Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Phong

Tiểu thuyết gốc · 2915 chữ

Năm Mậu Dần, Ngõ Chợ Khâm Thiên, một đêm mưa ngâu rơi rả rích, từng cơn gió khẽ vô tình, len lỏi qua từng ô cửa sổ, tạo nên những âm thanh kẽo cọt, va đập vào khung cửa gỗ ẽo ọp, nay đã phủ màu của thời gian... trong căn phòng nhỏ, tối đen, lạnh lẽo và có chút hiu quạnh ấy. Một cô bé với mái tóc ngắn ngang vai, nhìn tinh nghịch lắm, đang nằm đọc truyện tranh trong ánh đèn leo lắt của cây nến đã vơi đi phân nửa. Lẽ ra giờ này cô bé đã phải đi ngủ để ngày mai đi học rồi, nhưng vì mải mê đọc cuốn truyện Doraemon mới được bố mua cho lúc chiều mà chưa kịp đọc xong nên đợi lúc gia đình đã chìm vào giấc nồng, cô bé mới len lén thắp nến lên và tiếp tục nghiền ngẫm cuốn truyện còn đang dang dở với vẻ thích thú lắm. Rồi bỗng nhiên, một cơn gió lạnh, chẳng hiểu từ đâu nhẹ nhàng thổi lướt qua làm tắt đi cái ánh lửa duy nhất còn đang le lói trong màn đêm, trả lại bóng tối cho cái không gian u tịch, lặng lẽ, chỉ còn tiếng mưa rơi... Thoáng chút rùng mình vì Trúc Phi chẳng hiểu tại sao lại có gió trong khi cố nhớ rằng cửa nẻo đã được mẹ cô khép chặt, đóng lại hết từ tầm tối. Thôi nghĩ ngợi bâng quơ, Trúc Phi liền chui vào trong chiếc chăn ấm áp, định đi ngủ thì vừa nhắm mắt lại, một hình ảnh bất giác hiện lên trong tâm trí, cô thoáng nhìn thấy ở nơi góc phòng, hình như có một ai đó đang đứng đó, một cô bé. Có lẽ lớn hơn cô vài tuổi, mái tóc ướt dài, rối mù và vô cùng ướt át, che phủ đi hết khuân mặt, làm Trúc Phi không thể nhìn thấy rõ được điều gì cả. Trong tiềm thức, Trúc Phi chỉ thấy cô bé đứng lặng lẽ ở nơi góc phòng, từng giọt nước rơi tí tách xuống nền nhà, Trúc Phi đoán rằng hẳn cô bé này đã phải dầm mưa hay bơi ngửa ở đâu đó. Nhưng tại sao cô bé kỳ lạ kia lại đứng trong phòng mình nhỉ. Với cái suy nghĩ ngây thơ của một cô bé mới tám, chín tuổi thì làm sao để biết được cái thứ mà mình đang nhìn thấy trong tiềm thức là một cái gì đó ở Bên Kia Của Sự Sống. Thoáng nghĩ suy, Trúc Phi giật mình, sợ hãi bừng tỉnh dậy và vội vã đưa ánh mắt về góc phòng, đương nhiên là chẳng có ai cả rồi. Cô bé nghĩ rằng chắc mình bị ám ảnh do lỡ xem phải một bộ phim kinh dị với cậu em trai kém hai tuổi vào lúc chiều, nên mình nghĩ lung tung thôi. Tự trấn an mình như thế, rồi Trúc Phi lại lăn ra ngủ như không có vấn đề gì xảy ra cả. Nhưng cô đâu biết rằng, ở vị trí góc phòng ấy, có một vũng nước vẫn đọng lại mà chẳng hiểu nguyên cớ do đâu...

