Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1701 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

............

Bộ thiết kế Thánh Đế.

Chu Thanh Hạo ăn cơm trưa xong, tâm tình tốt đẹp trở về bộ thiết kế làm việc.

Hoắc Bình Hải nhìn y không vừa mắt, lại bắt đầu nói xấu y với người khác: “Đã biết Cố tổng có vị hôn phu, Chu Thanh Hạo còn ăn cơm với Cố tổng, cũng không biết suy nghĩ thế nào! Cũng may đây là bên trong Cố thị, mọi người sẽ không ồn ào lên mạng, nếu chuyện bị làm to ra, danh dự Cố thị cũng sẽ chịu ảnh hưởng……”

Những người khác trong văn phòng, không ai nói chuyện.

Chuyện này liên quan đến Cố tổng, bọn họ cũng không dám nói bậy!

“Vị hôn phu của Cố tổng thật đáng thương……” Hoắc Bình Hải lại nói.

Đúng lúc này, giám đốc bộ thiết kế đi từ bên ngoài vào, lạnh lùng nói: “Hoắc Bình Hải, cậu nói bậy gì đó! Trình Minh Nghiên bởi vì tung tin đồn thất thiệt mà bị sa thải, cậu cũng không muốn làm nữa có phải hay không?”

Hoắc Bình Hải sửng sốt.

Giám đốc trợn mắt trừng Hoắc Bình Hải một cái, nói với những người khác của bộ thiết kế: “Trình Minh Nghiên căn bản không phải là vị hôn phu của Cố tổng, đầu đuôi mọi chuyện đều là cậu ta bịa đặt vô căn cứ! Hôm nay Cố tổng mới biết được trong công ty có tin đồn như vậy, vô cùng tức giận, đã sa thải Trình Minh Nghiên.”

Dứt lời, giám đốc lại nói với Hoắc Bình Hải: “Cậu tới văn phòng tôi một chuyến!”

Hoắc Bình Hải bị giám đốc gọi đi rồi, người của bộ thiết kế đều nhìn về phía Chu Thanh Hạo: “Chu Thanh Hạo, mấy lời Hoắc Bình Hải nói đều là giả hả? Sao trước đó cậu lại không làm sáng tỏ?”

Trước đó Chu Thanh Hạo không nói một lời, làm bọn họ đều cho rằng những gì Hoắc Bình Hải nói đều là sự thật……

Chu Thanh Hạo tâm tình tốt, cong cong khóe miệng đáp: “Thanh giả tự thanh!”

Đồng nghiệp của Chu Thanh Hạo nghe thế, hăng hái nói: “Quả thật, không cần thiết bởi vì loại chuyện này mà cãi nhau với Hoắc Bình Hải.”

“Thanh Hạo, cậu để Cố tổng giải quyết chuyện này là đúng!”

“Hoắc Bình Hải lá gan thật lớn, cũng dám bịa đặt Cố tổng!”

……

Đồng nghiệp của Chu Thanh Hạo cảm thấy lúc sáng Chu Thanh Hạo không nói một lời, là bởi vì y đã dự định trước nên cũng không thèm để ý Hoắc Bình Hải.

Cẩn thận nghĩ lại, cách làm của Chu Thanh Hạo mới là chính xác.

Sau khi biết trong công ty xuất hiện lời đồn đãi, y không hề ầm ĩ với người khác, mà là ăn một bữa cơm với Cố tổng, để Cố tổng đi xử lý……

Chẳng phải tất cả mọi chuyện đều được giải quyết một cách hoàn mỹ rồi sao!

Trước đó đám đồng nghiệp dùng ánh mắt khác thường nhìn Chu Thanh Hạo, lúc này lại tràn ngập nhiệt tình.

Chu Thanh Hạo trò chuyện mấy câu với bọn họ xong bèn nói mình phải vẽ không thể nói tiếp được.

Y muốn trở thành nhà thiết kế nổi tiếng, tốt nhất là loại mà dù cho Cố Quân Thiên có muốn sa thải y cũng không thể sa thải được.

Trong công ty, những người khác không rõ ràng lắm, nhưng y lại biết, trước đó Cố Quân Thiên đã nhiều lần nhường nhịn Trình Minh Nghiên.

Tuy rằng ngoài miệng Cố Quân Thiên nói không thích Trình Minh Nghiên, nhưng thái độ đã mềm mại hơn rất nhiều.

Quả thật y ý thức được điểm này, mới có thể cố ý đi khiêu khích Trình Minh Nghiên, để Trình Minh Nghiên ra tay với mình.

Nhưng y không nghĩ tới Cố Quân Thiên lại phản ứng lớn đến thế, vậy mà lại trực tiếp sa thải Trình Minh Nghiên.

Xem ra, Cố Quân Thiên thật sự không thích loại người hùng hổ doạ người như thế.

Thật ra tính cách của y không hề tốt, Cố Quân Thiên thích dáng vẻ dịu dàng đáng yêu của y, nhưng đó đều là y đang giả vờ.

Có điều nếu như Cố Quân Thiên thích thì y có thể giả vờ cả đời!

Bây giờ, y chỉ lo lắng ngày nào đó Cố Quân Thiên biết được gương mặt thật của y, sẽ chia tay với y rồi sa thải y……

Thôi, không nghĩ nữa, trước tiên vẽ bản thiết kế ra đã.

Nếu như y có thể trở thành nhà thiết kế lợi hại nhất Thánh Đế, dù cho Cố Quân Thiên có chia tay với y thì hẳn cũng sẽ không nỡ sa thải y.

