Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Sơn có kỳ bảo

Tiểu thuyết gốc · 2136 chữ

Thiên Sơn, ngọn núi cao nhất thuộc dãy Trường Sơn, cũng là nơi cao nhất của Đại Việt, quanh năm ẩn mình sau màn sương mù dày đặc. Nơi đây là nơi diễn ra lễ tế tự cấp độ cao nhất của cả Đại Việt, lễ Tế Thiên do hoàng tộc triều đình tổ chức. Danh nghĩa là tế trời cao, nhưng thực chất chỉ diễn ra ở lưng chừng núi mà thôi. Bởi chưa ai thực sự đặt chân đến đỉnh núi, dù là giáo chủ, võ thần, kiếm thánh, thậm chí kể cả Thánh Hoàng, người đạt đến Đạo Thế cảnh đỉnh phong, người có khả năng đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, cũng chưa từng được quan sát phong cảnh trên đỉnh cao nhất của thế giới.

Nhưng có lẽ hiện tại chưa phải là thời điểm để vén bức màn bí ẩn của đỉnh Thiên Sơn. Câu chuyện của chúng ta sẽ bắt đầu ở một nơi khác.

Núp mình dưới chân ngọn núi sừng sững, phủ đầy mây mù huyền ảo, thị trấn cổ kính ẩn mình trong màn sương giăng giăng, mang đậm dấu ấn thời gian. Nơi đây tựa như một bức tranh cổ xưa, lưu giữ những giá trị văn hóa và lịch sử lâu đời, tách biệt khỏi sự ồn ào, náo nhiệt của thế giới bên ngoài.

Những ngôi nhà gỗ mộc mạc, mái ngói âm dương cong cong, ẩn hiện sau những tán cây liễu rủ bóng xuống mặt hồ phẳng lặng. Từng con đường lát đá cuội gồ ghề uốn lượn quanh co, dẫn lối du khách đến với những khu chợ nhộn nhịp, nơi tiếng rao hàng vang vọng, tiếng mặc cả í ới hòa quyện cùng tiếng cười nói rộn ràng của người dân địa phương.

Bầu không khí se lạnh đầu thu len lỏi qua từng khe cửa, mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa cỏ và mùi khói bếp quyện vào sương sớm. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, xào xạc tán lá vàng rơi rụng xuống mặt đường, tạo nên một khung cảnh lãng mạn và thơ mộng.

Xa xa đâu đó, tiếng chuông chùa vang vọng từ trên cao, hòa cùng tiếng chim hót líu lo, tiếng suối chảy róc rách từ trên núi cao xuống, tạo nên bản nhạc du dương, êm dịu cho chốn bình yên này. Mặt trời dần hạ xuống sau những rặng tre xanh mướt, nhuộm cả bầu trời thành một màu cam rực rỡ, tô điểm thêm cho bức tranh thiên nhiên thêm phần huyền ảo và lung linh.

Nơi đây là Thiên Sơn cổ trấn, thuộc phần địa giới châu phủ Ứng Thiên.

Nơi đây đã tồn tại rất rất lâu về trước, hơn một ngàn năm từ khi nhà Lý dời đô về Thăng Long, hoặc cổ xưa hơn là nhà Đinh thống nhất Đại Việt. Dù cho ngoài kia có bao nhiêu triều đại thay đổi, vận nước lúc thịnh lúc suy, thị trấn cổ này vẫn luôn tồn tại và chưa từng thay đổi. Có người nói là do nó nằm dưới Thiên Sơn, được sơn thần bảo hộ, có người cho rằng nó nằm trên mắt long mạch, được trăm ngàn năm long khí uẩn dưỡng. Giả thuyết thì vẫn là giả thuyết, tồn tại vẫn cứ là tồn tại thôi.

Bình thường có rất ít người giang hồ sẽ lặn lội đến Ứng Thiên Thiên Sơn, phần vì nơi đây thuộc sự quản lý của triều đình, là nơi tế trời linh thiên, phần vì đường xá quả thực khó khăn. Tuy nhiên không rõ vì sao dạo gần đây thị trấn đón không ít khách đến thăm, nhà trọ cũng bắt đầu có hiện tượng kín chỗ.

"Xin hỏi, có phải Võ Cung Trương sư huynh?"

Người đối diện nghe thấy âm thanh, vội vã quay đầu nhìn hai người sau lưng. Ngẩn người một lúc, hắn phát hiện người quen nên vui vẻ trả lời.

"Là ta, Kiếm Trũng Thanh Vân kiếm phái, Lý sư đệ sao?"

"Đúng là ta, ha ha, duyên, tuyệt không thể tả."

Người cầm kiếm họ Lý cười ha hả lộ vẻ sảng khoái, chắp tay chào hỏi.

"Đã lâu không gặp, ta cứ tưởng thế gian rộng lớn thế này sẽ không có ngày gặp lại Lý sư đệ, quả là duyên phận nha."

