Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đời Quên Lãng

Tiểu thuyết gốc · 3466 chữ

Sau khi nghe Pháp Ân kể đến đó, Minh Đan khẽ rùng mình, run rẩy vì không ngờ cái câu truyện đó nó phát triển thành một tấm bi kịch không hồi kết như vậy, hắn bỗng dưng thắc mắc vô cùng, liền lên tiếng hỏi :

•Tại sao cái truyện đó thê thảm như vậy nhưng không thấy báo chí, truyền thông đưa tin ji hết nhỉ ?? Thật là lạ ah. Lẽ ra một vụ thảm án như thế thì đã trở thành một tin tức sốt dẻo, vạn người hóng rồi chứ ??

•Cơ bản tại sư huynh ko biết đó thôi. Sau khi sự việc xảy ra ngay lập tức cơ quan các ban ngành liền xuất hiện để thu thập chứng cứ, lấy lời khai nhân chứng. Nhưng sự việc này quá đỗi linh dị, ngay cả cơ quan cấp tỉnh xuống điều tra, thu hoạch chứng cứ. Rồi đến cả người của Tổng cục Hai cũng tham gia vào cuôc nhưng vẫn không thu hoạch được ji cả. Vì sợ gây hoang mang dư luận và nổi lên những lời đồn đoán, mê tín dị đoạn nên họ buộc phải bưng bít thông tin để tránh gây nên sự tuyên truyền sai lệch, không đáng có ah.

Minh Đan liền nghĩ " con mẹ nó, vậy bộ phận đặc biệt, điều tra những sự kiện linh dị nằm trong Tổng Cục 2 hay còn được gọi là Tổng Cục Tình Báo Trung Ương Quốc Gia là thật sự tồn tại ah, thế mà bao lâu nay họ vẫn âm thầm hoạt đồng và chỉ có những sếp trong ngành công an mới biết rõ về sự tồn tại của bộ phận đó ah, thật đáng tò mò ", thấy Minh Đan ra chiều suy tư lắm, Pháp Ân lại tiếp tục kể :

" Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mô Ni Phật, Nhưng cơ bản câu chuyện vẫn chưa hề kết thúc ở đấy đâu. Sau khi vụ án mạng kinh khủng khiếp đã xảy ra cướp đi tính mạng của bốn chàng thanh niên thôn trẻ tuổi. Sự ám ảnh, nỗi kinh hoàng, tang tóc gieo lên tâm trí của từng căn hộ trong thôn. Người người rỉ tai nhau về sự tồn tại của ma quỷ, vong linh tà ác nào đấy đã xuất hiện và quấy rối sự yên bình, vốn dĩ là một nét điển hình thường thấy của làng quê thanh bình nơi đây. Những người con chất phác, siêng năng với ruộng đồng của mảnh đất dưới chân núi Tùng ấy, dường như bị đảo lộn hoàn toàn, cứ tầm 7h tối là đã ai ở nhà nấy, đóng cửa im ỉm, không còn dám lang thang, sang nhà này nhà nọ, nói đôi ba câu chuyện tình thương mến thương nữa. Nhưng nào đã được yên ổn cho cam, tình trạng mất gia súc, gia cầm vẫn thường xuyên diễn ra khiến những người nông dân đã khó khăn nay còn Khăn Khó hơn bao giờ hết, sự căm phẫn dâng trào lên trong lòng những con người vốn dĩ hiền lành, đôn hậu ấy. Và họ đã quyết định chung tay, góp tiền với nhau quyết tâm mời thầy phong thuỷ về giải hạn và trấn yểm cho những người nông dân trở lại với cuộc sống thường nhật. Và người được mời tới là thầy Trần Long một đệ tử của phái Nội Đạo An Đông ( nếu ai là người con của xứ Thanh Đô này, chắc đã ít nhiều nghe kể về môn phái này, đây là một môn phái sử dụng phép phù thuỷ để trừ tà và chữa bệnh. Ông tổ của đạo phái này là Trần Lộc người đã từng trị khỏi bệnh cho vua Lê Thần Tông, chiến nhau với yêu tinh ở núi Mỏ Diều, chơi lớn với Chín con yêu quái ở cửa biển Tây Nam… ). Thầy TL vừa mới đến với thôn làng đã vội nheo mày, nheo mắt, khuân mặt vô cùng khó coi. Thầy Trần Long liền dùng tay bấm độn, rồi lâm vào trầm ngâm rất lâu. Dân làng vây quanh thầy, ai cũng ra chiều lo lắng xen lẫn tò mò vì biểu hiện của thầy phong thuỷ nổi tiếng của Nội Đạo An Đông này lắm. Bỗng nhiên thầy lên tiếng phá tan bầu không khí nơm nớp lo sợ của mọi người :

