Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1935 chữ

……

Cố Quân Thiên nhìn chằm chằm cửa phòng cũ nát trước mặt, cơn giận trong lòng lập tức dâng lên.

Chu Thanh Hạo thấy hắn liền chạy thì thôi, vậy mà còn nhốt hắn ngoài cửa!

Cố Quân Thiên dùng sức gõ cửa: “Chu Thanh Hạo, em mau mở cửa cho tôi! Nếu em còn không mở thì tôi sẽ phá cửa!”

Chỉ một cánh cửa nho nhỏ như vậy, đừng hòng ngăn được hắn!

Trong phòng, Chu Thanh Hạo đã quay về phòng ngủ của mình, đôi tình nhân đứng ở nhà ăn, hai mặt nhìn nhau.

Căn hộ này không thể thông gió, cho nên sau khi bọn họ về nhà, thích mở cửa lớn ra thông gió.

Bình thường, chờ bọn họ ăn cơm chiều xong, sẽ đóng cửa lớn lại.

Hôm nay, bọn họ đang ăn cơm chiều, đột nhiên nghe thấy dưới lầu có người cãi nhau, bèn ra ban công xem náo nhiệt, sau đó thấy được cảnh tượng Chu Thanh Hạo đại chiến chú hai Chu.

Sau đó, lại có người đuổi theo Chu Thanh Hạo.

Lúc bọn họ từ ban công quay về nhà ăn, đúng lúc nhìn thấy Chu Thanh Hạo nhốt người đuổi theo y ở ngoài cửa.

Lúc này, Chu Thanh Hạo đã về phòng của mình, mà người bên ngoài đang mạnh mẽ gõ cửa, còn uy hiếp bọn họ muốn phá cửa……

Bọn họ nên làm cái gì bây giờ? Bọn họ không dám mở cửa!

Đôi tình nhân run bần bật.

Tòa nhà này lúc đầu nằm trong dự án phá bỏ di dời, tất cả gồm năm tầng đều thuộc về một hộ gia đình duy nhất, người nhà này tự mình ở lầu hai, những tầng lầu khác đều cho thuê…

Trước đó, bác gái chủ nhà phụ trách thu tiền thuê nhà, vẫn luôn ở dưới lầu xem náo nhiệt.

Thấy Cố Quân Thiên đuổi theo Chu Thanh Hạo, bà còn tò mò đi lên theo.

Bác gái chủ nhà đã sáu bảy chục tuổi, có hơi béo, đi đường cũng tương đối chậm, lúc này mới vừa lên lầu.

Nghe Cố Quân Thiên nói muốn phá cửa, bà bác bực mình nói: “Đây là cửa nhà tôi, cậu mà đập là phải đền tiền!”

“Bác là chủ nhà? Bác có thể giúp cháu mở cửa ra không?” Cố Quân Thiên hỏi.

Chú ý tới ánh mắt nghi ngờ của chủ nhà, hắn lập tức nói: “Cháu không phải người xấu, cháu là bạn trai Chu Thanh Hạo!”

Bác gái chủ nhà cẩn thận đánh giá Cố Quân Thiên.

Cố Quân Thiên một thân tây trang, vừa nhìn đã biết là người giàu có, trước đó bà còn nhìn thấy Cố Quân Thiên bước từ trên siêu xe xuống……

Người này chắc là không phải người xấu đâu nhỉ?

Bác gái chủ nhà vừa nghĩ như vậy thì thấy vệ sĩ của Cố Quân Thiên xách theo chú hai của Chu Thanh Hạo đi lên.

Tuy chú hai Chu tuổi tác không nhỏ, dù sao cũng là một người đàn ông, nhưng bị bảo tiêu xách đi như vậy, ngay cả một cái rắm cũng không dám thả.

Bác gái chủ nhà nháy mắt sợ.

Bà nhìn nhìn lại đám người Trình Minh Nghiên đi theo phía sau vệ sĩ lên đây……

Thời buổi này khắp nơi đều có camera theo dõi, ở đây lại có nhiều người như vậy, những người này chắc sẽ không dám thật sự làm gì.

“Tôi có thể mở cửa cho cậu, nhưng cửa bên trong thì phải để tự tiểu Chu mở.” Bác gái chủ nhà lấy chìa khóa ra mở cửa.

Bà cũng chỉ cho Chu Thanh Hạo thuê phòng ngủ, bên ngoài là khu vực công cộng, có thể đi vào.

Bác gái chủ nhà vẫn rất thích Chu Thanh Hạo.

