Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1812 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

......

Về phần công việc phải làm là cái gì…… Ngày hôm qua đi theo bên cạnh Chu Thanh Hạo mua quần áo gì đó, công việc còn dư lại cũng chưa làm, hắn phải làm cho xong.

Cố Quân Thiên để Chu Thanh Hạo đeo thiết bị kiểm tra nhịp tim lên, rồi mới lên máy chạy bộ bắt đầu chạy bộ.

Hắn biết một vài người trẻ tuổi thân thể cực kỳ yếu ớt, cho nên yêu cầu với Chu Thanh Hạo rất thấp, cảm thấy Chu Thanh Hạo có thể chạy mười phút cũng đã rất tốt.

Nhưng chờ Chu Thanh Hạo thật sự chạy lên, hắn mới ý thức được, hắn đánh giá sai năng lực của Chu Thanh Hạo rồi.

Chu Thanh Hạo chạy một hơi hơn nửa giờ, ước chừng năm km, nếu không phải Cố Quân Thiên kêu dừng, y còn có thể tiếp tục chạy tiếp, trong lúc chạy bộ, nhịp tim của y còn rất ổn định.

“Em rất tuyệt, rất không tồi!” Cố Quân Thiên vô cùng vui vẻ.

Chu Thanh Hạo vừa thở dốc vừa mỉm cười.

Thời điểm y vào đại học, đã từng làm công việc chạy vặt trong trường, cả ngày chạy tới ký túc xá giao đồ cho người ta.

Khi đó, y hoàn toàn có thể nhẹ nhàng chạy suốt mười km!

Đi làm hai năm, trạng thái của y dù có kém hơn, nhưng muốn chạy năm km vẫn không thành vấn đề, trước đó Cố Quân Thiên thật sự quá coi thường y!

“Trạng thái của em rất tốt, đã có thể tiến hành huấn luyện lực lượng, chờ ăn cơm sáng xong, chúng ta có thể luyện cái khác.” Cố Quân Thiên nói.

Chu Thanh Hạo trợn mắt há hốc mồm, y nỗ lực biểu hiện như vậy, không phải vì gia tăng lượng vận động cho chính mình!

Thời gian tốt đẹp như vậy, vì sao bọn họ không nói chuyện yêu đương, mà phải lãng phí trong phòng tập thể thao chứ?

Từ từ, nếu như ăn cơm sáng, có phải y sẽ phải ăn cơm cùng với người nhà Cố Quân Thiên hay không?

Nghĩ đến khả năng này, Chu Thanh Hạo lại bắt đầu khẩn trương: “Cố Quân Thiên, ông nội của anh……”

“Ông nội của anh là người rất tốt, em cứ yên tâm.” Cố Quân Thiên nói.

Một số người già sau khi đầu óc không rõ ràng, có lẽ tính tình sẽ trở nên táo bạo đi gây sự khắp nơi, thậm chí còn la mắng người thân bên cạnh.

Nhưng ông cụ Cố sẽ không như vậy, nhiều nhất ông chỉ hồ đồ nhận nhầm người một chút mà thôi, cũng không thất lễ với người khác.

Lúc Cố Quân Thiên dẫn theo Chu Thanh Hạo đi ra ngoài, ông cụ Cố và cha Cố mẹ Cố đang ăn bữa sáng.

Cha Cố mẹ Cố nhìn thấy Chu Thanh Hạo lập tức lộ ra nụ cười ôn hòa, mà ông cụ Cố khiến Chu Thanh Hạo sợ hãi thì……

Sau khi ông cụ Cố nhìn thấy y, vậy mà lại nhiệt tình cười rộ lên: “Quân Thiên, cháu đi học có mệt lắm không? Có vất vả không?”

Trong lúc nhất thời, Chu Thanh Hạo không kịp phản ứng lại.

Cố Quân Thiên trả lời: “Không mệt, đi học không vất vả.”

Ông cụ Cố hơi hơi bất mãn mà nhìn về phía Cố Quân Thiên: “Cậu là ai thế? Tôi cũng có hỏi cậu đâu.”