•Hỏng, chết thật, hỏng thật rồi. Có kẻ muốn trấn yểm linh khí của vùng đất này, phá huỷ long mạch, khiến cho mảnh đất này tích tụ âm khí, phá hoại dương gian, bế huyệt sinh cảnh. Hỏng rồi, không nhanh chóng hoá giải thì đám Âm Binh giặc Tàu kia sẽ lại còn càn quấy, phá hoại cuộc sống của thôn dân. Để càng lâu rồi cái thôn này sẽ ngày càng đi vào bế tắc, trầm luân, vĩnh bất siêu sinh ah…

Thầy vừa nói xong, ai nấy cũng hoảng sợ, có vài bà cô còn xanh xám hết cả mặt mày lại. Nhưng cũng có những ông chú có vẻ bán tin bán nghi lắm, một chú vẫn khoác trên người cái áo xanh của lính Trường Sơn năm xưa liền lên tiếng hỏi lại thầy :

•Vậy theo thầy tại sao lại có những cái sự việc như này xảy ra, chúng tôi đâu có gây thù chuốc oán với ai đâu. Chúng tôi cũng chỉ là những người nông dân, bán mặt cho đất bán lưng cho giời, cơm cũng chỉ đủ ăn, nhiều gia đình vẫn xuất sắc đạt danh hiệu hộ nghèo bền vững. Tại sao lại có kẻ ác nào đó, dã tâm muốn hãm hại chúng tôi ah, chúng tôi thật không cam…

Thầy Trần Lòng khẽ hắng giọng, giảng giải cho các con dân của thôn làng hẻo lánh này một cách rõ ràng và chi tiết nhất :

•Đúng là những người dân nơi đây vô cùng chất phác ah, nhưng những kẻ xấu muốn đảo lộn long mạch nơi đây, muốn cắt đứt nguồn sống của thôn dân khiến cho mảnh đất này không bao giờ ngóc đầu lên được. Thật dã tâm quá tàn độc ah. Nếu tôi đoán không nhầm thì bốn người thanh niên xấu số kia chết theo bốn cách khác nhau lại rơi vào đúng bốn phương vị bao gồm hướng Tây Nam là Khôn chính là Ngũ Quỷ, Chính Tây là Đoài đại diện cho Lục Sát, Càn chính là hướng Tây Bắc có nghĩa là Hoạ Hại, và cuối cùng Cấn ở Đông Bắc là Tuyệt Mệnh… theo Phong Thuỷ Ngũ Hành, Âm Dương Càn Khôn, Bát Quái Tứ Tượng thì phong ấn bằng chính những người sống ở bốn phương vị Tử ấy là một trận yểm cực kỳ cổ của lũ người Hoa Hạ kia. Thật sau ngần ấy năm trời, can qua lại nổi lên, sinh linh đồ thán, thật oan nghiệt, oan nghiệt ah.

Nói đến đây thầy Trần Long lại ra vẻ dáng bộ điêu thương, trầm uất, suy tư miên man lắm. Lúc này thì những người dân đã nhốn nháo hết cả lên rồi. Họ lo lắng, sợ hãi quay qua nhìn nhau hồi lâu. Rồi bỗng nhiên bác trưởng thôn nhẹ nhàng lên tiếng hỏi thầy Trần Long để ra chiều trấn án dân tình đang hoang mang, lo sợ lắm :

•Vậy thầy có cách nào giúp cho thôn dân vượt qua được tai kiếp này không ạh ?? Để bà con yên tâm làm ăn thoát khỏi nghịch cảnh như một bản án tử đang treo trên cổ họ ah.

•Chậc chậc, nếu như mà để hoá giải thì tôi cũng sẽ cố gắng hết sức mình làm một trận pháp xin trợ giúp từ các thiên binh, thần tướng đánh đuổi lũ âm binh, ma tà vốn dĩ đã lẩn khuất sâu trong rừng rậm, u tịch dưới chân núi Tùng kia. Chỉ vì có một thế lực nào đó đã triệu hồi những con quỷ binh từ ngàn năm trước nay lại một lần nữa trỗi dậy, gây nên lầm than, phá hoại sự yên lành của thôn xóm ah.

