Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1353 chữ

Ôn Trường Thanh ôn hòa cười, nhất tiếu khuynh thành mọi người ngây ngẩn lúc Ôn Trường Thanh đã mở quạt. Giọng mang ý cười lại làm người tâm lạnh :

'' A nha, Vị này huynh đài có lẽ hiểu nhầm từ tiểu bạch kiểm a! Người tới cho vị này nhân huynh hiểu rõ một chút nha''

Từ đâu xuất hiện mấy người kéo Vương Bát rời đi. Mọi người chưa kịp phản ứng đã không thấy người đâu. đám người ánh mắt đổi đổi.

Tông Thần và Doãn Thanh Liên chính nghĩ đứng ra nói:

'' Hoa công tử, chúng ta sau này với nhau đều là đồng học. Không cần quá mức...''

''Đúng vậy, Vương Bát tuy sấu sa! Nhưng cũng không cần như vậy...'' Doãn thanh Liên phụ hoạ.

Ôn trường Thanh cười: '' Hai vị này có lẽ có hiểu lầm rất lớn với ta a, ha ha chỉ là chút trêu đùa. Giữ thanh thiên bạch nhật chẳng lẽ ta còn giết người không thành.''

Hai người bị nói có chút lúng túng. Tông Thần nhanh nói xin lỗi: ''Hoa công tử là ta và Thanh Liên đường đột, thật xin lỗi''

Ôn Trường Thanh cười nhạt: '' Nha không sao, các vị từ đã''

Mọi người hơi cảnh giác nghi hoặc nhìn hắn,

Ôn Trường Thanh trương dương cười: ''Tại hạ rất có hứng thú làm đại lão a! Ai muốn tre trở tới tới...''

Mọi người: ''...'' Này mẹ nó giống bán hàng đa cấp dường như, là bọn họ ảo giác sao.

Đám người đa phần xem lúc nãy tình hình, biết Ôn trường Thanh không dễ chọc không phú thì quý. Đa phần tới làm tiểu đệ, Tông Thần và Doãn Thanh Liên không làm tiểu đệ, Ôn trường Thanh không để ý, rất nhiều người cũng không nghĩ nhận làm người tiểu đệ dù sao đa số người tới đây chỉ cầu học.

Lâm Vệ trên ngựa, xem hết chuyện vừa phát sinh hơi nghi hoặc nơi nào đi tới một vị quý nhân tới đây đi học! Nghĩ nghĩ nói :'' A Phúc cho người đi điều tra người này''

''Vâng, công tử''

Thu tiểu đệ khoảng hơn 8 người. Bọn họ tiền nhập học đều là hắn nộp cho! Đám tiểu đệ liền ôm đùi vàng, một số người ghen tị hận ngoài miệng lại khinh bỉ nhưng cũng không có gì dùng.

Lâm Vệ rất là bá khí trả hết cho người phía sau hắn đòan người. Doãn Thanh Liên cùng Tông Thần không cần! Nhưng Tông Thần tiền không đủ, nháo một chút gặp được viện trưởng... Sau đó hắn vấn có thể vào học.

Chia phòng ở. Lại có một tiểu nháo kịch hai người Lâm Vệ và Doãn Thanh Liên đòi muốn ở một phòng một người. Ôn Trường Thanh quá đói, lấy ra quả táo gặm. Cuối cùng nói vấn là 4 người chung một phòng ở (này là phía trên tháng trước có một số chính sách cải tiến các học viện mà có) Lâm vệ Tông Thần, Doãn Thanh Liên Hoa Thanh Ly chung phòng.

Lâm Vệ hắc mặt, Doãn Thanh Liên rối rắm. Tông Thần duy nhất người vui vẻ, Trường Thanh không tỏ ý kiến. Thấy phòng sau Doãn Thanh Liên thở nhẹ ra, mỗi người riêng giường tuy nhỏ nhưng có vẻ vấn được! Kim Đường dọn chuẩn bi kỹ càng giường đệm mềm chăn bông, so sánh đơn sơ ba người quả thực quá trói mắt. Ôn trường Thanh cũng không nhìn bọn họ mệt mỏi ngủ rồi.

Lâm Vệ lại mặt lạnh không thân, trong phòng chỉ có Doãn Thanh Liên và Tông Thần tiếng nói!

Buổi tối, 3 người từ nhà ăn về TRường thanh còn ngủ. Lúc đám người muốn đọc sách lúc, mới thấy Kim Đường mang hộp cơm tới.

