Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao thừa (1)

Tiểu thuyết gốc · 2155 chữ

Lục Tuyết Kỳ cảm nhận được ba động của Âm Dương Nhị Nguyên chi lực ở Trúc Phong, lại nhớ đến Âm Dương Trùng Đồng của Lý Trường Ca, nàng lập tức kết ấn, đem khí tức Âm Dương Nhị Nguyên hoàn toàn che giấu đi.

Lý Trường Ca nhìn bụi mịn trên nền gạch của mật thất không khỏi cảm khái một câu "Thật lợi hại!".

Uy lực thần thông của đại đạo xưa nay đều không tầm thường, vượt xa uy lực của thuật pháp và vũ kỹ, mà Âm Dương Nhị Nguyên lại càng là đại đạo gần với bản nguyên của vạn vật nhất, cho nên uy lực của các thần thông bắt nguồn từ nó thường vượt xa những thần thông của các đại đạo thông thường khác.

Cho nên, phản phệ và áp lực đến từ thần thông Nghịch Chuyển Càn Khôn cũng vô cùng lớn, khoảnh khắc vừa rồi cũng là khoảnh khắc hiếm hoi hắn được Thiên Đạo che chở và cộng minh khi ngộ đạo, cho nên mới có thể dễ dàng thi triển thần thông Nghịch Chuyển Càn Khôn mà không phải gánh chịu bất kỳ phản phệ và áp lực nào.

Bây giờ, mặc dù hắn đã nắm được cách thức để thi triển thần thông Nghịch Chuyển Càn Khôn nhưng hắn vẫn không thể thi triển ra nó một cách dễ dàng được bởi vì cơ thể của hắn vẫn chưa đủ mạnh mẽ để gánh chịu áp lực đến từ Âm Dương Nhị Nguyên.

"Xem ra ta cần phải tìm một bộ công pháp tu luyện nhục thân cường đại mới được!"

Thần hồn của hắn có Thiên Cung bảo hộ, cho nên không bị ảnh hưởng bởi sự phản phệ của Đại Đạo, cho nên thứ hắn cần giải quyết trước mắt để có thể thi triển được thần thông của Âm Dương Nhị Nguyên cũng chỉ còn lại cường độ của nhục thân mà thôi.

Tạm gác lại chuyện tu luyện nhục thân và lĩnh ngộ Âm Dương Đại Đạo sang một bên, Lý Trường Ca tiếp tục diễn hóa Âm Dương Chân Kinh ở Thiên Cung, nhờ có ghi chép và luận giải của Âm Dương gia về Âm Dương Đại Đạo mà hắn đã ngộ ra được không ít chân lý và tinh túy ở bên trong, những thứ này nhất định sẽ giúp hắn nhanh chóng đạt đến cảnh giới viên mãn tầng thứ nhất của công pháp.

Đúng như Lý Trường Ca dự tính, hắn chỉ mất thêm sáu tháng thời gian ở bên trong Thiên Cung để diễn hóa tầng thứ nhất đạt đến cảnh giới viên mãn, tốc độ hấp thu và luyện hóa Âm Dương Nhị Khí lập tức tăng lên gấp bội.

Với tốc độ này, hắn không cần đến ba năm thời gian cũng đã có đủ lượng chân khí cần thiết để ổn định lại Âm Dương Trùng Đồng.

Nhưng để làm được điều này hắn buộc phải ngừng lại việc tu luyện Quang Minh Thánh Điển, e là trong một hai năm tới, cảnh giới của hắn sẽ chỉ dậm chân tại chỗ ở cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ như hiện tại.

Chuyện lần này đúng là ít nhiều đã có ảnh hưởng đến việc tu hành của hắn nhưng đổi lại hắn cũng có được thiên đại cơ duyên, Âm Dương Trùng Đồng, xem như là trong họa có phúc.

Lý Trường Ca không thể không thừa nhận công pháp mà Nguyên Dao đưa cho hắn vô cùng lợi hại, bất kể là tốc độ hấp thu hay luyện hóa đều nhanh hơn Quang Minh Thánh Điển cùng tầng thứ một bậc.

Hắn bế quan cũng đã được năm ngày liên tục, nghĩ vậy, hắn liền thu công, rời khỏi mật thất.

Vừa đi, hắn vừa nhẩm tính, hình như hôm nay đã là 30 tháng chạp, cũng là ngày cuối cùng của năm.

"Thời gian trôi qua nhanh thật!"

Khắp cả tiểu viện đã được Tiểu Nhu Nhi lệnh cho hạ nhân bên dưới trang trí qua một lượt vô cùng bài bản.

Quang Thạch cũng đã được thay thế bằng đèn lồng đỏ, treo khắp xà ngang của tiểu viện, đem tiểu viện tô điểm thêm sắc đỏ ấm cúng.

