Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiến Đá Kì Lạ (3)

Tiểu thuyết gốc · 2148 chữ

Trong căn nhà gỗ, cậu mong chờ nhìn viên đá được giải mã, cậu mất tận một tháng để có thể giải mã những kí hiệu và chữ viết trên viên đá, nhưng Thiên Bảo có chút đau đầu nhìn viên đá đang phát ra ánh sáng kì dị, xung quanh không gian những dòng chữ bay xung quanh cậu, những kí tự chữ đặt biệt, cậu nhận ra được những từ ngữ này, đó là ngôn ngữ trước kỉ nguyên Hắc Ám thuộc về một đất nước được gọi là Mỹ, theo như lịch sử cậu học được đây là thứ ngôn ngữ chung của gần như toàn thế giới, trước kỉ nguyên Hắc Ám được giản dạy như một môn học, nhưng đây là ngôn ngữ thuần, có nghĩa nó xuất phát từ khoản hơn 3000 năm trước.

- Không lẽ nào, thi thể đó là của người từ 3000 năm trước?.

Hiện tại có hai giả thuyết được đưa ra, một là đó là một người sỡ hữu chức nghiệp Khảo Cổ Sư, tìm hiểu về những di tích hình thành của quá khứ rồi bị lưu lạc đến đây, giả thuyết thứ hai là đó là người từ 3000 năm trước...

Chìm trong suy nghĩ miên man, lúc này /Hệ Thống/ đã phiên dịch thành công những dòng chữ trôi nỗi, tấm bản hiện lên, đập vào mắt cậu một dòng chữ làm cậu hơi trầm mặt xuống.

- Điều này thật ngu ngốc....

/Xin chào, tôi là Elizabeth Von Dé Dexilam.../

Cậu cảm thấy một cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng, cậu không phải là người chuyên về lịch sử đất nước, nhưng sự kiện này quá nổi bật và được đưa vào lịch sử thế giới, Elizabeth Von Dé Dexilam hay còn được gọi là Quỷ Dữ Elizabeth, người khơi mào Thế Chiến Vĩnh Cữu hủy diệt 4 quốc gia và giết chết vô số người trên thế giới, tạo ra đế chế ngự trị nữ quyền, đô hộ và áp đặt chính sách nô lệ lên toàn bộ người dân, người đời gọi bà là ác ma, là hiện thân của quỷ dữ, trước kỉ nguyên Hắc Ám sử sách về bà được xem như một vết nhơ của toàn bộ thế giới vào thời kì đó, nhưng rồi bà ta lại biến mất không tìm được dấu vết, trong cung điện uy nga lộng lẫy, toàn bộ người hầu đều biến mất, không bao lâu sau khi bà ta biến mất Kỉ Nguyên Hắc Ám đã xuất hiện, vì sự biến mất bất ngờ của bà ta có thể có liên quan đến Kỉ Nguyên Hắc Ám, nhiều thế kỉ sau đó nhân loại mới chợt nhận ra điều đó.

- Mẹ kiếp, điên thật rồi...

/Tôi không biết đây là đâu, nhưng có lẽ nghi thức đã thành công, Chúa không từ bỏ nhân loại, người đang quan sát, người đang bảo vệ nhân loại, con sẽ dân hiến, con sẽ đưa đức tin của người, đến toàn bộ toàn bộ mọi người, họ sẽ cảm thấy họ thật ngu ngốc và rẻ mạc, ôi Chúa của con, người thật cao cả, người...

Vị chúa Satan!!!/

Đọc đến đây Thiên Bảo cảm thấy đầu óc sắp không dùng được rồi, bà ta và cái đức tính của bà ta, tôn sùng một con quỷ, chúa quỷ Satan, tôn thờ như một vị chúa.

- Mẹ nó, mụ điên...

Đến giờ ở trái đất vẫn tồn tại những giáo phái truyền đạo mê tính, họ mang cái tính ngưỡng méo mó, áp đặt lên toàn bộ thế giới, nơi nào cũng sẽ có những con chiên ngoan đạo, thời điểm sau kỉ nguyên Hắc Ám chảy theo dòng chảy vô số vụ khủng bố, truyền đạo đều xuất phát từ những con chiên ngoan đạo này.

- Ở cái thế giới này, chắc là cũng có những kẻ điên như vậy...

Tưởng tượng đến cảnh tượng đó, cậu không khỏi rùng mình, thầy cậu từng truyền cho cậu một câu châm ngôn nhưng nghe lại giống châm biếm hơn, "Không nói lí với kẻ điên, không chiến đấu với kẻ liều" và trùng hợp thay đám người này có cả hai.

- Mẹ kiếp mình có nên giết mụ ta trước khi quá muộn không?...

