Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bến cảng

Tiểu thuyết gốc · 476 chữ

Hai cảnh sát mang Trần Thế Vũ rời khỏi trụ sở công an thành phố. Sau đó, bọn họ áp hắn lên xe và chạy về phía bến cảng.

Một cảnh sát ngồi lái xe trong khi người còn lại ngồi bên cạnh Trần Thế Vũ. Anh chàng nhìn hắn một lúc, sau đó lầm bầm:

“Thật là xúi quẩy về đến nhà.”

Trần Thế Vũ gật gù: “Đúng là xúi quẩy.”

“Bọn này vì chú mày mà sắp phải đi bốc vác xác chết.”

“Tôi ngủ một giấc tỉnh dậy và chẳng còn tương lai gì nữa cả.”

Tay cảnh sát ngẫm nghĩ vài giây, sau đó lùi lại một chút cách xa khỏi Trần Thế Vũ, lại gật gật đầu: “Xui xẻo sẽ lây bệnh. Nghe nói người ta tìm thấy cậu ở trong bụi, trên người dính đầy máu tươi?”

Là máu của tôi, hơn nữa không có tươi. Trần Thế Vũ âm thầm sửa đúng. Nhưng không có cách nào để giải thích tại sao trên người Trần Thế Vũ lại dính đầy máu của chính mình trong khi bản thân không có một vết thương nào cả được.

“Rất nhiều máu. Luật sư của tôi nói tôi chết chắc rồi.”

“Hẳn là do cậu không trả đủ tiền. Cha mẹ cậu nói thế nào?”

“Không biết cha tôi thế nào nhưng mẹ tôi khóc dữ lắm. Bả muốn vào thăm tôi nhưng do ở xa quá, mà tôi cũng đang bị cách ly nữa.”

“Hiểu. Trong này cậu không có người thân nào khác sao?”

“Có ông chú, nhưng ổng đang nằm viện mất rồi.”

“Cũng là do cậu gây ra sao?”

Đó là một câu hỏi hóm hỉnh khiến Trần Thế Vũ bật cười. Sau đó, bởi vì cười là một cái tội, tài xế xe gườm hắn qua kính chiếu hậu:

“An, đừng có đùa với nó nữa. Nó là tội phạm chứ không phải là bạn của chúng ta.”

“Có người thân nào đó của anh ta bị chết chìm à?” Trần Thế Vũ hỏi cảnh sát An.

“Không biết. Nhưng trên du thuyền hình như có một nữ minh tinh đang rất hot. Có lẽ…”

Một cú phanh gấp đột ngột khiến cả Trần Thế Vũ lẫn cảnh sát An suýt nữa thì gãy mũi.

“Tôi nghĩ rằng tên của bạn của anh là Đại Dương hoặc là Hùng Vĩ.”

“Cậu đoán sai rồi, tên cậu ta là Bình.”

Cảnh sát Bình nỗ lực một cách vô vọng trong việc khuyên bảo bạn mình. Chiếc xe cảnh sát mà hoàn toàn không có chỗ nào giống một cái xe cảnh sát mất mười lăm phút thì chạy tới bến cảng, nơi đang đỗ lại một cái xe tải lớn bốc ‘khói’ nghi ngút.

Xe chở đồ đông lạnh, hiện tại được trưng dụng cho việc chở xác.

Bạn đang đọc Tận Thế Biến Thân sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.