Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1469 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

......

Cố Quân Thiên nói tiếp: “Tôi đã nhờ chuyên gia dinh dưỡng chuẩn bị cơm dinh dưỡng, sau này một ngày ba bữa cậu phải ăn cơm dinh dưỡng!”

Vốn dĩ hắn muốn để Chu Thanh Hạo vận động nhiều hơn, nhưng thân thể Chu Thanh Hạo quá kém!

Hơn nữa Chu Thanh Hạo thường hay đi tới đi lui, qua một ngày cơ bản cũng được hơn 8000 bước, với y thì lượng vận động này đã đủ rồi, Cố Quân Thiên cũng không vội vã sắp xếp bài tập khác.

Trước tiên điều dưỡng một phen, chờ Chu Thanh Hạo có đầy đủ sức khỏe rồi, lại để y thực hiện bài tập rèn luyện khác!

Chu Thanh Hạo: “……” Điều Cố Quân Thiên chú ý hoàn toàn không giống với tưởng tượng của y!

Cố Quân Thiên vẫn còn đang nói chuyện: “Tôi đã kêu người đưa cơm dinh dưỡng lại đây, trưa nay, cậu sẽ ăn cơm dinh dưỡng với tôi. Chờ lúc cậu tan làm cũng sẽ có người đưa cơm chiều cho cậu, về phần cơm sáng…… 8 giờ sáng mai đến công ty ăn sáng.”

Chu Thanh Hạo người này, cần phải quan tâm thật kỹ.

Thậm chí Cố Quân Thiên còn muốn mang người về nhà chăm sóc.

Nhưng hắn không thể cự tuyệt Chu Thanh Hạo được, nếu thật sự để Chu Thanh Hạo đến nhà hắn ở, Chu Thanh Hạo có thể ở lại đó cả đời……

Thôi, trước tiên cứ từ từ đã.

Hắn xuyên đến đây còn chưa được một tuần đâu, tiến triển quá nhanh hắn không thích ứng.

Nghĩ như vậy, Cố Quân Thiên lại chuyển cho Chu Thanh Hạo hai trăm nghìn: “Cậu cầm lấy số tiền này, muốn ăn gì thì cứ mua…… Chờ chút, mấy món không tốt cho sức khỏe thì đừng ăn bậy, tốt nhất cậu vẫn nên ăn cơm dinh dưỡng tôi dặn người ta làm thôi.”

Từ giờ trở đi, một ngày ba bữa hắn sẽ đưa cơm cho Chu Thanh Hạo!

Chu Thanh Hạo ngơ ngác nhìn Cố Quân Thiên, hốc mắt đỏ lên.

Lúc Cố Quân Thiên bảo y đi làm kiểm tra sức khoẻ, trong lòng y đều nghĩ đến mấy việc đầy màu sắc.

Y cho rằng Cố Quân Thiên muốn xác định y có sạch sẽ hay không, mới có thể bảo y đi kiểm tra sức khoẻ.

Thật không ngờ lại không phải.

Sau khi Cố Quân Thiên nhìn thấy báo cáo kiểm tra sức khoẻ, vẫn luôn quan tâm đến thân thể y, còn bởi vì y mắc phải mấy bệnh vặt mà tức giận.

Sao Cố Quân Thiên lại tốt như thế!

“Cậu không muốn ăn hả?” Cố Quân Thiên nhíu mày nhìn về phía Chu Thanh Hạo, sao Chu Thanh Hạo đột nhiên nước mắt lưng tròng rồi?

Chu Thanh Hạo lập tức nói: “Không có, em muốn ăn.”

Dứt lời, Chu Thanh Hạo mới ý thức được giọng nói của mình có hơi vang dội quá, còn chưa đủ mềm, lập tức bù đắp: “Quân Thiên ca ca, anh đối với em thật tốt.”

Vậy mà lại gọi “ca ca” ngay trước mặt luôn!

Cố Quân Thiên hô hấp dồn dập, hồn phi thiên ngoại.

Chu Thanh Hạo không nói võ đức, ca ca gì đó, sao có thể gọi bậy vậy được!

“Trước kia chưa từng có ai đối xử tốt với em như vậy.” Trên mặt Chu Thanh Hạo tràn đầy cảm động, “Quân Thiên ca, anh thật tốt!”

Cố Quân Thiên nhìn Chu Thanh Hạo, trái tim mềm nhũn, hỏi: “Trước kia cậu sống không tốt sao?”

Cha mẹ Chu Thanh Hạo mất sớm, gia sản nhà cửa đều bị chú ruột chiếm thì thôi, người chú kia còn chưa tới tuổi về hưu mà đã chạy tới đòi y phí sinh hoạt rồi.

Đại khái trước kia Chu Thanh Hạo sống không được tốt.

Chắc chắn lúc nhỏ cái gì y cũng không có, cái gì cũng thiếu, nên mới có thể rõ ràng không có tiền, còn muốn mua hàng xa xỉ.

“Không có mà, em sống cũng khá tốt.” Chu Thanh Hạo cười rộ lên.

Dù cuộc sống của y không được thuận lợi, nhưng y cảm thấy cũng tạm ổn.

