Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp người

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

"Lấy cho con hai cái bánh bao."

"Tổng 6 đồng nha con."

"Đây ạ."

An Di lấy túi bánh bao rồi trả tiền cho thiếu phụ nọ.

Nàng vừa ngậm bánh vừa đi xung quanh.

Thật phồn hoa.

Nơi này là thành Phổ Cư, nơi mà các giao thương và những người giàu có chuyển đổi mua bán, bàn chuyện làm ăn.

Là một nơi rất sung túc.

Đâu đâu cũng có thể thấy các cửa hàng vải, cửa hàng y phục, quầy trang sức, quầy đồ ăn, những người bán rong ven đường....

Dĩ nhiên có người bán thì phải có người mua.

Các lữ khách từ phương xa hoặc dân địa phương sinh sống ở đây đi lại tấp nập mà đông đúc.

Thiếu phụ dắt con mua đồ.

Những đứa trẻ chơi đuổi bắt với nhau.

Những người đàn ông gánh trên vai đồ vật nặng.

Thiếu gia, tiểu thư nhà giàu có nào đó đi chơi nhân gian.

Thầy bói xem bói ngoài đường.

Những trò xiếc hề kiếm tiền.

Thư sinh trò chuyện trên đường.

An Di nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.

Nàng cảm thấy thật quen thuộc.

"Có lẽ trong hai năm kí ức kia ta đã nhìn quen rồi..."

Nàng lẩm ba lẩm bẩm.

"Quen gì cơ?"

An Di hết hồn, giật phắt người lại hướng phát ra giọng nói.

"Hân hạnh làm quen tiểu cô nương."

Một người đàn ông trung niên có râu mồm xồm xoàng tươi cười hớn hở nói chuyện với An Di.

Lão ăn mặc phổ thông, khá sạch sẽ, nhưng lại khá lôi thôi với lông tóc chưa cắt.

"....."

Nàng nhìn chằm chằm vào người đó, đứng hình mất vài giây.

"Ta là Trương Chu, người ở đây."

Lão trung niên cười xuề xoà, nếu không phải chất giọng trầm đầy nam tính công lý chính nghĩa kia, người ta còn tưởng đâu là lão râu già yêu xanh cơ.

"Con là An Di, bá bá có chuyện gì?"

"Sao tiểu nha đầu ngươi lại đến đây?"

"Con đi du lịch nhân gian."

"Tiểu thư nhà ai đó hả?"

"Nhà con ở rất xa."

Trương Chu ngừng một chút, dắt nàng đi lên cái tửu lâu nào đó, thuê một gian phòng kín, kêu tiểu nhị bưng trà rồi khép cửa hỏi.

"Ngươi là người tu tiên phải không?"

"...."

An Di nhìn chằm chằm lão, nhìn kĩ mới phát hiện người đàn ông trung niên này có khí tức rất cổ xưa mà nàng quen thuộc.

Xem ra là người cùng đạo.

"Ngài cũng vậy à?"

"Đúng vậy, ta ở nhân gian dạo chơi, còn ngươi là người ở phái nào thế?"

"Con không biết."

"Không biết?" Lão có vẻ giật mình, nhìn đi nhìn lại nàng từ trên xuống dưới.

"Ngươi là đồ đệ thất lạc của lão nhân gia nào à?" Lão buộc miệng hỏi, lão hoài nghi thiếu nữ này là con cái nhà nào đó tìm kiếm mấy chục năm đây mà.

"Không phải. Con thực sự không biết mà."

An Di bất đắc dĩ nói.

"Vậy ngươi làm sao học được công pháp?"

Nàng im lặng một hồi, có vẻ như nếu không trả lời lão Trương này thì chắc lão bám người quá, nàng đành thành thành thật thật đáp.

"Con học được từ sư phụ ở tiên sơn tên là Chư Khê."

"Lão quái vật ở ẩn sơn đó?" Lão Trương giật mình nhìn chằm chằm An Di.

"Bá bá biết sư phụ con?" An Di kinh ngạc nhìn lão.

"Không quen."

"Vậy tại sao lại-"

"Hắn rất nổi tiếng."

"Sư phụ con ở phái nào thế ạ?" An Di nghi ngờ hỏi, rõ ràng là sư phụ nàng nói không có tiếng tăm gì mà, sao lại có người biết về người?

"Là trưởng lão ẩn sơn ở Lữ Khách phái ta."

Trương Chu ôn tồn nói, nghĩ thầm có vẻ như có thể nói chuyện với tiểu cô nương này một hồi, xem xem tiểu cô nương này rốt cuộc là ai.

"Ngài là trưởng lão ở đó?"

"Thông minh đấy."

"Lữ Khách phái là môn phái trung đẳng ở tu hành giới, là môn phái chuyên hành hiệp trượng nghĩa, cũng là nơi có rất nhiều tu sĩ tự do, không cấm tà ma ngoại đạo hoặc người làm việc ác, chỉ cần họ không ảnh hưởng đến môn phái là được rồi."

"Vậy chả phải dễ sinh ra ổ tà đạo sao?"

Trương Chu liếc nhìn nàng, không nhịn được nghĩ thầm cũng nhạy bén quá rồi đó, ta chưa nói hết mà.

Lão nói tiếp " Cũng không dễ như vậy, nếu mấy tên tà đạo đó đi gây chiến với người ta rồi mượn danh nghĩa môn phái đi hại người thì sẽ bị trực tiếp trục xuất khỏi môn phái."

"Nhẹ thì trục xuất, nặng thì phế tu vi rồi giam xuống ngục giam cả đời."

"Tại sao không cấm?"