Đấy chính là lần đầu tiên Trúc Phi biết đến sự tồn tại của một cõi Siêu Hình, vẫn luôn song hành cùng với chúng ta, nhưng không phải ai cũng có thể thấy và nhận thức được sự tồn tại của họ. Từ lần gặp gỡ ban sơ ấy, thỉnh thoảng Trúc Phi vẫn gặp lại cô bé ướt mưa ngày nào, chỉ có điều là Trúc Phi càng ngày càng lớn hơn, ra dáng một thiếu nữ xinh tươi nhưng không kém phần đanh đá, hiếu động. Còn cô bé ướt mưa ấy, dù thời gian có đổi thay theo năm tháng, nhưng dường như cô bé chẳng phát triển hơn được tẹo nào. Vẫn cứ mãi như thế, một dáng hình trường tồn với thời gian... Dần dần Trúc Phi đã trải qua cái tuổi thanh xuân với biết bao đau thương và nước mắt về một cuộc tình sớm nở, chóng tàn. Cũng tương đối dễ hiểu thôi, ở cái tuổi Hai Mươi Mốt căng tràn nhựa sống, với biết bao nhiêu hứa hẹn, đợi chờ ở một tương lai rạng ngời, nhưng cô đã chọn bước lên xe hoa với một thanh niên chỉ được cái vẻ ngoài hào nhoáng, còn bên trong chẳng được một cái vẹo gì cả, chỉ ham ăn, ham chơi. Đến nỗi mà Trúc Phi đang mang bầu đứa thứ nhất, rồi đến đứa thứ hai, thằng chồng vô tâm, phũ phàng đến độ không thèm đoái hoài, chăm nom cho cô bé đang mang trong mình chính đứa con của gã. Thậm chí thằng khốn nạn ấy còn sẵn sàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với một người con gái đang mang bầu... Những ngày tháng ấy, thật sự là những chuỗi ngày chìm ngập trong nỗi đau về thể xác cũng như tinh thần, có lẽ cuộc đời của cô ấy đã chạm tới nơi Tận Cùng Bóng Tối rồi. Chính vì những điều đớn đau đã hằn sâu trong trái tim và trí nhớ của Trúc Phi, đã khiến cô bé trở nên mạnh mẽ, cứng rắn và tính cách có phần ương ngạnh, đanh đá như hiện nay. Vì trong tâm niệm của cô ấy, không thể hiền lành mãi được, không thì sẽ bị xã hội đè đầu, cưỡi cổ, ăn hiếp tối ngày. Âu cũng do hoàn cảnh, số phận và quan trọng nhất là sự đặt niềm tin nhầm chỗ của Nhan Trúc Phi mà mới dẫn tới những tình cảnh éo le, nghiệt ngã của ngày hôm nay.

Minh Đan thoáng buồn mỗi khi thấy Trúc Phi vẫn luôn phải đương đầu với mọi thứ một cách tiêu cực như vậy. Vì hiểu được tất cả những điều mà Trúc Phi đã phải trải qua trong đời, hiểu được tất cả những gì cô bé đang thể hiện ra cho cả thế giới xem chỉ là một cái lớp bề ngoài cứng rắn, nhưng đằng sau đó, vẫn là một cô bé thầm giấu nước mắt sau màn mưa, vì cô ấy không muốn cho bất cứ ai nhìn thấy cô ấy khóc cả, không muốn ai nhìn thấy những lúc cô ấy yếu đuối, mệt mỏi với mọi thứ và cần một điểm tựa vững chắc như bao người phụ nữ khác. Cho nên, dù hắn có bực mình, vì tính cách ương ngạnh của cô bé nhưng hắn vẫn chưa bao giờ ngưng dõi theo và quan tâm một cách lặng lẽ, âm thầm để có thể giúp đỡ cô ấy nếu như thật sự cần thiết.