Có thể tiếp tục nhìn thấy Cố Quân Thiên, cũng đã rất tốt rồi.

Cả đời này, Chu Thanh Hạo đã phải chịu rất nhiều khổ sở.

Năm y 8 tuổi, cha mẹ y bị tai nạn xe cộ song song qua đời, sau đó nhà của y còn bị chú hai y chiếm.

Cha mẹ y làm buôn bán, để lại không ít tiền, nhà bọn họ còn có ba căn hộ, nhưng trong bất tri bất giác, dưới sự giúp đỡ của bà nội, những căn hộ và tiền tiết kiệm kia đều rơi hết vào tay chú hai y.

Nếu chỉ như vậy, chờ đến khi lớn lên, y có thể thưa kiện, đòi lại gia sản của cha mẹ.

Nhưng người chú hai kia của y nói như rồng leo, làm như mèo mửa, sau khi có tiền bèn học đòi người ta đi kinh doanh buôn bán, nội trong hai năm ngắn ngủi, không chỉ lỗ sạch tiền mà cha mẹ y để lại, còn thiếu một đống nợ!

Thím hai y thấy thế, không chút nghĩ ngợi lập tức ly hôn với chú hai, ôm con rời đi.

Chú hai tiêu sạch tiền cha mẹ y để lại, kết quả bà nội còn trách móc y, cảm thấy y là đồ tai họa, khắc chết cha mẹ thì thôi, còn khắc cả chú.

Lúc ấy, y không chỉ phải làm việc nhà, khi chú HAI uống say, y còn sẽ bị đánh.

Trong nhà không có tiền, bà nội và chú hai liền cắt xén chi tiêu của y, ngày thường y không có quần áo mới để mặc thì thôi, còn ăn không đủ no.

Thậm chí chú hai y còn không muốn cho y đi học.

May mắn, tiểu học và sơ trung là giáo dục bắt buộc, nếu như chú hai không cho y đi học thì trường học và xã khu sẽ đến tìm chú hai gây phiền phức.

Mà chờ đến khi lên cao trung…… y đi xin học bổng, ít nhiều cũng có thể chống đỡ được.

Cuộc sống của y thực sự rất vất vả, còn phải phòng bị chú hai — chú hai sẽ tìm y đánh cướp, cướp hết tất cả số tiền còn sót lại trên người y.

Nhưng có một lần, y vẫn không phòng được, chú hai chặn y trong một con ngõ nhỏ, ra tay đánh y.

Lúc đó y bị cướp hết tiền, còn bị đánh ngất xỉu, là cha mẹ Cố Quân Thiên đi ngang qua nhìn thấy, bảo tài xế đưa y đi bệnh viện, y mới có thể sống sót.

Sau đó, y đến Cố thị nói lời cảm ơn, nhìn thấy Cố Quân Thiên.

Đó là một người hoàn toàn khác với y.

Từ nhỏ y đã sống trong bùn lầy, Cố Quân Thiên lại là chàng hoàng tử nhỏ.

Y nhất kiến chung tình, thích Cố Quân Thiên, lại cảm thấy chính mình thực ghê tởm.

Nếu như Cố Quân Thiên biết được có một thằng con trai thích hắn, nói không chừng sẽ giận tím mặt.

Đàn ông trên đời này phần lớn đều thích phụ nữ.

Nhưng y không khống chế được chính mình.

Thậm chí bởi vì thế, y còn đặc biệt thi vào ngành thiết kế châu báu.

Cái ngành nghề này không dễ vào nghề, không thích hợp với người nghèo như y học, nhưng học thiết kế châu báu mới có cơ hội vào Cố thị.

Lúc học đại học, y vừa làm thêm vừa đi học, vô cùng vất vả, cũng may cuối cùng tốt nghiệp với thành tích ưu tú, còn thuận lợi tiến vào Cố thị.

Sau đó, y càng may mắn hơn khi được trở thành bạn trai của Cố Quân Thiên.

Y tuyệt đối sẽ không để người khác phá hủy hạnh phúc của mình!

Cố Quân Thiên không biết ý tưởng của Chu Thanh Hạo, cũng không biết quá khứ của Chu Thanh Hạo.

Lúc này, hắn đã trở lại văn phòng, tiếp tục công việc buổi chiều.

Không có Chu Thanh Hạo ở bên cạnh, hắn lại có thể cảm nhận được niềm vui khi làm việc!

Hắn nhất kiến chung tình với Chu Thanh Hạo, có lẽ là do nguyên chủ ảnh hưởng, không thể xem là thật.

Nói đến Chu Thanh Hạo, trưa hôm nay Chu Thanh Hạo chỉ ăn một chén cơm nhỏ, cũng không ăn được bao nhiêu thức ăn, phần lớn thức ăn đều là hắn ăn.

Trách không được Chu Thanh Hạo lại gầy như vậy, hắn phải nghĩ biện pháp, đút cho Chu Thanh Hạo béo lên một chút mới được.

Có điều không thể đút bậy được, nếu như một lần đút quá nhiều thì Chu Thanh Hạo sẽ không thể tiêu hóa, trái lại còn gây tổn thương thân thể.

Tốt nhất hắn phải đưa Chu Thanh Hạo đi làm kiểm tra sức khoẻ, sau đó lại nhờ chuyên gia dinh dưỡng lập ra một bảng thực đơn……

Cố Quân Thiên nhanh chóng suy nghĩ kỹ những việc cần phải làm, chờ nghĩ xong, hắn chợt khựng lại.

Đã bảo làm sự nghiệp mà?

Chu Thanh Hạo này quả nhiên có độc!

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.