Lão trầm mặc chốc lát rồi trả lời "Lữ Khách là một nơi rất phức tạp, nó từng là tà đạo môn phái nhỏ nhưng vì chưởng môn đời thứ hai cải tà quy chính nên mới bỏ tối theo sáng, xong rồi có đột phá mới lên trung đẳng, chuyện này ở tu hành giới ai cũng biết."

"Các tông phái khác không có phản ứng gì sao?"

"Có nhưng không thể làm gì được."

"Có cường giả bảo vệ tông phái?"

"Là sư phụ ngươi đó."

"Sư phụ ta mạnh vậy sao?" An Di kinh hãi hỏi, nàng biết sư phụ mình mạnh nhưng không ngờ lại mạnh như thế.

"Đúng thế, hắn là Mạc Thiên cảnh giới tầng thứ cao nhất chỉ sau Nhan Ân phái và Thiên phái."

"Sao sư phụ ta lại nguyện ý ở lại?"

"Mạc Thiên cảnh giới là cao nhất ở tầng trung đẳng."

"Thì ra là vậy." An Di đăm chiêu nói.

Sau đó nàng bèn hỏi lão tầng thứ các tầng và các cảnh giới tu hành giới.

"Chuyện như vậy mà ngươi cũng không biết?" Trương Chu nghi hoặc nhìn nàng.

"Ta hết cách rồi, sư phụ chỉ truyền thụ và dạy ta học công pháp chứ không cho ta biết về tu hành giới, người nói nó sẽ ảnh hưởng xấu đến ta." An Di nhún vai, bịa ra một cái lí do hết sức tự nhiên.

Lão Trương nhìn nàng một cái, nghĩ thầm lẽ nào là đồ đệ thiên tài của lão cất giấu nhiều năm, đợi hai mươi năm trở về môn phái hót một tiếng kinh người ?

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng lão vẫn nhẹ nhàng giải thích cho An Di.

Nàng chăm chú vừa nghe vừa uống trà, lâu lâu kinh hô một tiếng.

Tu hành giới chia ra ba tầng.

Có thể xem nó như các đám mây từ thấp lên cao mà phân chia.

Tầng thứ nhất được gọi là hạ đẳng.

Tầng thứ hai được gọi là trung đẳng.

Tầng thứ ba được gọi là thượng đẳng.

Nghe có vẻ chói tai quá nhỉ.

Nhưng nó thực sự là tên gọi a.

Nhiều người không thích gọi mấy cái từ khó nghe kia liền gọi là tầng thứ theo thứ tự một hai ba.

Chỉ có mấy tên cực kỳ kiêu ngạo và khinh thường người khác mới sử dụng tên gốc của nó để phỉ báng và làm nhục ai đó mà thôi. Đương nhiên có vài ngoại lệ.

Tầng thứ nhất là nơi các tông phái, môn phái nhỏ ở và sinh hoạt, là nơi phụ thuộc của các tầng trên, nơi đây có các nguồn linh khí ít ỏi nhất.

Tầng thứ hai là nơi các tông phái, môn phái lớn sinh sống và tu hành, là nơi có nguồn linh khí không nhiều không ít và cũng là tầng có số lượng người nhiều nhất.

Tầng thứ ba là nơi nhiều vị cao tầng ở, nơi đây chỉ có mười môn phái và tông phái lớn khác nhau thống trị.

Họ là những người đứng trên chuỗi thức ăn.

Muốn từ tầng thấp đi lên tầng cao thì chỉ có hai cách.

Thuần phục tông phái ở tầng trên hoặc là phá cảnh đi lên.

Các cảnh giới được chia thành.

Sơ khai.

Trụ khai.

Linh khai.

Mạc Thiên.

Thông Thiên.

Cửu Thiên.

Thiên Tôn.

Các cảnh giới này mỗi cảnh đều có các cảnh giới nhỏ phân chia nhau lần lượt là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đại thành.

Từ tầng một lên tầng hai phải là Trụ Khai và Linh Khai cảnh giới.

Từ tầng hai lên tầng ba phải là Mạc Thiên và Thông Thiên cảnh giới.

Cũng có nghĩa là.

Tầng một là nơi cho Sơ Khai cảnh giới.

Tầng hai là nơi cho Trụ Khai và Linh Khai cảnh giới.

Tầng ba là nơi cho Mạc Thiên và Thông Thiên cảnh giới.

Còn hai cảnh giới cuối cùng chưa có ai từng đạt tới.

Nó chỉ là truyền thuyết được lưu truyền rộng rãi ở tu hành giới.

Mà bao năm qua, không biết bao nhiêu người truy đuổi cả đời.

--------

An Di nghe xong chỉ biết im lặng, bèn cảm tạ lão Trương rồi rời đi.

Lão Trương nhìn bóng lưng nàng, lắc đầu nghĩ thầm tiểu hài nhi này thật dễ thương a, thế mà lại không chịu trở về môn phái, thật sự là muốn đi du lịch đến quên cả tò mò đối với sư phụ mình rồi.

An Di trên đường đi thì nghĩ liên miên không dứt.

Nàng vừa đi vừa nhìn bản đồ, suy tính nhiều thứ.

Có lẽ sư phụ ẩn nấp trong Lữ Khách phái.

Có lẽ là vì nguyên do gì đó mà ở lại tầng hai.

Ta nên đi tìm lại kí ức càng sớm càng tốt.

Có vẻ đó là tín hiệu để sau này ta liên lạc với người.

Chỗ tiếp theo nên đi là đâu nhỉ?

Xem ra phải đi hướng Đông Nam rồi.

Ở nơi đó có vẻ có phong cảnh thú vị hơn.

Một nơi gọi là Lạng Sơn.

Bạn đang đọc Tản Mạn sáng tác bởi Asome
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Asome
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.