Nếu xét về khía cạnh tâm linh, thì đến bản thân của Trúc Phi còn chẳng biết cô bé thuộc Giá Đồng nào, hay gọi một cách chuyên môn là không rõ Đầu Đồng Thủ Mệnh của mình là vị Tiên Thánh nào ? Chỉ biết là bản thân mình có Căn Quả do được một vài Thanh Đồng Soi Căn nhìn nhận bản mệnh ra thôi. Nhưng duyên lành chưa tới, cô bé vẫn chưa gặp được một Đầu Đồng Quản Mệnh của mình để hướng dẫn cho cô bé " biết đường mà lội, biết lối mà đi ". Nên Trúc Phi cứ mông lung như thế, cô chỉ biết thỉnh thoảng đến Ngày Đàn Sóc, Đàn Vọng, cô bé cùng môt vài người bạn đồng nghiệp thường kéo nhau ra Phủ Tây Hồn để thắp nhang, cúng bái. Mỗi lần đi về, Trúc Phi đều cảm thấy như cởi bỏ được hết những gánh nặng trong lòng, mọi thứ rất nhẹ nhàng, theo gió cuốn đi.

Có lẽ do cơ duyên chưa tới mà Trúc Phi chưa gặp được một Đầu Đồng Quản Mệnh, hay hiểu đơn giản hơn là gặp một người Thầy để có thể xác định rõ Căn Số của cô bé là Đồng Đa Giá hay Đồng Đơn Giá trong 36 Giá Hầu Đồng. Mãi cho tới gần đây, tình cờ trong một lần Minh Đan nghe Trúc Phi kể lại chuyện đã gửi con lớn của cô bé vào Cửa Thánh Trần Triều, hắn mới suy tư và xâu chuỗi lại toàn bộ những tình tiết từ trước đến nay để xác định được một khả năng cao về Căn Đồng của cô bé. Vì theo lời Trúc Phi kể, từ trước đến nay cô có bước vào Đền ở chỗ này, chỗ nọ thì cô cũng chỉ cảm thấy rất thoải mái, nhẹ nhàng trong lòng nhưng không hề có các biểu hiện của Căn Đồng khi gặp đúng phải Giá Hầu Đầu Đồng Thủ Mệnh của họ cả, đơn cử như có người nghe Chầu Văn thôi mà trong lòng xúc động nghẹn ngào, nước mắt không ngừng tuôn rơi, nhìn vô cùng uỷ khuất, cứ như kiểu phải chịu một nỗi mất mát gì to lớn và ghê gớm lắm. Ai nhìn thấy cũng bồi hồi xót xa, ra chiều cảm thông sâu sắc ạh. Ngoài ra còn có những trường hợp khi nghe được Chầu Văn đúng Căn của mình, họ như có ai điều khiển mình, lao lên múa hát rất nghề, mặt tươi cười hớn hở, phấn khởi lắm, cứ như kiểu các thanh niên vừa cắn xong vài trái tim lồng rồi nghe nhạc Vi Na Hây vậy... Rất khó để giải thích cho những hiện tượng kỳ lạ đó theo một cách khoa học. Ấy nhưng, đối với Trúc Phi thì khi đến Đền Thờ Tứ Phủ, được nghe Chầu Văn một lúc là con bé lăn ra ngủ ngon lành như không có vấn đề gì xảy ra cả, không cần biết và cũng chẳng quan tâm xem mọi người xung quanh đang làm gì, chỉ cần giữ đúng quan điểm, mình buồn ngủ thì mình ngủ thôi. Thật nhẹ nhàng và thanh cảnh làm sao. Cho nên việc xác định Căn Đồng của con bé tương đối khó. Chỉ cho đến khi một Duyên Số đưa đẩy thế nào mà Trúc Phi lại đem Bán Khoán bé con nhà mình vào Cửa Thánh, cái này cũng giống như kiểu người ta bán con vào Cửa Phật cho dễ nuôi ý mà. Trong lúc chọn chỗ để Bán Khoán, cô bé lại chọn đúng vào Cửa Trần Triều, nơi mà các Thanh Đồng cửa này vốn dĩ đã vô cùng nổi tiếng với các thuật Trừ Tà, Bắt Vong, Phá Trấn Yểm, Chữa Bệnh cực bá trong giời Huyền Môn... Lẽ ra Minh Đan phải nghĩ về điểm này sớm hơn, vì tính cách con bé cũng tương đối hung bạo, mạnh mẽ, đanh đá, chẳng ngán bố con thằng nào... không sinh vào con Nhà Tướng hơi phí. Thật là thiếu xót vô cùng nghiêm trọng rồi.