Ít nhất y không sinh ra trong lúc quốc gia chiến loạn, thân thể cũng không bị tàn tật, thậm chí còn có được trí óc thông minh và diện mạo xem như không tệ.

Bây giờ, y còn có một anh bạn trai vô cùng vô cùng tốt!

Cố Quân Thiên quan sát Chu Thanh Hạo thật kỹ, thấy Chu Thanh Hạo không muốn nói, nên cũng không hỏi thêm.

Cố Quân Thiên bảo đầu bếp trong nhà làm cơm dinh dưỡng, rất nhanh đã đưa đến.

Lúc Chu Thanh Hạo làm kiểm tra sức khoẻ, hắn đã đặc biệt dặn chuyên gia dinh dưỡng đến xem Chu Thanh Hạo.

Sau khi nhận được báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Chu Thanh Hạo, chuyên gia dinh dưỡng còn được xem đầu tiên.

Cơm dinh dưỡng này do chuyên gia dinh dưỡng sắp xếp thực đơn, sau đó hai vị đầu bếp của nhà họ Cố sẽ phụ trách làm.

Hai đầu bếp của nhà họ Cố đều am hiểu làm thức ăn Trung Quốc, làm ra món ăn sắc hương vị đều đủ cả.

Chu Thanh Hạo nhìn thấy bên trong vậy mà còn có thịt ba chỉ kho tàu, không nhịn được kinh ngạc: “Đây là cơm dinh dưỡng sao?”

Y còn tưởng cơm dinh dưỡng Cố Quân Thiên chuẩn bị cho y, sẽ là thịt ức gà và mấy loại rau cải.

Cố Quân Thiên gắp một miếng thịt ba chỉ cho Chu Thanh Hạo: “Cậu cần phải tăng cân, nên ăn nhiều một chút.” Bệnh viện sắp xếp kiểm tra sức khoẻ vô cùng toàn diện, thậm chí Chu Thanh Hạo còn phải điền rất nhiều bảng biểu.

Trong những bảng biểu đó, có một phần liên quan đến trắc nghiệm tâm lý, còn một phần là dò hỏi thói quen sinh hoạt và tình trạng ẩm thực của Chu Thanh Hạo, ví dụ như hỏi y có kiêng cử cái gì linh tinh.

Chuyên gia dinh dưỡng cũng hỏi một vài vấn đề liên quan.

Thực đơn hoàn toàn làm theo sở thích của Chu Thanh Hạo, chắc hẳn Chu Thanh Hạo không bài xích ăn thịt ba chỉ.

Quả thật Chu Thanh Hạo không bài xích ăn thịt ba chỉ, thịt ba chỉ nạc mỡ đan xen thật sự quá thơm quá ngon!

Ngoại trừ thịt ba chỉ, trên bàn còn có gà hầm, cá nướng và mấy loại rau dưa.

Thức ăn trong nhà ăn Cố thị, với y đều là mỹ vị, những thứ này thì càng không cần phải nói!

Chu Thanh Hạo ăn đến vô cùng thỏa mãn.

Cố Quân Thiên lại nói: “Trừ việc ăn cơm đầy đủ, cậu còn phải đi ngủ sớm một chút, 9 giờ tối phải đi ngủ ngay, ngủ sớm dậy sớm mới tốt cho thân thể……”

Thời buổi này có bao nhiêu người trẻ tuổi đi ngủ lúc 9 giờ chứ! Chu Thanh Hạo không biết nói gì, mềm mại hỏi: “Quân Thiên ca, nếu chưa làm hết việc trong công ty phải tăng ca thì làm sao bây giờ?”

Có đôi khi trời tối muộn, bọn họ còn phải sửa bản thiết kế.

Cố Quân Thiên nói: “Cậu cứ gửi cho tôi, để tôi làm, tôi làm không được, cũng sẽ giúp cậu giải quyết.”

Chu Thanh Hạo chỉ cảm thấy trái tim mình càng đập càng nhanh: “Quân Thiên ca, em thật yêu anh quá! Có được bạn trai như anh, chắc chắn người khác hâm mộ em chết mất thôi!”

Giọng nói của y vừa ngọt lại mềm, còn nói “yêu” hắn nữa!

Đây là thứ có thể tùy ý nói ra sao?

Chắc y không nói với người khác như vậy đâu ha?

Cố Quân Thiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cả người đều không được tự nhiên: “Cậu đừng nói mấy lời như vậy……”

Chu Thanh Hạo chớp chớp mắt hỏi: “Quân Thiên ca, anh ghét bỏ em ư?”

“Tôi không có…… Thôi được rồi cậu muốn thế nào thì cứ thế đó đi.” Cố Quân Thiên từ bỏ trị liệu.

Được Chu Thanh Hạo gọi là “Quân Thiên ca”, cảm giác cũng khá tốt.

Thật ra chia tay với Chu Thanh Hạo cũng chẳng phải ý kiến hay ho gì?

Nếu như sau khi chia tay với hắn, Chu Thanh Hạo đi gọi người khác là ca ca, nói như vậy với người khác ……

Không được, tuyệt đối không được!

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.