Hôm nay Chu Thanh Hạo mặc đồ thể dục giống với đồng phục trường học mà Cố Quân Thiên mặc thời niên thiếu, lần này chắc là ông cụ Cố đã xem Chu Thanh Hạo thành Cố Quân Thiên.

Chu Thanh Hạo nghe ông cụ Cố nói như vậy, nháy mắt ý thức được cái gì.

Ông cụ Cố bị lẫn rồi!

Nếu như ông cụ Cố tỉnh táo, khi y đối mặt với ông cụ Cố, chắc chắn không thể tránh né mà sẽ khẩn trương sợ hãi.

Nhưng bây giờ ông cụ Cố chỉ là người bệnh không thanh tỉnh!

Chu Thanh Hạo lập tức nói: “Ông nội, đi học không mệt, cháu thích đi học.”

“Quân Thiên nhà ta thật là ngoan.” Ông cụ Cố nói xong, run run rẩy rẩy cầm đũa lên, muốn gắp bánh bao trong bát cho Chu Thanh Hạo ăn: “Quân Thiên, mau tới ăn bánh bao, ông nội giữ cho cháu này.”

Trên bàn có bát trống, Chu Thanh Hạo cầm một cái lên, đi qua nhận lấy bánh bao ông cụ Cố cho, sau đó gắp lên cắn một miếng lớn: “Cảm ơn ông nội!”

“Với ông nội mà cảm ơn cái gì! Quân Thiên, cháu ăn nhiều một chút, như vậy mới có thể cao lên được.” Ông cụ Cố nhìn Chu Thanh Hạo, vẻ mặt hiền từ.

“Ông nội, cháu sẽ ăn ạ.” Chu Thanh Hạo cười đáp lời, dời tất cả bát đũa của mình đến bên cạnh ông cụ Cố: “Ông nội, ông cũng ăn nhiều một chút đi ạ, thấy ông ăn được nhiều, cháu rất vui vẻ.”

“Ông nội biết rồi, ông nội sẽ ăn nhiều.” Ông cụ Cố cười nói.

“Ông nội, vừa rồi cháu mới đi chạy bộ, chờ ông ăn xong, cháu đưa ông đi tản bộ được không? Chúng ta cùng nhau rèn luyện cho thân thể cường tráng một chút.”

“Được chứ.” Ông cụ Cố rất vui vẻ, lại nói tiếp: “Thiên Thiên, lâu rồi cháu không ở bên cạnh ông.”

“Ông nội, sau này cháu sẽ luôn ở bên cạnh ông.” Chu Thanh Hạo nói.

“Được!” Ông cụ Cố vui vẻ mà cười rộ lên.

Cố Quân Thiên thấy một màn như vậy, tâm tình khá tốt.

Nguyên chủ thân thể này của hắn, không phải là người biết nói ngọt dỗ dành người khác, cũng không giao lưu nhiều với ông nội mình.

Sau khi hắn xuyên tới, thật ra cũng sẽ trò chuyện với ông cụ Cố nhiều hơn, nhưng hắn cũng không biết nói ngọt như Chu Thanh Hạo.

Cha Cố mẹ Cố thì càng không cần phải nói, hai người bọn họ không thể nói được như Chu Thanh Hạo.

Trình Minh Nghiên tất nhiên cũng không bằng Chu Thanh Hạo.

Nói không chừng Chu Thanh Hạo sẽ trở thành người mà ông cụ Cố thích nhất.

Chu Thanh Hạo cũng có suy nghĩ giống vậy.

Y đã từng làm hộ lý lúc nghỉ hè, giúp đỡ chăm sóc người già bị lẫn.

Người già bị lẫn thật sự rất khó chăm sóc, cho nên cố chủ cho giá vô cùng cao.

Lúc ấy, ở trong căn phòng lắp đầy camera theo dõi, y giúp đỡ chăm sóc ông cụ hai tháng, con trai cụ đã cho y ba mươi nghìn!

Ông cụ kia cực kỳ khó chơi, cứ luôn cảm thấy người khác muốn hại ông, còn sẽ làm ra đủ loại chuyện không thể tưởng tượng.

