Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Vì Bạn Học Trần Trường Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1586 chữ

“Cho hỏi đây có phải là cô nhi viện Thái Dương không ạ?” Bên kia đầu điện thoại truyền tới tiếng nói.

“Là, cho hỏi có chuyện gì?” Một người phụ trách trong cô nhi viện tiếp điện thoại.

“A, xin chào ngài! Ta là bạn của Trần Ý, xin nhờ ngài giúp ta chuyển điện thoại cho hắn” Giọng nói bên kia biến nhẹ.

“Đợi một lát” Người phụ trách cô nhi viện nghe vậy tạm gác điện thoại đi tìm Trần Ý.

Người phụ trách cô nhi viện nghĩ tới Trần Ý âm thầm thở dài một hơi. Đứa bé kia từ khi Trần Trường Sinh mất đi liền biến thành không có tinh thần, suốt ngày ủ rũ bên trong phòng, trừ khi ăn tối mới thấy mặt nó, còn không cả ngày rất khó nhìn thấy.

Còn Trần Trường Sinh, đứa trẻ kia thông minh lại tốt bụng, nhưng ông trời bất công, những đứa trẻ tốt bụng như vậy lại luôn luôn số khổ.

Không giống với Trần Ý, hắn từ nhỏ đã được đặt tại trước cổng cô nhi viện, không cha không mẹ, nhưng là Trần Trường Sinh tình cảnh gia đình thì người phụ trách cô nhi viện biết rõ.

Trần gia ban đầu là gia đình bốn người sống hạnh phúc, cuộc sống sung túc không thiếu thốn gì cả, nhưng là đột nhiên cha mẹ của Trần Trường Sinh lần lượt chết.

Trần Trường Sinh không nơi nương tựa, ông bà hắn cũng tạ thế từ trước, cho nên hắn được dẫn vào cô nhi viện nuôi dưỡng.

Trần Trường Sinh thân thể không phải trời sinh gầy gò, từ sau khi cha hắn chết, thân thể hắn mới đột nhiên biến đổi lớn.

Khả năng lớn chính là do thế giới vĩ mô được chuyển từ người cha hắn sang.

Nhưng là điều này người phụ trách cô nhi viện không thể nào hiểu được, chỉ coi như Trần Trường Sinh đột ngột phát bệnh.

Bác sĩ không khám ra bệnh tình, chỉ đành nói là do tâm bệnh gây nên.

Trần Trường Sinh, đã tên là Trường Sinh, nhưng lại tuổi trẻ mất sớm.

Tìm tới Trần Ý, người phụ trách cô nhi viện vốn tính khuyên Trần Ý không cần quá đau khổ, người chết đã chết, người sống cần sống thật tốt.

Nhưng là thấy Trần Ý dường như khuôn mặt không một biểu cảm, người phụ trách cô nhi viện chợt hơi chần chờ.

Trong lòng suy đoán, có lẽ là chính Trần Ý cũng đã buông bỏ, cho nên khuyên hắn lúc này là cũng lộ ra vô ích.

Hôm nay chợt thấy Trần Ý có gì đó khác lạ mà không nói rõ ra được, người phụ trách cô nhi viện suy nghĩ.

Chính là khí chất.

Sau khi thế giới vĩ mô sinh ra những sinh mệnh sống đầu tiên, cùng với việc ngắm nhìn thế giới vĩ mô trải qua hàng triệu năm, thấy được những sinh mệnh đơn bào là thế nào hình thành sự sống, chính Trần Ý cũng không biết khí chất hắn từ lúc nào đã thay đổi.

Ngày trước Trần Ý cho người khác cảm giác đây chính là một thiếu niên tràn đầy sức sống luôn hướng về phía trước.

Nhưng là hiện tại, trên người Trần Ý lại mang cho người khác cảm giác trầm tĩnh, lại mang một chút thần bí, một chút cổ lão.

Có lẽ là do đắm chìm trong thế giới vĩ mô quá lâu, Trần Ý trên cơ bản đã bị nhuộm lên sắc thái của một tên thần linh.

Thời gian làm hắn trầm tĩnh, quyền năng sáng thế cho hắn thần bí mà cổ lão.

Nói lời cảm ơn với người phụ trách cô nhi viện, Trần Ý nhanh chóng tiếp điện thoại.

“Ta là Trần Ý”

“Trần Ý, hiện tại đã 8 giờ kém, ngươi tại sao còn chưa tới họp lớp? Không lẽ ngươi tính bùng kèo bọn ta, trốn ra ngoài đi chơi với mấy em gái khác”

Sau khi nghe thấy giọng Trần Ý, bên kia điện thoại truyền tới âm thanh vội vàng.

Trần Ý giật mình, chợt nhớ ra trước đó hắn có cùng một đám bạn cùng lớp hẹn một bữa ăn chia tay, đồng thời cũng là cùng nhau đối với tương lai mong chờ.

“Đợi một chút, ta tới ngay” Trần Ý hồi âm, đương nhiên là hắn không nói hắn quên mất.

Trước kia vốn cũng không để chuyện này trong lòng, lại sau khi trải qua chuyện Trần Trường Sinh tạ thế, tiếp xúc với thế giới vĩ mô, đối với chuyện ăn bữa ăn chia tay này hắn càng vứt ra sau đầu.

Đầu bên kia điện thoại là một tên mập, sau khi cúp điện thoại hắn thở dài.