•Thầy… thầy nói gì cơ ??? Tại.. Tại sao lại có chuyện đáng sợ như vậy xảy ra ?

•Thật sự thì tôi cũng đang muốn tìm hiểu chuyện đó đây. Từ lúc bước chân vào thôn làng tôi đã cho lũ âm binh của tôi đi thám thính và chúng đã báo lại là có rất nhiều quỷ binh rất mạnh mẽ, đang án ngữ mảnh đất hoang lạnh dưới chân núi kia, vì nghe chúng bảo, bọn quỷ binh kia là chính là bè lũ giạc Đông Ngô đã chết trong trận tử chiến dưới chân Núi Tùng nơi bà Triệu Thị Trinh đã nổi lên chống lại bè lũ cướp nước từ những năm 248 khiến cho toàn thể nhân dân ở cả hai quận Giao Chỉ và Cửu Chân nổi lên hưởng ứng vô cùng mãnh liệt, khiến quân dân ta đã giết chết tên Thứ Sử Giao Châu. Nhưng rồi sau đó Tôn Quyền đã bàn mưu với Tôn Sách, Chu Du, Tôn Kiên đã ra lệnh đàn áp rất dã man cuộc nổi dậy của quân và dân ta. Và trong trận đánh cuối cùng, hay còn gọi là trận đánh với muôn vàn nước mắt ấy. Dưới sự chỉ huy của Can Ninh, Thái Sử Từ, Chu Thái và Linh Tống những chiến tướng nổi như cồn thời Tam Quốc Phân Tranh ấy đã đàn áp không thương tiếc quân dân ta, và đắng cay thay bà Triệu Thị Trinh đã hy sinh anh dũng chính tại Núi Tùng thuộc xã Phú Điền, Hậu Lộc trên mảnh đất Thanh Đô này…

Những người dân ở đây vẫn luôn biết đền thờ Bà Triệu ở trên Ngọn Núi Tùng linh thiêng này đã gắn liền với biết bao nhiêu thế hệ, trải qua sự nghiệt ngã, phôi phai của thời gian nhưng Đền Thờ của Bà Triệu vẫn sừng sững nơi đây, như một dấu son chói lọi, như một niềm tự hào dân tộc mãi không phai trong lòng mỗi người con của mảnh đất Thanh Đô nói riêng, và toàn thể con rồng cháu tiên nói chung. Chưa một phút giây nào quên đi một người phụ nữ anh hùng, dám đứng lên chống lại bè lũ cướp nước dã man từ Phương Bắc, lưu truyền lại một hình ảnh bất khuất, chưa bao giờ sợ hãi lũ man di, mọi rợ suốt ngày nhòm ngó, muốn đô hộ, đàn áp những người con đất Đại Việt này. Chứ không phải như ngày hôm nay, với một thế hệ nhà cầm quyền mới với tinh thần Thà Chết Chứ Không Chịu Hy Sinh, thà bán nước còn hơn chết vinh, Àh mà thôi, nhầm, có tý nhầm.