Chu Thanh Hạo ở nơi này của bà hai năm, chưa bao giờ nợ tiền thuê nhà, là khách thuê rất tốt.

Có điều biến hóa của y có hơi lớn, ngay từ đầu là một người rất mộc mạc, sau lại càng ngày càng thời thượng, mỗi lần bà gặp phải, đều nhịn không được muốn nhìn thêm mấy lần.

Người đẹp quả nhiên nhiều thị phi. Mấy ngày hôm trước, có người tới hỏi thăm bà về Chu Thanh Hạo, hôm nay chú của Chu Thanh Hạo lại tìm tới cửa, bây giờ còn tới một người tự xưng là bạn trai Chu Thanh Hạo, vừa nhìn đã biết có tiền……

Bác gái chủ nhà nóng lòng muốn biết chuyện của Chu Thanh Hạo là thế nào.

Y có phải là sói mắt trắng

vong ân phụ nghĩa hay không? Bạn trai vừa nhìn đã biết có tiền này của y lại là sao nữa?

Cố Quân Thiên cho rằng mở cửa là có thể nhìn thấy Chu Thanh Hạo, nhưng mà không hề.

Sau khi vào nhà, hắn nhìn thấy hai người trẻ tuổi đang ăn mì sợi.

“Chu Thanh Hạo đâu?” Cố Quân Thiên hỏi.

Bác gái chủ nhà và hai người trẻ tuổi kia cùng nhau nhìn về phía cửa phòng ngủ phía bắc.

Căn hộ này đã xây được hai mươi mấy năm, gạch men lát sàn đều là loại nhỏ giá cả tiện nghi, chỗ nối đen kịt.

Sơn trắng quét tường đã bong tróc thoạt nhìn càng thêm dơ hơn, bên trên còn có không ít vết bẩn.

Chu Thanh Hạo ở nơi như vậy thì thôi, vậy mà còn thuê chung với người khác.

Cố Quân Thiên biết thời buổi này, nơi ở của rất nhiều người làm công đều không tốt lắm, nếu hắn là người làm công, chắc chắn cũng sẽ lựa chọn chỗ ở nhỏ một chút, sau đó tích góp vốn liếng đi gây dựng sự nghiệp.

Nhưng người sống ở đây chính là Chu Thanh Hạo!

Chu Thanh Hạo nên ở trong cung điện tinh xảo!

Cố Quân Thiên trong lòng đau nhói, đi gõ cửa: “Thanh Hạo, mở cửa!”

Chu Thanh Hạo ôm lấy chân mình, ngồi ở trên giường không nói một lời.

Y không biết vì sao trước đó mình phải chạy.

Đại khái là không muốn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Cố Quân Thiên.

Tất cả những gì y thể hiện trước mặt Cố Quân Thiên đều là giả, chắc chắn Cố Quân Thiên sẽ cho rằng y là kẻ lừa đảo, nhất định sẽ chia tay với y.

Từ nhỏ y đã mất đi cha mẹ, về sau, còn sẽ mất đi Cố Quân Thiên.

Đến lúc đó, y cũng chỉ còn lại một mình.

Giờ phút này, Chu Thanh Hạo vô cùng hối hận, hối hận mấy ngày trước đó, lá gan không đủ lớn, không có đi dụ dỗ Cố Quân Thiên.

Y yêu đương với Cố Quân Thiên mấy tháng, vậy mà còn chưa được hôn một cái nào!

Bên ngoài truyền đến giọng nói của Cố Quân Thiên, nhưng Chu Thanh Hạo không muốn đi mở cửa.

Một khi mở cửa, Cố Quân Thiên sẽ chia tay với y mất!

Về sau, nói không chừng y sẽ không còn được gặp lại Cố Quân Thiên.

Nghĩ đến đây, Chu Thanh Hạo ôm lấy đầu gối mình ngồi ở trên giường, đột nhiên nghĩ đến một việc.

Y sắp phải chia tay với Cố Quân Thiên, còn chưa từng hôn Cố Quân Thiên, có phải có chút thiệt thòi hay không?

“Chu Thanh Hạo, em còn không mở cửa, tôi sẽ phá cửa vào! Bác chủ nhà đừng gấp, đến lúc đó cháu sẽ đền gấp mười!” Giọng nói của Cố Quân Thiên vang lên bên ngoài.

Chu Thanh Hạo biết, mình không thể cứ luôn trốn tránh.

Y đứng lên, nhanh chóng mở cửa ra, sau đó thấy ngay Cố Quân Thiên đứng trước cửa, trong mắt đầy lửa giận.