“Mong là Trần Ý hắn sẽ tới, ta biết chuyện vừa xảy ra đối với hắn nhất định là một cú sốc rất lớn”

“Đổi lại là ta, ta cũng sẽ không thể chịu được, Trần Trường Sinh vốn là người thông minh nhất trong lớp chúng ta, ta lúc trước còn nói nhất định trong tương lai hắn sẽ xông pha một phen sự nghiệp đâu, thật là thiên mệnh trêu người”

Bạn cùng lớp đáp lại.

Vương Tuyền tại trong lớp khá thân với Trần Ý cùng Trần Trường Sinh, bọn hắn còn được người khác gọi là tam huynh đệ 101.

1 là chỉ Trần Trường Sinh, vì thân thể hắn gầy như số 1.

0 là chỉ Vương Tuyền, vì thân thể hắn tròn trịa mập mạp.

10 là chỉ Trần Ý, cũng không phải nói Trần Ý hoàn hảo như thế nào, chỉ là trong đám ba người bọn hắn, hắn là hoàn hảo nhất, không mập cũng không ốm.

Qua một lát, Trần Ý cưỡi xe đạp tới nơi.

Thấy Trần Ý, Vương Tuyền vẫy tay hô.

“Bên này”

Tiếng Vương Tuyền khá to, đứng bên ngoài bãi đỗ xe Trần Ý đều có thể nghe thấy.

“Chuyện Trần Trường Sinh hắn tạ thế, ngươi cũng đừng quá để trong lòng, mọi người đều có số mệnh của riêng mình, cố gắng hướng về tương lai”

Lớp trưởng Tô Tú Tú là một cô bé cột tóc đuôi gà, đeo kính, khuôn mặt nhỏ nhắn, thấy Trần Ý đi vào, nàng vội vàng nói.

“Cảm ơn ngươi, ta biết, Trần Trường Sinh hắn cũng rất cảm ơn các ngươi đã quan tâm hắn” Trần Ý ấm lòng cười nói.

Tô Tú Tú an tâm thở phào.

Sau đó, nàng vung tay hô :”Các bạn học, chúng ta cùng nhau kính bạn học Trần Trường Sinh, vì hắn tiễn một đoạn đường”

Vương Tuyền đưa tới cho Trần Ý một chén rượu, Trần Ý nhướng mày, hắn bình thường không thích uống rượu bia.

Nhưng là thấy Vương Tuyền nháy mắt, cộng với việc có lẽ đây sẽ là lần cuối bọn hắn còn gặp nhau đông đủ, và cũng vì tiễn Trần Trường Sinh một đoạn đường.

Keng.

Tiếng cụng ly vang lên.

“Vì tương lai, vì bạn học Trần Trường Sinh”

….

Bên trong khu rừng, bầu không khí u ám và ẩm ướt bao trùm khu rừng, tiếng côn trùng rả rích hòa quyện với tiếng gầm rú của sinh vật sống tạo nên một âm thanh hoang dã và khiến người khác sởn gai óc.

Dưới tán cây rậm rạp, vô số sinh vật đang sinh sống và phát triển theo những cách độc đáo.

Hàng loạt con bọ màu đen nhỏ lít nha lít nhít bò trên thân cây rậm rạp.

Tại tán cây dày đặc che khuất ánh sáng mặt trời, khiến cho tầm nhìn bị hạn chế.

Ngư Nhân đẩy ra tán cây cố gắng nhìn lấy khung cảnh xung quanh.

Chợt nghe tiếng “xì” trên đầu, nó ngẩng đầu thấy một con rắn màu đen tuyền, đang bò trườn trên thân cây, hai đồng tử thẳng đứng nhìn chằm chằm vào nó.

Ngư Nhân hoảng hốt, lập tức chạy xa, chỉ khi thấy con rắn màu đen cách càng lúc càng xa, nó mới an tâm dừng lại.

Rắc.

Âm thanh nhánh cây khô bị nó đạp gãy.

Ngư Nhân bị cảnh tượng trước mắt thu hút.

Tại phía trước, một khu vực nhỏ, nơi ánh sáng mặt trời len lỏi qua được các tán cây dày đặc.

Ánh nắng tập trung chiếu lên một bông hoa làm nó rực rỡ đến mê hoặc, mùi hương tỏa ra thơm ngát, cho dù là ở khá xa nhưng Ngư Nhân vẫn bị mùi hương thu hút.

Trong lòng rục rịch định tiến lên phía trước nhìn kỹ.

Bông hoa này thay vì cánh hoa mỏng manh, nó lại sở hữu những chiếc lá sắc nhọn như dao cạo, bao phủ bởi lớp mật ngọt đầy mời gọi.

Chưa kịp nhấc chân, Ngư Nhân đã thấy một sinh vật to lớn bước vào phạm vi bông hoa.

Sinh vật này có thân hình dài khoảng 9 mét, cao 4 mét, nổi bật nhất là bộ giáp gai dọc sống lưng và đuôi.

Chúng được xếp thành hai hàng song song dọc theo cột sống.

Chiếc đuôi của nó cũng rất đặc biệt, hai cặp gai nhọn, thoạt nhìn đã khiến Ngư Nhân kinh sợ.

Đây là một con Stegosaurus.

Một giống loài khủng long tồn tại trong thời tiền sử.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.