Thiên Bảo đứng dậy, cậu bước ra khỏi cửa, bây giờ đã là giữa khuya, ánh sáng yếu ớt từ mặt trăng le lói qua từng đám mây, phản chiếu bóng dáng cậu, bước ra khỏi phòng, tiến về căn phòng cạnh bên đó cậu gõ cửa.

Mất một lúc lâu sau người bên trong đi ra, là Nhan Như Ngọc gương mặt nàng tỏ vẻ bất mãn, nàng đã cố tình phớt lờ cậu rồi, nhưng khi thấy gương mặt trầm lại của cậu, cô nàng bất đất dĩ đi ra bên ngoài.

- Sao, có chuyện mau nói.

Cô nàng này học theo cách nói chuyện và hành xử của cậu, trông nàng giờ đây giống những cô gái đang ở tuổi nổi loạn vậy.

- Tôi cần đến gặp Vô Ưu tiền bối.

Thấy sắc mặt cậu không được tốt, cô nàng nhận ra là có chuyện gì đó rồi.

- Ta muốn uống coca!!!.

Thiên Bảo đưa ra một lon coca cho nàng, cô nàng vui vẻ nhận lấy xong cất vào bên trong nhẫn trữ vật, phất tay một đám mây quấn lấy hai người đưa về phía chủ điện.

- Này, việc có liên quan đến phiến đá đó à.

Cậu lúc này khẽ gật đầu, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.

- Biết được lai lịch của thi thể đó sao?.

- Một người điên... Sau khi trầm mặt một lúc cậu nặng nề trả lời.

- Ngươi quen biết với thi thể đó à?.

- Không, nhưng tên bà ta được lưu vào lịch sử của thế giới...

Một lúc sau hai người đã đến trước mái đình, Vô Ưu lão nhân cũng ngồi đó, trên bàn là ba chén trà đã được rót, còn có một đĩa bánh ngọt và trái cây, tựa như lão nhân đã biết được là hai người sẽ đến.

- Làm phiền tiền bối.

- Ngồi đi.

Cả hai người ngồi bên trong đình viện, lão nhân vẫn từ tốn mà uống trà, Nhan Như Ngọc gặm những cái bánh ngọt, ánh mắt nhìn sư huynh của mình tựa như đang tán thưởng, ngươi làm rất tốt.

- Vô Ưu tiền bối, lời của tôi sắp nói có lẽ hơi khó tin, nhưng nếu ngài tin tưởng, tôi mong ngài có thể tìm mọi cách để giết chết thi thể đó...

Vô Ưu lão nhân khẽ mĩm cười lại gật đầu rồi lại lắc đầu.

- Thiên cơ hư vô mờ mịt, nhân quả báo ứng luân hồi, nếu có thể ta sẽ cố gắng hết sức.

- Được rồi, ở thế giới của tôi cũng có Kỉ Nguyên Hắc Ám, cụ thể là vào 3000 năm trước... Thi thể đó, có thể liên quan đến Kỉ Nguyên Hắc Ám...

Không khí trong đình viện bỗng trầm lại, Vô Ưu lão nhân cũng không còn mỉm cười, sắc mặt ông như đang suy nghĩ điều gì đó.

- Trùng hợp thay, 3000 năm trước Thiên Huyền Đại Lục, cũng tồn tại Kỉ Nguyên Hắc Ám...

Vô Ưu lão nhân nói xong, không khí trong đình viện lại càng lạnh lẽo hơn, cả hai sự kiện không thể nào trùng hợp như vậy, Vô Ưu lão nhân biết điều đó, trên đời này biến cố thay đổi cả Đại Lục và thế giới, không thể nào dùng hai từ trùng hợp để viện cớ.

- Tên người đó là Elizabeth Von Dé Dexilam, hay còn gọi Quỷ Dữ Elizabeth, tôn thờ Quỷ Dữ truyền giáo, đã từng giết vô số người, hủy diện 4 đất nước... Nhưng sau đó bà ta lại biến mất, theo sử sách không bao lâu sau khi bà ta biến mất, Kỉ Nguyên Hắc Ám đã đến, vô số sinh vật quái thú kì lạ bắt đầu hoành hành, con người ở trước nguy cơ diệt vong...

Thiên Bảo mang lịch sử và câu chuyện mà cậu biết, chậm rãi kể ra.

- Theo tôi được biết, chữ trên phiến đá này là giống như kinh thánh trong truyền giáo, nhưng nó chỉ giống như đoạn mở đầu của một quyển sách...

- Ý của ngươi là...

Nói đến đây bàn tay của Vô Ưu lão nhân vô tình siết chặt lại.

