọt để dụ dỗ, lừa tình một cô gái chưa có kinh nghiệm trong giao tiếp xã hội, chưa va chạm nhiều trong cuộc sống. Để rồi cô như một con thiêu thân, nghe theo những lời ngon ngọt của tên sở khanh đó, mà lại một lần nữa, cãi lời bố mẹ, cùng anh chị em hết sức can ngăn. Cô quyết định ra ở riêng với nó tại thủ phủ Gia Hưng, tỉnh Hưng Hoá. Suốt quãng thời gian mấy tháng ở cùng nhau, cô cứ đắm chìm trong những lời nói ngọt ngào, rồi để một kẻ nợ nần ngập đầu, lừa một số tiền lên tới ba trăm triệu đồng, số tiền mà suốt bao nhiêu năm tháng trước đó cô đã phải dành dụm, tích luỹ từng đồng một, bằng chính sức lao động, mồ hôi, nước mắt của cô. Gã Khương đó chỉ tập trung lợi dụng cô, bắt cô phải buôn bán vất vả, nó cũng chẳng thèm hỏi han tới một lời, nhưng tiền cô kiếm được thì phải gánh một món nợ to lớn cho gia đình nó đã gây ra từ trước. Nói về gia cảnh tên này thì thối nát từ trên xuống dưới, khi mà bố gã là một ông nghiện rượu, suốt ngày chỉ chửi mắng người khác, chẳng giúp đỡ gì được cho gia đình cả. Thêm vào nữa em trai của nó là một kẻ nghiện ngập ma tuý nặng lắm rồi. Em trai nó vào tù ra khám như cơm bữa vì những tội trạng liên quan đến cái chết trắng ấy. Nhưng cứ mỗi khi được thả ra là em trai nó lại tái nghiện thành công thôi. Bản thân tên Khương này cũng chỉ là một gã lái xe chở hàng khắp Bắc Nam, nhưng nếu nó chăm chỉ làm việc, chịu khó làm ăn, kiếm những đồng tiền chân chính thì mọi chuyện đã khác. Nó chỉ nhăm nhe lợi dụng người phụ nữ nhẹ dạ cả tin, để thoả mãn những dục vọng thấp hèn của bản thân nó, cũng như bắt cô phải lao động vất vả, kiếm tiền trả nợ cho nó. Rồi đến một ngày, cô phát hiện ra nó mèo mả, gà đồng với một người phụ nữ đã có chồng khác. Cô lên tiếng nói với nó, vì cô đã cắn răng cam chịu những điều tệ hại mà nó đã đối xử với cô suốt những tháng vừa qua rồi. Thế mà gã vô liêm sỉ đó đánh đập cô không thương tiếc. Cũng nhờ trận đòn đó, mà tên Khương này đã bộc lộ hết tất cả những bản chất tiểu nhân, hèn hạ, đểu giả mà nó đã che đậy thật khéo suốt mấy tháng qua để lừa gạt tình cảm của cô. Linh Thần dần phát hiện ra tất cả những điều mà tên Khương này đối xử với cô từ trước đến nay, đều chỉ toàn là giả dối. Nó đã có vợ và hai con ở quê nhà của gã trong một thôn làng xa xôi tận miệt vườn Bắc Giang rồi. Nhưng gã Khương này vẫn rắp tâm vẽ ra một câu chuyện bi thương, khiến cho Linh Thần dễ đồng cảm với nó, vì tưởng rằng hai người có chung một hoàn cảnh. Nhưng cho dù nó có che giấu hoàn hảo tới đâu đi chăng nữa, thì nhân cách mục ruỗng, thối nát của nó cũng đã phải bộc lộ ra bên ngoài... Khiến tất cả mọi người xung quanh đều cảm thấy ghê tởm, khinh thường một thằng tiểu nhân, bỉ ổi, chỉ dám đi lừa tiền mồ hôi, nước mắt của một người phụ nữ và lợi dụng sức lao động cũng như tình cảm của cô, để thoả mãn cho những nhu cầu cá nhân của nó...

