Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 45: Cảnh Sát Tập Kích

Tiểu thuyết gốc · 1619 chữ

"Không...!" Vũ gầm lên, tay phải túm chặt móc câu, cố gắng kéo ra. Máu từ vết thương chảy ròng ròng xuống, nhuộm đỏ áo hắn.

Cổ Hoặc Sa cười lạnh lùng, kéo mạnh móc câu làm Vũ mất thăng bằng. Vũ cố gắng đứng vững, mắt đầy lửa hận thù.

Hắn dồn hết sức mạnh còn lại, lao tới tấn công Cổ Hoặc Sa. Nhưng Cổ Hoặc Sa nhanh nhẹn né tránh, rồi tàn nhẫn đâm thêm một móc câu vào bụng Vũ.

"Ngươi không có cơ hội đâu" Cổ Hoặc Sa nói, giọng đầy vẻ khinh miệt.

Vũ gục xuống, hơi thở trở nên nặng nề. Mất máu quá nhiều, hắn cảm thấy sức lực dần cạn kiệt, nhưng trong lòng vẫn kiên định không muốn bỏ cuộc. Vũ cố gắng giơ tay, nhưng sức lực đã cạn, không thể làm gì hơn.

"Không... thể..." Vũ lẩm bẩm, mắt mở lớn, nhưng ánh sáng trong đôi mắt dần tắt lịm.

Cuối cùng, Vũ ngã xuống từ cần cẩu, thân hình rơi tự do trong không trung trước khi đập mạnh xuống nền đất phía dưới.

Rầm!

Các thành viên hai băng nhóm và khán giả đều sững sờ, không khí đột ngột im bặt.

Hình ảnh Vũ nằm đó, bất động và đầy máu, như một lời cảnh báo đáng sợ về sự tàn nhẫn của Cổ Hoặc Sa.

"Cổ Hoặc Sa" Cuồng Phong gầm lên, đôi mắt phẫn nộ, "Đây là chuyện giữa hai băng nhóm chúng ta, không liên quan đến ngươi!"

Cổ Hoặc Sa cười lạnh, ánh mắt nhìn Cuồng Phong đầy khinh miệt: "Ta không quan tâm đến chuyện của các ngươi. Ta chỉ đến để dọn dẹp rác rưởi"

Không chờ thêm lời đáp, Cổ Hoặc Sa lao vào tấn công. Hắn di chuyển nhanh như cắt, những chiếc móc câu của hắn lóe sáng trong không khí.

Trong bóng tối, những đường cắt hiện lên dày đặc.

Ngân Long cố gắng né tránh, nhưng mật độ tấn công của Cổ Hoặc Sa so với Cuồng Phong, chính là một trời một vực, vô cùng khác biệt, một móc câu đã cắm sâu vào cánh tay hắn, làm hắn hét lên trong đau đớn.

"Mẹ kiếp, vua của những con đường sẽ không ngã xuống tại đây!" Ngân Long cố gắng rút móc câu ra, nhưng Cổ Hoặc Sa đã kéo mạnh, làm hắn mất thăng bằng và ngã xuống.

Máu chảy ròng ròng từ vết thương, nhuộm đỏ sàn công trình.

Bên kia, Cuồng Phong không thể đứng nhìn. Tuy là đối thủ của hắn, thủ lĩnh Dragon Fly Ngân Long đã bị hạ gục, nhưng hắn không hề mảy may cảm thấy vui vẻ.

“Ăn một đòn của tao đi thằng khùng!”

Hắn lao tới tấn công Cổ Hoặc Sa từ phía sau, tung ra một cú đá cực mạnh.

Nhưng Cổ Hoặc Sa đã kịp xoay người, chiếc móc câu khác đã sẵn sàng. Hắn đâm mạnh vào bụng Cuồng Phong, làm hắn gập người lại vì đau đớn.

"Ngươi nghĩ mình có thể đánh bại ta?" Cổ Hoặc Sa nhếch mép cười, giọng đầy chế giễu: "Ngươi cũng quá yếu đuối"

“Ra khỏi người ta!”

Cuồng Phong không bỏ cuộc. Hắn nén cơn đau, cố gắng đứng dậy, dùng cả hai tay giữ chặt móc câu, cố gắng rút ra.

Nhưng Cổ Hoặc Sa không cho hắn cơ hội. Lực kéo từ trước truyền tới, làm hắn ngã quỵ xuống, mặt tái nhợt vì mất máu.

"Ngươi... sẽ phải trả giá..." Cuồng Phong lẩm bẩm, đầu óc bắt đầu trở nên mê mang.

Cổ Hoặc Sa nhìn xuống hai thủ lĩnh nửa quỳ dưới chân mình, ánh mắt lạnh lùng không chút thương xót.

"Trả giá ư? Các ngươi chẳng là gì cả"

Hắn giật mạnh móc câu ra, máu tươi phun ra từ vết thương của hai bọn họ.

“A!”

Tiếng hét đau đớn của họ vang lên trong không gian, làm các thành viên hai băng nhóm và khán giả đều khiếp sợ.

Cổ Hoặc Sa bước lùi lại, nhìn quanh một lượt bên dưới công trình, đôi mắt đầy vẻ thách thức.

"Ai muốn là người tiếp theo?"

Nghe tới lời này, bất giác tất cả mọi người đều lùi lại.

Không một ai muốn bị Cổ Hoặc Sa nhằm vào.

“Cuộc thách đấu này đã đi quá xa, mặc dù đây chỉ là lần đầu ta xem một cuộc thách đấu giữa các băng nhóm” Trần Ý nhíu mày nói.

Hắn cảm giác phong cách hiện tại không giống với cuộc thách đấu giữa hai băng nhóm lớn tôn trọng kỹ thuật Air Kit nên có.

