Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn nã liền sáu phát

Phiên bản Dịch · 902 chữ

Quý Tầm nhìn nàng rồi nở một nụ cười từ tận đáy lòng. Trong một khoảnh khắc nào đó, nụ cười của hắn cũng giống như nụ cười trên khuôn mặt chú hề máy móc.

Giống như căn phòng trong gương lúc trước, cửa ải này cũng kiểm tra nhân tính, mặt tối tăm, méo mó của nhân tính đều bị bại lộ dưới ánh mặt trời. Có người tối tăm, cũng có người tỏa sáng.

Gai sắt chỉ còn cách đỉnh đầu một thước, thời gian còn lại chưa đầy mười giây. Cảm giác đè nén của cái chết trên đỉnh đầu làm hô hấp cũng trở nên nặng nề, giống như có một tảng đá to đè trên lồng ngực vạy.

Tứ thiếu Tào gia nhíu chặt mày nhìn hai người. Bây giờ lối ra đã xuất hiện, hắn không còn nguy hiểm tới tính mạng nữa. Hắn vốn định quan sát xem có manh mối nào để phá giải không. Nhưng không ngờ hai người đối diện lại bắt đầu nói chuyện, ta một câu ngươi một câu. Định làm đôi uyên ương cùng chết với nhau đấy à?

Trực giác nói cho hắn biết, có thể đi đến nơi này mà vẫn còn có thể bình tĩnh như thế, chắc chắn hai người này có điểm đặc biệt, hoặc có lẽ bọn họ đã phát hiện ra manh mối mấu chốt nào đó.

Nhưng thời gian không đợi người, tình thế hiện giờ đã không cho phép hắn tiếp tục ở lại đây nữa. Nếu tiếp tục ở lại thì tính mạng của hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Đợi thêm mấy giây cũng không thấy hai người này nổ súng, ánh mắt của Tứ thiếu Tào gia trở nên lạnh lùng. Cuối cùng, không chịu nổi cảm giác áp bách của tử vong trên đỉnh đầu, nên sau khi do dự trong tích tắc, hắn vẫn đi về phía cánh cửa ánh sáng rồi lập tức biến mất.

Không chỉ Tứ thiếu Tào gia mất kiên nhẫn, vẻ lạnh nhạt trong mắt Sơ Cửu cũng biến thành khó hiểu và nôn nóng. Nàng không muốn sự nhường nhịn của mình bị lãng phí đâu. Tên này lại phát điên nữa à?

Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm… Còn ba giây nữa!

Nhưng đúng lúc này, Quý Tầm đột nhiên hành động.

Những người khác không biết, dù trong thời khắc nguy hiểm như thế, nội tâm Quý Tầm vẫn biết rõ số giây còn lại.

Sau khi thấy kẻ thứ ba vướng víu đã rời khỏi, hắn mới thu lại nụ cười rồi lập tức giơ súng lên. Nhưng điều làm người ta không thể ngờ tới chính là, hắn không chĩa súng vào thiếu nữ đối diện mà đặt họng súng trên cằm mình.

Cảnh tượng này làm Sơ Cửu đối diện sững sờ! Nàng vốn tưởng rằng đối phương không nhịn được nữa muốn nổ súng, cũng đã chuẩn bị để lập tức rời đi, nhưng không ngờ tên này lại chống họng súng vào cằm bản thân!

Nàng chưa kịp suy nghĩ cẩn thận vì sao, vẻ ngạc nhiên trong mắt còn chưa kịp biến mất thì đã đột nhiên nghe thấy năm tiếng rắc, rắc, rắc, rắc, rắc giòn vang.

Quý Tầm nã liền năm phát! Năm phát không đạn!

“Không thể nào!” Phản ứng đầu tiên của Sơ Cửu là hắn quá may mắn, năm phát súng đều không có đạn.

Nhưng sau khi suy nghĩ lại thấy không đúng. Không phải quy tắc trò chơi là một người chỉ có thể nã một phát súng thôi à? Sao hắn có thể bắn liên tục năm phát được?

Biến cố liên tục xảy ra quá đột nhiên, Sơ Cửu cảm thấy suy nghĩ của mình cũng rối tung thành một cuộn chỉ. Nhưng nàng chưa kịp nghĩ nhiều thì người đứng đối diện đã bóp cò lần thứ sáu!

Phát súng này vẫn bắn về phía chính hắn!

Điên rồi!

Hắn định tự sát à?

Khó trách vừa rồi hắn không hề hoảng hốt chút nào, nếu liên tục bắn sáu phát súng về phía mình thì đúng là không mất nhiều thời gian!

Nhưng vì sao hắn lại lại làm vậy?

Nét mặt của Sơ Cửu lộ ra vẻ sợ hãi chưa từng có. Suy nghĩ của nàng tạm dừng như bị người ta dùng búa đập vào đầu, ánh mắt cứng đờ nhìn cảnh tượng phía trước.

“Bùm!” Một tiếng nổ quen thuộc vang lên.

Ngọn lửa phun ra từ trong họng súng, viên đạn duy nhất ấy đã được bắn ra!

Khoảnh khắc này, thời gian như bị giảm tốc độ xuống trăm lần, đôi mắt Sơ Cửu phản chiếu lại những màu sắc sặc sỡ.

Không có máu tươi, viên đạn cuối cùng vỡ ra thành một đống bột phấn đủ mọi màu sắc bắn vào mặt Quý Tầm, làm khuôn mặt hắn trở nên buồn cười như một chú hề.

Quý Tầm cong môi cười như tinh thần đang được hưởng thụ cảm giác sung sướng tột độ.

Lại cược đúng rồi. Sơ Cửu sửng sốt trong chớp mắt, bây giờ mới nhận ra: “Đạn màu?”

Sau đó, nàng lập tức hiểu ra, cái tên trước mặt đã hiểu rõ quy tắc trò chơi mà ngay cả nàng cũng không hiểu.

Bọn họ đã thông quan rồi!

Bạn đang đọc Tai Biến Tạp Hoàng (Bản Dịch) của Manh Hậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.