''Công tử dậy, đến giờ ăn cơm''

''Nha, tưởng ngươi muốn đói chết ta'' Ôn Trường Thanh nhíu mi. Trong phòng mọi người đốt đèn đọc sách cau mày nhìn Trường Thanh. Kim Đường lấy ra Quang thạch, không biết như thế nào đốt sáng lên dù sao cái này là Ôn Trường Thanh làm ra để chiếu sáng, chỉ có ở Tuyết dạ chi Thành chưa bán ra. Nếu có chỉ có kinh thành quan lại có!

Ba người kinh ngạc nhìn sang, Lâm Vệ hỏi ''Đây là quang thạch''

''Oa Lâm công tử cũng biết a" Kim Đường nói liền đắc ý! không ngờ có người biết hàng. Lâm Vệ cũng chỉ hỏi thử, hắn nghe cha nói qua nhưng cũng không thấy được vật thật... Này Hoa Thanh Ly không đơn giản Lâm Vệ đánh giá cao hơn TRường Thanh

''Này làm sao sáng được vậy?'' Doãn Thanh Liên tò mò.

Kim Đường định đắc ý giải thích khoe khoang, đã thấy Trường Thanh nhíu mày. KIm Đường liền xin lỗi bỏ qua nàng đi tới dọn bàn ăn lên giường, bày ra thức ăn. Đèn treo lên cao, sáng cả phòng! Thức ăn phong phú đủ vị sinh đẹp.

''Công Tử ăn cái này...''

Ba người tâm phiền ý loạn, Ôn trường Thanh; '' Đừng ồn, các vị công tử xem sách đâu''

''Nhạ'' Kim Đường sờ mũi, đám người đều thở ra.

Buổi sáng thức dậy, Ôn trường Thanh còn mờ mịt. Kim Đường chạy tới: '' Công tử a, lên học quá sớm đi! Ngươi vất vả lên phòng ăn a! Lần sau chúng ta dậy sớm chuẩn bị.''

''Ân, được rồi thay quần áo''

Ba người, trầm mặc Tông Thần nhà nghèo có thư đồng nhưng bình thường làm việc hắn cũng sẽ, lần đầu thật chân chính thấy Ôn trường Thanh như vậy phú quý người, ăn uống mặc ở đều lo từng tí. Doãn Thanh Liên thật cảm thấy Hoa Thanh Ly quá làm dáng + người sấu là nam nhân còn đẹp hơn nữ nhân hơi không thích. Lâm Vệ cảm thấy Ôn Trường Thanh quá vô dụng đẹp mà không dùng được giống đồ dễ vỡ giường như. Nói Chung ba người hơi đều không thích hắn cảm thấy quá làm giá.

Nhà ăn, gặp Vương Bát vừa thấy Ôn Trường Thanh hắn đã sợ trắng mặt. Đám người cũng không ai dám hỏi hôm qua hắn làm sao nhìn hắn biểu hiện liền biết không có việc gì tốt. Trường Thanh một đám tiểu đệ tới bên cạch xum xoe lấy lòng hắn!

Đi Học ngày đầu tiên, Ôn Trường Thanh mặt đơ cái gì đọc sách mé nó đầu đảo tới đảo đi a! Chóng mặt đã chết, hắn bàn ngồi ở giữa vừa đọc lung tung vừa sờ cằm ánh mắt không có hảo ý. Đám người đa phần chuyên tâm thật đọc sách là không biết, nhưng một số người vấn nhìn thấy Ôn Trường Thanh cười không hảo ý.

Một trong số đó có cả Phương lão sư. Hắn lạnh mặt đi xuống: '' Trò này, thử nói xem Trọng Đô làm ba đều gì vì dân?''

Ôn Trường Thanh nhìn đám người, đám người cúi đầu ngượng ngùng. Trường Thanh: '' Ai da, ngài hỏi đúng người rồi đó học trò chính là rất kinh trọng Trọng Đô tướng quân đâu...''

''TRò trả lời rõ ràng đừng ba hoa, không biết liền cút ra ngoài'' Phương Lão sư đã xem Trừờng Thanh không vừa mắt, quả thực làm hư không khí...

''Nga khoát, sao người không nói sớm nha ta thật là không biết, vậy tốt ta liền lăn a! Đỡ tốn nước miếng đâu'' Đám người trợn mắt ngoắc miệng, lần đầu tiên có người đi học lại như đi chơi như thế, dám chọc lão sư, nói tới ba hoa chích chòe phá vỡ bọn họ tam quan.

''Ngươi Ngươi, cuồng đồ, không tôn trọng lão sư...''

''Nga nga đa tạ ngài quá khen...'' Phương lão sư tức muốn hộc máu, ''vô sỉ'' đám học trò lúc sau thấy Ôn Trường Thanh thực ra ngoài, không về nhận lỗi đều không lời gì để nói

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.