Cố Quân Thiên tức giận vẫn rất tuấn tú như cũ!

Chu Thanh Hạo không quan tâm nhào lên, ôm lấy Cố Quân Thiên, hôn lên môi Cố Quân Thiên.

Động tác của y dùng sức có hơi lớn, cái này không thể xem như hôn được, phải nói là y mạnh mẽ đụng lên mới đúng.

Chu Thanh Hạo nhắm mắt lại không dám nhìn Cố Quân Thiên, đồng thời ôm chặt lấy Cố Quân Thiên, chết cũng không buông ra.

Cố Quân Thiên trợn tròn mắt.

Lúc Chu Thanh Hạo mở cửa, Cố Quân Thiên còn nghĩ phải răn dạy Chu Thanh Hạo một phen —— nào có ai vừa thấy bạn trai đã chạy bao giờ!

Kết quả sau khi Chu Thanh Hạo mở cửa ra, vậy mà lại ôm lấy hắn, hôn hắn.

Này…… Này……

Chu Thanh Hạo vậy mà lại hôn hắn, hôn hắn đó!

Quá phạm quy!

Trên môi truyền đến cảm xúc mềm mại làm Cố Quân Thiên cả người cứng đờ, hồn phi thiên ngoại.

Chu Thanh Hạo làm tốt chuẩn bị Cố Quân Thiên sẽ đẩy y ra, nhưng Cố Quân Thiên cũng không có làm như vậy, ngược lại cứng đờ bất động ở đó.

Y đã bất cứ giá nào, nếu Cố Quân Thiên không có đẩy y ra, vậy thì……

Chu Thanh Hạo dùng đầu lưỡi cạy miệng Cố Quân Thiên.

Khá dễ cạy, vừa cạy là mở ngay.

Được một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt như vậy, coi như có bị Cố Quân Thiên đuổi ra khỏi Cố thị, y cũng không lỗ!

Chu Thanh Hạo vụng về mà hôn Cố Quân Thiên.

Bác gái chủ nhà và đôi tình nhân kia đều nhìn đến ngây người.

Đi theo Cố Quân Thiên lên lầu, tài xế và vệ sĩ của Cố Quân Thiên cũng nhìn đến ngây người.

Đám người Trình Minh Nghiên lên lầu cuối cùng, thì lại sợ đến ngây người.

Tình huống này…… Cố Quân Thiên bị cưỡng hôn sao?

Trình Minh Nghiên đi lên là muốn xem Cố Quân Thiên dạy dỗ Chu Thanh Hạo, chứ không phải tới xem Chu Thanh Hạo cưỡng hôn Cố Quân Thiên!

Gã theo bản năng kêu một tiếng: “Cố Quân Thiên!”

Nghe thấy giọng nói khiến người ta ghét của Trình Minh Nghiên, rốt cuộc Cố Quân Thiên cũng lấy lại tinh thần.

Cơn giận trong lòng hắn, ngay khi Chu Thanh Hạo hôn hắn cũng đã sớm biến mất không còn tung tích.

Sao hắn có thể tức giận được? Chu Thanh Hạo hôn hắn, hôn hắn đó!

Môi Chu Thanh Hạo thật mềm……

Cố Quân Thiên mơ mơ hồ hồ, nhưng vẫn ý thức được xung quanh có người đang vây xem.

Hắn thân thiết với Chu Thanh Hạo, bị người ta nhìn thấy rồi!

Cố Quân Thiên có hơi ngượng ngùng, hắn ôm Chu Thanh Hạo, nhanh như chớp vào phòng Chu Thanh Hạo, cũng đóng cửa lại luôn.

Nhưng mà phòng Chu Thanh Hạo đặc biệt nhỏ, hắn và Chu Thanh Hạo hai người đàn ông cùng nhau đi vào, thiếu chút nữa không có chỗ đứng, lúc đóng cửa, chân Chu Thanh Hạo còn đụng phải giường, phát ra tiếng vang “cốp cốp” thật lớn, chồng sách trên giường Chu Thanh Hạo cũng bị đổ.

Cố Quân Thiên lảo đảo một cái, không đứng vững kéo theo Chu Thanh Hạo ngã xuống giường Chu Thanh Hạo, hắn còn đè lên người Chu Thanh Hạo.

Vừa rồi Chu Thanh Hạo đụng chân vào thành giường, sau đó Chu Thanh Hạo còn bị hắn đè phải……

Chu Thanh Hạo sẽ không bị thương chứ?

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.