- Đúng, phần còn lại của quyển sách đã bị người khác lấy đi mất... Mà theo lời ông nói thì chỉ có hai người tiếp xúc với bí cảnh đó, cũng không loại trừ người đã từng đến nhưng thi thể vẫn còn ở đó, nên suy nghĩ này bị bãi bỏ, vậy thì chỉ có thể là người bằng hữu của ông, TUYẾT!A!LIÊN!!!!.

Âm thanh của cậu vừa rơi xuống, cậu đối mặt với Vô Ưu lão nhân, lúc này trên trán cậu đã có một tia máu tươi, một thanh kiếm đang trực chờ cắm vào đầu của cậu.

- Đại sư huynh, ngươi đang làm gì đấy?.

Vô Ưu lão nhân không nói, ông nhìn chằm chằm Thiên Bảo, lúc này hai người chạm mắt nhau, không khí như ngừng lại.

- Vô Ưu tiền bối, tôi mong ông là người công tư phân minh, đây là chuyện ảnh hưởng đến tồn vong của toàn bộ nhân loại, không phải nơi đem con tim để vào...

Thanh kiếm tan biến, Vô Ưu lão nhân đứng dậy, chắp tay nhìn xa xăm về phía mặt hồ, lúc này ông như chìm vào những hoài niệm xa xưa, lời của Thiên Bảo cũng phần nào chạm đến ông, Tuyết A Liên đã bế quan 500 năm rồi, Vạn Thi Tông 400 năm trước cũng đã biến mất khỏi trần thế, ông đã nhiều lần gửi truyền tin đến nàng, nhưng những truyền tin đó tựa như tan biến vào hư vô vậy, lúc này Vô Ưu lão nhân như chìm vào tịch mịch.

Thiên Bảo lúc này đã nằm dài trên chiếc ghế, bên cạnh Nhan Như Ngọc liếc xéo Vô Ưu lão nhân, cũng vì cậu mà móc ra đan dược liên tục đút vào mồm cậu, trong lòng nàng lần đầu tiên có cái cảm giác mất mát thế này, giống như một tháng qua ở cạnh bên nhau, cùng ăn uống cùng sinh hoạt, những đồ ăn cậu mang ra rất ngon và nàng rất thích, chưa kể trong thời gian này tài năng nấu ăn của cậu cũng ngày một cao hơn, càng nấu càng ăn ngon vô cùng, chưa kể nàng còn biết được kí ức của hắn, cảm giác hai người đã thân mật vô cùng, nhưng lúc này nàng xem cậu là cái gì? Một đầu bếp riêng ư, nàng vô cùng xoắn quýt khi sư huynh chỉa kiếm vào hắn, nàng nên đứng bên cạnh ai đây?, một bên là đại sư huynh một bên là một người nàng có thể thông hiểu, cái đầu nhỏ của Nhan Như Ngọc rối bời vô cùng.

Sau một lúc Vô Ưu lão nhân thở dài rồi ngồi xuống, ông nhẹ nhàn kể lại câu chuyện khi xưa khám phá bí cảnh đó.

-..... Lúc đó ta bị vây công bên ngoài, nên ta đã đẩy nàng ta vào cánh cửa đó, sau khi giải quyết xong những tên thủ vệ, ta bước vào thì thấy nàng ta cùng thi thể đó,..... Viên đá đó rớt ra trong khi chúng ta nâng thi thể đó lên......

Kể đến đây Vô Ưu lão nhân càng thêm trầm trọng xuống, ông biết nhưng cũng không muốn biết, ánh mắt ông mờ mờ tựa như chìm vào trong những suy nghĩ miên man vô định đó, một lúc lâu sau, ông như đã suy nghĩ quyết đoán, viên đá trên mặt bàn bị ông bóp nát, gương mặt ông ẩn ẩn phía sau ánh trăng, tựa như đã quyết định, mà cũng tựa như đã từng suy nghĩ.

.........................

Ngồi trên đám mây trên đường về, Nhan Như Ngọc cạp một cái hamburger phụng phịu mắng Vô Ưu lão nhân, Thiên Bảo chỉ ngồi nhìn cô nàng, cậu uống một hớp coca xong cũng chìm vào bên trong suy nghĩ, cậu cũng có một bí mật liên quan về Kỉ Nguyên Hắc Ám, một kĩ năng mà cậu nhận được khi khám phá một tàn tích cổ, nhưng những kí ức đó đầy những lỗ hổng, cậu thở dài mà nhìn về bầu trời, cậu cảm thấy được trên bầu trời cũng đang nhìn cậu, một đôi mắt từ hư vô mịt mờ.

Bánh xe vận mệnh đã lay chuyển từ rất lâu, lúc này một bức màn nhỏ nhoi được khai vén, đây chỉ là một biết số nhỏ trong cả hai thế giới.

Bạn đang đọc Tại Tu Tiên Giới Ta Luyện Cấp Up Level! sáng tác bởi cancerwhite150702
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cancerwhite150702
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.