Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bầu Cử chỉ huy

Tiểu thuyết gốc · 1015 chữ

Lãnh Ngạo Thiên cười như điên “ Hahaha… hahahaa “ khiến ai nấy đề không khỏi bàng hoàng, Trần Lão Sư lấy can đảm lắm bắp hỏi dò

“ Trò Đây Là ý gì chẳng lẽ ta nói không đúng hay sao “

“ Đúng ngươi nói không sai “ nói xong tiếp tục cười như điên

Mọi người ai nấy đều không hiểu vì sao. Lúc này Lãnh Ngạo Thiên mở miệng nói tiếp

“ Nhưng ta cứu là con người, nhưng ngươi đâu phải là con người “ vừa nói dứt câu khuôn mặt Trần Lão Sư trắng bệt như không còn giọt máu sau đó biến sang màu tím như con tắc kè

Trần Lão Sư vẫn cố bình tĩnh nói với Lãnh Ngạo Thiên

“ Trò nói gì ta nghe không hiểu “ giọng nói dù đã cố gắng nhưng vẫn có chút run run

“ Không phải ông cũng biết sao “ Lãnh Ngạo Thiên nói với khuôn mặt trêu tức

“ Ta… Ta “ Nói không nên lời

“ Được vậy ta nói cho ông biết, vào một năm trước vào lúc chuẩn bị tốt nghiệp ông có ép buộc một nữ sinh cùng ông ngủ. Nếu không ông sẽ cho cô ấy trượt ngay lập tức, cô ấy không muốn nhưng ông lại không cho cô ấy đị cưỡng bức cô ấy. Một thời gian sau cô ấy có bàu, nhưng ông lại nói ông không biết gì cả. Lúc đó đối với cô ấy là sự tra tấn bạn bè, người thân,… tất cả mọi thứ đều rời xa cô ấy. Cho nên cô ấy đã tự sát trước mặt toàn trường. “ Nói đến đây khuôn mặt Lãnh Ngạo Thiên băng lãnh như ác ma đến từ địa ngục

“ Ta không có đây…. Đây là hiểu lầm mà …. Mà thôi. Không phải nhà trường đã nói rõ rồi hay sao “ Lão vẫn cố viện minh

Lúc này có một cô gái lên tiếng cắt ngang lão

“ Đúng chính ông đã khiến Tiểu Lệ chết. Tất cả đều tại ông “

Lãnh Ngạo Thiên nhìn thì thấy đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp có thể nói ngang với Tô Mộng Hiên mặc dù không được xếp vào hoa hậu giảng đường. Đây là Phạm Tuyết không may cho Trần Lão Sư đây cũng là bạn cùng phòng của Tiểu Lệ. Nghe đền đây mọi người chợt nhớ ra

“ Đúng thế một năm trước ta cũng nghe nói có vụ việc này “

“ Ta xém nửa đã quên bén nó đi a “

“ Đúng thế “

……………..

Nói một lúc thì khuôn mặt của Trần Lão Sư từ tím chuyển sang màu xanh như tàu lá chuối, Lão quát

“ Tất cả câm miệng “

Bỗng Lão quay qua Lãnh Ngạo Thiên đánh tới, cũng may thân hình lão vừa mập vừa to nên tốc độ không nhanh lắm, lão vấp ngay vào chân ghế té lăng ra.

Lão té xong cố đứng lên nhưng đã muộn Lãnh Ngạo Thiên đã đung năng lực của mình nhốt lão trong một cái kén khiến lão không thở được , lão van xin

“ Đừng giết ta, xin người xin ngươi “

Lãnh Ngạo Thiên chũng không định giết lão chỉ hù doạ lão sau đó thu tay lại nói với mọi người đang bàng hoàng nhìn hắn

“ Bây giờ chúng ta cần một chỉ huy không biết ở đây có ai có khả năng lãnh đạo tốt hay không ? “ nhìn xung quanh

Lúc này một cô gái giơ tay lên không ai khác là Phạm Băng, hắn cũng nhớ tới Phạm Băng là chủ tịch hội học sinh, không những thế nghe nói bối cảnh của cô gái này không nhỏ. Đã từng có một vị công tử ca muốn theo đuổi cô ấy dùng động tác hơi bạo lực một chút nghe nói hôm sau liền chuyển trường rồi khỏi thành phố này

“ Được thế có ai không đồng ý thì dơ tay lên “

Mọi người đồng thanh hô

“ không “

Lãnh Ngạo Thiên vẽ mặt hài lòng mặc dù biết có người trong lòng mang ý niệm không tốt nhưng hắn mặc kệ, chỉ cần tên đó dám đụng hắn liền giết

“ Tốt thế không ai ý kiến thì chúng ta liền ra ngoài “

Cậu nhìn Phạm Băng thăm dò ý kiến, thấy ánh mắt của Lãnh Ngạo Thiên cô liền đáp

“ Hiện tại chúng ta thiếu thốn nhất là vũ khí, và lương thực. Vì thế chúng ta phải quay về ký túc xá để lấy vũ khí sau đó liền đi tới phòng ăn để thu thập lương thực “

“ Tốt vậy chúng tôi liền nghe cô “

Lãnh Ngạo Thiên đứng dậy xấp xếp đội hình ở phía sau lưng hắn. Nếu hắn tính không sai thì từ đây chạy ra cổng trường cũng không xa nên có thể không cần đi xe nhưng phải cần xe để chạy tới ký túc xá hắn liền hỏi Phạm Băng

“ Chúng ta có nên đi tìm một chiếc xe hay không nếu hiện tại chạy bộ quá nguy hiểm “

“ Đúng tôi cũng đang định nói với mọi người “ Sau đó cô hỏi mọi người xung quanh

“ Có ai ở đây biết lái xe hay không “

Lúc này một nam sinh vội vàng đáp lời

“ Có tôi biết lái, tôi biết lái xe bus “ vẻ mặt ngượng ngùng

Lãnh Ngạo Thiên nhìn sang thì thấy đây là một thiếu niên có đeo cặp kính cận trên mắt , khuôn mặt thanh tú, nho nhã

“ Tốt thế thì lên đường thôi bây giờ chúng ta sẽ đi qua phòng bảo vệ lấy chìa khoá sau đó liền đi xuống bãi đậu xe và đi tới ký túc xá trước “

Mọi người đồng thanh hưởng ứng

“ Tốt “

Ai nấy đều đã chuẩn bị tinh thần đầy đủ

Bạn đang đọc Tận Thế Chi Gaara Hệ Thống Tại Đô Thị sáng tác bởi obitokudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi obitokudo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.