Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 39: Thần Linh Xuất Thủ

Tiểu thuyết gốc · 1528 chữ

Trần Ý dừng giữa không trung, đôi mắt sáng rực như ánh sao, nhìn thẳng vào con rùa khổng lồ. Ánh sáng từ đôi mắt của hắn như chiếu rọi khắp đại dương, tạo nên một hào quang vĩ đại, thần thánh.

Con rùa khổng lồ, dù hung tợn và khát máu, vẫn không thể cưỡng lại nỗi sợ hãi trước uy nghi của Trần Ý. Nó cảm nhận được sức mạnh tuyệt đối và thần thánh từ hắn, thân hình to lớn bắt đầu run rẩy. Mọi sức mạnh và hung tợn trước đó bỗng chốc tan biến, thay vào đó là sự sợ hãi tột độ.

Ngày trước, trong một lần tình cờ, khi Trần Ý còn khám phá các năng lực của mình, hắn đã vô tình ban linh tính cho một con rùa biển. Ban đầu, Trần Ý hy vọng rằng sinh vật này sẽ sử dụng khả năng mới để làm đa dạng các sinh vật khác trong đại dương. Tuy nhiên, linh tính không thể thay đổi bản chất hung tợn và khát máu của con rùa. Nó trở nên nguy hiểm hơn, tấn công bất kỳ con tàu hay sinh vật nào nó gặp phải.

Sự hung tợn của con rùa sẽ không ảnh hưởng tới Trần Ý, nếu như nó không phá hư quá mức hệ sinh thái đa dạng dưới đại dương.

Trần Ý ngộ ra, thế giới vĩ mô càng mạnh, hắn cũng càng mạnh, sức mạnh này không phải một sức mạnh đơn thuần chỉ để tạo ra thế giới bên trong cơ thể, nó là thứ sức mạnh thay đổi mọi thứ từ cơ bản nhất.

Thế giới vĩ mô cần mọi giống loài phát triển, thúc đẩy văn minh đa dạng, đẩy thế giới tiến lên phía trước, mọi sinh vật sẽ thoát phàm, trở nên siêu phàm.

Lúc đó thế giới vĩ mô sẽ trả lại cho Trần Ý thứ sức mạnh nguyên thủy nhất, cường hóa mọi năng lực của hắn, kể cả năng lực điểm hóa linh tính.

Cho nên hắn quyết định tìm đến nó, không chỉ để ngăn chặn sự tàn phá mà còn để giúp con rùa nhận ra lỗi lầm và thay đổi.

Trần Ý, với thần lực vô biên, giơ cao đôi tay. Một luồng năng lượng khổng lồ tỏa ra từ hắn, bao trùm lấy con rùa. Năng lượng này biến thành những dải sáng lấp lánh, tạo nên một lồng giam vĩ đại, đẹp đẽ thánh khiết. Những dải sáng quấn chặt quanh con rùa, không cho nó một cơ hội nào để phản kháng.

"Linh tính mà ta ban cho ngươi đã bị ngươi lạm dụng, trở nên hung ác và khát máu. Giờ đây, ta sẽ nhốt ngươi xuống đáy đại dương để ngươi suy ngẫm và hối lỗi" Giọng Trần Ý vang lên như sấm rền, trầm hùng và uy nghiêm.

Con rùa chỉ có thể co mình lại, không dám phản kháng. Ánh mắt của nó chỉ còn lại sự sợ hãi, nhận thức rõ rằng trước mặt nó là một vị thần linh, không thể nào chiến thắng. Nó cảm nhận được áp lực từ lồng giam ánh sáng, càng ngày càng siết chặt, đẩy nó dần dần xuống đáy biển sâu thẳm.

Lồng giam ánh sáng dần dần hạ xuống, mang theo con rùa khổng lồ. Những dải sáng vẫn tiếp tục tỏa ra, chiếu rọi khắp mặt biển, khiến cho các Ngư Nhân trên tàu Ngư Tiên phải cúi đầu kính bái. Bọn hắn không thể tin vào mắt mình, trước mặt họ là thần linh vĩ đại đang ban xuống thần tích.

Khi lồng giam ánh sáng biến mất dưới mặt biển, Trần Ý đứng đó, uy nghiêm và vĩ đại không thể xâm phạm.

"Thần tích…Đây là Thần ban xuống thần tích" Hải Phong thì thầm, giọng hắn run rẩy vì xúc động.

Trần Ý quay lại, ánh mắt dịu dàng nhưng không kém phần uy nghiêm.

"Ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Giờ đây, các ngươi phải tiếp tục hành trình của mình. Ta sẽ dẫn lối cho các ngươi đến tân lục địa"

Nói rồi, Trần Ý giơ tay lên, một dải sáng thần thánh xuất hiện trên bầu trời, dẫn đường về phía tân lục địa. Ánh sáng này sáng rực, không thể nhầm lẫn, như một ngôi sao chỉ đường giữa biển cả mênh mông.

"Đi theo ánh sáng này, các ngươi sẽ tìm thấy đích đến của mình" Trần Ý nói.

