Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Thừa (2)

Tiểu thuyết gốc · 1763 chữ

Trời càng tối, người đổ về Thanh Sơn Trấn phụ cận chân núi Thanh Vân Tông lại càng đông.

Trên phố, bây giờ đã chật kín người, nếu không để ý kỹ liền có thể va chạm với người ở bên cạnh.

Từ xa nhìn lại, Hồng Lâu vô cùng đông đúc, bàn nào cũng chật kín khách ngồi, nhất là mấy cái bàn nằm ở bên ngoài ban công của Hồng Lâu.

Trần Duệ vừa đi, vừa nhìn ngó xung quanh, lẩm bẩm mấy câu tối nghĩa.

- Má ơi, đông vãi linh hồn!

Đám người Lý Trường Ca phải len mãi mới có thể đến được gian phòng khách quý mà Tần Khang đặt trước đó.

Tần Khang ngồi ở bên trong, vẫy vẫy tay với đám người Trần Duệ.

- Cuối cùng cũng đến nơi!

Lý Băng Băng thở phào một cái nhẹ nhõm, lối đi chật ních làm nàng cảm thấy không thoải mái.

Tần Khang và Tần Huệ An sớm đã đứng dậy, đi ra tận cửa phòng, vui vẻ đón tiếp bọn họ, chẳng mấy chốc mà gian phòng nhỏ đã tràn ngập tiếng cười cười nói nói.

Bọn họ đem đủ thứ chuyện trên trời dưới đất ra để bàn luận với nhau.

Gia Cát Thượng Quan nuốt xuống miếng thịt trong miệng, rồi thấp giọng nói.

- Mọi người đã hay tin gì chưa, cái tên họ Viêm kia chiều nay đã thành công thông qua khảo hạch, chính thức trở thành Luyện Đan Sư Tam Phẩm, ta còn nghe nói ngay cả chưởng môn cũng gửi lời chúc mừng hắn.

Tần Khang có vẻ khó chịu lên tiếng bình phẩm.

- Thảo nào hôm nay hắn ta lại kênh kiệu đến như vậy, nhìn cái tên đó, ta thật không ưa nổi, không hiểu sao Giang sư tỷ có thể sớm tối ở chung với hắn được nữa?

Trần Duệ cười ha hả nói.

- Cái này cũng không trách được y, ở tuổi này có thể đạt đến trình độ Luyện Đan Sư Tam Phẩm cũng được xem là nhân trung chi long rồi. Tần Khang, ngươi phải chấp nhận sự thật thôi! Ha ha ...

Tần Huệ An bất bình thay cho ca ca lẫn Lý Trường Ca mà nói.

- Nhưng mà tên đó rất là quá quắt, hắn còn đặt điều nói xấu biểu ca, nói biểu ca giả nhân giả nghĩa, nào là sắp đặt chuyện ở Thanh Khâu Trấn để lấy danh khí trong ngoại môn, rồi nào là tính toán sai lầm nên tự làm tự chịu, muội thật sự rất ghét hắn.

Mấy người bọn họ liền trở nên tức giận, Trần Duệ là người nắm hệ thống trong tay, hắn biết rõ chuyện này không phải do Lý Trường Ca bày ra, cho nên rất là bất bình, hắn cao giọng nói.

- Cái tên Viêm Thiên Bằng này, ăn nói thật là hàm hồ! Thật tức chết mà! Chúng ta nên dạy cho hắn một bài học thích đáng.

Tính Khí của Tần Khang vốn dĩ đã nóng nảy, nên khi nghe Trần Duệ nói như vậy liền gật đầu đáp ứng, ánh mắt hùng hổ dọa người.

Gia Cát Thượng Quan thấy vậy vội can ngăn.

- Trong tông nghiêm cấm tư đấu, cho nên hắn mới có thể huênh hoang như vậy, chúng ta đừng mắc bẫy của hắn, không khéo lại tự chuốc họa vào thân. Nhưng mà đúng là nếu không trừng trị hắn, hắn sẽ đi ba hoa ở khắp mọi nơi, lại thêm đám tán tu tôn sùng hắn ta mù quáng nữa, trước sau gì cũng sẽ tổn hại đến thanh danh của Điện Hạ.