Ở ngoài sân, cũng có thêm hai gốc hoa đào, đặt đối xứng ở hai bên lối vào của cổng, nụ đào hồng nhuận chi chít khắp cành, nhiều đến nỗi khó lắm mới nhìn thấy sắc xanh của lá đang chen chúc bên dưới nụ đào.

Khắp tán cây Thương Tùng, chồi non không ngừng nảy nở, đem lại sức sống dồi dào, xanh mát cho cả một góc sân, gió hiu hiu thổi qua làm mấy lá khô rụng xuống, nhường chỗ cho lá non sinh sôi phát triển.

A Tam đang loay hoay treo lên trước cổng hai cặp pháo đỏ, còn a Nhị thì dán câu đối ở hai bên cổng.

Cả tiểu viện bỗng chốc tràn ngập sinh khí sau chuỗi ngày đông dài ảm đạm.

Thấp thoáng sau rừng trúc, thân ảnh của Nguyên Dao uyển chuyển thướt tha đi trên con đường mòn dẫn vào tiểu viện của hắn.

Lý Trường Ca nở một nụ cười trên môi, đi về phía cổng mà đón nàng.

- Nguyên Dao sư muội, lâu ngày không gặp!

- Trường Ca sư huynh, thương thế của huynh như thế nào rồi.

- Đa tạ sư muội, thương thế của ta cũng đã hồi phục được bảy tám thành rồi!

- Ân!

Nguyên Dao gật đầu đáp lễ hắn, sóng vai cùng hắn bước vào bên trong tiểu viện, cả hai thong thả đi đến bàn trà dưới gốc cây Thương Tùng.

Tiểu Nhu Nhi ở một bên, pha trà cho hai người bọn họ trò chuyện, hương của Miên Xuân trà thoang thoảng trong gió, tỏa ra mùi hương ngào ngạt.

Nguyên Dao thấp giọng hỏi.

- Sư huynh, công pháp kia, sư huynh đã lĩnh ngộ đến đâu rồi?

Lý Trường Ca vận khí, một tia Âm Dương Nhị Khí mỏng manh lẳng lặng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn trong ánh mắt kinh ngạc của Nguyên Dao.

"Xem ra Âm Dương Nhị Nguyên chi lực ba động lúc nãy là do hắn làm!"

Nguyên Dao kỳ thực không nghĩ đến hắn vậy mà chỉ cần dùng một tháng thời gian để nhập môn Âm Dương Chân Kinh, nếu Âm Dương gia ở thượng giới biết được, nhất định sẽ tranh giành hắn đến sứt đầu mẻ trán.

Nguyên Dao ổn định lại tâm tình, nhìn hắn một cái thật sâu.

- Không nghĩ tới ở phương diện lĩnh ngộ, tư chất của sư huynh lại xuất sắc đến như vậy!

Lý Trường Ca gật đầu, khiêm tốn cười một cái, không có đáp lại lời nàng, chuyện Thiên Cung, hắn đã quyết tâm giữ bí mật, hắn lấy cái im lặng này xem như ngầm thừa nhận lời khen của nàng để che đậy đi sự hiện diện của Thiên Cung.

Nguyên Dao hôm nay đến đây, vốn muốn đưa cho hắn kiến giải của nàng về Âm Dương Đại Đạo, mong là có thể giúp hắn dễ dàng nhập môn Âm Dương Chân Kinh, nhưng bây giờ có lẽ đã không cần nữa.

Tuy biết hắn đã nhập môn nhưng nàng vẫn đưa ngọc giản ghi chép cho hắn, những tầng ở phía sau, vẫn cần đến ngọc giản này của nàng.

- Sư huynh, ở chỗ muội có một ngọc giản ghi chép về Âm Dương Đại Đạo, hy vọng có thể giúp sư huynh bớt đi đường vòng.

Lý Trường Ca đón lấy ngọc giản từ trong tay của Nguyên Dao, ngón tay của hắn vô tình chạm vào ngón tay của nàng.

Ký ức ngày trước hắn ôm lấy nàng ở Thanh Khâu Trấn cứ vậy mà hiện lên trong tâm trí của Nguyên Dao, nàng rất nhanh đã có thể đè nén tâm tư kỳ lạ xuống, rút tay về.

Thu ngọc giản vào trong nhẫn trữ vật, Lý Trường Ca khách khí nói.

- Đa tạ sư muội! Ân nghĩa này của sư muội, Lý Trường Ca ta thật sự vô cùng cảm kích!

- Sư huynh, chúng ta là sư huynh muội đồng môn, đừng nói những lời khách khí như vậy.

Nói xong mấy lời khách khí, bọn họ liền đổi chủ đề trò chuyện, lấy nhân sinh làm chủ đề, nhàn nhã đàm luận.

Nói một lúc, bọn họ lại nói đến mục đích của tu luyện.