Trở lại với câu chuyện của chúng ta, sau khi thầy Trần Long phát hiện ra được nguồn gốc của những âm vật phá hoại mảnh đất linh thiêng này. Thầy TL liền nói các cư dân trong thôn chuẩn bị chút đồ lễ để thầy làm phép hoá giải oán khí đang ngày càng tích tụ đồng thời hoá giải trận yểm Tứ Sát Tuyệt này. Đêm hôm đó, gió nhẹ lao xao, trong thôn làng hẻo lánh ấy, một bầu không khí im phăng phắc, không một tiếng chó sủa, không một tiếng nói cười rôm rả như mọi khi, của những người nông dân mời gọi nhau, sau một ngày làm việc đồng áng mệt mỏi vô cùng. Ở chính giữa cánh đồng rộng lớn, mênh mông, bát ngát dưới chân Núi Tùng ấy. Một bàn phép được dựng lên với cờ ngũ sắc cắm xung quanh, vải vàng kim sa được phủ lên cái bàn phép ấy, bên trên đấy là ba bát gạo đầy, 9 chén rượu trắng được rót đầy, chính giữa là một cái thủ lợn, bên trái một con gà luộc nằm trên xôi gấc đỏ au au, bên phải thêm một con vịt giời được quay lên vàng rộm. Đằng sau là năm bát nhang ở giữa lớn nhất rồi nhỏ dần đều đi. Nhìn cái bàn phép này mới thấy được sự tận tâm của những bà con trong thôn thật đong đầy như thế nào. Thầy Trần Long mặc áo bào có phù hiệu của Nội Đạo An Đông, hai màu đen trắng hoà quyện lại với nhau như Âm Dương Nhị Khí. Trong tay thầy lăm lăm cây gỗ mộc đào nhìn có vẻ rất chắc chắn và khẳng định đây là một loại gõ tốt. Thầy bắt đầu thắp nhang lên bắt đầu râm ran đọc chú ngữ, tay không ngừng chỉ đông chỉ tây ra chiều có bài có bản lắm. Cư dân trong thôn bao xung quanh hết lấy cái bàn làm phép của thầy, mắt ai nấy đều mở thao láo như cặp đèn pha ô tô vì những hành động mà có lẽ lần đầu tiên trong đời người ta được chứng kiến. Đang râm ran chú ngữ được một hồi lâu Bỗng dưng từ đâu từng đợt cuồng phong nổi lên uy vũ, cuốn theo hơi lạnh băng giá chợt như bủa vây lấy khắp không gian, khiến nhiệt độ giảm xuống đột ngột một cách vô cùng bất thường, thoáng đâu đấy trong tiếng gió xôn xao kia, chợt nghe man mác trong gió từng tiếng gào thét, thê lương, xa vắng vô cùng. Lúc này chẳng ai bảo ai, những người dân trong thôn liền bỏ chạy tán loạn, bỏ cả dép, vứt cả mũ, nói chung cái gì vướng víu trên người mà cản trở cái sự chạy vứt được thì Vứt Tất, Vứt Hết, Vứt không còn một cái ji cả… thầy Trần Long thấy có biến, liền ngay lập tức đốt ba lá bùa màu vàng chói lọi, để triệu hồi lên âm binh của thầy, quyết định chơi lớn với bè lũ quỷ Tàu đang lao đến trong gió. Hai bên lao vào nhau, như chẳng còn ji để mất cả. Thầy Long như một quân sư đang điều binh khiển tướng con dân Đại Việt chống lại tàn quân Đông Ngô.

Nhưng cuộc đời không có cái ji là dễ dàng cả, dễ thế thì người ta làm hết rồi. Thầy Trần Long đang nheo mày nhăn mặt, rất khó coi, mồ hôi túa ra như tắm, khi mà lần lượt các âm binh của thầy bị tan biến vào hư vô, không phải do âm binh của thầy yếu, mà thực chất lũ âm binh giặc tàu kia đã không phải là âm binh bình thường nữa rồi. Con nào con nấy đều có một đến hai cặp răng nanh thật dài. Chúng đã tiến hoá thành quỷ binh chứ ko còn phải là âm binh bình thường như các thầy phù thuỷ vẫn nuôi nữa rồi. Thấy tình hình âm binh sắp bị diệt sạch. Thầy Long quyết định dùng đến bí chiêu chân truyền của môn phái Nội Đạo An Đông. Quyết định chơi tận với kẻ thù, sống mái một trận chiến kinh thiên động địa để tên tuổi sẽ được lưu giữ mãi về sau. Thầy Trần Long bắt đầu cắn ngón tay búng máu, vẽ lên một tấm bùa màu đỏ, miệng lẩm nhẩm đọc quyết :

•Đệ tử Trần Long, đệ tử đời thứ 36 của môn phái Nội Đạo An Đông, Thỉnh Xin Phật Tổ Như Lai Trần Ngọc Lành, Thỉnh Xin các vị Tả Quan thánh Nhật Quang, Hữu Quan thánh Nguyệt Quang, Tiền Quan Thánh Ngọc Quang, Hậu Quan Thánh có linh thiêng, mau mau cho các chư vị Bát Bộ Kim Cương, Thập Nhị Nguyên Soái, Bạch Xà Thần Tướng, Ngũ Hổ Thần Tướng, Bạch Tượng Cửu Nha hiển linh lên dương thế này, tru tà, diệt quỷ đang oán thán sinh linh, nghiệp chướng tận cùng, Cấp Cấp Như Luật Lệnh, Ấn.