“Ta biết, tên kia xuất hiện đã thay đổi bầu không khí vốn có của các cuộc chiến Air Kit” Triệu Tố Chân nhìn Cổ Hoặc Sa, trầm giọng nói.

Cuồng Phong cố gắng nhấc đầu lên, hơi thở trở nên gấp gáp và khó khăn, hắn nói, giọng nói đầy sự tức giận và đau đớn.

“Ai cử ngươi đến...?"

Cổ Hoặc Sa nhếch mép cười, ánh mắt đầy khinh miệt.

"Các ngươi không xứng đáng biết"

Cuồng Phong, dù đau đớn, cũng cố gắng ngồi dậy.

"Ngươi... không phải chỉ là một kẻ lang thang... Ai đứng sau ngươi...?"

Cổ Hoặc Sa cười lạnh lùng, cúi xuống gần hơn.

"Ngươi muốn biết? Vậy thì hãy giữ sự tò mò đó cho đến cuối đời các ngươi. Có thể một ngày nào đó, nếu các ngươi may mắn, các ngươi sẽ biết, à mà không, các ngươi sẽ ngay lập tức biết thôi"

Cuồng Phong và Ngân Long nhìn nhau, ánh mắt đầy sự bối rối.

Sự xuất hiện đột ngột và tàn nhẫn của Cổ Hoặc Sa không chỉ đánh bại họ về mặt kỹ năng, mà còn làm họ mất đi lòng tin vào khả năng kiểm soát tình hình.

Cổ Hoặc Sa đứng dậy, nhìn quanh một lượt các thành viên của hai băng nhóm và khán giả.

"Ai còn muốn thách thức ta?"

Không một ai dám bước lên. Sự tàn nhẫn và sức mạnh của Cổ Hoặc Sa khiến tất cả đều phải lùi bước.

Sự im lặng chết chóc bao trùm không gian, chỉ có tiếng thở hổn hển và tiếng rên rỉ của hai thủ lĩnh bị thương.

Trong bầu không khí đầy căng thẳng, tiếng còi cảnh sát đột ngột vang lên, phá tan màn đêm tĩnh lặng. Ánh đèn đỏ-xanh lập lòe, nhấp nháy không ngừng, chiếu sáng cả khu công trường xây dựng dở dang, phản chiếu lên những thanh sắt thép và giàn giáo kim loại.

Trương Tạo, viên cảnh sát khét tiếng với vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc lạnh, tiến tới. Bộ đồng phục cảnh sát đen tuyền ôm sát cơ thể rắn chắc của hắn.

Đôi mắt của Trương Tạo ánh lên sự quyết tâm và căm thù không che giấu. Hắn giơ tay ra hiệu cho các đồng đội, hét lớn: "Tất cả dừng lại! Các ngươi đều bị bắt!"

Bên cạnh hắn, một Autobot khổng lồ hiện ra, cao gần bằng một tòa nhà hai tầng. Lớp vỏ kim loại bóng loáng và đôi mắt đỏ rực của nó tạo nên một cảm giác đáng sợ.

Mỗi bước chân của Autobot rung chuyển mặt đất, tạo ra âm thanh vang vọng khắp khu công trình. Cánh tay khổng lồ của nó gắn các vũ khí và dụng cụ, sẵn sàng trấn áp mọi kẻ chống cự.

Đây là loại Autobot có ngoại hình lớn, chuyên dùng để bắt giữ tội phạm, trên lưng nó đeo những khung sắt khổng lồ.

Ngay khi nhận ra cảnh sát và Autobot tập kích, các thành viên của hai băng nhóm sử dụng Air Kit và khán giả lập tức hoảng loạn.

Tiếng la hét và tiếng bước chân dồn dập vang lên khắp nơi. Một số thành viên cố gắng leo lên các giàn giáo để thoát thân, trong khi những người khác tìm cách trốn vào các góc tối của công trình.

"Cảnh sát tới! Chạy đi!" Một thành viên của Dragon Fly hét lên, giọng hoảng loạn và đứt quãng.

"Chúng ta bị bao vây rồi! Tìm đường thoát thôi!" Một người khác của Sky Runners hối thúc, ánh mắt lo sợ.

“Tên khốn, ngươi phản bội cộng đồng người sử dụng Air Kit, ngươi cấu kết với cảnh sát bắt chúng ta” Cuồng Phong lửa giận bừng bừng hô.

Cổ Hoặc Sa ngồi xổm trên cần cẩu, không thèm để ý tới hắn mắng mỏ, chỉ quan sát đám đông hỗn loạn đang tìm đường chạy thoát.

Nhiệm vụ của hắn đã xong, bắt giữ thủ lĩnh hai băng nhóm.

Autobot khổng lồ bắt đầu hành động, đôi tay khổng lồ của nó quét qua không trung, bắt lấy những kẻ chạy trốn một cách dễ dàng. Trương Tạo cùng các cảnh sát khác dùng dây leo và móc treo để di chuyển nhanh chóng giữa các tầng của công trình, không để ai lọt qua.

"Không có lối thoát đâu, các ngươi đã bị bao vây!" Trương Tạo hét lớn, giọng hắn vang dội qua các tầng thép và bê tông của công trình.

Những thành viên băng nhóm còn lại cố gắng tìm mọi cách để thoát khỏi tình cảnh tuyệt vọng. Một số người nhảy từ tầng này sang tầng khác, cố gắng tránh xa cảnh sát và Autobot. Những người khác trốn sau các tấm bê tông hoặc giàn giáo, hy vọng không bị phát hiện.

"Chúng ta không còn thời gian đâu! Nhanh lên, chạy thôi!" Các thành viên hai băng nhóm hô to.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.