Lý Trường Ca nhìn hai con Long Ngư, trả lời cho câu hỏi của Nguyên Dao.

- Ta truy cầu đại đạo đỉnh cao là bởi vì muốn tự mình làm chủ vận mệnh của bản thân. Nếu ngày đó ta có sức mạnh lớn hơn, bản thân ta và mọi người cũng đã không rơi vào hiểm cảnh như vậy.

Ở tuổi của hắn có thể suy nghĩ chín chắn như vậy cũng tính là hiếm thấy, xảy ra chuyện như vậy, hắn lại không oán trách người khác, chỉ tự trách bản thân, thực lực không đủ.

Ở trong nghịch cảnh, hắn cũng không thoái chí nản lòng, cũng không gấp gáp làm ẩu, tâm tính vô cùng ổn trọng.

Cũng vì vậy, Nguyên Dao đối với hắn càng lúc càng xem trọng, nếu nàng vẫn còn ở đỉnh cao ngày trước, nhất định cũng sẽ thu hắn làm đệ tử, bởi tâm tính của hắn rất hợp ý nàng.

Nhớ lại bi kịch của mình ngày trước, Nguyên Dao khẽ thở dài, nàng như thể trút bầu tâm sự.

- Đại đạo vô tận, cho dù là Tiên Đế ở Thượng Giới cũng chưa chắc đã có thể làm chủ vận mệnh của bản thân. Sư huynh, mục tiêu này của huynh e là sẽ không có điểm cuối đâu.

Lý Trường Ca nhìn nàng, hắn cười nhàn nhạt, thưởng thức chén trà trong tay xong, mới thong dong nói.

- Không có điểm cuối, vậy thì cũng chẳng sao cả, chỉ cần biết rõ chúng ta đang bước trên con đường đúng đắn, là đã có thể kiên trì bước tiếp, giống như việc đi đường vậy, làm sao chúng ta có thể nhìn thấy thành trấn ở phía cuối con đường, khi mà chúng ta chỉ mới cất những bước chân đầu tiên. Cứ vững bước đi trên con đường đó, sẽ có ngày chúng ta tìm thấy đích đến của bản thân, đi bao xa, mất bao lâu lại tùy thuộc vào mỗi người, có người chỉ muốn đến thành trấn gần nhất, có người lại muốn đến kinh đô, đâu thể nào lấy tiêu chí của người khác làm thước đo bản thân.

Nguyên Dao nhìn hắn như nhìn ông cụ non vậy, thiếu niên mười tám tuổi đầu trước mặt nàng này, thật là thú vị.

Hắn sớm ngộ ra chân lý mà nàng trước đó mất mấy ngàn năm mới ngộ ra, thảo nào hắn lại có thể có tâm thái điềm tĩnh đối mặt với mọi biến cố như vậy, ra là hắn đã ngộ ra đạo tâm của bản thân.

Nguyên Dao mỉm cười ôn nhu, đáp lại lời của hắn.

- Sư huynh nói chí phải, tiểu muội thật sự bội phục. À đúng rồi, đêm nay sư huynh có muốn cùng mọi người xuống núi, đến Thanh Sơn trấn ngắm pháo hoa đêm giao thừa không?

Biết tính của hắn nên nàng mới dám hỏi câu này, đổi lại là người khác, bọn họ sẽ né tránh những câu hỏi như vậy.

- Đương nhiên rồi, ta vốn còn dự định đến từng sơn phong, hẹn bọn họ xuống Thanh Sơn Trấn đây. Nhưng mà trước khi đi, ta cần bố trí đại trận tụ linh, khoảnh khắc giao thừa chuyển giao năm cũ và năm mới cũng là lúc Âm Dương Nhị Khí đại thịnh và thuần khiết nhất, nếu có thể thu gom, nhất định sẽ có thể làm ít mà công nhiều.

Nguyên Dao gật đầu, đồng tình với hắn.

- Sư huynh, để muội giúp huynh một tay.

...

Bạch gia cấm địa.

Bạch gia thiếu chủ bị trói vào cột đá, thân thể hắn không ngừng bị Tử Cực Lôi Xà cổ trùng ở bên trên dùng lôi điện oanh kích, khắp người toàn là vết thương chằng chịt ngang dọc, máu tươi bê bết.

Hôm nay, đáng lẽ ra hắn phải ở bên ngoài cùng phụ mẫu chuẩn bị đón giao thừa, bước sang năm mới, vậy mà hắn phải chịu đựng sự đau đớn và cô độc ở cấm địa Bạch gia này, tất cả cũng chỉ vì mấy tên đệ tử Thanh Vân Tông.

- Lý! Trường! Ca! Thù này không báo, ta không làm người!

Hắn gằn lên từng chữ dữ tợn, ánh mắt hằn đỏ tia máu.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.