Ngay sau khi câu khấn của thầy Trần Long phát ra, mặc dù phong ba đang vần vũ, mây đen giăng kín trời không thấy bóng trăng sao đâu. Bỗng nhiên có những luồng sáng xuyên qua đám mây đen chiếu rọi xuống xung quanh bàn phép của thầy Long. Thầy Long ra chiều mừng rỡ lắm, vội vàng nghĩ thầm " các vị Thánh hiển linh rồi, lần này ta được cứu rồi ". Nhưng nụ cười trên môi chưa được rực rỡ, đã vội tắt ngúm. Ánh sáng Thần Thánh vừa chiếu rọi tinh quang chưa dc bao lâu, nay đã lại bị từng tầng tầng, lớp lớp mây đen che kín. Cả bầu trời lại trở nên tối sầm, từng cơn gió vô tình, gào thét lên, khiếp sợ hơn cả lúc ban nãy. Sắc mặt thầy Trần Long chợt tái nhợt lại, khuân mặt vô cùng khổ sở. Nhưng đôi mắt của thầy vẫn hướng về nơi xa xăm như ghim sâu vào bóng hình thanh âm của một ai đó thoáng ẩn, thoáng hiện cũng đang đứng làm phép ở nơi tối đen như hũ mực ấy. Rồi bỗng nhiên thầy Trần Long quay lại chỗ bụi cây gần bàn phép, nơi mà có bác trưởng thôn cùng ba bốn anh thanh niên gan dạ nhất vẫn trụ lại từ đầu đến giờ để theo dõi diễn biến cũng như để trợ giúp thầy Trần Long nếu như có việc thầy cần nhờ tới. Lúc này đây thấy thầy Trần Long quay lại hướng mình ra vẻ như muốn nói một điều ji đó, bác trưởng thôn cùng một anh khác nhanh chóng lao vào tiếp cận thầy Long, đến lúc này Thầy mới thều thào nói :

•Tôi thành thật xin lỗi dân làng, tại tôi học nghệ chưa thông, kẻ thù khẳng định là một gã thầy tàu khá cao tay ấn, hôm nay tôi đấu thua hắn, đã thua luôn cả cái mạng này rồi. Hãy nhanh chóng đi tìm sư huynh của tôi và hãy tìm sư phụ tại chùa cổ Đông Sơn, đối với kẻ thừ này phải hợp sức lại mới có khả năng chiến thắng được. Mau… mau chạy về thôn ngay lập tức… tôi sẽ dùng hết khả năng, kích hoạt phong ấn cuối cùng để có thể giữ bình yên cho thôn xóm này… trong vòng 3 ngày tới… hãy mau… đi mau… không lat chết cả lút bây giờ…

Đến lúc này, bác trưởng thôn cùng chàng thanh niên gan dạ kia mắt đã nhoè nước. Lưu luyến, lo lắng cho thầy Long lắm, không biết phải làm sao. Nhưng ngay lúc đó bác Trưởng Thôn đã hiểu ra tình huống vô cùng nghiêm trọng vào lúc này. Thầy Trần Long đang định dùng chút hơi tàn để mang lại một sinh cơ cho con dân trong thôn. Bác trưởng thôn cùng chàng thanh niên kia vội vã quỳ xuống dập đầu 3 cái trước thầy Trần Long và thét lên trong nước mắt :

•Công Đức này của thầy, chúng con người trần mắt thịt nguyện xin ghi nhớ mãi không bao giờ quên, đời đời ghi nhớ, thờ phụng thầy.

Nói xong bác trưởng thôn đứng lên kéo theo tất cả những thanh niên còn lại chạy bạt mạng ra khỏi trận chiến trên cánh đồng muôn vàn nước mắt. Thầy Trần Long cố gắng chế trụ cho đến khi người cuối cùng đã khuất bóng sau luỹ tre làng. Thầy cười gằn nhẹ lên một tiếng rồi hai tay bắt thủ ấn, đọc râm ran một câu chú ji đấy. Ngay sau khi câu chú được đọc ra, gió chợt dịu dàng lại, không khí cũng trở dần về với bình thường, mây đen tan dần đi để cho bầu trời với ánh trăng soi sáng xuống không gian cùng muôn vàn vì tinh tú. Xa xa kia bóng người lạ cũng đã biến mất, lũ quỷ Đông Ngô cũng chợt tan biến đi đâu hết rồi. Lúc này ở nơi bàn phép ấy, thầy Trần Long mới nhẹ nhàng đặt kiếm gỗ xuống, tay đặt lên ngực, vì lực dồn ép trong đan điền đã khiến thầy phun máu ra hơn mưa. Tấm thân hao gầy của người thầy phù thuỷ đầy phước thiện của môn phái Nội Đạo An Đông đó chợt đổ gục xuống nền đất, đôi mắt thăm thẳm nay đã hoá thành một màu đen rất dị thường, tất cả sinh khí dường như đã chìm sâu vào Tận Cùng Bóng Tối…

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.