Viêm Thiên Bằng ở thời điểm hiện tại chính là ngôi sao sáng trong lòng đám đệ tử tán tu, hoặc đệ tử có xuất thân thấp kém, cho nên có không ít người tin tưởng hắn một cách mù quáng, lại thêm quá khứ không mấy tốt đẹp kia của Lý Trường Ca, thành thử ra những lời gièm pha của hắn về Lý Trường Ca cứ lan truyền khắp ngoại môn, ai ai cũng bán tín bán nghi, mà nhất là ở những nhóm đệ tử có xuất thân thấp kém này.

Tần Khang cả giận nói.

- Thật là quá đáng mà, chúng ta không thể để yên cho hắn như vậy được!

Lý Trường Ca khẽ xua tay, giọng vô cùng trầm ổn khuyên nhủ mọi người.

- Những người như hắn ta, lúc nào cũng đều muốn kéo người khác xuống ngang hàng với mình, không ngần ngại giẫm đạp lên người khác để chứng minh bản thân, tự cho mình là đúng cho nên trị hắn được lần này cũng sẽ có lần sau, tốt nhất là nên mặc kệ hắn, chúng ta nước sông không phạm nước giếng là được. Miệng lưỡi của thiên hạ, chúng ta vốn dĩ cũng không có cách nào quản tới, đừng phí tâm tư lên những chuyện như thế này làm gì cho tốn thời gian. Đợi đến Tiềm Long Đại Hội, chúng ta dạy cho hắn một bài học là được.

Lý Băng Băng hừ một cái, nàng nói.

- Cái tên khốn này tốt nhất đừng đụng phải ta ở Tiềm Long Đại Hội, nếu không ta sẽ đánh hắn một trận thừa sống thiếu chết, thay hoàng đệ trả thù nỗi ấm ức này.

Lúc này Trần Duệ mới à lên.

- Đúng, đúng, chúng ta chờ đến Tiềm Long Đại Hội, dạy cho hắn ta một bài học nhớ đời, đem hắn ta đá ra ngoài từ vòng gửi xe để cho hắn ta biết thân biết phận.

Ở thời điểm hiện tại, Trần Duệ rất có thiện cảm với Lý Trường Ca, mặc dù biết rõ tên họ Viêm kia mới là Khí Vận Chi Tử nhưng mà hắn cũng không ngửi nổi tính cách của y.

Gia Cát Thượng Quan châm biếm nói.

- Nói không chừng lúc ấy, hắn với Giang sư tỷ lại khóc cha gọi mẹ, gọi cả sư tôn của bọn họ ra đàn áp chúng ta như lần trước!

Cả đám bọn họ cười ha hả một trận.

- Ha ha, nhưng mà nhắc mới nhớ, hình như hắn còn chưa thực hiện đổ ước với biểu ca.

- Đúng, đúng, cái tên đó thật là vô sỉ, đổ ước thất bại, mượn cớ trọng thương thoái thác, rồi im luôn cho đến tận bây giờ. Vậy mà hắn còn có mặt mũi đi đặt điều nói xấu Lý đệ như vậy, thật là không ngửi nổi cái nết của hắn mà.

Lam Đông Doanh áy náy nhìn sang chỗ của Lý Trường Ca, mâu thuẫn của hai người, nói tới nói lui cũng phải thừa nhận là nó bắt nguồn từ nàng. Chính vì vậy, mà nàng luôn cảm thấy có lỗi với hắn, khi đã kéo hắn vào mớ rắc rối này với tên họ Viêm kia.

Thở dài một câu, Lam Đông Doanh tự trách mình, "cũng tại do ta đã quá tin người a!".

Chuyện của tên Viêm Thiên Bằng rất nhanh trôi qua, bọn họ lại nói tiếp đến chuyện khác, cứ như vậy, đám người Lý Trường Ca trò chuyện huyên náo cả gian phòng đến tận khuya.