Thực tế mà nói, những người mang Căn Cửa Thánh mà không có một người chỉ dẫn chuẩn xác và đúng cách nhất. Thì bản thân của họ cũng sẽ vô cùng mông lung vì không rõ Đầu Đồng Thủ Mệnh của mình là Vị Thánh nào để ra Giá Hầu cho đúng, tránh bị Phạm lỗi. Cơ bản thì có tới 36 Giá Hầu Đồng, theo thứ tự một Văn Hầu sẽ bắt đầu với : Đức Vua Cha Ngọc Hoàng, Đức Vua Cha Đế Thích, Đức Vua Cha Bát Hải Động Đình, Lão Mẫu Thượng Thiên, Vương Mẫu Cửu Trùng Thiên Cung Cửu Thiên Huyền Nữ, Quốc Mẫu Sòng Sơn Quỳnh Hoa Công Chúa, Quốc Mẫu Tuyên Quang... Những Vị Thánh ở trên sẽ thay đổi tuỳ theo từng khu vực, vùng miền, chứ không phải là vùng nào cũng như nhau cả.

Còn vào Văn Hầu chính thức các Giá Hầu không thay đổi thì đại khái sẽ theo thứ tự sau : Thỉnh Tam Toà Thánh Mẫu bao gồm Mẫu Đệ Nhất Thiên Tiên Liễu Hạnh Công Chúa, Mẫu Đệ Nhị Thượng Ngàn Quế Hoa Mỵ Nương Công Chúa, Mẫu Đệ Tam Thoải Cung Xích Lân Long Nữ, Quốc Mẫu Đệ Tứ tức Mẫu Địa thì tuỳ thuộc vào từng tín ngưỡng khu vực mà có Thỉnh hay không. Sau Tam Toà Thánh Mẫu chính là Trần Triều, để mà nói thì Trần Triều như một Gia Tộc Khách Mời đặc biệt được thêm vào Tam Phủ Công Đồng, Tứ Phủ Vạn Linh do công lao to lớn của các vị đối với dân tộc Đại Việt ta.

Nhưng bản thân Minh Đan cũng tương đối thắc mắc điểm này một chút. Chắc chắn rằng không ai phủ nhận những công lao của Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn cả. Ba lần đẩy lùi vó ngựa quân Nguyên Mông, đạo quân đã giành được toàn thể vùng đât Hoa Hạ, đánh sang cả các vùng đất của Nga Hoàng, đưa quân chiếm gần hết Lục Địa Già, đối đầu với những quân đội hùng mạnh nhất trong sử sách thế giới như Đế Chế La Mã Thần Thánh, Liên Bang Nam Tư, nơi khởi nguồn của Bá Tước Vlad Dracula là Romania, Hoa Hồng Đỏ Đẫm Máu Bulgaria và toàn thể các Đế Chế Đông Âu còn lại trong khối Schegens, đều đã bị giày xéo bởi vó ngựa Nguyên Mông. Hung hăng, hiếu chiến, tàn bạo và thiếu chất xám như thế, nhìn các anh Mông Cổ rất cục súc, chỉ nhăm nhăm lao lên đánh phá, ỷ cơ bắp mà đàn áp nhân dân xứ khác. Nhưng từ Năm 1257-1288 SCN, dám đem quân nhăm nhe tiến đánh đô hộ Đại Việt ta bị con dân nhà Trần dưới sự thống lĩnh tài tình của Hưng Đạo Vương đã đánh cho chúng nó chạy trối chết như nào thì ai cũng biết rồi, sách giáo khoa ghi nhiều lắm rồi, không nhắc ở đây làm gì cho nó lằng nhằng, lắm nữa.