"Trương sư huynh, đứng giữa đường như thế này thật không tiện. Nếu không có gì vội, chúng ta tìm quán trà, vừa uống vừa hàn huyên một chút, huynh thấy sao?"

"Không vội không vội, được thôi, chúng ta đến Cổ Tiên Lâu, nghe nói là quán trà tốt nhất ở Thiên Sơn trấn này, ta mời."

Ba người nhanh chóng tiến di chuyển rồi dừng lại trước một quán trà nằm nép mình dưới tán cây liễu rủ. Quan sát từ phía ngoài, quán trà xây hai tầng nhưng mang lại cảm quan nhỏ nhắn, xinh xắn, với mái ngói cong cong, tường gỗ mộc mạc và những chiếc đèn lồng đỏ rực treo lơ lửng. Giữa cổng lớn treo bảng hiệu bằng gỗ, đề ba chữ cổ Cổ Tiên Lâu.

"Chính là nơi này, vào thôi."

Phía bên trong quán trà, những bộ bàn ghế gỗ đã nhuốm màu thời gian, xếp san sát nhau tạo nên không gian ấm cúng, gần gũi. Từng tia nắng cuối ngày len lỏi qua ô cửa sổ, rọi xuống những ấm trà nghi ngút khói, tỏa hương thơm dịu nhẹ. Khách nhân vô cùng đa dạng, từ những cụ già tóc bạc phơ ăn mặc giản dị, đến những thanh niên xa hoa gấm lụa . Mỗi người một vẻ, một câu chuyện, nhưng đều hòa quyện trong bầu không khí thanh bình, thư giãn. Tiếng trò chuyện rì rào, tiếng chén trà va chạm vui tai tạo nên bản hòa ca độc đáo của quán trà.

Hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương trà thoang thoảng trong không khí, Lý kiếm khách không khỏi cảm thán.

"Quả thật là trà tốt, chỉ hít một hơi là thần thanh khí sảng."

"Mời ba vị ngồi, ba vị có cần giúp gì không?"

Một cô gái bước đến gần ba người, nhanh tay dùng miếng vải trên tay phủi qua một ít bụi đọng lại trên bàn.

"Cô nương đây là tiểu nhị của quán?"

"Đúng vậy. Ta gọi Thanh Thuý. Nhìn ba vị hẳn là người phương xa đến đây, ta nói một chút về trà ở Cổ Tiên quán."

Thấy ba khách nhân chăm chú lắng nghe, Thanh Thuý tiếp tục nói.

"Khách nhân đến quán trà này, chỉ có thể gọi đồ ăn kèm, còn trà sẽ được phục vụ tuỳ theo tâm trạng của lão bản."

"Nếu như vậy, phiền cô nương trước tiên mang trà lên, sau đó nếu huynh đệ chúng ta cần gì sẽ gọi thêm."

Thanh Thuý gật đầu rồi nhanh chóng biến mất sau tấm rèm trong quầy.

"Lý sư đệ, đệ còn chưa giới thiệu cho ta đây là ai."

"Ha ha, lỗi của đệ. Giới thiệu với Trương sư huynh, đây là Hoàng Bách sư đệ của Thiên Sinh kiếm môn, luyện cốt trung kỳ, lần này được trưởng bối giao cho đệ dẫn ra ngoài lịch luyện."

Nói xong, Lý Tam Tư xoay về phía Hoàng Bách giới thiệu người còn lại.

"Hoàng sư đệ, đây là Võ Cung đệ nhị cung thiên tài, Trương Trung Sinh Trương sư huynh, cách đây vài năm ta và huynh ấy đã từng hợp tác trong nhiệm vụ tiễu trừ tà giáo."

"Tiểu đệ kính chào Trương sư huynh."

"Khách khí, khách khí, Hoàng sư đệ tuổi trẻ mà đã luyện cốt, tương lai sáng lạng nha."

"Sư huynh quá khen rồi."

Lẫn nhau thổi một hồi, trà cũng đã mang ra. Được Thanh Thuý giới thiệu trà tên Trúc Mặc Thiên Âm, thân cao mảnh như trúc, lá ánh đen, vị thanh nhẹ, chỉ có thể mọc ở trung du núi Thiên Âm phủ Thái Bình. Trà mang ý nghĩa thanh tao, tĩnh lặng, tượng trưng cho sự giác ngộ, minh triết của người tu đạo. Cả ba nếm thử một ngụm, dư vị thanh mát bùng nổ trong khoang miệng khiến cả ba thần thanh khí sảng, như vừa mới rửa mặt tắm mát một trận. Riêng phần mình cảm khái một chút, Lý Tam Tư mới cười hỏi.

"Trương sư huynh, nhìn huynh tinh khí thần dồi dào sảng khoái, chẳng lẽ là có bước đột phá sao?"

Trương Trung Sinh gật đầu, tươi cười đáp.