Thế là lại một lần nữa, Linh Thần rơi vào tình trạng bẽ bàng, tổn thương vô cùng, cô như mất hết niềm tin vào đàn ông. Đối với cô, đàn ông chỉ mang tới những tổn thương, đau đớn và lừa gạt tình cảm của cô nhằm chiếm được những lợi ích cho bản thân của họ. Chứ chẳng có một ai thương yêu cô và hai đứa con của cô một cách chân thành cả. Rồi như một sự sắp đặt của tạo hoá, qua sự giới thiệu của cô em gái hàng xóm nơi Linh Thần đang thuê trọ. Cô tìm đến để hỏi về vận số, mệnh cách, cũng như để chia sẻ về những tổn thương cô đã luôn giấu riêng cho bản thân mình với một chàng thanh niên bí ẩn ở tận thành Gia Định. Người thanh niên ấy luôn chia sẻ với Linh Thần về góc nhìn khách quan của hắn trong câu chuyện cuộc đời đầy bi kịch của cô. Qua đó hắn có thể giúp cô nhận ra được những điều đúng, cái sai trong cuộc sống. Hắn giúp cô thay đổi Nhân Sinh Quan của bản thân mình và cô có thể tự đưa ra những quyết định đúng đắn nhất cho bản thân cô ở hiện tại và cả tương lai...

Cho tới đầu năm Kỷ Hợi, Linh Thần đã muốn đưa ra quyết định dứt khoát cho bản thân cô là phải hoàn toàn cho kẻ đốn mạt Hữu Khương kia vào quá khứ. Nhưng cây muốn lặng, gió có khi nào ngừng đây ! Gã Hữu Khương kia ỷ vào bản thân nó đang cầm của cô gần ba trăm triệu, thế là nó nghĩ rằng cô sẽ phải răm rắp nghe theo lời nó sai khiến, thì nó mới trả dần dần cho cô. Tên này còn hèn hạ, tiểu nhân tới mức gọi điện thoại cho tất cả người thân trong gia đình cô, kể cả bố mẹ và các anh chị em ruột thịt, để đặt điều, bịa chuyện, nói láo không cảm thấy hổ thẹn với lương tâm của nó. Nhưng người nhà của cô đâu phải là những người khờ khạo, dễ tin người mà lại để cho một thằng trẻ ranh, tuổi đời chưa bước qua hai mươi tám như nó đi lừa phỉnh, đặt điều được cơ chứ. Mà họ chỉ càng nhận ra được bản chất đốn mạt, bất chấp mọi luân thường Đạo lý trong xã hội của tên nghiệt súc ấy. Thế mà tên Khương này cứ nghĩ rằng mình làm như vậy sẽ khiến cho người thân trong gia đình của Linh Thần, sẽ phải dày vò, quay lưng lại với cô. Rồi đến một ngày, cô không còn ai để bấu víu lấy nữa, cô sẽ buộc phải quay lại và sống chung dưới sự điều khiển của nó. Vâng, một thằng ranh con tuổi đời còn chưa bước qua đầu ba, nhưng lúc nào cũng chỉ nghĩ mình sẽ ăn không được của thiên hạ, nên nó sẵn sàng làm đủ mọi chiêu trò hèn hạ, bỉ ổi nhất như gọi điện thoại cho những đàn chim lợn xung quanh nơi Linh Thần đang kinh doanh. Rồi gã Khương ấy vẽ ra một cái câu chuyện tưởng tượng, đặt điều nói xấu cô không tiếc lời. Nó vẫn ôm suy nghĩ rằng khi mà tất cả mọi người quay lưng lại với cô, đến lúc bí bách, túng quẫn trong cuộc sống, thì cô sẽ phải về với nó, do tiền bạc của cô đã bị nó lừa, nướng hết vào sới bạc, để giờ đây cộng thêm một món nợ gần hai tỷ bạc do thua bạc và phải vay nặng lãi xã hội đen nữa. Cái món nợ đó giống như là một sợi dây thòng lọng, siết chặt vào cổ Khương ngày này sang ngày khác. Nhưng thay vì tập trung đi làm trả nợ, thì đầu của gã chỉ tính toán đến chuyện lợi dụng Linh Thần phải về bên cạnh và nghe theo lời nó bày vẽ, kiếm tiền rồi trả nợ giúp cho tên đốn mạt như nó !

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.