Tới lúc pháo hoa nổ ầm ầm ngoài trời, bọn họ mới dừng lại, đi ra ngoài ban công cùng nhau ngắm nhìn, thưởng thức khoảnh khắc đêm giao thừa trọn vẹn bên bằng hữu.

Gia Cát Thường Hi đứng nép lại gần hắn, nàng rụt rè với với bàn tay mấy lần, muốn nắm lấy bàn tay của hắn nhưng không đủ can đảm, Lý Trường Ca nhìn ra tâm tư của nàng, hắn liền đưa tay qua, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, kéo nàng lại gần hắn.

Khuôn mặt của Thường Hi dần đỏ lên, nhưng nàng không có buông tay hắn ra, đứng ở một bên của hắn, hạnh phúc ngắm nhìn pháo hoa rực rỡ giăng khắp trời.

Lý Băng Băng không chịu thua kém Thường Hi, trực tiếp ôm lấy khuỷu tay của hắn, đứng sát rạt, cùng hắn ngắm pháo hoa, vô cùng hơn thua với Thường Hi trong chuyện này.

Lý Trường Ca như rơi vào thế hai gọng kìm, không khỏi "ách" một cái trấn an bản thân.

"Thật là khổ a!"

Tiểu Nhu Nhi và Lam Đông Doanh ở phía sau, lòng mang theo nhiều tâm sự, lặng lẽ nhìn bóng lưng của hắn, trong vô thức cả hai nàng đều cảm thấy mặc cảm tự ti, nắm chặt lấy váy áo.

Ở một bên, Trần Duệ lại nhớ đến nhiệm vụ ẩn, trong lòng thở dài không thôi.

"Đành gác lại cho đến khi hắn trị khỏi thương thế vậy!"

Nhiệm vụ đi tìm truyền thừa này, đi cùng với nhân vật phản diện như Lý Trường Ca, hắn càng tự tin bản thân có thể đoạt lấy truyền thừa, bởi thông thường, thiết lập đều là như vậy.

Tiếng pháo hoa thưa dần, khép lại khoảnh khắc giao thừa đặc sắc, trả lại bầu trời yên tĩnh cho Thanh Sơn Trấn, tuy vậy thi thoảng vẫn có một hai phong pháo nổ ầm ầm khắp trời.

...

Trên đỉnh Trúc Phong, Liễu Mi quỳ một gối trên mặt đất cẩn thận báo cáo kết quả tiến độ công việc cho chủ nhân nàng, Lục Tiên Tử.

- Chủ nhân, đây là Âm Dương Quả đã được loại trừ độc tính, thỉnh chủ nhân xem qua.

Lục Tuyết Kỳ mở ra hộp gỗ, bên trong có năm quả Âm Dương Quả, linh khí tỏa ra vô cùng nồng đậm.

Với thứ này nàng có thể giúp đồ tôn của nàng ổn định Âm Dương Trùng Đồng, đem nó hoàn toàn đồng hóa với cơ thể của hắn.

Không cảm nhận được tạp khí và độc tính, nàng mới gật đầu xác nhận thành quả cho Liễu Mi.

Liễu Mi lúc này mới dám thở nhẹ ra một hơi, đây cũng là chuyện cuối cùng mà nàng phải báo cáo hôm nay rồi.

- Liễu Mi, nhớ kỹ, từ nay về sau, khi hắn ra ngoài, ngươi hãy trực tiếp đi theo, bảo hộ cho hắn.

- Vâng, thưa chủ nhân.

Lục Tuyết Kỳ nhìn về phía Hồng Lâu ở Thanh Sơn Trấn lần cuối, rồi đi vào bên trong tiểu viện.

Đợi cho đến khi cửa thư phòng hoàn toàn khép lại, Liễu Mi mới dám đứng dậy, thi lễ rời khỏi tiểu viện, nhanh chóng đi về phía Hồng Lâu.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.