"Ha ha, không qua được ánh mắt kiếm khách nha, gần đây có chút kỳ ngộ, đã đả thông được khiếu huyệt thứ 36, bước vào Thông Khiếu cảnh trung kỳ."

Cả hai người còn lại không khỏi hít một hơi sâu, lấy làm kinh ngạc.

"Quả không hổ Võ Cung thiên tài, huynh năm nay chưa tròn 30 nha."

Trương Trung Sinh khiêm tốn lắc đầu.

"Đệ quá khen rồi, ta còn kém xa mấy tên quái vật đệ nhất cung đây. Phải rồi, lần này hai đệ đến Thiên Sơn trấn có việc gì sao? Ta nhớ từ Kiếm Trũng đến đây quảng đường không hề ngắn nha."

Hoàng Bách gật đầu, vội vàng trả lời.

"Sự kiện lần này còn không phải vì mấy lão già Quan Tinh Lâu tung tin Thiên Sơn sẽ xuất hiện kỳ bảo, Kiếm Trũng mới phát động đệ tử xuống núi thăm dò tung tích kỳ bảo. Mà đường thì xa xôi, đệ cùng Lý sư huynh ngồi thuyền hơn nửa tháng mới đến Ứng Thiên."

Lý Tam Tư cũng thêm lời.

"Kỳ bảo đâu phải nói xuất hiện là xuất hiện, với lại chỉ là đệ tử thì thăm dò được bao nhiêu. Cho nên đệ nghĩ lần xuống núi này để đệ tử tranh thủ lịch luyện một chút, nâng cao trình độ cho kỳ võ lâm thịnh hội sắp tới."

Trương Trung Sinh gật đầu, tỏ vẻ đồng tình.

"Lý sư đệ nói rất hợp ý ta. Từ xưa đến nay nghe danh Thiên Sơn cổ trấn đã lâu, đến hôm nay mới được dịp thăm quan. Lại còn được gặp lại Lý sư đệ, chuyến đi này không lỗ. Nào, lấy trà thay rượu, huynh mời hai đệ một ly."

"Ha ha, được, mời sư huynh."

Cạn hết chén trà, Lý Tam Tư mới hỏi.

"Trương sư huynh, Thiên Sơn từ xưa đến nay bí ẩn nghìn trùng, không biết Võ Cung có ghi chép gì về nó không, có thể để chúng đệ mở mang tầm mắt một chút?"

Trương Trung Sinh vuốt cằm, suy nghĩ một hồi.

"Những ghi chép hầu hết chỉ là về địa lý, thổ nhưỡng, lễ tế thiên của hoàng tộc, cái này chắc Kiếm Trũng cũng không lạ gì. Việc duy nhất Võ Cung ghi chép lại mà ít người bên ngoài biết được, chính là về Võ Thần đời trước."

Thấy hai người giật mình, tỏ vẻ ái ngại, hắn không khỏi cười hà hà.

"Không sao, cũng không phải bí mật môn phái gì, chuyện này Võ Cung trên dưới ai cũng biết. Chuyện là đời trước Võ Thần, Đạo Thế cảnh đỉnh phong, sau lần để thua trước Quang Minh Đế, ngài ấy chán nản vì không tìm được cách nào để thắng trở lại. Một ngày nọ, không rõ là ai đã khiến ngài ấy nảy sinh ý tưởng đi tìm hiểu các nơi con người chưa từng đặt chân tới, biết đâu chừng sẽ đạt được kỳ ngộ đột phá khỏi Đạo Thế cảnh."

Uống một ngụm nước trà, Trần Trung Sinh kể tiếp.

"Thế là một ngày, Võ Thần bộc phát, thiêu đốt toàn bộ khiếu huyệt cương khí trong cơ thể, ngài ấy từ thị trấn này, đột phá tầng mây mà nhìn thẳng lên đỉnh Thiên Sơn. Ta đố hai đệ, Võ Thần đời trước thấy gì ở đó."

Lý, Hoàng hai người lắc đầu, không đoán nổi. Làm bộ bí ẩn, Trần Trung Sinh cười cười, kể tiếp.

"Không thấy gì hết. Võ Thần chỉ thấy được bóng dáng của một toà lầu các phía xa xa trong làn mây, nơi đó phát ra hào quang bảy màu lộng lẫy, cao quý, làm mù mắt của Võ Thần. Và rồi ngài ấy rơi xuống, cố hết sức trở về Võ Cung, thuật lại chuyện này cho đương đại Võ Thần, sau đó không được bao lâu thì vẫn lạc."

Nghe xong câu chuyện này, phía sâu trong quầy trà, một ánh mắt liếc nhẹ ba người, ánh mắt ấy chỉ loé lên trong giây lát rồi nhanh chóng biến mất mà không ai phát hiện.

Bạn đang đọc Tân Nguyên Cổ Sự sáng tác bởi mranex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mranex
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.