So sánh với nhau, ông cụ Cố dễ chăm hơn gấp trăm nghìn lần.

Chu Thanh Hạo dỗ dành ông cụ Cố đến mặt mày hớn hở.

Ăn cơm xong, ông cụ Cố cũng không nỡ để Chu Thanh Hạo đi, vẫn luôn lôi kéo Chu Thanh Hạo nói chuyện.

Chu Thanh Hạo ước gì như vậy.

Nếu dỗ dành ông cụ Cố thật tốt, thì ấn tượng của cha Cố mẹ Cố đối với y chắc cũng sẽ trở nên tốt hơn.

Trước đó Chu Thanh Hạo vẫn luôn lo lắng ông cụ Cố sẽ chia rẽ mình và Cố Quân Thiên, lúc này y nhận ra ông cụ Cố sẽ không làm như vậy, thật là vui vẻ đến nói không nên lời.

Đồng thời, y cũng ý thức được một việc —— những lời nói trước kia của Trình Minh Nghiên, có lẽ đều là giả!

Chu Thanh Hạo càng nghĩ càng vui vẻ, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên người ông cụ Cố.

Cố Quân Thiên còn muốn mang Chu Thanh Hạo đi tiến hành huấn luyện lực lượng: “……”

Đây là có chuyện gì? Chu Thanh Hạo vậy mà còn nhiệt tình với ông nội hắn hơn cả hắn luôn?

Toàn bộ hành trình thế nhưng Chu Thanh Hạo đều nhìn ông nội hắn, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái?!

Không phải đã nói đặc biệt đặc biệt yêu hắn ư?

Rõ ràng trước đó còn đang dụ dỗ hắn!

Cố Quân Thiên có hơi chua, nhưng dù vậy, hắn vẫn gửi tin nhắn cho Chu Thanh Hạo: “Trước kia anh bận quá, thế nên không chú ý tới ông nội anh sinh bệnh, nhưng Trình Minh Nghiên phát hiện, lập tức hợp mưu với Lý quản gia gạt ông nội anh, nói cậu ta là bạn trai anh. Khi đó ông nội của anh cứ luôn tác hợp anh với cậu ta, anh không muốn ông nội thương tâm nên mới có lệ với Trình Minh Nghiên một đoạn thời gian. Sau khi anh phát hiện tình huống ông nội không đúng, anh cũng không cho cậu ta tới nhà của anh nữa, Lý quản gia cũng đã bị anh sa thải.”

Trước đó nguyên chủ quá mức dung túng Trình Minh Nghiên, điều này nhất định đã xúc phạm tới Chu Thanh Hạo.

Cố Quân Thiên cảm thấy mình cần phải giải thích một chút.

Chu Thanh Hạo vừa dỗ ông nội Cố vừa tranh thủ nhìn thoáng qua di động, nhịn không được cười rộ lên.

Trình Minh Nghiên cứ luôn miệng nói ông cụ Cố thích cậu ta đến cỡ nào, hóa ra tất cả đều là giả!

Nếu như thế, chuyện Trình Minh Nghiên nói tương lai Cố Quân Thiên nhất định sẽ liên hôn với người khác, có khi nào cũng là giả hay không?

Nếu Cố Quân Thiên không cần liên hôn với người khác, có phải y có thể kết hôn với Cố Quân Thiên hay không?

Chu Thanh Hạo càng nghĩ càng hưng phấn, sau đó nhìn về phía cha Cố mẹ Cố cách đó không xa.

Tuy rằng lần đầu gặp mặt với cha Cố mẹ Cố khá là xấu hổ, nhưng y có thể da mặt dày xem chuyện kia như không hề tồn tại.

Y rất có hiểu biết về cha Cố mẹ Cố, tâm sự với bọn họ nhiều một chút, nói không chừng sẽ có được hảo cảm của bọn họ.

Nếu ông cụ Cố và cha Cố mẹ Cố đều thích y, vậy là y có thể kết hôn với Cố Quân Thiên!

Chu Thanh Hạo tràn ngập nhiệt tình, thậm chí cũng không khó chịu vì không được ngủ với Cố Quân Thiên nữa.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.