Các Ngư Nhân đồng loạt cúi đầu, lòng đầy biết ơn và tôn kính.

"Cảm ơn ngài, Thủy Tổ Thần" Bọn hắn đồng thanh nói.

Với một nụ cười nhẹ, Trần Ý biến mất, tan vào không gian, các thủy thủ trên tàu Ngư Tiên chỉ thấy những vệt sáng màu vàng như lưu tinh, hướng bốn phương tám hướng bắn vọt.

Các thủy thủ nhìn theo ánh sáng dẫn đường, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Bọn hắn biết rằng, dù hành trình còn dài và gian nan, nhưng với sự dẫn dắt của Thủy Tổ Thần, nhất định sẽ đến được tân lục địa, nơi mà mọi Ngư Nhân hằng mơ ước.

Hải Phong quay lại, nhìn đồng đội của mình, lòng hắn ngập tràn sự hăng hái.

"Chúng ta sẽ tiếp tục. Hãy đi theo ánh sáng của Thủy Tổ Thần. Tân lục địa đang chờ chúng ta!"

“Tiến lên”

Đoàn người hô vang, các xác tàu đã dạt ra, dọn cho bọn hắn một con đường.

Trở lại thành phố Thần Hỏa.

Sau khi đám tội phạm đã bị bắt giữ, thành phố trở lại với dáng vẻ vốn có của nó.

Trần Ý đang đi trên những con đường lát đá bóng loáng, ánh sáng rực rỡ từ các tòa nhà cao chọc trời phản chiếu xuống tạo nên một khung cảnh đầy mê hoặc.

Đường phố đông đúc với những người dân và các loại phương tiện tự động di chuyển một cách trật tự, tạo nên bầu không khí nhộn nhịp và hiện đại.

Bỗng, ánh mắt của Trần Ý bị thu hút bởi một hình ảnh kỳ lạ. Trên nóc một tòa nhà gần đó, một người đang ngồi một cách thản nhiên, đôi chân đung đưa nhẹ nhàng trong không khí. Người này mang trên chân một đôi Air Kit – dụng cụ di chuyển tiên tiến có hình dạng giống như patin nhưng được trang bị công nghệ đẩy bằng không khí, cho phép người dùng di chuyển với tốc độ nhanh và linh hoạt trên không trung.

Người này có mái tóc đen dài, bay phấp phới theo làn gió, và một bộ trang phục bó sát, thiết kế để giảm thiểu sức cản không khí. Ánh mắt của người này lướt qua đám đông phía dưới, tựa như đang tìm kiếm điều gì đó.

Trần Ý dừng lại, ngước lên nhìn người kia với vẻ tò mò: "Ngươi đang làm gì đấy?"

Người trên nóc nhà nhìn xuống, nở một nụ cười tinh nghịch.

"Chỉ là thư giãn một chút thôi mà"

Người này trả lời, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không kém phần mạnh mẽ: "Thành phố này đẹp quá, phải không?"

"Đúng vậy" Trần Ý gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi người lạ mặt: "Nhưng ngồi trên đó thì hơi mạo hiểm đấy"

"Đối với ta, mạo hiểm chính là niềm vui" Người kia nhún vai, rồi đột ngột đứng dậy. Chỉ trong tích tắc, người đã bật khỏi nóc nhà, đôi Air Kit phát ra âm thanh nhẹ nhàng khi kích hoạt, cả người lướt đi trong không trung như một chiếc bóng.

Trần Ý kinh ngạc nhìn theo. Người này di chuyển với tốc độ và sự linh hoạt đáng kinh ngạc, thực hiện những cú lộn nhào và uốn lượn trên không trung như thể đó là nơi tự nhiên của mình.

Khi dừng lại, người này cái mắt kính tròn che mắt ra, để lộ khuôn mặt quen thuộc. Đó là Triệu Tố Chân, thiếu nữ với vẻ ngoài tươi sáng và nụ cười ấm áp. Nàng cất tiếng gọi, giọng nói vang vọng xuống phố:

"Trần Ý! Có muốn ngắm nhìn thành phố từ trên cao không?"

Trần Ý không thể giấu nổi sự ngạc nhiên.

Trước mắt hắn, Triệu Tố Chân nhẹ nhàng nhảy xuống từ nóc nhà, đôi Air Kit dưới chân nàng phát sáng, giúp nàng hạ cánh một cách nhẹ nhàng và uyển chuyển.

Triệu Tố Chân tiến lại gần Trần Ý, đưa tay về phía hắn, trong tay là một bộ Air Kit mới tinh.

"Ngươi có muốn thử không?" Tố Chân hỏi, đôi mắt lấp lánh đầy háo hức: "Cảm giác bay lượn trên không trung, ngắm nhìn thành phố từ trên cao, thực sự rất tuyệt vời”

Trần Ý do dự trong giây lát, rồi hắn mỉm cười, nhận lấy bộ Air Kit từ tay Triệu Tố Chân. Hắn nhìn vào đôi mắt sáng ngời của nàng, cảm nhận được sự nhiệt tình và sự động viên.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.