Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi có một giáo viên 1

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Ba dấu chấm hỏi lướt qua đầu Liêu Văn Kiệt, hắn vô thức quay đầu nhìn về phía Châu Tinh Tinh, tình nhân của anh ta xuất hiện sớm quá nhỉ.

(Trong phim Trường học Uy Long 3, nhân vật Judy Tang (do Mai Diễm Phương đóng) là tình nhân của Châu Tinh Tinh (do Châu Tinh Trì đóng).

“Anh Kiệt, anh nhìn em làm gì, tất cả mọi người ở đảo Hong Kong đều có thể làm chứng, em không có bất cứ quan hệ nào với cô ta cả!” Châu Tinh Tinh bị Liêu Văn Kiệt nhìn như thế thì không được tự nhiên, vội vàng giải thích một câu.

“Không quan hệ nhưng nhìn tướng mạo của anh giống chồng cô ấy!”

Liêu Văn Kiệt âm thầm nói một câu, sau đó hỏi Ngô Lạc Thiến: “Tôi không quan tâm thanh danh của cô ấy tốt hay xấu, tôi chỉ lấy được tiền là được. Cô giúp tôi liên lạc một chút, nếu không tiện thì cô có thể cho tôi số điện thoại của cô ấy, tự tôi liên lạc cũng được.”

“A Kiệt, lần trước đối mặt với 50 triệu cũng không thấy cậu tích cực như vậy.”

“Tính chất hai chuyện này không giống nhau.”

“Tôi thấy chắc là vì giới tính không giống!”

Ngô Lạc Thiến bĩu môi, đây chính là lý do cô do dự không muốn nói chuyện này. Liêu Văn Kiệt đẹp trai như thế, nếu như bị Yudy Tang nhìn thấy thì có quỷ mới biết sẽ bị lợi dụng chiếm tiện nghi bao nhiêu lần.

Cái gì? Liêu Văn Kiệt rất lắm trò, không dễ dàng bị người ta chiếm tiện nghi?

Thôi quên đi, Sở bá vương tài ba như thế, chẳng phải cuối cùng vẫn bị Ngu Cơ khiến cho người ngã ngựa đổ đó sao?

(Sở bá vương (Hạng Vũ), Ngu Cơ là hai nhân vật trong phim Tây Sở Bá Vương)

Không muốn nói là một chuyện, nhưng dù sao Ngô Lạc Thiến cũng là người sống có nguyên tắc, thế nên cuối cùng đã lựa chọn nói ra sự thật.

“Ha ha ha, anh Kiệt, Yudy Tang nổi tiếng là người lẳng lơ, lần này anh đi nói không chừng có được cả tiền lẫn sắc!”

Châu Tinh Tinh thấy Ngô Lạc Thiến khó chịu thì nhanh chóng bổ thêm một đao nữa, sau đó cười vô cùng đê tiện.

Liêu Văn Kiệt: (乛_乛)

“Này, sao cứ nhìn em như thế?”

“Tôi thấy trên trán anh hơi xanh, nhìn đẹp mắt!”

(Ý là bị cắm sừng)

Liêu Văn Kiệt nghĩ thầm, hắn không mong chờ cuộc gặp gỡ với Judy Tang. Trước tiên không nói đến chuyện đối phương là gái đã có chồng, hình tượng lẳng lơ cũng giống nguyên tác. Chỉ xét riêng về phương hướng trước mắt thì chắc chắn là không có chuyện hẹn hò rồi.

Từ từ...

Cũng chưa chắc, hắn đẹp trai như thế này, nhỡ đâu Judy Tang vừa gặp hắn đã lập tức thay đổi thì sao?

Thế thì nguy rồi!

Liêu Văn Kiệt nhắm mắt lại, quả nhiên, đàn ông con trai ra ngoài nhất định phải luôn đề cao cảnh giác, không được ôm tâm lý may mắn, cũng không thể xem nhẹ mọi việc.

Gần đây hắn hơi lơ là chuyện đề phòng.

Ba người kết thúc bữa tối, Ngô Lạc Thiến ghét bỏ trừng mắt nhìn Châu Tinh Tinh một cái, sau đó từ chối không cho Liêu Văn Kiệt tính tiền. Cô đã nói mình mời khách thì nhất định phải là cô trả tiền.

Nhưng không ngờ ba người còn chưa kịp đứng dậy thì cửa phòng đã bị đẩy ra.

Một thanh niên ngẩng đầu đi vào, nhìn thấy Ngô Lạc Thiến thì hai mắt tỏa sáng: “A Thiến, anh và mấy người bạn tới đây ăn cơm, nghe chủ quán nói em cũng đang ở đây, đúng là trùng hợp quá!”

“Trùng hợp cùng bạn đến đây ăn à!

Nói chắc có người tin!

“Ồ, cậu đẹp trai này là ai thế?”

Châu Tinh Tinh nghe được câu này thì vô cùng bất mãn, mặc dù anh ta không được đẹp trai như Liêu Văn Kiệt, nhưng công bằng mà nói thì cũng người tám lạng kẻ nửa cân, sao người đàn ông này chỉ hỏi Liêu Văn Kiệt mà không hỏi anh ta?

Ngô Lạc Thiến cảm thấy rất đau đầu: “Cậu ấy là A Kiệt, người còn lại là A Tinh.”

“Anh ấy là Michael, là bạn của Morris, bây giờ... cũng coi như là bạn của tôi.”

“Ồ, thì ra là A Cao à, người cũng như tên, đúng là cao thật.” Châu Tinh Tinh đứng dậy, phát hiện ra mình thấp hơn Michael một cái đầu thì lại lập tức ngồi xuống.

“Đừng gọi linh tinh, tôi không phải A Cao, Michael là tên tiếng Anh.”

“Biết rồi, A Cao!”

“Không phải, đó là tên tiếng Anh...”

“Không sao đâu, A Cao!”

“...”

(Michael tiếng Trung là米高- Mễ Cao, thế nên Châu Tinh Tinh gọi là A Cao)

Michael nghe thế thì cũng lười nói thêm với Châu Tinh Tinh, nhìn dáng vẻ này thì đây rõ ràng không phải người anh ta muốn tìm. Ánh mắt Michael lại một lần nữa hướng về phía Liêu Văn Kiệt.

Cách đây mấy ngày, Morris từ London đến Hong Kong, anh ta là bạn bè nên đến tận đồn cảnh sát để ôn lại chuyện cũ. Vừa đến nơi đã gặp Ngô Lạc Thiến, vừa gặp đã yêu.

Nhưng con đường tình yêu lại long đong lận đận, Michael tới chậm một bước, Ngô Lạc Thiến đã gặp được Liêu Văn Kiệt, hơn nữa cũng là vừa gặp đã yêu.

Michael từ Morris hỏi thăm được chút tin tức, biết Ngô Lạc Thiến đã có người trong lòng, lại còn vô cùng đẹp trai. Anh ta biết thế nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, theo đuổi phụ nữ là một cuộc chiến lâu dài, chưa đến bước cuối cùng, ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết.

Hơn nữa, anh ta vô cùng tự tin vào điều kiện của bản thân mình, nhất là tướng mạo đẹp trai, từ nhỏ đến lớn đều không có đối thủ. Anh ta không tin Liêu Văn Kiệt có thể đẹp trai hơn mình.

Bạn đang đọc Ta Trở Thành Truyền Thuyết Ở Hồng Kông (Bản Dịch) của Phượng Trào Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.