Điều khó hiểu ở Giá Hầu Trần Triều là tại sao chỉ Hầu Bóng Phu Thê Hưng Đạo Vương, Danh Tướng Phạm Ngũ Lão, Yết Kiêu, Dã Tượng cùng Tứ Vị Công Tử, Nhị Vị Tiểu Thư, chứ không thể gọi là Vương Tử hay Công Chúa được, không biết các thanh niên viết Văn Hầu có tìm hiểu Sử Sách không, những danh xưng đấy chỉ dùng cho Long Tử của Cửu Ngũ Chí Tôn tức vua của một nước, gọi màu mè tý cho nó oai ấy mà. Nhưng nên nhớ Hưng Đạo Đại Vương là một danh tướng phục vụ tới ba Triều Vua Trần từ Trần Thánh Tông, Phật Hoàng Trần Nhân Tông và cuối cùng là Trần Anh Tông. Chứ ngài không hề lên ngôi vị Cửu Ngũ Chí Tôn để có thể gọi bừa bãi nhi tử của ngài như vậy được. Nhưng tại sao Giá Hầu Trần Triều chỉ có Ngài và Gia Quyến ?? Trong khi Trần Triều thì đông và nhiều người tài giỏi đã được ghi chép và lưu truyền cho ngàn thế hệ sau trong Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, Đại Nam Thực Lục, Lĩnh Nam Chính Quái, Việt Điện U Linh Tập...

Âu chúng ta hãy cứ coi là điểm đặc thù trong Văn Hoá Tâm Linh được truyền thừa từ xa xưa, không thèm thắc mắc điểm này nữa. Mất công đi tìm hiểu sâu xa, vô cùng mất thời gian.

Trở lại với 36 Giá Hầu thì liệt kê đủ sẽ rất dài dòng và mất thời gian, nên sẽ chỉ ngắn gọn nhưng chính xác, để cho mọi người cùng tham khảo và biết được Căn Quả của mình nằm ở Giá Đồng nào. Sau Giá Hầu Trần Triều sẽ đến Giá Hầu Hội Đồng Thánh Chúa có Bát Vị. Rồi đến Tư Phủ Vương Quan sẽ không chỉ có Ngũ Vị Quan Lớn như chúng ta lầm tưởng đâu, tuỳ nơi, tuỳ vùng sẽ thêm hoặc không, hai vị nữa là Tôn Quan Điều Thất và Quan Bản Đền. Kế tiếp sẽ là Tứ Phủ Chầu Bà, Giá Hầu này có đến Thập Nhị Vị Chầu. Ngay sau đó là Tứ Phủ Ông Hoàng, Giá Hầu này có Thập Vị Hoàng. Rồi Tứ Phủ Thánh Cô, Giá Hầu này trên nguyên lý thì chỉ có Thập Nhị Giá Hầu thôi, nhưng thực tế mà nói thì " Không Đếm Nổi " có bao nhiêu Giá Hầu ở đây luôn, quá nhiều, quá đông, quá tùm lum, quá khó hiểu, ngay cả đến các Thanh Đồng còn bối rối ở điểm này, đứa nào nói vanh vách được chuẩn hết bao nhiêu Giá Hầu Thánh Cô thì hắn sẵn sàng quỳ mọp xuống lạy Thánh tại chỗ luôn cho nó nhanh, cho nó gọn, vuông vắn luôn nhé. Sau Giá Thánh Cô là Giá Hầu Tứ Phủ Thánh Cậu và Giá Hầu Quan Hạ Ban, mỗi Giá đều có Thất Vị.

Qua đó mới thấy được tín ngưỡng thờ Đạo Mẫu của dân tộc ta thật vô cùng sâu xa và rộng lớn. Nếu như không tìm hiểu chuyên sâu thì chắc hẳn không thể hiểu được một nét đẹp văn hoá truyền thống được truyền thừa suốt hàng thế kỷ, một di sản văn hoá phi vật thể đã được cả thế giới công nhận. Âu cũng là một điểm tự hào lắm thay...

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.